1.
.
.
.
Tiếng đàn như thể hụt hơi
Tiếng hò ai thấu đất trời cùng ai!
.
Mắt mờ, hen siễng, nghểnh tai
Bụi đời đã dập vùi tài hoa xưa
Phổi sưng từ độ nắng mưa
Thân lây lất sống, đời chưa chịu tàn
.
Nhiều khi buồn nhớ họ hàng
Nhớ cha mẹ, nhớ Cầu Ngang quê nhà
Đêm chia tay làng Mỹ Hòa
Bước chân lãng tử qua phà Cổ Chiên
.
Rồi đời từ ấy truân chuyên
Chốn phồn hoa có bình yên bao giờ?
.
Saigon,1992
.
2.
NHỚ TRÚC PHƯƠNG
.
Đốt nén hương lòng dâng Trúc Phương
.
1.
Tôi đưa anh về Lái Thiêu
Thôi anh, yên ngủ quên điều thị phi
Lợi danh nào có ra chi
Sài Gòn tháng chín mưa thì thầm mưa
.
Mến anh từ những ngày xưa
Thuở Thanh Thúy hát tôi vừa chớm yêu
Nhạc anh tôi thuộc cũng nhiều
Như niềm an ủi những chiều cô đơn
.
Bây giờ tuổi đã cao hơn
Nghe Thanh Thúy hát vẫn buồn tái tê
Tình cờ hôm ấy tôi về
Gặp anh quán cốc đường Lê Đại Hành
.
2.
Mắt kính nhòa nước mắt anh
Nụ cười buồn rớt xuống manh chiếu đời
Co ro thân lạnh run người
Bơ vơ anh tiếc nuối thời vàng son
.
Bolero điệu tâm hồn
Đã theo đôi dép đứt mòn gót chân
Đêm ra Xa Cảng trú thân
Ngày lo bương chảy kiếm ăn nhọc nhằn
.
Nhả tơ là phận kiếp tằm
Kiếp tằm thì vẫn là tằm nhả tơ
Trăng khuya sông Hậu đôi bờ
Mái chèo xuồng nhảy sóng hò quê hương
.
3.
Mấy ai còn nhớ Trúc Phương
Tài hoa cũng lắm, tang thương cũng nhiều
Cuối đời cuộc sống hẫm hiu
Lang thang trên góc phố chiều thành đô
.
Sài Gòn thất lạc bao giờ
Mà người năm cũ hửng hờ cố nhân?
.
trần bảo định
Sài Gòn,
tháng 9.1996
[…] https://xunauvn.org/2014/09/20/nho-nhac-sy-truc-phuong/ […]
[…] https://xunauvn.org/2014/09/20/nho-nhac-sy-truc-phuong/ […]
Xin phép anh TBĐ em chép thơ anh vào FB Trúc Phương nhé. Cảm ơn anh, cảm ơn người nhạc sĩ tài hoa Trúc Phương đã để lại cho nhân thế những ca khúc bất hủ mà thế hệ chúng em rất yêu thích.
Mình rất vui được Minh Tuấn Đặng đề nghị.
Chúc bạn vui.
Mình phải chấp nhận những gì sự thật; có thể ta chối cãi hoặc thay đổi lịch sử được; nhưng không một ai có thể chối cãi giòng văn thơ nhạc bất hủ của các bậc tiền bối. RB xin cảm ơn đại huynh TBĐ nhiều nhiều về những bài thơ bất hủ của đại huynh cũng như… Thành thật.
Đệ luôn thành tâm cầu nguyện sức khỏe đại huynh sớm bình phục và viết hay.
Thân kính,
RB
Chào Rong Biển,
Cảm ơn bạn.
Chúc vui.
Đọc thơ anh Trần Bảo Định viết về nhạc sĩ Trúc Phương TTCT. mới chợt nhận ra rằng anh TBĐ. là người nghệ sĩ thật sự, biết yêu quý cái hay cái đẹp chân thật, khách quan chứ không chỉ một chiều.Cảm ơn anh đã cho người đọc hiểu thêm về nhạc sĩ tài hoa Trúc Phương với “nụ cười buồn rớt xuống manh chiếu đời ” sau bao hệ lụy.
Chào Trần Thị Cổ Tích,
Cảm ơn Cổ Tích đã đọc thơ và chia sẻ.
Gửi lời thăm Trình và gia đình.
Chúc vui.
chuyện đời của một nhạc sĩ buồn, nhưng có những phút như ở quán cơm với hai người hát rong có lẽ cũng làm NS Trúc Phương ấm lòng.
