Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for Tháng Chín, 2016

Giấc ngủ chiều

Cao Văn Tam

Tác phẩm “Cái cây ở hồ thủy điện Sông Hinh” – Huỳnh Lê Viễn Duy.

Tác phẩm “Cái cây ở hồ thủy điện Sông Hinh” – Huỳnh Lê Viễn Duy.

Buổi chiều uể oải, và lười biếng,
từ xa xôi,
đến phá vỡ trong lặng im nhàn rỗi,

Một khoảnh khắc
từ cơn gió
thổi qua những đám mây khói bụi,
nhảy vào bóng mặt trời mờ .

Một ngày mơ mộng, và lặng lẽ
Thả neo từ tất cả các cơn bão của sự căng thẳng

Một con chim bất thường
đột ngột khuấy động,
Cất lên tiếng hát,
và nhẹ nhàng chìm vào im lặng.

Chìm trong giấc mơ chiều.

Read Full Post »

Khi em cần anh

Trần Thuận Thảo

ChieuVang_resize

Anh biết khi nào em cần anh không?
Khi lòng thật buồn muốn anh cùng chia sẻ
Là khi có anh nắm tay em thật nhẹ
Xoa dịu lòng đau trước dâu bể cuộc đời..

Em luôn cần anh những lúc vui cười
Cùng sẻ chia nhân đôi niềm vui ấy
Có những lúc em cần anh đến vậy
”Là khi giận hờn giấu nước mắt vào trong.”!.

Khi em cần anh những lúc đau đớn lòng
Rất cần lắm anh bờ vai nương tựa
Những lúc oằn mình trái tim đau một nửa
Tự an ủi mình thôi khóc nữa.. cho vơi..

Có những buổi chiều lòng tím..đơn côi
Thấy cuộc đời tự nhiên chông chênh lạ
Là những lúc nắng buồn vương mắt lá
Vắt kiệt sức mình..cộng hết thảy yêu thương.!
*
Khi em cần anh ..phía cuối con đường
Sợi nắng chiều buông vai hoàng hôn tím
Ta bên nhau qua những mùa trái chín
Hạnh phúc ngập tràn..nơi cánh cửa thời gian!

Read Full Post »

Giếng Chăm

Chế Diễm Trâm

Thập niên tám mươi của thế kỷ trước, một lần, vớ được cuốn “Kiến thức ngày nay” [số mấy thì không còn nhớ], trong đó đề cập sơ qua về sự độc đáo của giếng Chăm. Giờ, mở mạng Internet, đọc được khá nhiều về cái GIẾNG VUÔNG đặc trưng Champa và được biết rằng hiện nay còn kha khá những giếng cổ như thế dọc khắp duyên hải miền Trung, từ Thanh Hóa [thậm chí ở Hà Nội cũng tìm thấy] đến Bình Thuận.

gieng-cham_kucb

 

                                                                                                                              Giếng Chăm ở Hà Tĩnh.

Giếng Chăm độc đáo bởi kỹ thuật làm giếng, vật liệu tạo tác và công năngcủa nó. Giếng thường không sâu, đáy giếng hình vuông, thành giếng thường là hình vuông nhưng cũng có thể là hình tròn theo quan niệm âm dương phối triển.
Đáy giếng Chăm là một khung gỗ vuông [thường bằng gỗ lim], độc đáo ở chỗ qua hàng trăm, hàng ngàn năm hầu như vẫn nguyên vẹn. Bên trên khung gỗ là gạch / đá được xếp chồng lên nhau, không cần mạch vữa mà vẫn trụ vững qua bao năm tháng. Cũng chính nhờ lối sắp đặt đó mà mạch nước chảy vào lòng giếng luôn đầy, trong và mát rợi.
Tuy có những giếng nằm sát biển [từ xa xưa, người Champa đã có nghề bán nước ngọt cho các tàu thuyền đi biển ghé vào mua nước hoặc trao đổi hàng hóa] nhưng nước luôn ngọt mát quanh năm.

gieng-cham-1_pfyj

Cùng với bí mật tháp Chăm, “nghệ thuật” giếng Chăm bí ẩn cũng đã thất truyền từ lâu.

Hiện tại, những giếng Chăm nổi tiếng thuộc về phố cổ Hội An và tỉnh Ninh Thuận. Ở những nơi này, người dân còn sử dụng nước giếng, thờ cúng Thần Giếng và lưu truyền nhiều câu chuyện về giếng cổ linh thiêng.

Riêng ở Khánh Hòa hầu như không nghe nhắc đến giếng Chăm. Bạn bè biết xin chỉ giúp. Karun! / Cảm ơn!

