dinh tấn khương
Nghe kể, ngày xưa vào ngày đầu của năm mới, trong cái khoảnh khắc giao thừa thiêng liêng ấy thì các cụ (ông đồ, thầy đồ, học sĩ..) trịnh trọng nâng bút lông, nắn nót từng chữ, đề thơ, đề văn.. để khai bút đầu năm, mong một năm mới mọi việc được hanh thông.
Ngày nay, ai muốn khai bút đầu năm cũng được, chúng ta lại may mắn hơn, chỉ việc chọn font chữ đã cài sẵn trong computer rồi ung dung mà gõ vào phiếm, chữ nào chữ nấy trông cũng ngay ngắn và đẹp đẽ, không cần phải siết chặt tay cầm, cho bớt run, không cần phải nắn nót để viết thành những chữ thật xinh, trông cho có hồn, để mong suốt năm gặp được mọi điều tốt đẹp.
Chuyện khai bút đầu năm của tôi thì chỉ mới bắt đầu chừng mấy năm trở lại đây thôi. Có lẽ, là để vơi bớt cái thì giờ nhàn rỗi trong mấy ngày nghỉ Tết, chẳng biết làm gì, chỉ lẩn quẩn trong nhà với vợ cùng con mà thôi!.
Bà con, bạn bè gần xa thì đã gọi điện thoại, gởi email, những người ở gần, thân hơn thì chúng tôi cũng đã ghé thăm, chúc Tết trước rồi. Vào nghĩa trang thăm mẹ thì cũng đã hoàn tất luôn!
Không có họ hàng ở gần để lui tới trong ngày đầu năm , bà con ở xa thì nhiều nhưng còn lại tình thân thì rất ít, thế nhưng cũng không dám gọi để chúc Tết, e rằng , đầu năm gặp người kiêng cữ quá mức sợ gây phiền cho họ, bởi vì tuổi của tôi lại có mang chữ “canh” ở phía trước!
Người xưa nói “canh côi”, có người lại nói “canh cô”. Côi có nghĩa là đơn côi, chắc cũng chẳng khác gì với “cô”, có nghĩa là cô độc, cô đơn, ai đó lại nói với tôi rằng, cô là “cô lập” đấy, chắc cũng không sai!
Thôi thì, mình đã lỡ sinh ra nhằm cái năm “canh” như vậy thì đành phải chịu cái số phần đã được định sẵn, chứ biết làm sao mà cải số cho được!? Nhưng cứ mãi van vái, “cô” gì thì cũng được, miễn đừng phải bị gọi là “cô hồn” thì mừng lắm rồi!?
Cũng may, tôi có được thêm bạn để chia sẻ, qua việc làm, qua giao tiếp hằng ngày, nơi mình ở, cũng như các bạn đã gặp trên mạng.. cho nên niềm vui trong cuộc sống cũng tạm ổn, cám ơn các bạn rất nhiều!Bỏ qua chuyện đó đi, đầu năm, phải nghĩ, phải viết, phải nói cái gì đó cho vui vui, để cả năm được vui, phải không thưa quí vị?
Tạm tin như vậy, tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện vui, mà tôi đã đọc được ở đâu đó, bây giờ còn nhớ man mán như sau:Câu chuyện như vầy, có một gia đình gồm đủ 3 thế hệ, sống chung cùng dưới một mái nhà. Thế hệ thứ nhất, là người mà ngày trước đã đạt tới chức phẩm cao nhờ sở học, thế hệ thứ hai thì sinh ra trong hoàn cảnh không thuận duyên nên không theo đuổi con đường khoa bảng, và thế hệ thứ ba thì có nhiều cơ hội hơn, đỗ đạt bằng cấp rất cao, có địa vị trong xã hội.
Tiếng đồn về gia đình nầy lan ra khá rộng, chính vì vậy mà thế hệ thứ nhất (ông nội) và thế hệ thứ ba (cháu nội) rất lấy làm không vui về người đàn ông thuộc thế hệ thứ hai (là con của thế hệ thứ nhất và là cha của thế hệ thứ ba).
Thế hệ thứ nhất chì chiết mãi với thế hệ thứ hai:
– Cả đời mầy chẳng có gì để hảnh diện, mầy không thấy xấu hổ sao!?
Thế hệ thứ ba cũng thường than phiền:– Bố chẳng có gì riêng để tự hào, con thấy buồn dùm cho bố!
Chuyện nầy cứ bị nhắc đi nhắc lại nhiều lần, vượt quá mức chịu đựng của người đàn ông thuộc thế hệ thứ hai. Mượn dịp ngày đầu năm, ngày mừng tuổi và chúc Xuân, người đàn ông thế hệ thứ hai thưa với người đàn ông thế hệ thứ nhất rằng:– Thưa bố, bố của con là một quan lớn và đứa con trai của con lại có bằng cấp cao. Bố của bố và con trai của bố đâu có được như vậy, phải không?
