Phan Thanh Cương
Chỉ là em ngủ đó thôi
Mà hoa mắc cỡ khép đôi lá lành
Chỉ là sương sớm long lanh
Chạm vào nhau để anh thành giọt mưa
Nửa mai có ngọn sao thưa
Nửa đêm có ánh nắng tươi dỗ dành
Cảm ơn đôi mắt nhìn anh
Nhìn anh giữa những màu xanh đất trời
Hai hồn ước động đầy vơi
Cho anh ngụp lặn rong chơi bến bờ
Đêm về thức với trang thơ
Từ thơ đến mắt ướt tờ giấy nhung
Em xa hơn cả nghìn trùng
Để nửa mai lại ở cùng nửa khuya

Những dòng thơ lục bát thật ngọt ngào, đắm thắm…tình yêu cho PTC cảm xúc để tả đôi mắt người yêu thật tuyệt vời. Mình thích hai câu cuối của bài thơ nầy :
Em xa hơn cả nghìn trùng
Để nửa mai lại ở cùng nửa khuya.
Nghe có vẻ vô lí nhưng lại rất hợp lí với tâm tình người đang yêu.
Có một ít độc giả cũng nói như Thanh Hải vậy ” vô lý và hợp lý”. Ai có những trãi nghiệm trong tình trường, có những đêm không ngủ, nhớ từng ánh mắt người dưng, thì có lẽ cảm nhận câu thơ này. Như vậy là gần như hầu hết phải không TH?
Cảm ơn TH đã đọc và comment. Chúc an vui.
PTC vừa mới comment cho Thanh Hải xong, không biết chạy đâu mất, giờ viết lại đây.
Cảm ơn TH đã đọc và để lại lời khen, chúc khoẻ vui.
Chào anh Phan Thanh Cương,
Ô hay đôi mắt dịu hiền
Khiến cho có kẻ làm duyên thơ đời
Ngợi ca nhật nguyệt buông lơi
Xanh trong đáy mắt đất trời nở hoa.
Chúc anh vui. Mến.
Chào Thiên Bồng.
Sao TB làm thơ nhanh và hay thế. Chỉ xanh trong đáy mắt mà mà đất trời nở hoa. Một sự tưởng tương ” vượt biên”.
Cảm ơn TB nhiều. Chúc an vui.
“Nửa mai có ngọn sao thưa
Nửa đêm có ánh nắng tươi dỗ dành” ( PhanThanh Cương)
– Mới nghe như có sự nghịch lý, nhưng ” đây” đọc thơ mà !
Dụng hình ảnh- bóng dáng ” ngọn sao thưa- ánh nắng tươi ” để liên tưởng đến thời điểm ” nửa đêm – nửa mai ” hay lắm , thơ… lắm TG ui !
Chào anh Tu Thuc
Câu mà anh trích dẫn làm PTC phải giải thích cho vài người . Rất vui là anh đã hiểu, nếu không ai hiểu mai mốt không dám làm thơ theo kiểu này.
Cảm ơn anh đã đọc và comment cho PTC . Chúc khỏe, vui.
Hai câu mở đầu thật dễ thương” Chỉ là em ngủ đó thôi/ Mà hoa mắc cỡ khép đôi lá lành…Chúc vui nha Cương.
NĐT thì đặc biệt ấn tượng 2 câu cuối của PTC anh Trần à! He he. Thứ 7 này cafe 64 nghen, nếu k có gì ngoài ý muốn. OK?
Đến thì alo hí!
Những bài thơ tình của anh ấn tượng quá, từ ngữ rất gần và lạ. PTC có hỏi thăm anh NĐT, anh nguyễn Tấn Lực nói anh đang sống ở SG, vậy sáng thứ 7 em gặp anh nhé. Chúc anh khoẻ, vui.
Dạ cảm ơn anh.Hẹn gặp anh thứ 7 này. Thân .
