Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for Tháng Tám 19th, 2011

Những nỗi buồn

Hồ Ngạc Ngữ

                                                         .   Tặng Ngô Quang Hiển

Khi có một nỗi buồn
Anh thường ngồi lặng im nhìn ngắm
Như đứng trên một sân ga chiều
Tiễn một người tình vừa ra đi vào nơi quên lãng
Như đi trong một màn sương mù
Gặp những bóng người không nhìn rõ mặt
Những nỗi buồn
Chúng đến và bay đi như những áng mây trong bầu trời quang đãng
Anh không níu giữ chúng như đã không níu giữ em
Để làm gì
Nếu chỉ còn là những giọt nước mắt
Hôm ấy trời mưa
.
Khi anh viết những dòng thơ
Có thể nỗi buồn sẽ tan vào câu chữ
Len nhẹ vào trái tim em
Và có thể có người sẽ gặp một mùi hương hoa dại
Đánh thức một tình yêu còn sót trong tim
Sự cộng hưởng sẽ làm câu thơ không tan vào hư ảo
Sự sẻ chia đã làm nên những tâm hồn bao dung
Lễ vật lớn nhất của đời người
Không sống trong niềm đơn độc
Khi trần gian còn những nỗi buồn
.
Anh sợ những kẻ sống  bằng niềm vui
Của người ăn thịt đồng loại mình

19.08.2011

Read Full Post »

Ngay cả người sành ăn và là dân biển thứ thiệt như nhà nghiên cứu Vũ Ngọc Liễn khi nghe Quy Nhơn có món cá ninja độc đáo, ông cũng ngạc nhiên dù đã cận cửu tuần mà chưa từng được ăn. Khi được dẫn đi …thực chứng, ông khen ngon liên hồi. Với khách phương xa, món cá này còn hút khách vì sự lạ.

 
Cá Ninja.

 

(more…)

Read Full Post »

Tảng đá mồ côi

Nam Thi.

 

Bà giáo Hương nghỉ chân ở tảng đá quen thuộc sau ba mươi phút đi bộ dọc theo bờ kè mới xây ở bờ Bắc sông Côn từ cây cầu mới đến đầu làng. Bao năm nay, mỗi hoàng hôn bà vẫn đi theo lộ trình đó và vẫn ngồi trên tảng đá đó, trừ những ngày mưa to gió lớn. Tảng đá màu trắng đục ngã vàng hẳn là rất lớn vì chỉ phần nổi trên mặt đất khá bằng phẳng đã rộng hơn chiếc chiếu đôi, nên được gọi là hòn đá bàn. Một tảng đá lẻ loi, nằm một mình nên gọi là đá mồ côi. Và cái thôn nhỏ của bà, vì vậy, cũng gọi là Thôn Đá Bàn.

(more…)

Read Full Post »

Ngày về lại Xứ Nẫu

 Yến Du


  (more…)

Read Full Post »