Tạp Bút
Mang Viên Long
Dường như từ khi bước qua khỏi tuổi 60, người ta thường có nhiều thời gian hơn cho những giờ phút “ ngồi mà nhớ lại “? Ngồi yên một mình trong vườn, hay bên hiên vắng vào buổi sớm mai mặt trời chưa sáng rõ hay khi chiều tà còn vướng vất chút nắng hanh vàng góc cuối chân trời phía xa, để tỉnh giác mà nhớ lại bao chuyện dã qua trong ngày, trong đời – như một cái thú luôn hấp dẫn và mời gọi cho tuổi già?
Những ngày gần cuối năm – tôi thường thức dậy sớm hơn, cảm thấy lòng thư thái và bình lặng hơn khi ra ngồi ở chiếc ghế mây cũ dưới gốc cây hoa sữa bên hiên nhà. Nhín ngó trời đất êm ả một mầu nắng rất mỏng, rất tươi của mùa xuân đang khẻ khàng bước đến…để đón đợi một ngày mới! Phút giây lặng lẽ trải lòng cùng trời xanh, đất rông- và thiên nhiên hiền dịu tươi mát ấy đã cho tôi một ngày an vui với bao công việc cuối năm đang chờ đợi …
Có thể cái giá lạnh và ẩm ướt của những cơn mưa dầm, những ngày gió giật bão dông đang lùi xa, nhường lại cho cái nắng ấm, gió hiền của mừa xuân đang lướt đến đã làm cho lòng ta nhẹ bớt đi bao nỗi lo toan, bao điều trăn trở như bầu trời dổi thay trong trẻo và thênh thang trên cao kia chăng? Mùa xuân với cỏ cây hoa lá trổi dậy sức sống xanh tươi dường như cũng đã chuyễn hóa được bao tâm hồn u buồn, bao cảnh đời bất hạnh vươn lên một năng lực tiềm ẩn về một tương lai mới mẻ, an lành hơn cho đời mình!? Tôi chợt nhớ câu thơ của Tống Anh Nghị đã ám ảnh tôi từ nhiều năm nay – nhất là mỗi khi xuân về: “ Mỗi lần xuân, đời tôi – tôi lại bắt đầu…” . Mỗi lần hết năm cũ- mỗi lần sang xuân mới – cũng chính là mỗi lần tâm hôn ta bước sang một trang đời khác với bao ước mơ & hy vọng? Tâm hồn ta như cũng nảy mầm, trổ nụ cùng với sự đổi thay mầu nhiệm của đát trời ? Có lẽ nhà thơ đã “ bắt gặp “ ý tưởng ấy khi “ ngồi mà nhớ lại” vào mỗi lúc xuân về?
Dù cho sống trong bất cứ hoàn cảnh riêng lẻ nào, sa chân lỡ bước vào tình huống bi đát nảo – thì mùa xuân bao giờ cũng an nhiên và công bình mang lại cho tất cả lóng khát khao thương yêu, nỗi mong chờ hy vọng cho tháng ngày dài sắp trôi qua đời mình tựa đôi bàn tay mầu nhiệm của Mẹ hiền xoa dịu bớt những vết thương đau. Bởi vậy – mùa xuân còn là mùa thiêng liêng của những lời nguyện cầu, của khát vọng, thương yêu dành cho tất cả!
Hơn 60 mùa xuân đã lướt qua đời mình – tôi chiêm nghiệm được rằng: “ Mùa xuân luôn thủy chung với những tấm lòng thành, luôn sẻ chia với bao cuộc đời trong sáng, và cũng mãi mãi là tia nắng ấm cho nỗi khát vọng vị tha dựng xây cuộc sống !”. Tôi luôn tự nhủ: Hãy bắt đầu mùa xuân từ tâm hồn mình trước khi đón chờ mùa xuân của đất trời chuyễn đến…Và hãy ưu tiên dành thời gian cho Tình Thương Yêu, bởi đó chính là thời gian quý báu nhất của đời sống!