(Ảnh: Giếng Chăm ở Ninh Thuận và Hà Tĩnh)

Read Full Post »

Sương khói sông Trà

.   Nguyễn Minh Phúc

Nui_Thien_n_va_song_Tra_Khuc

Có một thưở mây bồng bềnh gối sóng

Trôi lững lờ theo dòng nước sông xanh

Tôi ngồi hái cả mùa trăng sông rộng

Nghe tiếng chiều lặng ngắt một dòng quanh (more…)

Read Full Post »

Những vàm sông đêm

Nguyễn Thị Ánh Huỳnh

p7140430

hoàng hôn xắn quần
lội qua ngày
những vàm sông se sẽ
ngồi lên
nghiêng mình
nước chảy (more…)

Read Full Post »

Trời Đã Vào Thu

Trần Vấn Lệ

anh-la-vang-mua-thu-1

Trời Đã Vào Thu

Em ạ, hôm nay trời đổi mùa

Sáng, anh thức dậy đã gần trưa

Hết Hè, ừ nhỉ Thu đang tới

Trời ủ ê buồn như sắp mưa!

Trời ủ ê buồn, chi cũng buồn

Nhìn qua hàng xóm nhớ và thương

Ai đi đâu mất, xe đâu mất

Thấy rớt đầy sân, vàng, lá vàng…

Trời đã vào Thu, có nghĩa là

Chúng ta đang ở tuổi…đang già!

Lạ ghê, Non Nước hoài non nước

Có trách móc người ở rất xa?

Nhiều kẻ đi xa có trở về

Thấy gì?  Đẹp nhất vẫn là Quê?

Thấy gì?  Cao ngất, nhà cao ngất

Trên phố, ăn mày vẫn bước lê…

Anh bước xuống giường, anh ra sân

Ném cơm cho quạ, chúng chờ ăn

Em đâu không ném về yêu quý

Biển Bắc hay là đang biển Nam?

Mình giống như chim, đã lạc bầy

Cái gì nắm chặt ở trong tay?

Tuổi Xuân, tuổi Hạ, chừ Thu nữa

Hồn sẽ lìa thôi, chiếc lá bay…

Hồn sẽ lìa, ta sẽ tự do

Thương ơi, lúc đó những bài thơ

Anh làm, em đọc và em khóc

Trời đã vào Thu…Ánh Nguyệt mờ!

 

.

Một Bài Thơ Tự Do

cuộc đời này có nghĩa

dẫu đó là

chỉ một chút thời gian…

Em nhìn kia

cây đã nhuốm vàng

mùa Thu tới

đời có gì đâu mới?

Người ta đi tu với lòng mong đợi

không phải để gặp được một người đúng nghĩa tri âm

mà một đời sau xa xăm

không chắc gì người xưa hiện hữu!

Người ta sống rất cần tha thứ

bởi vì người ta có tội…làm người!

Em cứ đến trễ

Và em chịu mở lời:

“Xin tha thứ cho tôi

Bởi vì đường đi trắc trở”

Không ai nỡ giận em đâu

Kinh Vô Tự là cuốn sách không có

Lời Mở Đầu

Cũng không có chữ nào nơi trang cuối!

Hãy coi như con chim hạc vàng đã bay đi khỏi bầu trời này,

nó về đâu, đừng hỏi

Hoàng Hạc Nhất Khứ Bất Phục Phản

Mây trắng thì…ngàn năm cứ bay!

Người xưa nhớ Quê Hương, tìm đường về quê, không thấy

Chỉ thấy chiều chiều khói sóng mênh mông!

Em của anh ơi, yêu quý vô cùng

Em cứ đến trễ để anh tu tới chết!

Không có gì tự sinh, không có gì tự diệt

Cái còn đây là Tình Yêu, thôi em!

 

.

Một Bài Thơ Tân Hình Thức

Đêm nay, em ạ, trăng là Nguyệt

Rằm, Tết Trung Thu, Nguyệt của Rằm

Nếu Mạ đừng sinh con gái nhỉ

Thì đời đâu có Nguyệt Giai Nhân!

Đêm nay, em ạ, em duy nhất

Ngự trị bầu trời một trái tim

Anh hỏi tại sao trời đất rộng

Mà lòng anh chỉ hướng về em?

Đêm nay thì cũng đêm năm ngoái

Năm ngoái, bài thơ Nguyệt diễm kiều

Em sáng rực trên đèo Ngoạn Mục

Muôn đời anh chỉ một người yêu!

Đêm nay, con dốc Bà Trưng đó

Những trụ đèn, em ạ, đang nghiêng

Nhớ em mười sáu trăng như nụ

Mười bảy Trời ơi…anh mất em!

Đêm nay, nghĩ tới đêm mười sáu

Trăng vẫn tròn trong chiếc nón thơ

Em ở vườn cau sau bước Ngoại

Rồi sau, sau mãi bóng con đò…

Đêm nay, nghĩ tới đêm mười bảy

Em lấy chồng rồi, tiếc lắm sao!

Cây bưởi, cây bòng hoa tím rịm

Vườn cà anh dạo nát ca dao!

 

Hỡi Diễm Lệ em, Kiều diễm lệ

Hỡi người con gái của Đơn Dương

Vườn cau Nam Phổ mùa Thu mới

Ai nhỉ ai chờ ai héo hon?

Tôi làm bài thơ tạo cái hình

Từ vầng trăng sáng giữa mông mênh

Biết mình hư ảo đời hư ảo

Ai cấm lòng tôi thương nhớ Em?

