Nguyễn Thị Ánh Huỳnh

SƯỚNG MUỐN CHẾT
.
Anh bảo em :
Má mày lấy tao sướng muốn chết!
Không lấy tao chắc giờ này bán vé số!
Ngày ấy không gặp anh
Em vẫn là con chim manh manh
Lẻ loi đậu tít cành chanh
Lấy chồng như lấy mảnh sành đứt tay…
Lấy chồng sướng muốn chết
Làm mẹ ba đứa nhỏ sướng muốn chết
Thành bà nội được làm ôsin sướng muốn chết
Sướng muốn chết khoảng trời xanh sau bếp
Mưa cho suối chảy trong nhà
Có khi trời xuống la đà nồi niêu
Sướng muốn chết mùi dạ lan hương ngạt thở
Ăn ở với cà với dưa
Đẻ ra mắm muối mà chưa biết tình
Sướng muốn chết đàn ông dạy vợ
Thương lá vàng làm con ở mùa thu
Đám mây muốn chết thành mưa
Tự dưng chim hót tưởng chưa có chồng…
.
CẦN ĐƯỚC
.
Má gốc Huế
Ba gốc xa ngoài Bắc
Em
gốc Nam Kỳ
Cần Đước
Đước ơi
đước mang bầu ở chân
chồm chồm
như những chiếc nơm
úp phù sa
lấn biển
những kiếp người phiêu bạt
lặn vô thân phận đước
ăn nằm với bão tố
ngủ nghê cùng sóng khơi
giành giật với biển cả
từng hạt hồng cầu đất
ăn mặn chát
uống mặn chát
nước mắt người
mang linh hồn đước
mặn mòi
đước à
có tiếng cười lạt lẽo
nhưng khóc
không lạt lẽo
khóc mặn
một hôm
những cây đước
bước lên bờ
thành người Cần Đước
em – người đàn bà miền Nam
gốc đước.
.
VỌNG CỔ
.
Mê Kông
xòe chín nhánh mùi mẫn
xuồng ba lá
trên dòng cải lương
bác Sáu Lầu
vuốt dây tơ
làm dây câu
vọng cổ
kinh rạch
hết hồn
tiếng đàn kìm
luyến
nước lớn
láy
nước ròng
ai canh tàn đói lòng
ăn gió chướng
ngồi ca
có người đàn bà
mê anh kép Út…
hóa chim bìm bịp
đêm đêm
ứa
một câu Văn Thiên Tường
rồi chết
thằng Sáu
Vàm Láng Le
tương tư đào Nhứt
biến thành người khác
nó
qua Bắc Vàm Cống
gặp má ruột
má con hổng nhận ra nhau
múc nước sông
nhậu trái bình bát
sáu câu
nức nở
điên khùng
nhậu đi
sông ơi
tối nay gánh hát về ấp
cánh cò bay lạc
tiếng thổ
tiếng kim
gió sênh phách
kéo màn
sông Hậu
vút câu thứ năm
đã nghẹn dòng kinh
búng khẽ ghi ta
câu sáu lên
dàn dụa sông Tiền
anh chê em cải lương
gánh hát đi
sáng ra
bờ tre đẫm nước mắt
vọng cổ ơi
mặc kệ chồng
em rất cải lương
khi yêu
ai chẳng xuống xề ?
Ý thơ khí khái, lời giao lưu hòa nhã. Rất đáng được cảm mến.
Một nhà thơ lừng lẫy mà chịu giao lưu cùng bạn đọc như thế thì đáng quí quá chị ơi.
Ơn bạn Lê Thị. Đúng bạn ạ, thơ đã bắc một nhịp cầu cho người trong cõi nhân sinh này. Hiểu nhau, người ta bớt cô đơn bạn ạ , Chúc Lê Thị khỏe vui
!
Thơ chị Ánh Huỳnh thật độc đáo.Like&like.
Thấy ấm áp với lời khen của bạn, Cám ơn và chúc Nguyễn Trọng Thi niềm vui, sức khỏe nha !
Trơì ơi, lần đầu tiên đọc thơ tác giả, Bếp ngẩn người.
Trước hết vì những tựa đề vô cùng “đụng chạm” tới sở thích của Bếp, như Cần Đước (quê ngoại của Bếp), Vọng Cổ (món văn nghệ ruột miền Nam của Bếp) và nhất là cái tựa bài thơ đầu, nghe sao” thần sầu ” quá chừng.