Tôi vẫn thường thức giấc vào khoảng 4 giờ sáng – thói quen nầy đã có từ lúc nào tôi không để ý, nhưng tôi không thể làm khác! Hôm nay, không biết sao – tôi lại thức dậy sớm hơn, bật chiếc điện thoại để ở đầu giường thấy mới chỉ được 2 giò 12. Tôi nhớ đêm qua, tôi ngủ sớm hơn lệ thườg – một giấc ngủ quên bất chợt, cứ chìm dần vào giấc ngủ mê đến nổi chưa kịp móc mùng như thường đêm…Tôi chợt nhớ, từ ngày đất trời chuyễn tiết xuân – mùa xuân đã gọi tôi thức dây sớm chăng?
Nằm yên – cố dỗ thêm giấc ngủ, nhưng không thể được. Tôi vẫn thường dỗ giấc ngủ bằng thầm niệm hồng danh chư Phật, chư Bồ Tát miên mật, nhưng sáng nay – tôi lại tỉnh táo, không thể dễ dàng chợp mắt trở lại thêm chút nào?
Tôi quyết định xuống giường khi trời còn mập mờ ánh sáng – phía ngoài khung cửa sổ là một mầu xám và lạnh lẽo. Hình như đang có sương mù…Tôi khẻ khàng xuống gác, mở cửa, bước ra hiên: Khu chợ phía trước nhập nhoạng bóng người, từng bóng người di chuyễn thầm lặng, và có trên 10 chiếc xe honda kềnh càng bao giỏ chất đầy, cao lêu nghêu phía sau, chờ rời khu chợ tản về các miền quê mang theo hàng hóa rau quả cho các phiên chợ cuối năm hối hả…
Ngồi vào chiếc ghế dựa bên hiên nhà, dưới gốc cây hoa sữa – trong nỗi yên bình trống vắng của tâm hồn và cảnh vật buổi sáng ngày vào xuân – tôi nhớ đến buổi sáng của ngày 27 tháng Chạp cách nay gần 60 năm…
Mấy ngày trước trời mưa bay bay, khu chợ trong cảnh chiến tranh hoang tàn xám xịt – một mầu trống vắng, hiu quạnh. Mực nước sông phía sau nhà tôi vẫn còn đầy, con nước lũ của mùa mưa bão vẫn cuồn cuộn suốt ngày đêm. Khoảng hai giờ sáng ngày 27 tháng Chạp năm ấy ( 1952 ) – người giúp việc cho gia đình có nhiệm vụ chăm sóc riêng cho mẹ tôi nơi căn nhà nhỏ đưới phố đã đập cửa gọi anh tôi – báo tin : “ Cậu ơi! Mẹ cậu đã chết rồi! “. Người anh cả của tôi mở tung cửa, vội vàng khoát tấm áo tơi lá kè, chỉ kịp quay lại nhìn hai chị em tôi đang từ trong bồ lúa đã leo ra đứng co ro bên cạnh – ấm ức khóc : “ Má đã chết rồi! Hai đứa ở nhà ngủ đi! Trời lạnh, còn sớm lắm… “
Mấy ngày sau, hình như đúng vào sáng ngày Mồng Một Tết – tôi đã đọc được câu này trên vách tường nhà của anh tôi viết bằng than: “Kể từ 2 giờ sáng ngày 27 tháng Chạp âl 1952, tôi mãi mãi không còn thấy hình bóng mẹ tôi nữa! ”. Cũng như anh tôi – hai chị em tôi đã mất Mẹ từ năm ấy – năm chị tôi được 12 tuổi. còn tôi vừa tròn 8 tuổi!
