Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for the ‘Thơ ca’ Category

Gánh hoa

Võ Miên Trường

Vội vàng

quảy gánh hàng hoa

Hừng đông

chạy chợ bóng nhoà sương lau

Dặt dìu quang gánh gọi nhau

Nắng khuya chưa kịp lên màu thắp đêm

.

Cùng chị

em gánh mùa lên

Lung linh vườn bướm hoa mềm mại lay

Bàn chân lau lách bụi dày

Sỏi reo, lá hát gầy vai gió lùa

.

Đông tàn

mưa rắc hạt thưa

Sắc se áo mỏng

lạnh vừa Xuân ơi

Xôn xao phố chợ hoa người

Mùa vui thần thoại bên đời an nhiên…

(Một nửa chạp rồi

Trả dần tên cho em…)

Read Full Post »

.Quỳnh Iris de Prelle

Tặng chị Phan Hoàng Hà

.

Gói bánh chưng xanh rền

Đêm trăng rằm tháng chạp

nhớ vườn đào xuân

Hà Nội những ngày giáp Tết giêng hai

.

Giữa trái tim Châu âu

cất lời ca Văn Cao

mùa xuân đầu tiên

Yêu thương đầu tiên

Vĩnh hằng duy nhất đầu tiên

Tình yêu

.

Gốc củi già cháy bập bùng bếp lửa

Mảnh vườn xanh đượm khói chiều

quê hương như ý niệm

Tình yêu có thực

Đôi ta có thực

những lời ca có thực

Ngân vang trong vòm ngực thở

.

Người đàn bà nhớ cánh đào xuân

Phai nhoà ký ức

còn lại nguyên

Màu xanh lá

Bánh chưng vuông vắn

Mặt người mùa đông

Tìm thấy nhau ấm áp

Tết nhớ thương và kỷ niệm

Đợi nhau về

Trong căn nhà nhỏ

Yêu thương

Read Full Post »

.

Nguyễn Kim Huy

.

Anh không hiểu mình mắc nợ gì mùa xuân

Mà cứ nôn nao chờ đợi  

.                                                          

Mà cứ đột nhiên trong những cơn mơ

Khi mùa xuân thấp thoáng

Là gương mặt em lại hiện về

Tinh khiết rỡ ràng như lần đầu xuất hiện

Như chưa bao giờ lầm lỗi trong đời

Như từ hôm ấy

Mình nắm tay nhau đi cho đến hôm nay

Như không hề có cuộc chia tay

Chỉ một lần là mãi mãi

Mãi mãi không bao giờ gặp lại

Chỉ còn gương mặt em trong những cơn mơ mùa xuân.

.

Trong cơn mơ anh lại kéo co với mùa xuân

Gồng hết nửa đời người trong trận đấu kiệt sức

Và cảm thấy mình thêm một lần bất lực

Khi phía đầu dây kia

Em hiện lên từ ký ức

Mím môi ghì mùa xuân về phía mình.

.

Không lẽ suốt cuộc đời     

Anh và em và mùa xuân

Vẫn cứ giằng co nhau trong những cơn mơ?

.

– Có khi nào tình cờ em đọc được bài thơ

Và một sớm mai mang đến cho anh mùa xuân trọn vẹn?

Read Full Post »

Nguyên Hạ Lê Nguyễn

.

Những giọt mưa triền miên rơi rơi mãi …Sau hai trận tuyết phủ đầy, những chồi xanh đang ẩn mình chờ nắng mới.

Thời tiết năm nay lạnh giá hơn nhũng năm qua …Thành phố Atlanta ,ngập tràn trong giá buốt ….cái cảm giác gây gây lạnh của những ngày đông tháng giá phủ tràn lên nơi tôi đang sinh sống .

..Bây giờ là cuối tháng Giêng, còn đúng hai tuần nữa là ngày Tết Nguyên Đán của dân tộc tôi ..

.Cái cảm giác lạnh giá làm tâm hồn mỗi người thêm lạnh lẽo …hay do chính nội tâm tôi cảm nhận trước mọi người …ngoài trời mưa vẫn từng cơn trút xuống vạn vật, và đến tuần sau là tiết trời lại bình yên theo mong đợi của những người chờ Tết.

