Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for Tháng Tư, 2016

Nguyễn Đặng Mừng

img379_NYJT

Tặng Quê và Nghé của anh

                                                                                          NĐM

                                             Đường xa em có đi về

                                Cơn mưa lủi thủi thầm thì ướt nhau

                         Thương người xưa, nhớ người sau

                                      Câu hò mẹ kể úa màu thời gian

                                 Tang tình tang, tính tình tang

                            Nhịp chày sương gõ mòn hàng lệ đau.

                                   

           Trên chuyến tàu chợ rời ga Đà Nẵng, tiếng rao lạ đời của em làm mọi người chú ý: “ Ai đi Nam cho cháu đi với. Cháu làm việc giỏi lắm. Có ngày cháu gánh phân ra đồng  được mười điểm”. (more…)

Read Full Post »

Thơ Nguyễn Như Mây

 

12417543_136192216778187_5507307158208856295_n

c h i ề u c h i ề u
P h a n T h i ế t

2007
Phan Thiết

chiều chiều Phan Thiết trong veo
nắng bay như lụa dập dìu
bờ sông

thuyền ai phơi lưới bềnh bồng
có nghiêng dầm đợi nước ròng
tối nay ?

lòng anh nồm thổi đã đầy
mai xong mùa cá lại quay
về tìm

nơi anh đã cùng với Em
gánh trăng dưới bến đổ lên
đầy bờ

dội vào Tháp Nước ngày xưa
tan trường, anh đứng lại chờ
bước Em …

.

Mạ

* tặng Cô Nguyễn Thị Hường,
Đồng Nai.

Mạ chưa già như trái chín
những ngày trời chuyển, Mạ đau
chiều chiều bán hết gánh rau
Mạ về, gượng vui khói bếp

con đi học về, nào biết
Mạ lau khô nước mắt rồi !
ôm con vào lòng, Mạ cười
vòng tay khẳng khiu nhức mỏi …

ngọn đèn dầu khuya le lói
Mạ chong buồn những đêm dài
Mạ lo cho đứa con trai
chớm đau nhữg ngày dang nắng

lưng Mạ còng trong im lặng
mỗi ngày héo chút nắng mưa
vẫn thương hột mít lùi tro
để dành nuôi con ăn học …

một mai Mạ hai thứ tóc
gió sương lặn lội chợ đời
chắc gì Mạ vẫn còn tươi
nụ cười chưa khô nước mắt ?

*

c h â n d u n g 2.

* gửi Trần Thị Bông Giấy,
Nha Trang.

*

tôi sẽ khôg cần ai đưa tiễn
khôg cần ai ! – ( kể cả hồn tôi )

một mai tôi đi khuất cuộc đời
và một mai Em về không kịp

*

tôi không cần phải là cát bụi
mới được bay vào cõi hư vô !

nẽo tây phương khôg có bao giờ
( Em đừng nghĩ về điều khôg thật ! )

*

một mai kia tôi thành tiếg hát
đậu lên cành lá đã thu vàng

thì cần gì nhữg bước lang thang
Em quanh quẩn đi tìm huyệt mộ !

*

cảm ơn Em quên đời thiếu nữ
để theo tôi cuối đất cùng trời

rồi mai này khi đã tàn hơi
vòng tay lại thiếu vầg trăg khuyết !

*

tôi khôg muốn – và khôg cần gì hết
trừ một điều : tôi vẫn yêu Em !

cà phê Givral,
Sài Gòn.
26,7.1972
với TTBG.

 

Read Full Post »

Mộng du

Nguyễn Huỳnh

1me1bb99ngdu1436414902484crop1436414952514p

Tôi đã thấy đêm nằm nghiêng nơi bờ mộng cũ
đợi tàn trăng về sửa chút tương lai ngay
nghe khan khẽ tiếng chiêm bao trở giấc 
chợt mơ về một chốn rất là xa…
(more…)

Read Full Post »

Ngọng nghịu thơ

Lê Văn Hiếu
Tranh: Đinh Cường

Tranh: Đinh Cường

Thi thoảng tôi làm thơ có lời đề tặng
Và không đề tặng .
Đề tặng là minh chứng với mọi người
Không đề tặng là muốn riêng mình em nhận

(more…)

Read Full Post »

Trần Thị Cổ Tích

12742353_1680583235534354_4726259900069774032_n

 

.

 

có thể nào ta từ bỏ đời nhau
khi đớn đau nhục nhằn đã hòa vào máu thịt
khi nước mắt ngày xưa còn thấm mặn môi
khi dòng sông luôn gập ghềnh hai nửa
đợi ta bên nhau sông mới chảy xuôi dòng
(more…)

Read Full Post »

Tâm Nhiên

 

IMG_1172

Từ thuở nọ, thi sỹ Giác Tâm mới vừa mở mắt chào đời đã nằm võng đong đưa giữa trùng điệp phù vân lãng đãng, ngút ngàn sương khói chung quanh, được hun đúc, tiếp cận với hồn thiêng sông núi uy linh, hùng vĩ nên tâm hồn thi sỹ tự nhiên hàm dưỡng trong bầu khí chất rất mực thuần khiết, nguyên sơ.