Cho đến buổi sáng hôm nay – ngày 27 tháng Chạp năm 2012 – tôi đã bước vào tuổi 68 – nghĩa là, tôi đã xa mẹ tôi gần 60 năm! Sáu mươi năm, hơn nửa thế kỷ – tôi đã phải sống không cha mẹ ( cha tôi đã chết khi tôi còn là một bào thai 6 tháng trong bụng mẹ ) – nhớ sao hết bao nỗi khổ đau, phiền lụy của một kiếp sống như một thân cây giữa khu rừng hoang cô tịch? Vậy mà tôi đã sống. Đã lớn lên. Bằng đôi chân & tâm hồn & trí tuệ của mình để không lãng phí một kiếp làm người khó khăn bao nỗi mới thành tựu!
Sáng nay – sau gần 60 năm, cũng nơi khu phố chợ này- cũng tại căn nhà cũ thuở xưa – trời không mưa bay, chí có sương mù nhẹ. Con phố rộng đang thức dậy – để bắt đầu một ngày vào xuân nhộn nhịp. Phía đông, ráng mây đỏ hồng, hứa hẹn một ngày nắng dẹp. Mùa Xuân hôm nay khác mùa Xuân 60 năm trước. Cảnh vật đã muôn vàn đổi thay – khác lạ, nhưng lòng tôi, vẫn một mầu buồn thương nhớ! Vẫn cô độc trong đời sỗng bất hạnh. Vẫn ngơ ngác trước cuộc truân chuyên của đời người, đời mình như cách nay gần 60 năm…
Tôi ngồi lặng yên nhớ Mẹ – nhưng tôi không còn giữ được chút gì của mẹ bên cạnh đời tôi: Chưa được một lần hôn lên đôi má của mẹ để có thể nhớ ( dầu ngày nào bà cũng cho gọi tôi vào hôn lên trán bà), chưa được một lần cầm lấy tay mẹ âu yếm để nhìn ngắm, cho đến chưa nói được cùng mẹ một lời nào thốt lên tự đáy lòng thương yêu của mình! ( cho dầu từ khi biết nói mẹ đã tập cho nói nhiều câu…). Tôi chưa làm được chút gì cho mẹ, ngoài nhận của mẹ bao biết bao tình thương yêu, sự chăm sóc, và nuông chiều hết mực dành cho đứa con trai út xấu số!
Mẹ có thể ngờ rằng, gần 60 năm sau ngày mẹ đã đi xa – đứa con 8 tuổi ngày nào chỉ biết rong chơi – bây giờ đã trưởng thành. Là cha của bồn đứa con đã tốt nghiệp đại hoc và chúng đang sống có ích. Là ông ngoại của 5 dúa cháu. sắp sửa được làm ông nội… Đang ngồi đón xuân – nhớ mẹ mà không cầm được những giọt nước mắt thương nhớ ngậm ngùi?
Một ngày xuân mới đang đến kia rồi – mặt trời đã bắt đầu rực rỡ ráng mây sắc hồng phía đông. Tôi đốt thêm một điếu thuốc, và mỉm cười, đứng dậy…
Những Ngày Vào Xuân Nhâm Thìn

Đọc bài viết của anh tôi vô cùng xúc động!Cuộc đời anh sao lắm nỗi truân chuyên.Mất cha khi còn nằm trong bụng mẹ, mất mẹ khi tuổi đời vừa biết thế nào là nỗi khổ mồ côi.
Anh đã sống và vượt lên số phận.Một cuộc đời thiếu thốn tình thương của cả mẹ lẫn cha,nghe sao thương quá!
“ Cậu ơi! Mẹ cậu đã chết rồi! “. Người anh cả của tôi mở tung cửa, vội vàng khoát tấm áo tơi lá kè, chỉ kịp quay lại nhìn hai chị em tôi đang từ trong bồ lúa đã leo ra đứng co ro bên cạnh – ấm ức khóc : “ Má đã chết rồi! Hai đứa ở nhà ngủ đi! Trời lạnh, còn sớm lắm… “
Đọc đoạn này lòng tôi như nghẹn lại.Ba anh em làm sao sống đây, khi tuổi đời còn quá nhỏ mà đã mồ côi cả cha lẫn mẹ hở trời!