Em trả lời anh TDL rồi, nhưng sao comment xong nó chạy xuống dưới. Cảm ơn anh nhé, hẹn gặp.
Đôi mắt thật ấn tượng ! Chúc cho nhà thơ có đôi mắt đi theo …suốt cả cuộc đời !
Cũng muốn vậy , cảm ơn Yến Du, chúc vui, hẹn gặp.
MẮT EM dễ thương lắm PTC ui!
Giúng đôi mắt người Sơn Tây không?…í lộn…Tây Sơn! 😀
Câu ni nên hỏi anh TDL í! XÍ IIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII Í!
Nhờ mắt em dễ thương mới làm được bài này, chúc Phanlehue lúc nào cũng vui.
Nhà thơ PTC vẽ đôi mắt em với nhiều ý, hình ảnh, màu sắc, cảm xúc…đẹp. Một số từ và cụm từ có vẻ mới, ít thấy trong thơ “đôi lá lành – ngọn sao thưa – hai hồn ước động …” Có thể gọi đó là nét sáng tạo chăng ?
PTC cố ý viết khác chút để đọc bớt chán thôi. lá lành : lá mắc cở này cánh nhỏ li ti chỉ có khép lại nó mới lành, PTC diễn tả mi mắt. Ngọn sao thưa là điểm sáng trong mắt em. Hai hồn ước động là do sai chính tả mà ra, đúng là : hai hồ nước động. Chứ không sáng tạo được gì anh Tú ạ.
Cảm ơn anh đã quan tâm viết comment cho PTC.
Chúc anh khoẻ, vui.
Mà hoa mắc cỡ khép đôi lá lành
Theo tui nghĩ là phải sửa câu này mới hợp lẽ
Chỉ là em ngủ đó thôi
Mà hoa mắc cỡ khép đôi lá lành
PTC sẽ sửa là:
Chỉ là em ngủ đó thôi
Mà hai nét cọ vẽ đôi lá lành
Cảm ơn Hoa Tím.
Cảm ơn đôi mắt nhìn anh
Nhìn anh giữa những màu xanh đất trời
lục bát của anh PTC rất ngọt , và rêu thích hai câu này, hay lắm………..
Vậy là anh em mình gặp lại nhau nơi đây, Cảm ơn Rêu nhiều nhé.
Chúc vui hơn.
Tôi thích hai câu này:
Em xa hơn cả nghìn trùng
Để nửa mai lại ở cùng nửa khuya. Rất lạ và hay!
Cảm ơn lời khen của anh, vẫn nhớ lần uống cà phê cùng anh. Thân.
Cái nào mà là lạ thì y như rằng : “Tôi thích” (NĐH)
@Tú Gàn
Cái này mới… lạ à nghen! Hỗng lẽ ông Tú khác ha? Thôi xách cần…đi câu đi coi có câu được con cá… lạ nào không! Hả không có thì dzìa Sg đi câu với tui!!!
Còn khúc sau tui chưa nói hết ông ơi ! …”Tui cũng rứa !” hehehe…
Mà hoa mắc cỡ khép đôi lá lành…sao giống vườn hoa trinh nữ khép đôi là sầu quá
Vâng giống thật, điều tối kỵ trong văn thơ. Dù cho ý của PTC đã khác. Khi nào có dịp nhìn em ngủ sẽ tả lại, mong GR cảm thông.
Cảm ơn GR đã nhắc PTC. Chúc vui.
Một bài thơ hay với những vần lục bát thật tuyệt! Chúc mừng tác giả PTCương. Chúc tác giả vui khỏe viết đều tay và có nhiều sáng tác mới hay.