Rồi ông quay qua người đàn ông thuộc thế hệ thứ ba, nói:– Con ơi, bố của bố đạt chức quan lớn, thế mà bố của con đâu có được như vậy, phải không? Vậy thì tại sao lại cứ bảo là không có gì để hảnh diện với người đời chứ!!??
Câu chuyện nầy cho thấy, đâu phải người không có cơ hội học cao, lại là người không có quyền hảnh diện với đời!?******
Xin kể thêm một câu chuyện nữa nhé, chuyện có thật, xảy ra chừng vài năm về trước, cái thời mà phong trào coi phim Hàn đang nở rộ. Phim Hàn nào cũng có nhiều tập, mỗi tập hình như kéo dài gần như cả tiếng đồng hồ.
Vợ tôi, lúc đó cũng là một fan rất trung thành, mặc dù công việc hằng ngày rất bận rộn. Nghe người ta kháo rằng, coi phim mà không thấy mấy bà rơi lệ thì đó không phải là phim Hàn. Tôi cũng tin như vậy, vì ngân sách gia đình lúc ấy bị hao hụt trầm trọng, bởi số tiền chi tiêu cho khăn giấy tăng vọt thật đáng kể!
Một hộm, ngày nghỉ trong tuần, tôi vừa trồng xong mấy bụi hoa ngoài sân vườn, bước vô nhà thì thấy vợ tôi đang khóc thút thít, một tay đặt trên ngực trái, tay kia thì cầm miếng khăn giấy chặm chặm hai dòng lệ đang chảy dài trên đôi gò má. Tôi bổng giật nẩy mình, tưởng rằng vợ tôi quá xúc động khi nghe tin không lành từ người thân hay sao. Tính hỏi xem tin xấu gì và của ai thì chợt thấy đôi mắt của vợ tôi cứ dán chặt vào màn ảnh chiếc TV, đang chiếu phim tập Hàn quốc. Lạy Chúa tôi, lòng bổng nhẹ hẳn đi!
Gần tới giờ cơm chiều rồi mà vợ tôi vẫn cứ ngồi đó mà khóc tức tưởi. Nhắc mấy lần, là con sắp về rồi, chuẩn bị bữa tối là vừa, nhưng vợ tôi nài nỉ cho xem hết tập vì đang hồi gay cấn, thôi thì cũng ráng chìu cho yên. Hết tập đó rồi mà vợ tôi cũng lại xin cho coi thêm một “chút xíu” nữa thôi, vừa nài nỉ vừa thút thít:
– Anh giúp nấu hộ dùm nồi cơm, lấy 4 ly gạo đổ vô nồi, vo vài lần rồi đổ nước cho tới ngang cái mức số 4, bấm nút nồi cơm điện nấu dùm em. Tội nghiệp cái đứa con gái nầy quá, cho em coi một chút nữa thôi, thử xem tụi nó có gặp lại nhau không?
– Trời ơi, chồng em, con em không có cơm ăn mà em không chịu lo, lại ngồi đó mà khóc thương cho mấy đứa đóng phim lấy tiền!?
Nói thì nói vậy chứ tôi cũng đành phải để cho vợ tôi ngồi đó mà khóc, vì nếu không thì chúng tôi phải ăn những chén cơm có trộn nước mắt thì tội nghiệp quá đi!
Nghĩ đến câu chuyện nầy mà ngẫm lại chuyện đời, có lắm người không thấy gia đình mình khổ cực mà lại đi khóc dùm cho người khác, đang sống sung sướng. Quả thật, người Hàn rất có tài, biết làm cho người ta đổ lệ. Vì thế, mà tôi tin chắc rằng, người dân bắc Hàn đã khóc thật lòng khi lãnh tụ của họ qua đời, như mới đây vậy!
Đầu năm Nhâm Thìn
dinh tấn khương
Hạ nêu rồi anh ơi… Chúc anh vui vẻ!
Bạn dẫn chuyện hay lắm.
http://hungdm1.blogspot.com/
Cám ơn lời khích lệ của bạn
Ghé nhà thăm, đọc thấy:
“Mùa xuân bình yên
Cuộc sống bình yên Đời người thanh thản Thế mới là Tiên”
Cũng đang mơ Tiên đây mà chưa thấy, hy vọng một ngày sẽ được
XUNAU KHAI BÚT NHIỀU BÀI HAY QUÁ KHÔNG BIẾT ĐỌCBÀI NÀO BÂY GIỜ?
Dân Nẫu mà Thanh Huy!