Vậy mà anh đã sống, đã vươn lên vượt qua số phận.Những thành đạt của anh ngày hôm nay thật đáng trân trọng.
Năm mới chúc anh và gia đình nhiều niềm vui và hạnh phúc!
Mấy hôm nay em bận bây giờ mới vào đọc bài Lặng lẽ với mùa xuân của anh. Em thật sự xúc động ! Anh viết rất chân tình, câu văn và câu chuyện gần gũi với đời thường đã làm lay động trái tim người đọc. Em nghĩ mỗi người trong chúng ta ai cũng “lặng lẽ với mùa xuân” của riêng mình. Mùa xuân về mang niềm vui đến mọi nhà, mọi người nhưng đâu đó cũng có những ” khoảng lặng” trong tâm hồn ta anh ạ! Xuân đến, tết về em cầu chúc anh cùng gia đình gặp mọi an lành và may mắn.
Em cám ơn anh đã tặng quà cho em, tập truyện ngắn”Một thời để thương yêu”.
Cảm ơn anh Mang Viên Long đã recom. Chúc anh ăn tết vui nhé
Chúc mừng anh Long năm mới mọi sự đều hanh thông nghen anh.
Chào Vân Hạc! OK! CHÚC VH & GIA ĐÌNH AN VUI XUÂN MỚI NGHEN!
Anh Sau Nau post hinh anh minh hoa dep qua .
,Kim Bong rat thich hinh anh minh hoa nguoi me voi quang ganh nang quan vai dang co giu thang bang giua con giong bao .Do la hinh anh cua me KB hon nua doi Ba phai bon ba xuoi nguoc buon ganh ban bung nhu the. ma khong bao gio than tho.Mot hinh anh tuyet voi.
Hai hom truoc KB online va gap ca si THUY DUONG hat bai LANG LE ME TOI( cua MINH DUC) co nhung cau:
Co luc ta quen mau toc me
Da mot thoi dai nang dam mua
Co luc ta quen nhin tran me
Con bao nghi suy du ta lon khon roi
Co luc ta quen nhin mat me
Con cho ta moi ngong dem sau
Co luc ta quen nhin dang me
Chot quanh hiu ngay ta buoc vao doi
Co luc ta quen thoi gian qua
Duong ta cang xa vong tay me ngan lai
Co luc ta nghe tung nhip doi
Me that gan sao ta qua xa
Co luc ta nghe quen nhin ao me
Chot mong manh quang ganh chieu dong
Hat khuc hat ai quen minh co me
Mot ngay kia lang le ben cuoc doi
….Canh co cong nang cong mua
Me toi cong ca bon mua gio suong..!
..Tu nhien thay bai hat hay qua , toi cu nghe di nghe lai nhieu lan,– toi nho me va nuoc mat cu tuon chay rong rong khong the cam duoc…
ME KB HIEN 0 QUI NHON,,96 TUOI–BA, NAM MOT CHO THAT LANG LE DA 6 NAM ROI, SUC KHOE NGAY MOT YEU,– TET NAY ME KHONG CON CAM NHAN DUOC CAI XUAN DANG DEN BEN CANH NGUOI CO THE SE LA MUA XUAN CUOI CHANG?!
That la mot su ngau nhien trung hop la lung voi cai tua cua bai anh viet , voi me toi bay gio dung la LANG LE VOI MUA XUAN..The nen, moi nguoi mot canh Toi doc bai cua anh viet ve me anh ma toi lai lien tuong den me toi, nuoc mat mot lan nua lai dang trao
Toi thich doc nhung bai tap but cua anh viet ve chuyen doi thuong sat thuc ma sau sac. Cam on anh da tang toi cuon MOT THOI DE YEU THUONG
Chào Kim Bồng! Cám ơn KB đã đồng cảm với trang viết của anh! Đúng là mỗi người một cảnh – không ai giống ai – nhưng có chung một Tình Yêu Thương bao la với Me! Chúc Mẹ …yên bình, lặng lẽ cùng Xuân! Chúc KB & Gia đình An Vui!