Lòng tôi chạnh nhớ đến những ngày sắp Tết nơi quê nhà …Cũng những ngọn gió hiu hiu …những giọt mưa phùn mát dịu bắt đầu cho một sắc xuân…

Đâu đây…những giọt mưa phùn còn sót lại ,rớt rơi trên cành cây ngọn cỏ , những chồi non còn ẩn mình ngóng đợi nắng xuân sang

.Ngọn gió heo may của những ngày cuối đông cỏn rơi rớt …cảnh vật sau con mưa sẽ tưng bừng rộn rã .hai tuần nữa mọi vật lại bình yên.

Những ngày mưa phùn ,gió bấc đã qua rồi nhường chỗ cho những ngày nắng ráo ,vạn vật chuyển mình để chờ đón chúa xuân..

Thời khắc này làm nôn nao những người sống tha phương, hồi ức trở về trong trí nhớ già nua của người xa xứ…Tất cả hiện rõ như mới hôm qua…trong trí nhớ già nua của chính tôi.

Những ngày giáp Tết ở quê tôi ,đất Bình định dấu yêu hiện ra trước mắt tôi..

Những.ngày xa xưa ấy tôi còn nhớ mãi:

Ôi cảnh tượng thần tiên này làm sao tôi quên được …Ở quê tôi thường bắt đầu dậy lên từ ngày 23 tháng chạp ,tức ngày đưa ông Táo về trời …

Tiếng pháo bắt đầu râm ran từ sau giờ ngọ ,hầu như nhà nào cũng chuẩn bị một phong pháo để tiễn chân ông Táo..

Thường các chủ buôn giàu có thì mâm cao ,pháo tràng ,heo quay, gà luộc….Còn cỡ trung cũng sắm chiếc đầu heo, nồi cháo vịt, ,mâm chè …Với kẻ cùng đinh thì cũng ráng mua bình bông,nải chuối , đĩa thèo lèo…

Mọi nhà đều nổ ran tiếng Pháo tiễn chân Ông táo lên trời…hoài mong người đẹp lòng báo cáo thành quả của mỗi gia đình trong suốt một năm …và mong ơn trên phù hộ cho năm sau mỹ mãn hơn năm cũ.

Các học trò xa nhà lũ lượt trở lại nhà sau một năm xa cách.

Khách tha phương lo gom góp chút tiền gởi về nhà …

Nghoảnh lại, mới hay đã qua hết một năm phiêu bạt …

Hôm nay tạm nghỉ bước gian nan

Trong lúc gần xa ,pháo nổ ran

Giũ áo Phong sương trên gát trọ

Lặng nhìn thiên hạ đón Xuân sang …

(Thế Lữ)

Bây giờ chúng ta đang chờ đón một cái Tết tha phương ..

.Ngoài kia ,các chợ Tết đã bày bán những hàng hóa xanh xanh ,đỏ đỏ ,những cành mai,cành đào được kết bằng vải lụa hay nylon ,rực rỡ ,vô hồn do bàn tay con người chế tạo …

Hệt như tâm hồn ai dở dang dậy lên một chút bâng khuâng buồn …

Cát bụi tung trời ,đường vất vả .

Còn đời nhưng hãy tạm dừng chân

Tưởng rằng trong chốn xa xăm ấy

Chẳng biết vui buồn đón gió Xuân

(Thế Lữ)

TẾt năm xưa nơi quê nhà là dịp để gia đình đoàn tụ ,mọi người đi làm ăn ở phương xa ,các học sinh đi học xa nhà

Bao người náo nức trở về nhà ăn tết với người thân ,gặp lại cha mẹ ,anh em ,bạn cũ ,Cô láng giềng mỏi mắt chờ mong

.Bao mong đợi hẹn hò ,chỉ mong cho mau đến tết

Bây giờ một mình trên đất khách , Tôi không hề có cái cảm giác mong đợi người thân trở về trong ngày giáp tết, ,không còn thấy cái cảnh chạy kiếm tiền gởi cho con trẻ về xe ,trở về mái nhà thân yêu sau bao tháng ngày xa cách …

Không còn nữa cái cảm giác xôn xao khi ngồi trên chuyến tàu đêm mong cho quãng đường ngắn lại’ cái cảm giác của người thiếu phụ xa quê, hàng năm đưa các con về nhà mẹ ăn Tết…

…Chặng đường dài từ Ga Bình triệu đến ga Diêu trì… đi qua những làng mạc xơ xác mái rạ ,những thôn xóm ẩn mình sau lũy tre xanh ,những mùng mền chiếu gối …được đem ra giặt giũ “tất niên” ,

Vẳng từ xa tiếng kêu eng éc của chú heo thịt béo tròn…nay bị đem ra xẻ thịt ,vài nhà đậu tay nhau, chia nhau mấy cân thịt heo để gói bánh chưng , bánh tét.