Nhiều người tài ở Xứ Nẫu, nhưng mà ít tài như tôi, viết ra cũng được người Nẫu khen, quả là người Nẫu luôn khích lệ người Nẫu?
Chúc vui trọn năm
Bài viết rất vui .Chúc tác giả vui khỏe.
Cám ơ Thúy Loan
Chúc Thúy Loan vui, trẻ, khỏe
Mồng hai khai bút.
Bai viết sinh động.
Cám ơn Ba láp ba xàm
Chúc vui
Khai bút đầu năm như thế này thì tuyệt vời đó anh ! Bài viết sinh động và thật vui !
Em chúc anh và gia đình một năm vạn sự như ý !
Đầu năm khai bút mà được khen như vậy , chắc là mọi việc trong năm sẽ được hanh thông, hy vọng được như thế.
Cám ơn Yến Du rất nhiều
Xin chúc Yến Du và gia đình vui vẻ quanh năm, sức khỏe dồi dào và gặp nhiều may mắn
Thân
Cai tù đi đâu mà tự do còm vậy anh Khương ?
Ở BỂN TẾT CÓ GÌ VUI KHÔNG ANH KHƯƠNG ?
Chào Bất Giới
Cai tù lên giường đắp dưa leo lên mặt rồi, nên bây giờ rất thoải mái mà com đay nầy!
Tết ở Sydney, trước Tết thì rất nhộn nhịp chuyện mua sắm.
Nghe mấy người mua sắm cằn nhằn vì giá cả trên trời dưới đất.
Mấy bà chạy ngược chạy xuôi cho nên mấy ông chồng cũng chóng mặt theo.
Mồng một nằm nhà khai bút đầu năm, thành ra chẳng thấy gì ngoài cai tù, thì làm sao mà vui cho được Bất Giới ơi!?
Mồng hai Tết, nhiều shops còn đóng cửa, vắng vẻ lắm. Thường, khi shops khai trương năm mới thì mới có đốt pháo múa Lân.
Hội chợ Tết thì chờ tới cuối tuần, nhưng tôi ít khi nào đi chợ Tết cả.
Rất nhớ Tết quê hương, khổ nỗi tôi là con một phải lo chuyện cúng Tết nên đâu dám bỏ nhà về quê ăn Tết được!!
Chúc Bất Giới một năm mới an lành & vui vẻ
Thân tình
Một phong cách viết rất tự nhiên và vui. Mong anh cứ vui dài dài nhé
Một lần nữa cám ơn Áo Tím, cũng mong được vui dài dài nhưng đâu dễ gì mà cai tù cho phép như thế!?
Vì cai tù dặn phải tu, giống như bà xã của Mắm Ruột vậy.
Gặp vui thì không được vui, gặp chuyện buồn là không được buồn (cai tù khôn thật, làm cho mình buồn mà cứ đem Phật ra hù là đừng có buồn mới giải thoát được)
Tôi tự bảo (bắt chước Mắm Ruột):
Giải thoát khỏi cai tù còn quá khó thì làm sao mà giải thoát cái kiếp sinh tử cho được chứ
Đùa cho vui, xin đừng phiền!
Thân
Chúc mừng anh năm mới
Cám ơn Đình Thâm
Rất vui gặp lại ở đây, nhất là mấy ngày đầu năm, cho bớt nhớ quê và nhớ nhà
Mến chúc Đình Thậm một năm Nhâm Thìn mọi sự được như ý
Thân
Chúc anh và gia đình một năm mới an lành, may mắn, vạn sự như ý.
Cám ơn Minh Nguyệt nhiều lắm
Chúc minh Nguyệt một năm mới an lành, ăn khỏe, viết khỏe và sống khỏe với nhiều niềm vui trong gia đình và cuộc sống
Tình thân
chào a Đinh Tấn Khương,
Chúc mừng anh đã quay lại xứ nẫu, đầu năm chúc anh chị sức khoẻ, gia đình hạnh phúc, vạn sự như ý.
Khai bút đầu năm mà cũng cố … viết và…”lách” để… chích “cai tù” mê phim Hàn đã không chịu nấu cơm mà còn “nhờ” ông xã nấu hộ…mình thấy lo lo cho anh đó. Lỡ…cai tù mà đọc được có sao…không đây…anh?
Chúc anh vui và …bình an nhé
TVD
Chào Anh Chị TVD & Elena
Cũng thường ghé về xứ nẫu, nhưng không có giờ nhiều để viết com anh Dân ạ!
Hôm trước, biết tin sách của Anh Chị đạt được “Best Seller), có nhờ Đạo Nguyệt chuyển lời chúc mừng đến Anh Chị.
