Trần Thi Ca
những bông hoa đêm
rơi xuống lòng anh lặng lẽ
chúng không còn ánh nắng
nên chờ đợi bình minh …
*
rơi xuống lòng anh lặng lẽ
chúng không còn ánh nắng
nên chờ đợi bình minh …
*
những ngôi nhà sáng
những con đường sáng
những thành phố sáng
vì sao nhợt nhòa
*
rơi xuống lòng anh lặng lẽ
chúng không còn hơi ấm
nên chờ đợi nhóm lên …
*
nhưng cơn gió rối
nhưng câu chuyện tồi
nhưng lề trái phải
que diêm sau cùng.
*
rơi xuống lòng anh lặng lẽ
chúng không còn bóng tối
nên chờ đợi bủa vây …
*
còn xếp riêng tặng nhau?
cánh hoa màu đêm trắng
cánh hoa tình lấm mặn
mật nồng sen môi hương.
cánh hoa màu đêm trắng
cánh hoa tình lấm mặn
mật nồng sen môi hương.
Advertisements
Dạ cảm ơn quí bằng hữu đã động viên, chúc mọi người an lành.
Kho tho thu hai hay,goi len nhieu y nghia
“còn xếp riêng tặng nhau?
cánh hoa màu đêm trắng
cánh hoa tình lấm mặn
mặt nồng sen môi hương.”(TTC)
Bài thơ nhiều nhạc điệu, hình ảnh dễ thương, hơi thơ ru trong gió đầy trăn trở, nghẹn lời thương…
Đẹp trong lặng lẽ
nhưng lề trái phải
que diêm sau cùng.
…
thôi thì
đi giữa con đường
chút ánh sáng le lói
cuối hầm lặng gió
he he he
lâu rồi không sương sương
(mất số của Thi Ca rồi, lúc nào nhắn lại nghen, để có gì còn hú hú)
Viết nhẹ nhàng mà lắng đọng
Chào Anh Trần Thi Ca!Bài Thơ buồn nỗi niềm đầy trăn trở….Cũ như mới mới như cũ…Mơ hoa trở về lại..Ngôi nhà có vì sao…Hoa đêm trắng ngày nào…Nghĩ suy ngập tràn đau!Que diêm tặng đêm cháy..Cầm nắm mãi trong tay!Đa tình tặng bỗng ngây..Bình Minh sáng cần nào….!?