,Trong sân nhà vài người cùng nhau chùi lại mấy bộ Lư đồng ,ấm tích ..xa xa vài kẻ đang sửa lại bờ giậu,luống hoa vạn thọ ,,Cắt tỉa mấy cành mai vàng, thược dược, đủ mọi sắc màu rực rỡ sân trước, vườn sau, Tôi lặng lẽ gói ghém nỗi háo hức khi trở lại mái nhà xưa khi mỗi lần Tết đến.

+++

Hàng năm cứ gần ngày Tết đến ,ngoài việc chuẩn bị \bánh mứt ,dưa món ,gói bánh chưng, bánh tét ,Bì nem ,Chả lụa, bánh khô, bánh nổ..

Mẹ tôi còn chuẩn bị cho mỗi đứa con một vài bộ quần áo mới, đôi guốc hoa hoè xanh đỏ ,chiếc vòng đeo tay cùng đôi bông tai óng ánh….là tất cả niềm mong đợi của những đứa trẻ trang lứa với tôi ở thời gian xa xôi ấy , nỗi háo hức mong đợi của đám trẻ nhà quê thuở ấy…là tuổi thơ của chị em tôi.

Khi tiếng pháo giao thừa nổ râm ran …Sau khi đã cúng giao thừa …Thời khắc thiêng liêng bắt đầu năm mới

Mẹ tôi len lén tháo cẩn thận từng chiếc hoa tai lóng lánh đeo vào cho từng đứa con …đặt bên gối mỗi đứa bộ đồ xếp thẳng nếp còn thơm mùi mực in của vải ,đặt dưới chân giường đôi guốc mới vẽ hoa hòe ,hoa sói …

Sáng mồng một… chúng tôi chỉ đặt chân lên nó vài lần trong ba ngày tết ,rồi sau đó “chân đất vẫn hoàn chân đất”

…Chúng tôi thừa biết là từ lúc đó những phẩm vật mẹ tôi dày bao khó khổ mới có được …chúng tôi vờ như đang ngủ say, trong niềm vui bất tận.

Mẹ mua guốc mới ướm vào chân con

Con đi lướt thướt trên giường .

Đợi ngày mồng một ra đường mới tinh .

( Thơ Nguyễn Bính)

Sáng mồng một …Chúng tôi dậy thật sớm mặc vội vàng bộ cánh mới tinh ,chân đi guốc mới ,hoa tai ,vòng tay mới …tất cả đều mới ..

.Vọng từ xa ,,,tiếng pháo vẫn nổ râm ran ..chúng tôi chạy sang cửa các nhà trong xóm tìm nhặt những viên pháo sót nhét đầy túi áo…chạy tìm người đốt hộ..”.vì chúng tôi là con gái “…

.Rồi bọn trẻ chúng tôi, hoan hỉ nhận những phong bao lì xì màu đỏ thắm sau khi làm xong thủ tục

“Lí nhí chúc Xuân ông bà ‘”…

Ba ngày Tết sắp qua mau khi thấy mẹ tôi chuẩn bị “Cúng đưa” ,

Tối ba mươi Mẹ tôi đã nấu nướng mâm cỗ thịnh soạn để :

“làm lễ rước ông bà” ,trong ba ngày này ông bà ,những người đã khuất về ăn Tết với con cháu, ngày nào cũng “cúng cơm bữa ” ngày hai bận

.. Mồng ba Tết, mẹ tôi chuẩn bị đưa ông bà ,đồng thời tiễn những bà con ở các vùng quê về Qui Nhơn chơi tết…,sau bữa cơm này họ trở về quê …

