Lê Đức Vũ
Bây giờ mới được ngồi một mình sau khi tạm biệt gia đình đứa cháu ngoại, dưới bóng cây bò cạp rủ những chùm hoa vàng tươi, một bình trà và quyển sách… ông cảm thấy lòng thanh thản, đôi nét tự hào vì cuộc sống đã tặng ông một gia đình hoà thuận, con cháu đề huề, đứa nào cũng hiếu thảo, cháu chắt ngoan hiền, bên cạnh người bạn đời hiểu tính khí ông từ cái nhíu mày, đến cái bá vai…
Nhìn quanh vườn cây, một hợp tác xã kiểu mẫu không hơn không kém, lối dọc là hàng chè tàu do vợ ông trồng, ông cắt tỉa; dãy hoa hồng cặp tường nhà do hai cô cháu dâu vun xới; phía sau nhà là trang trại lan do hai thằng cháu ngoại trang bị, sau bếp là phòng thí nghiệm nho nhỏ của anh con rể sắp đặt…
Căn nhà nhỏ với hai vợ chồng già, lâu lâu vào dịp lễ tết mới rộn ràng tiếng cười nói, hay tiếng í ới chơi đùa gọi nhau của sắp trẻ, còn thường ngày, chỉ có hai vợ chồng ông, người ở vườn sau chăm sóc lan, người vườn trước cắt tỉa; khi thì vợ ông ở trong bếp lo nấu ăn, còn ông chui vào phòng thí nghiệm với những chai lọ…
Nói là phòng thí nghiệm cho oai theo ý anh con rể, chứ ông có biết thí nghiệm, thí nghiếc gì cho cam, lâu lâu ông cất một mẻ tinh dầu sả đem bán cho các nhà hàng làm nước hoa; nhưng rồi cuộc sống cứ ép tới, ép mãi nên ông tự nấu rượu để uống, và cũng đủ dùng khi khách khứa, giỗ chạp, tính ra rượu ông nấu mắc hơn ngoài chợ rất nhiều, nhưng được cái là tự tin, uống không bị…ngộ độc hay nhức đầu khi quá chén
Thời trai trẻ của ông chỉ biết rượu Gò Đen, mấy khi hội hè mới được nếm rượu Phú Lễ, hay khi anh em bạn đến thăm tặng cho chai Xuân Thạnh hay chai Làng Vân đã là nhất trần đời, vậy mà tới khi ông lên chức…sui thì chị sui biếu cho chai Bàu Đá thì ông thấy đời ông có chai Bàu Đá là… nhất hạng
Nhớ lần đầu tiên chị sui thăm nhà biếu cho chai rượu, cái chai lít trong veo nút bằng nút chuối, mở nút ra hương thơm ngát mũi, nhà trên nhà dưới đều ngửi thấy mùi, nhấp thử một hớp…Uý cha mẹ ơi!!!…rượu gì mà ngon quá cỡ, uống vào rượu trôi đến đâu biết đến đó, cái nóng rần rần trôi từ cuống họng rồi từ từ ran xuống tận chấn thuỷ, ông ngồi ngớ ra một lúc thật lâu mà cái cảm giác ấy vẫn còn, kèm theo cảm giác lâng lâng của rượu mạnh, mà từ khi biết uống rượu,lần đầu tiên ông mới cảm nhận được đâu là rượu ngon
Thế là từ đó về sau, quà quê của chị sui gửi vào chỉ là chai Bàu Đá…và ông coi đó là món quà độc nhất vô nhị của tình sui gia. Ông cũng không dám uống thường vì sợ… hết, và rồi vợ ông cất kỹ, chỉ khi nào có khách quý, bằng hữu chi giao thì ông mới rót cho mỗi người một chung lật đật gọi là…
Một lần anh con rể về quê họp mặt bạn bè, khi vào cũng như mọi lần là can Bàu Đá 5 lít tặng tía vợ, nhưng lần này còn kèm theo mấy can nước to bự xự với mấy ký men xếp lớp lang rồi nói
“Con mang ít nước lấy từ bàu đá ngoài thôn Cù Lâm, với mấy loại men, tía nấu thử coi cái nào hợp với gu của tía, lần sau con gửi mua tiếp loại men đó cho tía, còn nước thì mình có thể lấy nước giếng bơm hay nước mưa nấu thử xem sao, chứ người nấu rượu cung cấp cho má con chết lâu rồi, mà con cháu không ai theo nghề, con vô tận trong thôn Cù Lâm mua rượu về cho tía mà tía còn chê thì con không biết làm sao cho tía vừa lòng…”
