.
Chế Diễm Trâm
Lê về cái xóm nhỏ này đã hơn năm, may hay rủi, duyên hay phận cũng không hiểu nổi. Có lúc Lê thấy mình như chết đi sống lại, lắm lúc thấy buồn tủi ê chề. Cái xóm gồm tám nhà nằm nép vào một con đường có tên hẳn hoi nhưng không khác chi một khúc đường quành đi tắt cho nhanh. Con đường xe cộ khá nhộn nhịp nhưng cái xóm này ngày thì toàn đàn bà con nít, đàn ông lo đi làm thuê làm mướn, chiều tối mới lao xao chiếu nhậu, ì xèo karaoke tới khoảng chín, mười giờ là tắt đèn đi ngủ, lấy sức mai chiến đấu tiếp.