Thường sáng Mồng Ba tết, mẹ tôi đi chợ mua thêm cái chân giò heo nhiều nạt ,con gà mái tơ ,mấy trái khổ qua nhồi thịt ,Đĩa chả trứng vịt cuộn tròn làm chả đỏ chả đen( chả khoanh tròn có nhiều thứ bên trong)

…Con gà sẽ được luộc vùa chín tới, chặt miếng xếp vào đĩa ,cái chân giò nấu với bún Tàu ,bát canh khổ qua nhồi thịt ( món khổ qua luôn phải có ),

Mang ý nghĩa “Cho cái khổ qua đi”…

Thêm món lòng gà xào bánh tráng …

Trong các món trong bữa cơm này tôi thích nhất là món này : tôi sẽ kể sơ cho các bạn cùng quê hương Bình Định có nhớ về món ăn này không ???Lòng gà xào bánh tráng …món ăn nhớ đời mà chắc là không một người dân xứ “nẫu” nào trong chúng ta có thể quên được

Lòng gà được xắt nhỏ , ức gà và chén tiết gà đã luộc :Ướp gia vị gồm củ hành tím ,nước mắm ngon ,chút đường ,tiêu …Bánh tráng mỏng bẻ nhỏ ,Chảo dầu phộng khử thơm với hành tím,xào chín mớ lòng Gà ,vớt ra ,cho thêm dầu vào chiên dòn tan mớ bánh tráng với số lòng Gà đã chín tới ,cháy sém ,vàng ươm ,quyện với mùi hành ngò, tiêu tỏi ,trút ra đĩa ăn nóng ,Giòn tan ,vị cay cay của tiêu đen ,thoảng chút đậm đà của nước mắm ngon ..

.Ôi sao mà ngon quá là ngon ,chúng ta không cần phải ăn nhiều món trong buổi cúng đưa nhà Mẹ tôi ,chỉ cần ăn một món “lòng gà xào bánh tráng ‘ của quê tôi …tôi nghĩ cũng có vài anh xa xứ muốn làm rể cho một nhà người Bình Định

Có lẽ tôi là một người đã được sinh trưởng và lớn lên ở nơi chốn này nên tất cả những tập quán ,đầy tràn niềm luyến nhớ về xứ sở mình nên cảm nhận thế thôi????

,Những món ăn bình dị của xứ sở tôi …chỉ có thế thôi, nhưng,sao mà ngon quá ,sao mà nhớ quá ,sao mà ngậm ngùi nhớ tiếc biết chừng nào mới thôi …. Và nhớ là không quên “nướng hai cái bánh tráng trước khi thắp hương”

+++

Giờ đây nơi chốn xa xăm này ,sống giữa quê người với những phong tục dị biệt …mỗi năm chúng ta được hưởng hai cái tết :Tết Tây và Tết ta

T ất cả những người Việt xa quê cũng cố gắng tập cho con cháu nhớ về CỘI NGUỒN …Hằng năm ,chúng ta cũng sắm về những hàng hóa giống hệt những thứ mà ngày xưa chúng ta từng mua sắm khi mỗi khi Tết đến

,Những chậu cúc vàng nở rộ ,những bánh mứt gói kín đủ màu ,đi qua các cửa hàng quần áo ,chúng ta không phải chen lấn mua cho các con những bộ quần áo mới ,không còn được nhìn thấy con trẻ mừng rỡ khi mặc quần áo mới ,không rộn ràng khi mỗi lần tết đến…

Giờ đây mỗi lần tết đến …

Tôi cũng quen với những thói quen muôn thuở …xếp vào xe tất cả những món quen dùng cho ngày tết ,Tất cả nhũng phẩm vật của một lần mừng xuân mới mà không cần ki cóp từng đồng ,không cần phải tính toán khi mua sắm ,nhưng làm sao còn có được những cảm giác hoan hỉ của những ngày xa xưa ấy …nhưng không có được niềm vui rộn rã của năm xưa…những con , những cháu ở trời Tây không như những đứa trẻ nhà quê ..của thuở năm xưa.Nhiều lần Tết đến mà rơi vào ngày giữa tuần…thì cũng chỉ mình tôi bên mâm cơm ngày Tết…

+++

Tấm lòng của người xa xứ là sự quan tâm đến người thân còn lại bên kia bờ đại dương : góp nhặt từng đồng gởi về cho người thân vui tết…nhiều khi số tiền gởi về :bằng năm, bằng mười số tiền họ mua sắm cho gia đình họ vui tết bên này…không biết có ai hiểu thấu tấm lòng của kẻ tha phương khi mỗi lần Tết đến????