Chào anh !
Bài viết của anh em đọc mà muốn khóc, mặc dù em đang còn mẹ & đang sống với mẹ !
Năm mới an lành nhen anh MVL !
Cám ơn Tú Gàn đã chia sẻ cùng tôi về bài viết này! Tôi không ” ưa ” viết những gì xa xôi – vượt qúa cảm xúc & đời sống quanh mình! Chỉ viết những cái ” nhỏ ” như vậy! Chúc TG an vui đốn Xuiân bên Mẹ kính yêu nhé!
Chúc anh năm mới an khang thịnh vượng
Chào Ngọc Hằng! Anh cũng chúc em…như vậy- nhé!
Anh Mang Viên Long mến,
Hôm qua thì anh Nam Thi hoài ký ức về người cha qua con ngựa, hôm nay lại đến anh nhớ về mẹ hiền. Nhân ngày giỗ của Bác TB xin phép dâng một nén tâm hương lên Bác nhé anh.
Chúc anh một năm mới vạn an.
Cám ơn Thiên Bồng đã chia sẻ cùng tôi! Chúc TB & Gia đình ” ăn ” Tết vui tuơi & đầm ấm nghen!
Chào anh Mang Viên Long , đúng như anh nói mùa xuân là mùa của xum họp nên trong những ngày này thường làm ta nhớ về những người thân của mình hơn hết. NĐH cũng mất mẹ sớm , mất cái hạnh phúc lớn lao nhất của một đời người nên thưa thật với huynh đọc bài viết này buồn quá , buồn muốn khóc!!! 60 năm chỉ nhận được mỗi bông hồng trắng trong mùa Vu Lan như anh thì đúng là thiệt thòi và bất hạnh vô cùng…Xin thắp giùm NĐH nén nhang trong ngày giỗ bác hôm nay nhe anh . Chúc anh vui . Kính anh.
Chào Ngô Đình Hải! Trông thật không ngờ – trong số anh em mình, nhiều anh chị em cũng không còn Mẹ bên đời! Đó là một bất hạnh lớn! Xin chia sẻ cùng Hải tâm tình của kẻ mồ côi!
” Còn cha, còn mẹ thì hơn!
Mất Cha, mất Mẹ như đờn đứt dây…”
( Ca dao )
Cây đàn mà đã dứt dây rồi – thì còn âm thanh nào réo rắc, hấp dẫn nữa đâu?
Chúc NĐH & Gia đình vui với niềm An Vui Hiện tại -cho con cháu, bạn bè, và tất cả nhé!
Một tùy bút tuyệt vời dù rằng buồn quá
Chúc anh năm mới vạn sự như ý
Chào Nguyễn Nguyên!Đọc comments của Bạn – tôi chợt nhớ tựa tập thơ của cậu bạn quê Tuy hòa ( XB năm 72) là PCH – ” ĐỜI NHƯ KHÚC NHẠC BUỒN” – mà có buồn – thì miền vui mới được nhân đôi, phải không? Cám ơn NN đã chia sẻ! Chúc Tết vui vẻ!
Chào anh Mang Viên Long,
Đọc bài tạp bút “Lặng lẽ với mùa xuân” của anh em xúc động bùi ngùi với nỗi niềm thương nhớ người mẹ đã mất , và ngơ ngác cô độc trong đời sống truân chuyên của đời người …nhưng em nghỉ mẹ của anh sẽ rất mãn nguyện với kết quả anh đã đạt được : Bốn đứa con anh đều tốt nghiệp đại học, vững vàng & thành danh trong xã hội, một gia đình văn hóa & thành đạt như thế hẳn là mẹ anh ở dưới suối vàng cũng mĩm cười an lạc đó anh ạ.
