Trần Mai Hường
Vạch trời tìm dấu địa đàng
Chúng mình một đêm chung ngõ
Đâu sông Ngân Hà đâu cầu Ô Thước
Chưa chạm bờ lau… ơi sóng đã lừng…
*
Thêm một lần em nhu mì trong anh
Anh tham lam như nhà giàu trước ngày khánh kiệt
Này ngải, này trầm, này bùa mê thuốc lú
Em uống mật đời môi bỏng đến trăm năm…
*
Mình tiêu hoang cho cạn đêm tình nhân
Địa ngục thiên đường dắt nhau trốn biệt
Hình như ai làm mắt em nhòa ướt
Nước mắt đàn bà anh lau bằng ấp úng vòng ôm
*
Cứ muốn ngàn lần được đặt môi thơm
Lên đôi mắt anh – người chưa bao giờ biết giận
Em thất thường buồn vui anh chịu đủ
Lấy nồng nàn anh xóa sạch hờn ghen
*
Em vẫn dặn lòng tập nhớ tập quên
Cái ngõ nhỏ hai đứa mình đã lạc…
Cái ngõ nhỏ mốt mai rồi xa lắc
Vẫn nguyên ngày lau lách sóng lừng yêu.
TMH.
Mai Hường làm thơ dễ thương quá
Nhìn hình tác giả là thấy bài thơ hay rùi.
Ôi. mấy hôm em bận quá không có nhà, xin cảm ơn mọi người nhiều nhiều nhé.
Thơ mới cả từ ý đến hình ảnh trong thơ.
Thơ hay ,đúng là “vạch trần tìm dấu địa đàng “
Vạch trời tìm dấu địa đàng,một thi ảnh rất đẹp,đầy sáng tạo.
Mừng Mai Hường có nhiều niềm vui liên tiếp nhé !
Những câu thơ bất ngờ, mới mẻ đã soi chiếu sâu vào những góc cạnh thầm kín trong nội tâm đời sống con ngườ
Những câu thơ giản dị, gắn kết với nhau làm nên cái hay của bài thơ
Lãng mạn và dữ dội quá chị Mai Hường ơi.
Thơ hay,đọc thấy đồng cảm như một phần tâm trạng mình khi đang yêu
Đọc thơ Trần Mai Hường mới hiểu thêm cụm từ “sóng lừng yêu”…giá như ai cũng từng đón nhận ngọn sóng mãnh liệt ấy nhỉ !
Phúc cho ai chiếm được trái tim nữ thi sĩ.
😀❤️🌺 Lạy Giời 🌺❤️😀
Sóng đã lừng chưa chạm bờ lau…Uống mật đời môi bõng trăm năm! ”Tiêu hoang cho cạn đêm tình nhân”Không hề ghen giận chỉ nồng nàn”Ngõ lạc -mai xa-vẫn nguyên lành”Thì ra…tình phóng khoáng chỉ sóng lừng yêu?
Tình tứ quá nhà thơ ơi.
Chưa đọc thơ cũng đã ấn tượng với chân dung tác giả!!!!!!!!!
Thơ tình thật là tình Mai Hường ơi.
Bài thơ như cháy hết mình,thật dữ dội mà cũng vô cùng dịu êm.
wow! Trần Mai Hường đây rồi!
Con gái Bắc làm thơ tình nhẹ như buông liễu
“Vẫn nguyên ngày lau lách sóng lừng yêu.”
Thơ tình của mai Hường là suya rồi.
Hết yêu rồi mà thơ vẫn bổi hổi bồi hồi,nồng ấm vô cùng