Được, nấu rượu thì ông cũng có nghề từ mấy chục năm trước, mầy muốn thử ông ư?, nấu thì nấu…Thế là hai cha con xoay trần ra, nào là nấu cơm, nào là ủ men rồi …cất rượu…hết mẻ nọ đến mẻ kia, hết loại men này đến loại men khác, hết chế độ nhiệt này đến chế độ nhiệt khác…rồi pha với rượu nếp, rượu sắn, rượu rỉ đường,kể cả rượu đậu xanh; Cứ hùng hục… hùng hục làm…mà sao khi uống vào không giống ai, nó cũng nồng mùi rượu, cũng mạnh như cồn cũng phảng phất hương thơm của rượu Bàu Đá mà sao không giống như rượu của chị sui gửi tặng, không biết còn khâu nào mình chưa thử ? có bí kíp độc chiêu nào mà mình chưa biết. Mà cũng may, mấy chai rượu của chị sui cho chai nào cũng còn, chí ít cũng góc tư để mà nếm, để mà so sánh chứ không cũng khó nói cho đặng với ông rể quý
Một hôm, hai cha con đang ngồi bàn luận thì vợ chồng con cái thằng Ruồi Biển lên thăm, thường thì nó không được hóng chuyện vì phép tôn ti trật tự trong nhà, đến bữa cơm nó mới xin phép cho…uống thử rượu của bà nội với rượu của ông ngoại…một không khí u trầm cả căn phòng ăn vì đây là lần đầu nó có ý tưởng vượt khỏi với ước lệ của gia đình ông vì dám đòi uống rượu quý độc nhất vô nhị của ông, vợ ông đỡ lời…
“Thì cứ cho cháu thử xem sao, dầu gì nó cũng lớn rồi, cũng từng tiếp khách với thiên hạ, biết đâu nó phân tích được cái thiếu của hai cha con ông thì sao ?”
Đích thân ông mang rượu ra, từ rượu của chị sui tặng đến rượu của ông rể quý mang về,dĩ nhiên không quên rượu của mình nấu; thằng Ruồi Biển lấy ra ba cái chung và một ly nước lạnh, rồi rót rượu, nó e dè rót phần ba chung, rồi lắc, rồi ngửi, rồi lắc, rồi nếm, rồi tợp, rồi… khà và không quên súc miệng sau mỗi lần thử từng loại một, như một người sành rượu
Không khí yên lặng bao trùm…mọi con mắt đổ dồn vào thằng ranh con mới…nứt mắt, kể cả con Xoài tượng thường ngày miệng liến thoắng thì nay cũng ngồi im, cúi gầm mặt, không dám hó hé. Nét mặt đăm chiêu nhưng rồi cuối cùng thằng Ruồi Biển cũng lên tiếng:
“Rượu ngon thiệt, không bỏ công ông ngoại cất giữ bấy lâu, uống vào rượu đi đến đâu biết đến đấy, mà cũng không bỏ công tía với ông ngoại bấy lâu nay cạy cục nghiên cứu, nhưng cho con có tí ý kiến, tía nghĩ lại có đúng không”
“Rượu của nội có mùi khê khê cũng giống như rượu tía mang về, còn rượu của ngoại thì không, mùi thơm thì rượu của nội thơm nhất kế là rượu của ngoại, rượu của tía ít thơm hơn, còn đằm dịu thì của nội đằm nhất, kế là rượu của tía”
“Con có ý kiến như vầy, lần nấu rượu tới, tía với ngoại nấu cơm nhớ làm cho cháy sém, hay khi bắt đầu cất mình cho lửa cao hơn cho đến khi đáy sít thì hạ lửa lại, cất rượu xong thì mình đóng chai đóng thạp, khằn kỹ rồi mang ra vườn chôn ba tháng sau mang lên uống thử, nếu được thì mình chôn kỹ hơn như rượu nếp hạ thổ đặc sản của Đà Lạt. Con nghĩ rượu ngoại người ta cũng ủ trong hầm, phân loại theo cách tính năm, 5 năm, 7 năm, 12 năm rồi 18, 21 năm hoặc hơn nữa, rượu càng nhiều năm càng ngon, càng đắt tiền. Như rượu của nội mà mình đang uống thì chí ít cũng hơn 15 năm, vì nội mất cũng 15 năm rồi, rượu này uống không ngon mới lạ”
Thằng Ruồi Biển nói liền một mạch thật khúc chiết, có lý quá đi chứ; thế là cả nhà bày ra bàn mỗi người ba chung, rồi cùng ngửi,cùng lắc, cùng nếm ,cùng tợp, rồi cùng khà…Thì ra mấy lâu nay mình chỉ ngửi rồi tợp, bỏ qua khâu lắc nên không thấy mùi khê đặc trưng của rượu Bàu Đá.