Kế đến, khi đọc xong nội dung cả 3 bài mới thấy trong đó gói ghém những nổi niềm u uẩn của người làm thơ.
Và cuối cùng, cách làm thơ đọc sao nghe “hạp” với Bếp quá , nó bình dị không chải chuốt mà sâu lắng vào hồn, viết như nói, thơ như tiếng lòng.
Tóm lại, hay quá Nguyễn thị Ánh Huỳnh ơi.
Huynh Ngoc Nga, cảm ơn người đồng hương , đã “thần sầu” với mình !! Thơ có khi cũng tự châm biếm mình bạn ạ , hì ! Chúc bạn vui khỏe !
Đọc thơ giật mình vì hay quá chị Ánh Huỳnh ơi.
Cám ơn Anh Trung lắm vì nghe câu nói rất thật lòng của bạn. Chúc bạn khỏe vui nghen !
Cám ơn Anh Trung nhiều. Mình cũng thấy lay động lắm khi có người hiểu thơ mình đến vậy! Chúc bạn khỏe !
Cám ơn bạn Anh Trung nhiều nghe,, Mình cũng lay động khi đọc những lời của bạn !
Những bài thơ này sẽ có chỗ đứng trong văn học nếu những nhà văn học sử công tâm.
Người Nhơn Lý quá khen. Viết một bài thơ mà được bạn bè đọc và hiểu nhau là hạnh phúc rồi ! Cám ơn sự chi sẻ của bạn !
Ôi sướng muốn chết. Nhưng bài thơ hay thiệt. Đọc mà nghe những giọt nước mắt chảy lặng lẽ trong thơ.
Bạn cũng làm tui cay mắt quá ! Xin chúc bạn vui !
Dòng thơ hay và lạ quá.
Cám ơn sự đồng cảm của Khungcuahep nghe ! Lời bạn động viên người viết rất nhiều !
Đọc mấy bài thơ giật mình…thì ra miền nam cũng có người làm thơ thật hay,đâu có thua gì các nữ sĩ phương bắc.
Sự khác biệt sẽ bổ sung cho nhau , đúng vậy Đình Phùng bạn ạ !
Thưa…chị …làm thơ hay quá
Cũng xin thưa với bạn , là mình cám ơn bạn lắm … Chúc bạn khỏe vui
Giọng thơ lạ,hay, ẩn chứa cái ngang tàng khí khái của người miền tây nam bộ. Thích nhất bài Sướng muốn chết. Rất thú vị mà cũng thật xót xa.
Thơ miền nào cũng có cái hay của nó. Nhưng rất cám ơn sự chia sẻ thật lòng của bạn. Chúc bạn vui khỏe nghen !
Mình người miền trung nhưng đọc thơ chị Ánh Huỳnh tự dưng tình thương mến thương với người miền tây vô cùng trời đất. Thì ra thơ cũng là thông điệp gắn kết mọi người với nhau. Nhưng phải là thơ hay mới được.
Những lời của bạn đã là lời thơ rồi. Cám ơn bạn nhiều nghen NT Ca Dao
thơ hay quá chị Huỳnh. Đọc đi đọc lại mấy lần vẫn thấy hay
Mình vui khi đọc chia sẻ của Quí Hải ! Chúc bạn vui, an lành !
Trong văn xuôi miền nam có Nguyễn Ngọc Tư thì trong thơ chúng ta có Nguyễn Thị Ánh Huỳnh. Một người có những bài thơ rất hay về miệt vườn.
Ơn bạn ! Những lời bạn động viên Ánh Huỳnh rất nhiều ! Vui khoẻ nha !
Tôi vẫn thường ngày ghé qua trang. Hôm nay nổi da gà khi đọc thơ của chị, nhất là SƯỚNG MUỐN CHẾT. Muốn rơi nước mắt. Hình như chị viết tiếp :
BÌM BỊP KÊU THƯƠNG
Ai bịp mày chim ơi
mà bìm bịp suốt đời
hay sông Vàm Cỏ bỏ mày
đi lấy vợ
hay Đồng Tháp Mười bỏ mày
đi lấy chồng
bìm bịp
tiếng chim kêu
làm goá cả buổi chiều
Cho chị ngủ nốt đêm Cần Đước
kêu thương chi cho đau lòng nhau
bật máu cây trạng nguyên
đốt cháy tán bàng
cứ bíp bịp hoài
chị không về Sài Gòn đặng
sợ chồng ghen
có ai lại lấy tiếng chim bìm bịp làm chồng?