được nghe anh kể lại và nhìn thấy anh sức khỏe trong trạng thái tốt cảm thấy một niềm vui nhỏ.
Chào Trần Thi Ca,
Anh cảm ơn em, quý em người trai trẻ.
Chúc vui.
Bình thường thích Phạm Duy,nhưng khi buồn một vài giai điệu của Trúc Phương cũng làm lòng mình chùng xuống.
Chào Thanh Thanh,
Cảm ơn đọc thơ và chia sẻ.
Thăm Anh! Đọc 2 bài thơ Anh viết chi Trúc Phương (vào năm 92 & 96) – Tôi càng thêm hiểu & thương Anh! Lời thơi chân phác & chí tình – gởi cho TP mà y như đã nói về tất cả…Cám ơn Anbh – một tâm hồn nghệ sĩ trong sáng & chân thật! Chúc Anh & gia đình mọi điều An Lành! MVL
Thăm anh,
Anh khỏe không? Cố gắng giữ gìn sức khỏe.
Cảm ơn anh đã đọc thơ và chia sẻ.
Chúc anh và cả nhà an lành.
Kính đại huynh,
Đệ lu bu công việc, vừa mở trang nhà và đọc thơ đại huynh.
Đệ rất xúc động, cảm mến lòng nhân ái của đại huynh.
Chúc đại huynh khỏe, chúc đại tẩu vui.
Chào hiền đệ,
Vui với công việc.
Mong gặp.
Chúc vui.
Chac nhac si duoi suoi vang cung dang mim cuoi khi co nguoi se chia noi nhoc nhan trong cuoc doi nguoi nhac si tai hoa phan bac
Chào HKThach,
Vâng, có lẽ nhạc sỹ Trúc Phương rất vui khi ở thế gian còn bao người
thương nhớ chàng nhạc sỹ tài hoa gốc Mỹ Hòa.
Cảm ơn bạn đọc thơ và chia sẻ.
Viết về nhạc sĩ Trúc Phương như rứa quá chân tình anh TBĐ ạ.Chia sẻ với anh
Chào Trần Dzạ Lữ,
Cảm ơn Lữ đọc thơ và chia sẻ.
Chào anh Trần Bảo Định đọc 2 bài thơ của anh em cảm động lắm. Từ lâu em rất thích nhạc của nhạc sĩ Trúc Phương. Bây giờ, qua thơ anh và những thông tin của anh về nhạc sĩ, em hiểu thêm và càng quý mến về người nhạc sĩ tài hoa này
Chào Trần Văn Bạn,
Cảm ơn Bạn đã đọc thơ và chia sẻ cùng tôi.
Chúc vui.
Sài Gòn thất lạc bao giờ
Mà người năm cũ hửng hờ cố nhân?
—
Trần huynh kính mến,
Trở về “nhà Nẫu” gặp lại bạn bè, “thấy” anh vẫn còn sức làm thơ nhớ người mà muội mừng vô cùng. Anh muôn thuở là người thủy chung sau trước, “khách lữ hành” mà vẫn nhớ tài danh Saigon dù người đó đã hơn mười năm vắng bóng. Ước gì cuộc đời nầy ai cũng có tấm lòng như anh.
Saigon dù mất hay còn
Cố nhân người cũ nào đâu hững hờ
Dù cho sao lặng trăng mờ
Lòng son Bảo Định nhớ hoài Trúc Phương
Muội “xí xọn” vài câu cóc cắn, chúc huynh luôn “ngoan” cho chị nhà vui vui nghen.
Chào hiền muội,
Huynh trân trọng cảm ơn hiền muội.
Hai bài thơ của anh Trần Bảo Định thật cảm động và thật chí tình! Có lẽ, cũng không ít người yêu thích nhạc Trúc Phương mà cũng chẳng hay biết là anh đã đi xa thật xa đã chừng ấy năm ( 18 năm?). Đọc thơ anh Trần Bảo Định, càng thêm thấm thía rằng, nhạc sĩ Trúc Phương dường như chưa bao giờ chết ( đơn giản chỉ vì, Những người đã chết CHỈ CHẾT KHI NÀO NGƯỜI SỐNG LÃNG QUÊN! Có phải vậy không anh?
Cao Quảng Văn,
Vâng, ” CHỈ CHẾT KHI NÀO NGƯỜI SỐNG LÃNG QUÊN!”
Cảm ơn anh.