Cái thằng đực mẫm này ngó vậy mà hay ra phết, không biết nó học ở đâu cái cách thử rượu này, ông rể quý khen con một, còn ông khen cháu mười; ác nhất là bà vợ đâm ngang hông một câu thật chí lý
“Ông thấy chưa? Tui mà không xin phép cho nó thử thì không biết ông với thằng Hai còn nấu thử đến bao giờ ?”
…….
Thế là hôm sau hai cha con ông tiến hành nấu thử theo gợi ý của thằng Ruồi Biển, rồi xới một góc trong vườn lan để chôn rượu; tháng ngày đợi mong sao mà dài đến tận cùng, mấy tháng liền thằng Ruồi Biển cũng trốn bặt, chỉ vợ con nó về thăm chơi, còn nó thì nhắn bận việc không đi được, thằng Lán Ruồi thì xin phép gửi một thùng gỗ sồi đặt hàng từ bên tây, bao nhiêu rượu hai cha con ông nấu thử bấy lâu cho vào hết rồi mang cất dưới gầm cầu thang
Ngày nào ông cũng nấu, mỗi mẻ đều ghi chép cẩn thận từ khâu ủ từng loại men cho đến chế độ nhiệt vào cuốn sổ con con, và đánh dấu bằng bút chì sáp lên từng chai cẩn thận
Bốn tháng miệt mài làm việc và đợi mong, rồi cũng tới ngày đại gia đình ông tụ họp về, thằng Lán Ruồi và thằng Ruồi Biển sắp đặt bàn ghế, hai đứa cháu dâu và vợ ông lo nấu nướng, còn ông với anh rể quý thì đào mang lên mấy chai rượu…chỉ thiếu cô con gái rượu của ông bận coi cơ ngơi không lên được, nhưng chốc chốc lại gọi lên hỏi thăm; hôm nay nhà ông tổ chức tiệc rượu do nhà ông nấu…ai cũng trịnh trọng, ai cũng lo lắng…
Rồi cuộc thử rượu cũng diễn ra, lần lượt từng mẫu, từng mẫu, rượu có ngon hơn, thơm hơn, nhưng sao mùi hương cũng không như rượu của chị sui cho, kể cả chai rượu mà thằng Lán Ruồi chiết ra từ thùng gỗ sồi, thơm nồng và có màu như rượu Hồng Đào…
Thằng Ruồi Biển mặt méo xẹo, lo lắng rồi lâu lâu lấm lét nhìn ông như một người có lỗi… rồi bỗng dưng nó đánh đét một cái, nó hỏi
“Tía ơi ! Tía còn chai rượu đậu xanh nào không ?, cho con thử với !”
Ông tự tay vào lấy đưa cho nó, trịnh trọng nó rót vào một cái ly rồi trộn với rượu của ông cất…rượu trong ly chuyển dần từ trong sang đục, nó lại lắc rồi ngửi, rồi lắc, rồi ngửi… khuôn mặt nó dãn ra, nét vui mừng hiện rõ trên nét mặt, rồi đưa cho ông và anh con rể ngửi và nếm thử…
Giọt nước mắt từ từ rơi trên khuôn mặt anh con rể, còn ông, nét ngậm ngùi thể hiện rõ trên khuôn mặt không dấu vào đâu được… Hai cha con ông đã cạy cục mãi mà sao không chịu thử theo cách này ? rượu đục cũng không sao vì có thể lọc cho trong được, cái quý nhất là cả gia đình ông đã làm sống dậy một món quà quý từ chị sui đã kỳ công tìm mua và gửi biếu ông, một loại rượu Bàu Đá độc nhất vô nhị của tình sui gia…
Rượu Gò Đen: Một loại rượu đặc sản của Long An
Rượu Phú lễ: Một loại rượu đặc sản của Bến Tre
Rượu Xuân Thạnh: Một loại rượu đặc sản của Trà Vinh
Rượu Làng Vân: Một loại rượu đặc sản của Bắc Giang
Rượu Hồng Đào: Một loại rượu đặc sản của Quảng Nam
Thôn Cù Lâm: thuộc xã Nhơn Lộc, huyện An Nhơn, tỉnh Bình Định; nơi nổi tiếng với làng nghề rượu Bàu Đá
Tên các nhân vật xuyên suốt trong chùm truyện ngắn: Chuyện kể về bánh tráng dừa; chuyện tình tính tang… các bạn có thể đọc theo đường link dưới đây:

Có thêm mồi tré hoặc nem chợ Huyện nữa là…phê, ha Muỗng? 😀
Chỉ thiếu bạn hiền mà thôi
Cứ tưởng Lê Đức Vũ chỉ rành rượu tây ai dè rượu ta cũng kinh nghiệm đầy mình
Tha cho em với anh Sáu
Bàu Đá là đệ nhất rượu ?