Cảm ơn anh bài viết rất hay, mà em rất thích với câu cuối đầy lạc quan & hy vọng đón chào mùa xuân tươi hồng rực rỡ đang đến …
Chúc anh hạnh phúc an vui trong mùa xuân mới nhe anh.
“Một ngày xuân mới đang đến kia rồi – mặt trời đã bắt đầu rực rỡ ráng mây sắc hồng phía đông. Tôi đốt thêm một điếu thuốc, và mỉm cười, đứng dậy…”
Chào Hoàng Kim Chi! Cám ơn Em đã chia sẻ & an ủi & động viên anh như rứa nhé? Đúng là ” mỗi lần Xuân, đời tôi – tôi lại bắt đầu… ” ( thơ TAN) mà! Chúc Em & Gia đình ” ăn Tét ” vui tươi & hạnh phúc nhé?
chào già làng!chúc già làng một năm mới dồi dào sức khỏe….đặng còn tiếp đãi tui cho tới bến hữ!
Sẵn sàng mà – Trần Bá Nghĩa ơi! Nhưng…không có màn ” ôm hôn ” nữa nghen? Hà hà…Chúc Nghĩa & Gia đình Tết an vui!
Bài viết về mẹ hay quá anh Long.
Chào Bất Giới! Được BG HT ” khen ” là dzui rầu! Chúc Tết vui vẻ nhé?
Tôi ngồi lặng yên nhớ Mẹ – nhưng tôi không còn giữ được chút gì của mẹ bên cạnh đời tôi: Chưa được một lần hôn lên đôi má của mẹ để có thể nhớ ( dầu ngày nào bà cũng cho gọi tôi vào hôn lên trán bà), chưa được một lần cầm lấy tay mẹ âu yếm để nhìn ngắm, cho đến chưa nói được cùng mẹ một lời nào thốt lên tự đáy lòng thương yêu của mình! ( cho dầu từ khi biết nói mẹ đã tập cho nói nhiều câu…). Tôi chưa làm được chút gì cho mẹ, ngoài nhận của mẹ bao biết bao tình thương yêu, sự chăm sóc, và nuông chiều hết mực dành cho đứa con trai út xấu số!
_
Anh làm em chảy nước mắt nè.
Cám ơn Tường Vi! Viết đến đó – anh cũng không cầm được nước mắt mà! Cám ơn Em đã dồng cảm cùng Anh! Chúc TV & Gia đinh An lành & Vui Vẻ ngày Tết!
Bài tạp bút quá hay và cũng quá ngậm ngùi anh Long ơi
Em kính chúc anh năm mới may mắn vui vẻ nghen !
Cám ơn BNgoc! Anh cũng gởi đến Em & Gia dình lời chúc tốt đẹp nhất nhân ngày đầu năm nhé!
Bài viết làm ai cũng nhớ mẹ, cám ơn anh Long đã làm e vào dịp cuối năm lại càng nhớ mẹ, nhất là những ngày chuẩn bị Tết ,cảnh làm mứt gừng,mứt dừa….lại càng cảm nhận về bài viết của a Long-thắp giùm e một nén hương…
Cám ơn Nẫu Nhân! Đúng là suốt năm bận bịu – những ngày được chút thư thả cuối năm – lại càng nhớ Quê & nhớ Mẹ! Hãy giữ tình cảm êm đẹp ấy trong Tim nhé? Chúc NN mùa Xuân an vui!
Một bài viết thật làm cho người đọc cảm thấy xúc động khi Xuân về. Hay lắm nhà văn! Thay vì sự cảm xúc thương nhớ cha mẹ khi Tết về, Rong mong nhà văn MVL có một mùa xuân đầy ấm áp, vui vẻ với ông bà cha mẹ con cháu ngoan đã trưởng thành như mong ước, trong đêm giao thừa cũng như ngày đầu năm. Chúc Mr. Mang Viên Long năm mới vui khỏe sống lâu với con cháu.