Chỉ là em ngủ đó thôi
Mà hoa mắc cỡ khép đôi lá lành
Cảm ơn đôi mắt nhìn anh
Nhìn anh giữa những màu xanh đất trời
Em xa hơn cả nghìn trùng
Để nửa mai lại ở cùng nửa khuya
Hơn nữa một bài thơ tác giả viết giống như ý giống sở thích của RB không một dấu chấm dấu phảy… mà Rong rất thích vì một là làm cho bài thơ thấy sáng sủa, dòng thơ được đọc trôi chảy hơn không bị khựng; hai là ngoài chúng (chấm phết phảy phết…), những ‘từ ý thơ’ liên kết liên hợp tương hỗ (qua lại lẫn nhau ngoài (without) dấu phẩy) trong một câu đôi lúc cho ta những cảm giác những cảm nhận thơ khác nhau tuyệt vời! (Note: ào = au = ời = ìn = ùn được nằm trong “Sự triển khai vận vần thêm trong thơ” của RB’s research work. Và ngoài cách thông thường gieo vần của thơ lục bát, ta có thể gieo chữ cuối của câu tám vần với chữ thứ 5 của câu 6; chữ cuối của câu 6 có thể vần với chữ thứ 5 hoặc thứ 7 của câu 8 mà câu/dòng thơ vẫn cho chúng ta một nhịp điệu nhẹ nhàng suôn sẻ như thường không gì trở ngại).
***
Đối với văn thơ văn chương văn học mà không bắt chước thì không phải là văn chương văn học văn thơ; mà hầu như trong văn chương có sự
tương ứng tương tác tương trợ lẫn nhau mới hình thành và phát triển văn.. văn.. trong sự sáng tác. Nói tuột ra là “bắt chước” đi cho nó khỏe khỏi bàn cãi chi cho rắc rối (bắt chước những cái đẹp cái hay.. ở đây không phải như ‘copy’ sao y bản chính). Một câu thơ một bài thơ một tác phẩm văn học chẳng hạn; sự bắt chước cái cũ trong việc sáng tạo ra cái mới đều làm cả hai cũ và mới nổi bật; cái mới đưa cái cũ lên và trong cái cũ có cái hay của cái mới — cả hai đều có giá trị nghệ thuật hỗ tương. Nói tóm lại ta “cùng nhau” lấy cái cũ sáng tạo ra cái mới để chúng ta cùng thưởng thức nhé. Đừng ngại sự ‘bắt chước’ trong văn chương thi phú. Giống như những môn “Học học..” khác, trong văn chương sự bắt chước là một sự bắt buộc phải có để cùng nhau phát triển — không ít thì nhiều sự bắt chước như là một qui luật trong văn học. Một bài thơ hay, một bài viết hay với một bài bình luận phê bình hay về bài viết, cũng như một bình luận phê bình hay về bài thơ, hoặc một bài thơ họa hay — tất cả đều có giá trị như nhau cùng HAY — cái kia chắp cánh cho cái nầy; cái nầy chắp cánh cho cái nọ; cái nọ chắp cánh cho cái kia — cùng “BAY”. Ở đây RB không nói tới sự tôn trọng, giá trị hoặc bản quyền của tác giả trong Văn học.
Thân ái! Hẹn gặp xunau.org thỉnh thoảng. Chúc everybody vui khỏe.
Rong Biển
P.S. Đây chỉ là một ý kiến, một góp ý, một sự chia sẻ, một comment riêng của RB được lấy “ý” từ trong ‘My research’s work for VH’ mà thôi không
có ý gì khác. Xin tác giả và mọi người thông cảm.
Chào Rong Biển.
PTC đọc lời comment của RB sáng nay, thấy RB tốn công nhiều. Vì sao RB đưa ra những lời này, phải chăng vì câu thơ: Mà hoa mắc cở khép đôi lá lành.
Trong thơ Huy Cận : Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá sầu. Theo PTC : những lá hoa trinh nữ xếp lại , xếp một buổi chiều, xếp lại một nỗi buồn.
Còn câu thơ của PTC lại có ý khác, tả đôi mi mắt ngủ người con gái trong thơ, khép lại một giấc mộng lành.