Như Ghềnh Ráng kể thì Bàu Đá là “Đệ nhất mỹ tửu”, còn ai cũng có quyền gọi rượu của quê mình là đệ nhất rượu
Nay ở Tây Sơn , BĐ có nấu rượu đậu xanh ngon thơn lắm leducvu ui !
Rượu Bàu Đá đậu xanh là nhất hạng rồi, thông tin ngoài lề tí nha! Ở Nhơn Hưng có một lò rượu ( cửa hàng nằm trên Ql 1) được tỉnh Bình Định chọn rượu đậu xanh của lò này giới thiệu với thế giới về món ngon, và được chọn là 1 trong 100 món ngon của Việt Nam. Hình như là lò rượu Tâm Hường thì phải
Đúng là nước mắt quê hương khi người ta nói về rượu
Thế mà có nhiều người phán rằng… uống rượu thay cơm vì cơm và rượu đều nấu từ gạo
Rượu mà có mùi khê là phế phẩm rồi
chính xác!, nhưng riêng Bàu Đá mà không có mùi khê thì hãy xét lại
Thấy chưa, viết gì thì viết, chứ viết về rượu thì y như rằng như
viết ….hịch !
Mà lại rượu …quê nhà mới sướng chứ.
Quá xôm trò ! Cảm ơn Tác giả đã cho Nẫu thưởng thức một
tiệc rượu có đầy đủ mùi vị và giai thoại !
Nhân đây cũng cảm ơn huynh Ghềnh Ráng về giai thoại về
NS Văn Cao – thú vị !
Kính.
muổng sướng rơn vì được Bang son khen. Thành thật đa tạ
Rượu Bàu Đá ngon nhưng nặng quá…
Bỏ qua tiêu chuẩn nghiện thì độ rượu cũng là một tiêu chuẩn để đánh giá là rượu ngon. C-pha đồng ý ?
Bep khong ranh ruou vi it uong, nhung doc xong tu dung cung muon uong thu mot lan du khong thich may chuyen uong ruou lam.
Tong cac thu ruou danh tieng cua VN, Bep da tung thu ruou nep Long An, thom va ngot, uong lai khong lam say lien nho hoi con di lam o VN, Bep di cong tac cung phai doan cua Cty noi Bep lam viec, luc ve ghe Long An, moi nguoi mua 1 chai de Long An, Bep mua ve cho ba cua Bep, nho vay moi biet ruou Long An cung ngon vo cung.
Noi thi noi vay, nhung Bep thanh that khuyen cac vi, ruou du ngon cung xin dung qua chen say xin ma toi nghiep cho cac ba vo phai kho so tram dieu boi con say xin cua quy ong nha.
Cam on Vu Le Duc da cho doc 1 bai rat hay ve ruou cua que nha.
Còn nhiều cái khổ nữa, nhưng không cái nào giống cái nào; quý ông chồng không uống rượu thì các bà vợ có cái khổ khác…
Cảm ơn Huynh Ngoc Nga đã khen
Bạn đã từng uống rượu Vĩnh Cữu của Vĩnh Thạnh chưa ?