 

Trần Vấn Lệ

Read Full Post »

Cứ như là cổ tích

 

Chế Diễm Trâm

14242456_890647111068711_1467901942882858581_o

          – Con gái của ba không thể đi xe lửa! Phải đi máy bay!

– Nhưng con thích đi thử một lần! Với lại bay ra Nha Trang, ngồi chưa nóng chỗ đã phải leo xuống! Con muốn đi xe lửa mà ba! Ba!!!

– Nhưng con không được đi một mình!

– Vậy con đi với ai? Mẹ đang đi công tác rồi!

– Ba bố trí chị Thu đi với con!

Chị Thu là thư ký ở công ty ba. Chị Thu đã khô như ngói mùa nắng lại dữ dằn như bà chằn, mới nghĩ tới đã không thoải mái chút nào, vậy mà phải đi chung cả một quãng đường dài ư? Dù có thể, lên tàu đã lăn ra ngủ khì, trời bảnh sáng là vừa tới nơi như lời nhỏ Dung, bạn Thư nói. Hay Thư yêu cầu chị Thu đặt hai phòng? Tới Nha Trang, cứ việc việc mình mình đi, cho chị ta ở khách sạn một mình cho đáng đời. Nhưng như vậy sao đành? Mà Thư thì thích đi chơi với nhỏ Dung biết bao! Dung sau khi tốt nghiệp Đại học, về quê xin việc. Dung rủ, mày ra đây đi, tao dẫn mày đi bụi. Với lại, thực tình Thư muốn đến nhà Trung, theo cách bất ngờ nhất, xem Trung cảm động như thế nào? (more…)

Read Full Post »

Ăn cắp

 

Ngô Đình Hải

504450

1/ Sáng nay, ngồi cà phê với mấy tên bạn học. Gần về, một tên móc bóp, moi mãi mới ra được tờ 500 ngàn, xếp kỹ, giấu tuốt bên trong. Có tiếng cười, hắn tỉnh bơ: thằng nào chẳng vậy.
Tên khác phán:
Khi một tên đàn ông quyết định lấy vợ, đồng nghĩa với chuyện hắn chấp nhận, tự biến mình thành một tên…ăn cắp!
Lấy vợ rồi, mỗi lúc mỗi phải hoàn thiện cái kỷ năng đó để tồn tại. Mà ăn cắp chính những thứ của mình mới đau. Từ tiền bạc, tự do, thời gian, kỷ niệm, thói quen…v/v…Tất tần tật…Thứ gì cũng phải ăn cắp! (more…)

Read Full Post »

Tháng Tám và em

Trần Thuận Thảo

ts_140904_Tour Mua thu Vietravel

Anh gởi gì cho cơn gió chiều nay
Mà tháng tám thu” ngọt ngào đến vậy”?
Phố cao nguyên mưa chiều như run rẩy
Để cõi lòng.. nhuôm tím những vần thơ.!
*
Thu trong em rạng rỡ từng giấc mơ
Dù nắng sớm ..mưa chiều.. ngày bất chợt
Lá vẫn xanh- dẫu nắng chiều hời hợt
Dẫu thu vàng trút lá đợi mùa sang
*
Người đàn bà sinh tháng tám đa mang
Cảm xúc buồn vui nhưng cõi lòng sâu thẳm
Yêu ghét rõ ràng- nhưng dịu dàng đằm thắm
Thẳng thắn chân tình như ngọn gió mùa thu
*
Anh gởi gì cho tháng tám lời ru
Để em nhớ thương trong bộn bề tất bật
Để nắng hoàng hôn giọt thu buồn khóe mắt
Để tháng tám về..lặng lẽ một mùa thương.!
(more…)

Read Full Post »

Lần lên đường cuối cùng

.Lê Minh Hà

6a0120a69a468c970c016305a2d546970d-800wi

Anh thấy những chiếc lá nhỏ ở các chậu cây em đặt bên cửa sổ xao động. Và vệt nắng nhảy nhót trên tường. Chắc là gió. Gió thổi từ những vòm cây ngoài đường vào. Những con đường Sài Gòn cây cao bóng cả, cũng như phố, Hà Nội ngày xưa.Sài Gòn có bao giờ yên. Nhưng căn phòng của chúng ta rất yên lặng. Có cái gì giông giống sự im lặng trấn ngự những ngôi nhà tập thể ở Hà Nội khi người lớn đi làm trẻ con đi học, nơi chúng ta từng sống. Nếu bảo là yên ả…

Anh nghe tiếng xô chậu vọng qua cái giếng trời từ nhà dưới lên, tiếng đàn bà cười từ tầng trên vọng xuống. Những người đàn ông hàng xóm đang ngồi ở mảnh sân bên dưới cầu thang chung lúc này đang làm gì? Nhấc vòi nước tiếp tục rửa xe máy? Gầy lại cái lò than cho người đàn bà của họ bắc ấm nước pha cà phê bán đầu ngõ? Cũng không khác gì Hà Nội ngày chúng mình ra đi phải không? (more…)

Read Full Post »

Older Posts »