Đây là sự vô tình , không ai ngây thơ để chép lại một câu thơ phổ biến của một nhà thơ nỗi tiếng.
Thì thôi RB vui cho PTC sửa lại thành:
Chỉ là em ngủ đó thôi
Mà hai nét cọ vẽ đôi lá lành
Hơn nữa, con đường thơ phía trước luôn mở, tự do.
Đồng ý với RB, cần phải biết bắt chước , từ đó bước lên thang bậc mới, mà không sao chép, như con tằm ăn dâu cần phải nhả tơ.
Thật ra lĩnh vực khoa học cũng vậy , người sau lấy ý tưởng người trước để hoàn chỉnh hơn, và thơ văn như biển rộng , không bờ bến , người theo nó luôn luôn kiếm tìm.
Cảm ơn RB đã hiểu, chia sẻ bài thơ trên.
PTC đã gởi cho anh Hiển những bài khác : RU EM, Cõng EM. Nếu được đăng mong có lời comment của RB
Chúc an vui. Hẹn gặp trên trang XUNAU. .
Nửa đêm có ánh nắng tươi dỗ dành
________
Sao nửa đêm lại có nắng vậy anh ?
nắng nửa đêm chắc là….. ánh trăng rồi … 🙂
nắng nửa đêm.. hay còn gọi là nắng khuya phải ko thi sĩ PTC ?
Không phải nắng nửa đêm là ánh trăng đâu TDB. Nắng nửa đêm hay còn gọi là nắng khuya là do nghệ sĩ đem vào thôi. Khi nắng qua tình yệu nắng chiếu sai nguyên tắc lắm tuoidabuon ạ.
Cảm ơn TDB có câu hỏi vui.
Tại nửa đêm nhớ ánh mắt nên thấy nắng tươi, còn lúc không nhớ lại thấy “mặt trời đen.” Cũng như chỉ có lá vàng mà người ta gọi Mùa Thu Vàng vậy.
Cảm ơn MTV nhé.
Có sai sót,đã chỉnh sửa,mong các bạn thông cảm nhé.
Cảm ơn anh đã chỉnh sửa. Chúc anh khỏe, vui.
Bài thơ dùng hình ảnh hoa mắc cở dễ thương lắm
Xin cảm ơn Công Khanh đã đọc và comment.
Ngô Quang Hiển nhầm rồi.bài này đã đăng trên xứ nẫu rồi.
Ơ …BÀI ni đã đăng lần trước rùi mờ !
Chính xác
Mẹ
Lời ru xanh
Bấy nhiêu từ đã đủ nói về Mẹ.
Để con làm nắng ấm
Mẹ qua hết đêm đen
Để con làm hoa nở
Mẹ qua hết đông dài
Chỉ 20 từ mộc mạc, dung dị & gần gũi mà Phan Thanh Cương đã phác họa một đời mẹ hy sinh cho con.
NĐT rất thích khổ thơ này…
Tôi thích khổ thơ này :
“…Mẹ để màu cho cây
Mẹ để lời cho gió
Mẹ ơi ! cây và gió
Lời ru xanh nơi này…”
Bài thơ “Lời ru xanh” của anh PTC như đang thả vào cuộc sống chúng ta bóng dáng “MẸ” thương yêu , vẫn đang “ru” bên tai ta “ngọt lịm” cả đời cái tình mẫu tử…Thật hay !
Cảm ơn Anh !
“…Có con chim ngây thơ
Tưởng đo được trời rộng
Có áng mây vu vơ
Vẽ lên hình hài mẹ…”
Lời sám hối muộn màng ?
Thơ bằng lời ru xanh
Tình mẹ mênh mông quá
Suốt ngàn năm qua đi
Mà sao thơ không thành…
Bài thơ về mẹ ,chan chứa tình mẫu tử dạt dào rất cảm động…! Nay quên người yêu,giờ nhớ mẹ phải không PTC ! chúc vui nhe !