Thành thực mà nói, chưa được vinh dự thưởng thức; vì mới uống Bàu Đá đã xỉn rồi còn biết gì các rượu khác. Cảm ơn bạn đã nhắc đến một loại rượu của quê mình, có dịp Vũ cũng xin thử
Bây giờ rượu Bàu Đá xanh xanh đỏ đỏ bán đầy ngoài đường uống ngán quá
thì cũng chỉ là…mẫu mã đa dạng, rộng đường cho khách qua đường lựa chọn, còn chất lượng thế nào tuỳ thuộc miệng lưỡi người bán, các loại rượu nào có tí …tiếng trên thị trường đều bị …tai này cả thôi
Viết rất có duyên tác giả ơi
Cảm ơn Thanh Huy rất nhiều
cac loai ruou noi tieng o VN
.
http://www.otosaigon.com/forum/C%C3%A1c-lo%E1%BA%A1i-r%C6%B0%E1%BB%A3u-n%E1%BB%95i-ti%E1%BA%BFng-%E1%BB%9F-Vi%E1%BB%87t-Nam-m5041273.aspx
Cảm ơn Lu đã cho bạn đọc nunau biết thêm về các loại rượu nổi tiếng ở VN
Í quên khen rầu….Đọc xong thấy cũng xỉn.
Hi…hi…ông muỗng dzùa ơi, thiếu rượu Kim Long ở Quảng Trị nữa.
Thông cảm cho ông Trưởng trại vì ổng chưa thưởng thức rượu Kim Long. Muổng cũng từng được uống rượu Kim long do người bạn gốc Bình Định lai Quảng Trị, đang dạy ở Bách khoa mời. Ngon không thua các rượu nổi tiếng khác
Hình như hình nấu rượu trong bài không phải là cách nấu rượu Bàu Đá phổ biến
Chắc vậy, vì ông Trưởng trại người Bến Tre nhái lại nhờ men và nước do ông con rể mang về mà thôi
@Gởi Anh Lê Đức Vũ _ “HỒ TRƯỜNG”_Nguyễn Bá Trạc (Nhận từ… link bưu phẩm) làm món “nhấm” lai rai, uống kèm “hồ lô tửu_Bàu Đá” cho thắm tình nước non “sui gia”, nhìn lũ cháu con say “Đá Bàu Đá”… nhớ đời !
nhắm mắt lại, nốc một hơi hồ lô tửu…say tuý luý !!! và quên luôn lời cảm ơn ? Chơi gì kỳ dzẫy !!!
Cách nấu rượu của Tây, Tàu, Nhựt…tui có đọc nhưng chưa từng nghe ai nói, ai viết về cách nấu rượu Bàu Đá. Làm sao kiểm chứng? Thua.
Ổng nấu rượu nhái mà, và cũng không bán, không đăng ký kinh doanh thì làm sao mà kiểm chứng, ngay như Đinh Vu cũng khẳng định, 90% rượu Bàu Đá trên thị trường là hàng nhái đấy thôi
Cái gì chả nhái! hic
Không biết uống rượu mà chỉ đọc thôi đã thấy Xĩn rầu Muổng Dùa ui…Bài viết hấp dẫn & hay quá!
muổng cũng xỉn rầu. Cảm ơn chị đã có lời khen
Rượu Bầu Đá ngon thì dzành cho mí anh đó! Còn PLH chỉ thít ăn “bánh hồng” thâu hà! Dzẫy mờ nẫu cũng dấu!hic..hic..
hic…hic… xỉn rầu, không còn biết có hồng được không
_Úy chui cha mẹ quơi, nghe là… thèm quá xá !_”RƯỢU BÀU ĐÁ”_Đá lăn quay, cháy cả “tình sui gia”…mới có cháu nấu dòng là nhờ “Bàu Đá” phải hông anh Dzũ Đức Lê ?(cừ)
(Nhớ có còn cho em xin một chung nhỏ thâu nghen, hổng dám xin nhìu đâu !)
Không chừng cháy cả Vũ luôn đấy, Uý cha mẹ quơi, lâu quá không được gặp; Nhớ!!!
TB tui cũng thích rượu Bàu Đá lắm,
Mùi thơm nhè nhẹ không nồng
Lỡ say sáng dậy cũng không nhức đầu
Uống vào rượu xuống tới đâu
Ấm lòng tới đó ở đâu bán hè?
Hình như Thiên Bồng cũng không bán mà tặng xunau hai lit uống chơi ở Sông Trăng kia mà !
Người đẹp là do bởi người…nhìn! Rượu ngon và ngon theo kiểu nào là do bởi người…uống chăng?
Chính xác là vậy rồi ! chỉ khác là người đẹp nhìn lâu có thể chê xấu, còn uống rượu vào càng nhiều càng khen rượu ngon và nhìn ai cũng khen đẹp…kakaka…
Nhưng theo mình biết 90% rượu Bàu Da trên thị trường là hàng nhái !
Thì rượu của ông này cũng là hàng nhái vậy; Khác nhau là ông không kinh doanh mà thôi
Trời đất!
