Đào Viết Bửu
Ngày, bên đường đạo hạnh
Người cầu chúa phát lành
Người khấn phật nhuận tâm
Con lẻo đẻo theo má đi cùng.
Rồi ngày bên đường đạo hạnh
Má để lại con bước khoảng bơ vơ
Có phải khoảng phúc của lòng chân thiện
Con đến để quay về!
Má ơi!
Má- người cội rễ- tình yêu nhật niệm
Người mẹ những bạn gái nhân hậu trong đời
Ngày lễ Tình yêu con tôn vinh- cầu nguyện
Cho trái tim em vẫn nở một đóa hồng
Một tình yêu đẹp hơn cả “tình yêu “
Hai câu thơ cuối hay.
Thơ DVB hơi quê quê nhưng lại sâu sắc
Thơ khúc khủy mà giàu nghĩa lý
ý nghĩa sâu xa
Má ơi,má là tất cả !
Lâu rồi thấy anh ít vào Sài Gòn .
”Cầu nguyện tim em mãi đóa hồng” Má-Cội rễ tình yêu độ lượng ”Nhuận tâm đạo hạnh con đường Con theo bóng Mẹ vẫn luôn yêu Người”Viết về Mẹ cảm xúc dâng tràn không thôi!Mẹ vẫn là hình ảnh tuyệt vời!Làm sao quên nổi được Người cho ta ?-Tình yêu đôi mắt thiết tha mến trìu…
Hình ảnh em hơi chỏi trong bài thơ về mẹ
Thơ của anh Đào Viết Bửu ngắn nhưng sâu sắc,đầy chiêm nghiệm
Ý hay nhưng câu thơ hơi trúc trắc.
Xin ghi nhận ý kiến chân tình của bạn
Viết về má thật hay
Cám ơn bạn.Mẹ là đề tài lớn lao .Chính tấm lòng của mẹ đã làm nên vẻ đẹp của bài thơ.
Con lẻo đẻo theo má đi cùng.Mình thích cái hình ảnh này. Dù chúng ta bao nhiêu tuổi,dù mẹ già đến cở nào,chúng ta,những đứacon vẫn lẽo đẽotheo dấu chân mẹ
Cám ơn bạn Đặng Ngọc Nga đã nói hộ những nổi niềm của tác giả