Rong mong và hy vọng nhà văn với bài thơ Haiku của Rong:
Mai vàng nở
Thơm ngát mùi trầm hương
Giao thừa
Cám ơn tình cảm ưu ái đặc biệt của Rong dành cho gã này! Bài Haiku thật sâu sắc & thắm đậm Đạo vị! Chúc Rong cũng ” năm mới vui khỏe sống lâu với con cháu.” nghen!
Một bài viết thật cảm động ! Dẫu thời gian cứ mãi trôi , dẫu có bước vào ngưỡng cửa của tuổi nào thì Mẹ vẫn luôn ở trong tim mỗi người . Em đang nhớ Mẹ !
Em chúc anh và gia quyến mùa Xuân an lành , hạnh phúc nhé !
Chào Yến Du! Cám ơn Em đã đọc & chia sẻ cùng Anh! Đúng như Em nghĩ – Mẹ bao giờ cũng trẻ, còn mãi bên cuộc dời mỗi Người con! Chúc Em & Gia đình một Mùa Xuân An Lành & May Mắn!
Đọc bài viết với nỗi lòng nhớ mẹ khi xuân về,cảm động & bùi ngùi quá anh à!nhưng giờ này đứa con 8 tuổi của mẹ đã có tất cả rồi,còn buồn gì nữa hả anh! & nhất là tết năm nay cũng có niềm vui, niềm hạnh phúc trong tâm hồn như thế cũng tuyệt lắm rồi…….Chúc anh hưởng một mùa xuân hạnh phúc nhé!
Cám ơn KL đã đọc & chia sẻ! Với Anh – mùa Xuân bao giờ cũng hy vọng…Chúc Em & Gia đình hưởng một mùa Xuân An Vui & Hạnh phúc nhé!
Cháu không biết đã đọc bài tạp bút này lần thứ mấy rồi, nhưng lần nào đọc xong cháu cũng thấy rất ngậm ngùi. Mẹ của chú đã ra đi nhưng bà sẽ rất vui khi chú sống mạnh khỏe và có một gia đình thành đạt như ngày nay. Chỉ tội cho đứa con 8 tuổi phải sống từng ấy thời gian mà không có cha, mẹ bên cạnh. Cháu chúc chú hãy để lại những ôỗi buồn năm cũ, năm mới toàn niềm vui thôi chú nhé.
Thăm Minh Nguyệt! Cháu đã được nghỉ Tết chua? Có mạnh giỏi để chuần bị ” ăn ” Tét không đấy? Chắc cháu đã đọc trên trang nhà của chú ( và trên tạp chí VHPG số Xuân Nhâm Thìn) – cám ơn Cháu đã an ủi & chia sẻ& động viên chú chân tình! Nhờ vậy – chú hy vọng Năm Mới sẽ có niềm vui & hy vọng mới mà! Chúc Cháu & Gia đình 2 chữ AN VUI nhé! MVL
Đọc bài viết xúc động quá anh MVL ơi!
PLH thích câu này ghê:”Hãy bắt đầu mùa xuân từ tâm hồn mình trước khi đón chờ mùa xuân của đất trời chuyển đến” như lời tâm niệm cho riêng PLH đó anh! Chúc anh an vui!
Anh cũng rất tâm đắc ý này! Và hình như, anh luôn tự nhủ với lòng mình vậy – mỗi lần Xuân Em ạ! Cám ơn Em đã chia sẻ! Chúc Em & Gia đình ăn Tết thật vui vẻ! Có …dâu mới mà!
Bài viết thật hay,thật xúc động.Mẹ luôn là bóng mát của đời mình lhải không anh ?
Cám ơn Nguyễn Tấn Lực đã đồng cảm với bài viết! Chúc Lực & Gia đình ăn Tết an vui!
