Posted in Thơ ca, tagged Trần Dzạ Lữ on Tháng Mười 30, 2015|
41 Comments »
THƠ GIAO HÒA TRẦN DZẠ LỮ-TƯƠNG GIANG-KHẢO MAI

Ảnh sưu tầm trên mạng
THƠ TRẦN DZẠ LỮ
.
ĐƯA NÔI
.
Ngày xưa mẹ đưa nôi anh
Lời ru da diết rất vành vạnh đau…
Nước sông gạo chợ…qua cầu
Vì chồng gánh cả bể dâu vào lòng !
.
Nỗi Kiều dú mãi bên trong
Nhà tranh vách đất cứ mong mỏi người!
Hương ngâu hương bưởi chạm rồi
Mới thương mẹ đến rối bời con tim…
.
Bây giờ anh đưa nôi em
Bằng câu lục bát xẻ miền trầm tư…
Phong trần cũng biết chữ nhu
Chín mong mười đợi …trăng lu cũng tìm !
.
Đưa nôi…anh đưa liền liền
Ngủ ngoan em nhé ,đừng điên đảo buồn
Mùa này ngan ngát môi thơm
Ru em cáu cạnh thiên đường…lời yêu !
—–*———–*————————- ——-
THƠ TƯƠNG GIANG
.
RU TÌNH
.
Trước sau gì cũng vậy mà
Câu ru bát ngát, thật thà tao nôi
Mẹ đưa anh qua ngậm ngùi
Chòng chành mẹ gánh một trời bể dâu
.
Mẹ em nào khác gì đâu
Trường đời nghiêng ngả mưu cầu bình an
Đổi lấy màu tóc em xanh
Trái tim nóng hổi dỗ dành tình yêu.
.
Bây giờ nắng sớm mưa chiều
Câu ca dao chở hồn Kiều về ngang
Ru tình bằng điệu hò khoan
Vẫn không quên thủa mang mang ơi… hời…
.
Mi ngoan nhẹ khép, mỉm cười
Trong mơ có cả khoảng trời ấu thơ
Ấm nồng vầng trán thoảng qua
Vành môi lả lướt…nửa xa… nửa gần..
.
Tương Giang
—————————————————–
KHẢO MAI
.
MẪU TỬ
.
Mang con nặng nề chín tháng
Đưa nôi mười hai tháng vẫn chưa thôi
Chợ gần chợ xa mấy đỗi
Tiếng gà giục giã mẹ quày quả đi
.
Má hồng có độ có thì
Mẹ tôi hôm sớm phân bì gì ai
Chừng tôi biết chải tóc mai
Cũng chưa biết đỡ đần vai mẹ gầy
.
Tôi thành gia thất mới hay
Mưa từ trời xuống mà cay mắt mình
Bên đời bước trẻ bấp bênh
Che con bóng cả được nên chẳng rời
.
Nuôi con mới biết biển trời
Bao la người chả tính lời lỗ chi
Đêm dài nhớ mẹ từ khi
Hằng đêm biển thức rầm rì vỗ nôi.
.
Khảo Mai
Sg, 28-10-2015
(more…)
Read Full Post »