 

Thơ phát ra từ đó, nhẹ nhàng như hơi thở, vừa lâng lâng bay bổng vừa bồng bềnh, thênh thang… Tiếng thơ ngân dài, đồng vọng lên từ phương lòng trong trẻo đầy chim ca lảnh lót hòa lẫn suối khe róc rách reo vang. Ngàn hoa nắng trổ ngát hương trời vạn cổ dưới những vùng thung lũng mù xa, chập chùng bóng rừng sâu hun hút, hoang lạnh buốt mưa chiều. Thơ bay phiêu phất hồn trăng vạn đại, vụt hiện lóe ngời thời nguyên thủy, sơ khai… Thần thái mang mang, thi sỹ đi về ngơ ngác, ngạc nhiên trước sự huyền bí của cuộc sống muôn loài, vạn vật trên mặt đất, trần gian rồi hoát nhiên bừng thấy ra cả trời thơ đất mộng bồi hồi :  (more…)

Read Full Post »

 Vũ Thế Thành

mang-tay-1

Độc giả từ Đức hỏi: Ăn măng tây (asparagus) thì cả nam lẫn nữ mọi người đều đi tiểu ra mùi rất nặng, khó chịu, và chỉ ăn măng tây mới thế. Vì sao? Có cách chi ăn xong mà nước tiểu không nặng mùi như thế không?(PT)
Chuyện tế nhị rắc rối

Trong măng tây có một chất hữu cơ chứa sulfur gọi là acid asparagusic, và chỉ măng tây mới có acid này. Các loại thực phẩm khác, thực vật hay động vật đều không có. (more…)

Read Full Post »

.Nguyễn Hữu Khánh

Tranh hoa tinh vat 11
.
(mượn tựa nhạc thơ Phạm Duy , Phạm Thiên Thư )
.
Đêm cắn đôi chia xẻ nữa bình minh.
Ngày tháng bảy dùng dằng con gió muộn.
Cuối cầu Sông ta nhìn phù sa ngược .
Bụi lúa thơm hương tóc lúc xa người .
Ta không muốn trở về chốn bụi bặm phồn hoa.
Nhưng nơi bụi bặm là nơi ta trú ngụ.
Nơi không có loài vành khuyên hót lời phụ họa.
Lúc nắm chặt tay em dò dẫm bước qua cầu.
Gã tha hương đêm nhìn đầu sóng bạc.
Trong sương khuya lộng tưởng mình , tráng sĩ đã qua sông.
Con sông lạ muôn đời con sông lạ .
Ta tìm hoài chi cái tuổi trẻ biệt tăm .
Bên kia đường màu tường mới quét xong.
Ngày cứ hết và đời ai rồi củ kỹ.
Đường gió bụi trăm ngàn phương hướng thở.
Như môi em phai nhạt bởi phấn hương.
Có buổi chiều nào với sách vở năm xưa.
Em hãy đọc nhắc dùm ta giòng chữ củ.
Ngày gió dữ vẫn thổi tràn trên rơm rạ.
Hốt bay đi bao mộng mị lúc xa trường.
Áo nào buồn hơn chiếc áo đáy rương.
Khi lật lại tìm hương nếp cũ.
Em mười tám ta hơn hai mươi tuổi.
Yêu mê điên thuở chiến tranh tàn.
Hơn ba mươi năm. Trời ! Đã hơn ba mươi năm.
Ta tha hương tóc bạc. Nhớ . Trở về.
Sót lại dăm cây nhìn hàng cau cũ.
Nén giọt nước mắt nào tràn ứa….Sớm mai quê.

(more…)

Read Full Post »

Sài Gòn mưa

La Mai Thi Gia

Saigon_mua

Biết Hà Nội khát mưa nên Sài Gòn đón em bằng cơn giông đầu hạ
Vỗ về em cho nguôi cơn nắng thủ đô
Anh vỗ về em bằng cái hẹn ban trưa
Đón em với nụ hôn mềm, mát ơi là mát (more…)

Read Full Post »

63 năm.

Cao Văn Tam

13015426_989433141111211_2498427521616944754_n

63 năm.

63 năm,…
ta nhìn lại đời mình :
Loanh quanh mãi bên sông buồn hiu hắt
Những cốc rượu suông chìm sâu đáy mắt
Ngày lại ngày như những kẻ trầm luân…
(more…)

Read Full Post »

Older Posts »