Với đôi mắt chập choạng, tôi đã đọc một lèo tạp bút nầy của bác Mang. Tôi nhận ra có tôi trong ấy, trong hơn sáu mươi năm không ngắn không dài. Tôi thấy bóng dáng mẹ tôi, người mất sau mẹ của bác một năm vào cuối tháng 2 âm lịch. Tôi không nhớ tôi đã lần nào hôn mẹ tôi dầu ở trán hay ở má. Ký ức của một đứa trẻ năm tuổi lúc ấy mờ phai theo năm tháng. Dường như tôi cũng không biết khóc mẹ khi biết bà qua đời mà còn chơi trò cút bắt với mấy đứa em con nhà chú – tôi nghe kể lại như thế. Tôi cũng thường đùa với mọi người:” Trong đời tôi chưa gọi người đàn ông nào trên thế gian nầy bằng Cha, giản đơn vì cha ruột của tôi chết lúc tôi 50 ngày tuổi và cha vợ cũng đã qua đời rất lâu trước khi tôi cưới vợ tôi…”.
Và tôi cũng thường thức giấc lúc 4 giờ sáng. Và tôi cũng ngồi một mình suy gẫm như bác Mang – và có thể những “bác” khác cũng như bác Mang và tôi.
“Tôi đốt thêm một điếu thuốc và mỉm cười,…”. Mấy chậu mai tôi trồng đã bắt đầu nở những nụ đầu tiên vàng rực…
Chúc Mang huynh có nhiều mùa Xuân nữa phía trước.
Chào Anh! Không ngờ cuộc đời anh …giống tôi quá vậy! ( mất cha từ trong bụng Mẹ & Mẹ mất sớm chưa ý thức được gì? vvv) . Tuy vậy -có lẽ ” hậu vận ” anh may mắn hơn tôi rất nhiều! Cám ơn anh đã chia sẻ tâm sự & an ủi! Chúc Anh & Gia đình An Vui & Hạnh phúc nha!
@ Cũng khó nói “hậu vận” ai may mắn hơn ai, được cái này thì mất cái kia. “Thiên sinh nhân hà nhân vô lộc” mà anh. Anh em mình sống được là…được rồi: không chết bờ chết bụi là may, không bịnh hoạn liệt giường liệt chiếu là may, không dốt nát là may, không tuyệt tử tuyệt tôn là may, không bị bạn bè lánh xa là may,…Đã thế còn sống trên 60 là thọ rồi và còn lên xunau.org dài dài nữa. Thế cũng quá “đã” rồi còn gì. Không dám “muốn” thêm.
Cứ dzẫy thâu.
Bài viết hay và cảm động quá. Em xin chia sẻ cùng anh những ngày thơ ấu đau buồn này.
Cám ơn Katy67 nhiều! Được người cảm thông & chia sẻ là niềm an ủi lớn cho tôi! Chúc Katy ăn Tết An Vui!
Mấy ngày sau, hình như đúng vào sáng ngày Mồng Một Tết – tôi đã đọc được câu này trên vách tường nhà của anh tôi viết bằng than: “Kể từ 2 giờ sáng ngày 27 tháng Chạp âl 1952, tôi mãi mãi không còn thấy hình bóng mẹ tôi nữa! ”. Cũng như anh tôi – hai chị em tôi đã mất Mẹ từ năm ấy – năm chị tôi được 12 tuổi. còn tôi vừa tròn 8 tuổi!
Đọc đoạn văn trên em muốn khóc quá anh Long.
Chào Thanh Hoa! Viết đến đó – anh cũng…khóc mà! Đời anh từ dạo ấy – bất hạnh…Chúc TH & Gia đình ngày Xuân An Lành!
Hôm nay đúng ngày giỗ Bác . Anh thắp giùm cho em một nén hương tưởng nhớ anh Mang Viên Long nhé !
Chào Sáu Nẫu! Rất cám ơn Bạn Hiền đã dành cho tôi tình cảm ưu ái đặc biệt! Đây là niềm an ủi lớn cho tôi & Gia đình! Chúc SN & Gia đình An Lành nhân mùa Xuân Mới nghen!