Thôi chị phải bỏ đi
không dám ngủ trọn một đêm với tiếng kêu
thương
tiếng chim có bùa ngải
Bìm bịp bìm bịp…
tiếng kêu vò xé cả trời
nghe chim
có thể chết người
như không!
Nguyễn Thị Ánh Huỳnh.
Được một người như bạn, là AH đã có một tri âm ! Xin cám ơn và chúc Nguyễn Huỳnh vui khỏe !
phải nói NTAH là một hiện tượng trong thơ miền nam. Chị vụt sáng và lặng lẽ đi cùng thơ.
Bạn dành cho mình nhiều ưu ái quá ! Cảm ơn Nguyễn Hòa !
Sướng muốn chết đàn ông dạy vợ
Thương lá vàng làm con ở mùa thu
Đám mây muốn chết thành mưa
Tự dưng chim hót tưởng chưa có chồng…
Wow! Hay quá. Chào chị nhà thơ RB mới gặp. Vậy là Hillary kỳ này? Phụ nữ muôn năm! Chúc chị an lành. Thanks!
.
Lâu quá mới được đọc thơ em đó Nguyễn Thị Anh Huỳnh.Vẫn là giọng điệu và ngôn ngữ rất riêng hí
Ôi anh trandzalu, anh khỏe chứ ? Cám ơn anh , cuối năm liên hoan gặp nhau nhé !
Ok em
1/”SƯỚNG Muốn Chết…”Câu nầy Ba mày!Nào phải của tao”còn phải hỏi lại?!””AI”SƯỚNG Muốn Chết…rồi THẤY…Cả đời Ô…Xin…con bầy …Ba mày!?2/CẦN ĐƯỚC gốc em Nam Kỳ! Má Huế-Ba Bắc hồi ấy YÊU NHAU…Bây giờ em hết KỲ CÀO…RẶT RÒNG gốc ĐƯỚC đụng vào ĐẤT Sinh….Lờ lợ nước mặn nước sình…Mọc nhanh lớp lớp thành Rừng nguyên sinh…Miền Nam em sống CÓ TÌNH..Gặp anh TỨ XỨ Ôi thành anh em…3/VỌNG CỔ Sáu Câu em rành…Xuồng XỀ rất ngọt SẮC lẻm dao cau.! Bổ anh còn phải ngã nhào !Thêm đuôi mắt LIẾC Ôi chao hết hồn!Nghe em ca”VỌNG PHU TƯỚNG”Quê Bác Sáu Lầu cảm động rưng rưng…Giọng ca Cần Đước phải không?”DỄ THƯƠNG chi lạ động lòng người nghe….”?
Cám ơn bạn đã đáp lại bằng thơ, hay và có tình lắm ! Chúc vui khỏe nghen lê ngọc duyên hằng!
Thơ rất hay. Nhưng với tôi, hay nhất là “Đám mây muốn chết thành mưa
Tự dưng chim hót tưởng chưa có chồng…”
Dạ ! Cảm ơn Ngọc Bút ! Bạn vui khỏe nghen !
Những câu thơ dấu bên trong dòng nước mắt mặn chát. Những câu thơ lay động lòng người.
Được lay động người đọc là ước mơ và hạnh phúc lớn cho người viết đó, Cảm ơn sự sẻ chia nhạy cảm của bạn nha Nụ Tầm Xuân !
Giọng thơ lạ quá. Hay quá. Vậy mà lần đầu tiên mình mới đọc. Thì ra thế giới văn chương mênh mông quá.
Comments của Thượng Hiền rất dễ thương . Mến bạn ! Mong bạn vui khỏe nghen !
Bài thơ quá hay,làm vang vọng một câu vọng cổ, làm vang vọng âm sắc miền châu thổ Mê Kông
Nếu bạn là người miền Nam, bạn sẽ nhận ra Ánh Huỳnh viết đâu có sai , phải không .. Hì , chúc bạn khỏe vui !