Nỗi nhớ nhung, tấm lòng của kẻ xa nhà thật đằm thắm mà bao người bên kia thấu hiểu: ..nhiều người ki cóp hàng bao nhiêu năm, chỉ đủ chi tiêu cho một lần về quê mình ăn tết, họ trở về với đầy đủ những quà cáp cho người thân…bao hoan hỉ, hay trách cứ của những người được nhận, ( đôi khi còn bị phiền trách vì phẩm chất món quà và đồng tiền chưa như ý họ…)

Nhưng có ai thấu cho kẻ “tha phương cầu thực”, cũng nuốt bao cay đắng , tích góp bao năm cho một lần trở về cố xứ….

Hạnh phúc ngập tràn khi được trở lại quê hương, trở lại mái nhà xưa …sau bao tháng năm xa cách…bao ngày tháng gom góp chắt chiu :” Cho một chuyến về thăm, cho một lần trở lại quê nhà”.

Rồi…khi trở lại…Sau khi bước vào bên kia cánh cửa của sân bay…một lần cuối bị hoạnh hoẹ của nhân viên phi trường đất mẹ…lại bị lột sạch những đồng tiền còn lại…Khi bình yên trong lòng thân bay suốt mấy chục giờ bay xuyên qua nửa vòng trái đất, trở về với công việc, trở về với những lo toan cho hết một kiếp người…

Mai vàng bên ấy

đã

nở

chưa???

Tuần sau là đúng hăm ba

Nhớ đưa ông Táo về thưa Ngọc Hoàng

Bao năm lạc bước chân hoang

Những con chim lạc tha phương chưa về

Đường xa vạn dặm sơn khê

Những mong đón Tết quê nhà dấu yêu

Tha phương

nhớ

Tết

năm xưa…

quê

mình …

———————

Atlanta , Những ngày nhớ Tết

Read Full Post »

.

Nguyễn Hàn Chung

.

Rồi có buồn khi gió cuối đông

đời cứ này xơ xác quán không

màu sương xứ khách buồn thê thiết

lối cũ sum vầy ngoái ngóng trông

.

Chiều nối tay chiều thấm ngón mau

âm giai ai gảy buốt cung làu

.

. Nôn nao tay mỏi choàng lên gió

hiên cây trĩu nhớ dáng em rầu

rớt tiếng u hoài ngơ ngác câu

.

Rồi có buồn khi vẫn quán không

xôn xao nhịp thở buốt muôn trùng

đường thiên lý chạm màu hoang phế

lỗi cũ tay đàn lỡ phím rung

Read Full Post »

Trần Hà Yên

.

Vài hạt mưa lất phất

Rây nhẹ trong nắng chiều

Gió thơm nồng hương tết

Xuân về thật đáng yêu

.

Ôi vui biết bao nhiêu

Những ngày xuân rộn rã

Trong nắng xuân ấm lạ

Vạn vật nảy chồi non

.

Đàn con trẻ lon ton

Trước sân nhà ríu rít

Sương chiều rơi mờ mịt

Hoàng hôn cứ chậm buông

.

Xa vẳng lại tiếng chuông

Nghe bình yên quá đỗi

Ta muốn xuân đừng vội

Đến rồi lại qua nhanh

.

Bao náo nức trong lành

Cứ rộn ràng trước ngõ

Lời yêu thương bỏ ngỏ

Nhờ xuân nói cùng anh!

Read Full Post »

Sài Gòn dáng em

Hồ Thi Ca

.

Anh gặp hương bay trước ngõ nhà

Vội vàng khoác áo bước đi ra

Sài Gòn hương đến chìm vào tóc

Và vướng vào tay vướng vào hoa

.

Anh gặp âm thanh của dòng xe

Âm thanh khói trắng chuyến đi về

Dòng xe thong thả trong đôi mắt

Đôi mắt chạm vào những hàng me

.

