Trần Vấn Lệ
.
Có vẻ như mùa Xuân đang tới
Em nhìn kìa, hoa cỏ đã tươi xanh
Em nhìn kia, em hãy tưởng tượng em và anh
Mình đi dạo trên đường Xuân buổi sáng:
.
Anh nói với em chúng ta đều lãng mạn
Dễ thương biết bao em cái hồ nhỏ nước trong
Như đôi mắt của em trăng sáng một vầng
Anh làm sóng lăn tăn những sợi lông măng của em gờn gợn…
.
Hai tay em hai tay anh chúng ta bắt cái bóng
Bóng thời gian và ôm vào lòng
Mình đã ôm nhau rồi đó, thấy không
Bóng thời gian và muôn năm tình nghĩa…
.
Mùa Xuân đang tới, mùa Xuân có vẻ
Thuở thanh bình êm ả chân son
Em của anh ơi nước chảy đá mòn
Mình hãy nói yêu thương nhau đến ngày nào mùa Xuân sang Hạ…
.
Cô gái để trên đầu một vòng hoa lá
Lá màu xanh và hoa tím dịu dàng
Năm bốn mùa trời đất thênh thang
Mình đi hết bốn mùa rồi trở lại…
.
Người xưa nói: Mùa Xuân bất tái…
Xưa lắm rồi. Thời đó chiến tranh!
Nước sông Hương đang xanh
Chúng mình tắm mùa Xuân, em nhé!
Có những câu thơ thật thú vị như câu thơ” anh làm sóng lăng tăng những sợi lơng măng gờ gợn ” cái hình ảnh ấy vừa rất thật vừa như ảo giác.
Thơ mênh mông một trời lãng mạn, đúng là phong cách một nhà thơ.
Chúc thi nhân 365 ngày mới thanh an, ngập tràn vần điệu.
Không đón mùa xuân cũng đến,hững hờ thì nó cũng đến anh ơi !
Thơ hay
Kính chúc nhà thơ năm mới thật hạnh phúc
Ước ao mộng tưởng dạo Xuân…Hồ nước trong sáng vầng Trăng mắt ấy!Đôi mắt làn sóng lăn tăn…Gờn gợn những sợi lông măng Ô kìa!Đôi tay bắt bóng cùng mê…Bóng thời gian trốn tìm về đây Xuân!Bóng tình ân nghĩa muôn năm! Mùa xuân êm ả gót chân xoay vần!Bốn mùa vẫn Xuân đầm ấm Ai nói”Xuân bất tái lai”xưa rồi!?Sông Hương nước xanh đẹp ngời!Mùa xuân xuống tắm cho đời đẫm hương..”Tràn ngập Tình yêu Xuân trong Xuân?”
Thơ không lẫn được. rất lạ
Chúc mừng năm mới nhà văn