Trần Dzạ Lữ
Rồi tôi lại cõng thơ đi
Dọc đường gió chướng, lòng chi chít.. buồn!
Chẳng ai mua nỗi cô đơn
Chẳng ai bán hạnh phúc còn trong tay… (more…)
Posted in Thơ ca, tagged Trần Dzạ Lữ on Tháng Tám 30, 2015| 25 Comments »
Trần Dzạ Lữ
Rồi tôi lại cõng thơ đi
Dọc đường gió chướng, lòng chi chít.. buồn!
Chẳng ai mua nỗi cô đơn
Chẳng ai bán hạnh phúc còn trong tay… (more…)
Posted in Thơ ca, tagged Từ Sâm on Tháng Tám 28, 2015| 38 Comments »
Từ Sâm
người đàn bà tan vỡ trong ồn ào chợ búa
giá cả rập rình móc ví
ùn ùn người mua vàng mã (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged Vũ Thế Thành on Tháng Tám 27, 2015| 21 Comments »
Vũ Thế Thành
Mẹ cô bạn tôi, 90 tuổi, vừa cầm quyển sách tôi tặng, chỉ mới nhìn tựa đề “Những thằng già nhớ mẹ” đã lẩm bẩm:“Trẻ không chịu nhớ, đợi đến lúc già rồi mới nhớ”.Nhận xét của người già thường lẩn thẩn, nhưng ngẫm lại nhiều khi nhức nhối. (more…)
Posted in Nghiên cứu và phê bình văn học, Thơ ca, tagged Nguyễn Lương Vỵ on Tháng Tám 27, 2015| 23 Comments »
NGUYỄN LƯƠNG VỴ
Cuối tháng 7.2015, nhà thơ Lê Phương Châu đã cho ấn hành tiếp tập thơ thứ 8 của mình, “Dấu Chân Ngược Gió” với trên 50 bài thơ lắng đọng suy tưởng, giàu cảm xúc, trải nghiệm phong phú qua một hành trình Thơ đã gần nửa thế kỷ. Điều đáng trân trọng là mối tri tình, tri kỷ đối với Thơ của Lê Phương Châu như ngọn lửa thiêng bền bỉ bất tận, như tấm lòng của nhà thơ luôn khao khát hiến dâng cho cái Đẹp của Đời và Đạo, được kết tinh thành Thơ. Bởi một lẽ đơn giản: Chính Đạo pháp và Thơ đã cứu rỗi Lê Phương Châu có đầy đủ nghị lực, lòng tin yêu trước những ngọn gió đời đầy oan khiên, bi kịch mà bản thân mình đã phải nếm trải và thọ nhận. Trong sáng, kham nhẫn và cô độc, chính là những phẩm chất quí hiếm của hồn Thơ Lê Phương Châu. Những phẩm chất quí hiếm ấy, tôi tin, đang và sẽ mãi đồng hành với Lê Phương Châu trong suốt hành trình sáng tạo thi ca của mình, dẫu rằng, nhà thơ vẫn chọn cho mình cách sống ẩn dật và khiêm hạ: (more…)
Posted in Nghiên cứu và phê bình văn học, tagged Elena Pucillo Truong on Tháng Tám 15, 2015| 24 Comments »
Những tuỳ bút của Elena Pucillo Truong được nói tới trong bài viết này nằm trong tập “Một phút tự do” do Nhà xuất bản Văn hóa – Văn nghệ ấn hành năm 2014.
Lê Nhật Ký
![]() |
Bìa tập sách “Một phút tự do” của, NXB Văn hóa – Văn nghệ, 2014. |
Elena Pucillo Truong là tiến sĩ ngôn ngữ và văn chương, giảng dạy tiếng Pháp và văn minh Pháp tại Đại học Minalo, Italia. Năm 1985, chị lập gia đình, chồng là chuyên gia công nghệ dược – nhà văn Trương Văn Dân, người Tây Sơn, Bình Định, du học Italia năm 1971. Nhiều năm trở lại đây, chị theo chồng về Việt Nam sinh sống và làm việc tại TP Hồ Chí Minh. Sự thay đổi này đã mở ra cho chị những cơ hội khám phá và hoà nhập vào đời sống cộng đồng dân cư Việt nói riêng, Đông Nam Á nói chung. (more…)
Posted in Thơ ca, tagged Ngô Thúy Nga on Tháng Tám 14, 2015| 30 Comments »
Posted in Văn xuôi, Xứ Nẫu, Người Nẫu, tagged Võ Hồng on Tháng Tám 13, 2015| 10 Comments »
.
(HỒI KÝ CỦA NHÀ VĂN VÕ HỒNG)
Quy Nhơn ngày đó phố xá còn rải rác sơ sài. Con đường chính là đường Gia Long chạy dọc suốt chiều dài của thành phố. Chạy song song với đường Gia Long là đường Jules Ferry và Bolevard O’ denhal. Đại lộ O’ denhal có đặc điểm đặc biệt là chạy rất thẳng. chạy xuống biển. Đường rộng, giữa mặt đường dựng một hàng trụ điện cao, kiến trúc theo kiểu các thành phố lớn bên Pháp, nghĩa là trụ điện tỏa ra hai nhánh mang hai ngọn đèn chiếu xuống hai nửa mặt đường . (more…)
Posted in Thơ ca, tagged Lê Thy on Tháng Tám 12, 2015| 9 Comments »
Lê Thy
một nỗi buồn
dường như chưa bao giờ tường tận
giấc mơ chẳng vuông tròn
một kiếp thiêu thân (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged Huỳnh Như Phương on Tháng Tám 10, 2015| 27 Comments »
HUỲNH NHƯ PHƯƠNG
Mười sáu tuổi, tôi lần đầu xa nhà ra tỉnh trọ học. Từ giã ngôi trường nghèo ở cái quận lỵ buồn thiu nép mình bên đường số 1 luôn nơm nớp lo sợ những trận đánh nhau, tôi bước chân vào thị xã mà trước đó, mỗi lần được mẹ cho đi theo lấy hàng về bán ở chợ Đồng Cát, khi xe lam đến cống Kiểu, lòng tôi đã thấy nôn nao. Thật lòng, cho đến bây giờ, tôi chưa thấy nơi nào đẹp bằng thị xã Quảng Ngãi của tôi. Trọn một năm học ở đây, tôi la cà khắp các ngõ ngách của thị xã – các sạp báo và hiệu sách dọc đường Quang Trung, ngôi nhà thờ, quán cà-phê Diễm xưa, đường lên Thiên Ấn…, khiến dì tôi phải để phần cơm tối những hôm tôi về muộn ở căn phòng trọ nơi khách sạn Trà Giang trên đường Võ Tánh. (more…)
Posted in Thơ ca, tagged Mộc Miên Thảo on Tháng Tám 10, 2015| 35 Comments »