Ông tác giả Lê Đức Vũ hại bạn già này rùi!
Ông ơi là Ông ơi, mới sáng sớm mà Ông làm tui ….
…….. thèm! kakakaka
.
Xin phép đùa chút làm quen nhen.
Bài viết của Ông gợi nhớ …. Kim Dung tiên sinh người đã nâng nghề nghiệp uống rượu lên hàng ĐẠO!
Này nhé; “Sir” Tổ thiên Thu khích tướng cho Lệnh hồ huynh đệ uống rượu … ăn cắp để trị bịnh, Điền bá Quang độc hành ngàn dặm vào cung vua ăn cắp rượu Nữ nhi hồng đem về cho bạn uống, lại còn phóng cước đá bể hết rượu quý để bọn vua quan không được uống, rồi chàng Kiều Phong thi rượu với thằng cha láu cá Đoàn Dự …. vân vân và khoái khoái …..
Kính thư.
Nhắc đến Kim Dung mới nhớ. Những năm sang Quảng Châu Trung quốc, Vũ có ý tìm ông để học ngón “hàn băng chưởng”, xỉ một cái là đóng băng cho nó khoẻ, hơi đâu mà tối ngày cứ đi lắp, đi sửa kho lạnh hoài, cực quá! nhưng đời Vũ chưa gặp may khi tầm sư học đạo vì…tìm hoài mà chưa gặp mặc dù nghe nói ông dạy ở khoa văn trường đại học Quảng Châu
Không biết uống rượu nhưng đọc thấy cũng thú vị
Chào anh Lê Đức Vũ!Rượu Bàu Đá..Rượu tình nghĩa…Rượu để dành..Uống ít nhiều gì cũng say….Cái say tình…Vài câu tặng Rượu…[Rượu nầy là của chị sui/Của anh sui mất chị sui cho dùng/Rượu nầy Bàu Đá hơn năm/Hồ lô đựng rượu bằng sành uống chung/Rượu tình rượu nghĩa rượu mừng/Sui gia kết nghĩa lo dùm cháu con/Anh sui đã mất không còn/Uống dùm cho ảnh để còn nhớ lâu![cười chào thân thiện..]
Cảm ơn aitrinhngoctran. Có dịp Vũ sẽ gửi những câu thơ này cho ông Trưởng trại, coi như lời cảm ơn của người viết dành cho người kể chuyện. Đồng ý ?
Bản thân người viết đã thú vị khi nghe kể. Giai thoại về ông Trưởng trại còn ngiều cái hay hơn, rồi từ từ Vũ sẽ viết lại. Chờ đọc nhé!
Rượu đậu xanh cũng là một đặc sản,uống phê vì nặng quá
Chính xác ! nhưng cũng thơm nhất trong nhóm rượu Bàu Đá
Rượu này là rượu tình rượu nghĩa, không uống mà cũng say theo câu chuyện.
Cảm ơn Xà Cừ đã thấy được ý của người viết
Chỉ cần đọc là thấy xỉn rồi
hic!!! vu ngồi nghe kể rồi ghi chép lại,say gần chết
NGƯỜI GÓP PHẦN RẤT LỚN TRONG VIỆC LÀM NÊN DANH TIẾNG RƯỢU BÀU ĐÁ LÀ NHẠC SĨ VĂN CAO
ÔNG CÓ MỘT HAI LẦN VỀ THĂM BÌNH ĐỊNH VÀ MÊ MẨN THỨ RƯỢU UỐNG VÀO CHÁY DA CHÁY THỊT NÀY. ÔNG TỪNG NÓI RẰNG BÀU ĐÁ LÀ ĐỆ NHẤT MỸ TỬU
TRƯỚC KHI ÔNG MẤT VÀI NGÀY,TRÊN GIUONG BỆNH, ÔNG ƯỚC AO GIÁ GÌ ĐƯỢC UỐNG MỘT NGỤM RƯỢU BÀU ĐÁ
CÂU CHUYỆN NÀY LẬP TỨC ĐƯỢC LAN TRUYỀN VÀ HẦU NHƯ MỌI NGƯỜI SÀNH RƯỢU CŨNG ĐỀU TÌM CÁCH MỘT LẦN TRONG ĐỜI THỬ CHO ĐƯỢC THỨ RƯỢU ĐỘC ĐÁO NÀY
VÀ RƯỢU BÀU ĐÁ ĐƯỢC “THIÊNG” HÓA
Cảm ơn Gềnh Ráng đã thông tin về giai thoại