Xin được chúc mừng A/C một lần nữa, rất mong được đọc tác phẩm mới của A/C.
Anh Dân đừng lo cai tù phát hiện, vì chỉ cần một cái nhấn chuột là “biến” liền hà!
Đùa một chút cho vui, gặp lại anh em tại đây thật vui. Hôm nay phải về sớm để sửa soạn cúng Tết, tranh thủ ghé nhà xứ nẫu đây
Chúc Anh Chị một năm mới thật vui, hạnh phúc và có nhiều sức khỏe để viết nhiều hơn nữa .
Kính lời chúc sức khỏe đến Bác gái
Thân kính
đtk
Hôm nay ngày tốt khai bút như anh là hên lắm.
Cám ơn Nguyễn Thị Tường Vy
Hy vọng là được hên như đã nói, chưa bị cai tù “khai khẩu” đầu năm là biết hên chút chút rôi đây!?
Chúc vui
Thân
@ Bắt chước ĐTK “khai bút” (lần 2):
* “Khai” lần 1: Sáng Mồng Một
Sau giao thừa
chở vợ đi chùa
Phật từ bi chỉ dặn:
Năm mới con nên tu
Lớn tuổi rồi
Bớt giamahavu
Vợ chẳng thèm kiên cữ, phán:
Năm mới anh phải chừa…
anh cứ vậy…anh thua
Ta tự bảo:
chừa thì chưa…
* “khai” lần 2: Mồng hai
Đọc Đinh Tấn Khương
Sao giống mình đến thế
Cũng thế hệ bị đánh mất
“học không thành, danh không lập
trai trẻ bao lâu mà đầu bạc
trăm năm thân thế bóng tà dương…” ( mượn “Hồ trường”)
Vỗ bụng bia mà hát
“thiên địa man man thùy tri kỷ” ( như trên)
Đinh Tấn Khương…
Chúc ĐTK một năm không có phim Hàn và nước mắt.
Chào Mắm Ruột
Cám ơn Mắm Ruột đã cho đọc 2 bài thơ khai bút
Đọc xong, mới thấy mình “hèn” quá đi, vì không có can đảm như Mắm Ruột đấy.
“Ta tự bảo:
chừa thì chưa…”
Cai tù đã rời bỏ thói quen coi phim Hàn, đã làm bể kế hoạch của tôi rồi đấy bạn Mắm Ruột ơi!
Tôi tính khi nào về thăm VN, tôi sẽ mua cho cai tù mấy chục bộ phim Hàn để coi mà khóc cả ngày, nhờ vậy thì tôi mới có cơ hội đi uống bia một mình chứ!?
Bad luck!?
Thân
Ngày xưa tụi em cũng hay khai bút vào giờ tốt ngày tốt bằng bút mực,nhưng bây giờ thì khai…computer anh nhĩ !
Trong thời đại của chúng ta hiện nay, thật may mắn là có nhiều phương tiện sử dụng và liên lạc nhanh chóng.
Nhưng cũng vì thế mà bất lợi cho cánh đàn ông quá đi, bị kiểm soát chặc chẽ từng giây, từng phút (bởi cái phát minh điện thoại cầm tay đấy)!?
Chúc Áo Tím một năm mới vạn sự như ý
Thân
XIN CHÚC TẾT CÙNG NGƯỜI HÀNG XÓM Ở XỨ SỞ CHUỘT TÚI.,NÓI LÀ HÀNG XÓM NHƯNG CŨNG CÁCH GẦN HAI GIỜ BAY LẬN ANH KHƯƠNG ƠI.
NĂM MỚI CHÚC ANH MỌI ĐIỀU NHƯ Ý NHÉ
Cám ơn Nguyễn Hoàng lời chúc mừng năm mới
Cũng xin chúc Nguyễn Hoàng và gia đình có nhiều niềm vui và sức khỏe dồi dào trong năm Nhâm Thìn 2012
Thân
Bên nớ mà cũng khai bút sao bạn Khương ?
Không khai bút thì lại sợ bị khai khẩu đầu năm, với cai tù thì “khôn” cả năm đấy bạn ạ!
Già rồi thì nên tìm cáchTỊNH cho chắc ăn!?
Chúc Nguyễn Sỹ Lộc một năm mới có nhiều niềm vui với gia đình nhé
Thân tình
Năm mới chúc anh lúc nào cũng vui thật vui nhé anh Khương !
Cám ơn Sáu Nẫu
Hôm nay, đầu năm được về nhà sớm, về tới nơi là ghé nhà Xứ Nẫu ngay
Chúc Sáu Nẫu & gia dình vạn sự như ý, có nhiều sức khỏe để lo cho nhà xunau.org ngày một vững tiến.
Thân mến
đtk