Anh gặp Sài Gòn rất trẻ trung

Như thể dáng em lúc đi đường

Tiếng guốc mảnh mai trong lòng phố

Thành phố và em xanh sắc xanh

.

Anh gặp sắc màu của dòng sông

Những con tàu khoẻ dáng công nhân

Sóng vỗ như anh xoè tay vuốt

Tự nhổ neo Sài Gòn đầy khoang

.

Anh gặp tình yêu khi gặp em

Phố phường ngoảnh lại ngó chúng mình

Tóc em hay gió lay nhau mãi

Sài Gòn ơi! Sài Gòn trữ tình!

.

Sài Gòn anh bắt gặp tình ai

Ở trong màu sắc của tiếng đàn

Ở trong rung động về đôi mắt

Khi em nhìn anh với bâng khuâng

Read Full Post »

Mùa xuân lại về

.Đặng Thị Hoàng Yến

.

Thế là mùa xuân lại về

Nép trong long lanh sợi nắng

Trong vạt cỏ mềm non xanh ướt đẫm

Trong tiếng chim thao thiết vút cao

Ta muốn uống những giọt xuân ngọt ngào

Trên đôi môi khát khao

.

Thế là mùa xuân lại về

Mùa yêu – khúc hoan ca lặng lẽ

Những mần non trở mình khe khẽ

Hương xuân nồng của ong bướm say mê

Ta nghe lòng trĩu nặng hồn quê

Bâng khuâng nhặt những hẹn thề trót trao

.

Thế là mùa xuân lại về

Với nắng reo hoa cười gió hát

Nghe con tim thổn thức lời tha thiết

Yêu thương gửi tới phương nào

Xin được một lần trọn giấc chiêm bao

Xuân về mang theo những khát khao…

Read Full Post »

Về…

Võ Miên Trường

.

Về thôi em cạn đông rồi

Dùng dằng chi nữa đời trôi muộn mùa

.

Về hong lại bếp lạnh xưa

Bỏ quên từ thuở nắng chưa tỏ ngày

.

Về thương con chữ heo may

Gõ lên nốt nhạc Xuân này có em

.

Lòng đang son những ngọt mềm

Về nâng ly rượu rót thêm nụ cười

.

Về em nối lại mùa vơi

Thắp hoàng hôn cuối…

dốc đời có nhau…

(XL Ngày giáp Tết.)

Read Full Post »

Nguyễn Man Nhiên.

.

nếu tận thế là tin đồn

tôi sẽ ra ngoài và lang thang một chút

tản bộ trong bóng râm của vinh quang

những bình minh chết hụt

tôi sẽ tìm trong dạ dày ống khói

những vòi phun nước trên không

các móc xích và bánh răng hổn hển

vang lên từ thế kỷ xa xăm

tôi sẽ học cách lắng nghe

hơi thở đầu tiên trèo ra trên đất

nơi nó liếm lên các cây non chóng mặt

một tiếng kèn saxophone

buồn như cơ thể của chiếc cổ kéo dài

tôi sẽ ngồi đây vẽ khoảng rỗng đêm sắp tối

những hàng cây xén lông

dọc theo vỉa hè băm nhỏ

đường phố của khu nhà gạch cũ

với thang cuốn lên trời

mỗi hình vuông chia thành một phúc âm với vài ngọn nến

dưới bó hoa dây điện ngang bướng

dăm bóng sẫm ướt mồ hôi

nở và héo trên bãi cỏ

thật khó tin giờ này dưới hỏa ngục

đầy các xương sườn

khẩn cầu và ca hát

cho những khổ đau của thế giới

bởi đôi cánh bất lực của các vị thần

dường như họ đã ngủ quên

bên lá thơm cây phong lữ

đắm mình trong xạ hương và phấn hoa

thành trì của rêu và mùn rữa

chúng tôi nhấm nháp lá cây

vuốt ve những cành đau khổ

những con sóng lớn quét các tầng trời

trèo vào bên trong ngôi mộ

khi đầm lầy biến mất dưới chân họ

khi nỗi hoảng sợ và tuyệt vọng trở thành tâm điểm của cuộc sống

tôi đã bay lên, như một tiếng thở dài nhẹ nhõm

Read Full Post »

Older Posts »