Ngô Đình Hải
“Trồng chuối ngược”
.
Một đêm sáng – mặt trăng đi kiếm mặt trời
cô gái trẻ – ngực và bụng để trần không che đậy
đứng tìm mình trước tấm gương soi
người và bóng nhìn nhau bối rối:
– Nghĩ mãi vẫn chưa yêu được ai
– Sao không giang rộng hai tay và đừng xua đuổi
– Còn phải đậu vào Sư phạm kỳ này
– Vậy thì biết chừng nào có chiếc xe mới
– Phải học giỏi để ra trường có mười triệu mỗi tháng lương giảng dạy
– Sao không nhận lời mời ba trăm triệu cho một hợp đồng quảng cáo tắm và quay…?
.
Cái gương ở giữa ái ngại
.
bốn năm Đại học và ba mươi phút cởi
từ mười tới ba trăm cả một quảng đường dài diệu vợi
tới nhanh nhất vẫn là…cặp chân dài
trí tuệ đem đặt bên cạnh những đường cong mời gọi
chỉ còn là một bộ óc nhỏ nhoi lại không nhìn thấy
chắc chắn thua xa cái mông
đã lớn hơn lại còn có tới…hai cái!
.
Cô gái bất chợt cúi người
trước khi cái bóng kịp xoay
cô chống hai tay và quay đầu xuống dưới
đưa phía trước mông lên trời
cô bắt chước trẻ con chơi trò chơi
…trồng ngược cây chuối!
.
Nước mắt
.
Nước mắt thằng đàn ông
Khi khô như sông cạn
Không còn lăn trên mặt
Vì đã trót chảy quanh
Những nấm mồ bè bạn
.
Nước mắt thằng đàn ông
Khi đầy như tóc bạc
Thừa không biết làm gì
Chắc để dành lại đó
Khóc lúc tiễn mình đi
.
Hình nhân bằng giấy
.
Anh có thể bình thường với ly cà phê mỗi sớm mai
và giả vờ như mới vừa thức dậy
Anh có thể mở lớn một điệu nhạc trên chiếc xe hơi đời mới
và giả vờ không nghe tiếng còi tàu thúc hối
Anh có thể đeo cái mắt kính màu đen tối thui
và giả vờ không nhìn thấy cái giàn khoan bỉ ổi
Anh có thể tự khui cho mình một chai rượu ngoại
và giả vờ say để quên đi tia nước nóng vòi rồng đang phun tới
Anh có thể trườn lên bụng con đàn bà mỗi tối
và giả vờ trút hết sức lực trong những cuộc chơi
Anh có thể quẩn quanh với những “áp phe” ám muội
và giả vờ không biết ngư dân biển Đông đang có những đêm dài
Anh có thể và có thể
làm người hay hình nhân bằng giấy
…tùy anh thôi!
.
Hầu hạ hư không
.
Giữa khoảng sáng và tối
giữa những giỏ hoa và người
Ông lơ lững trong bộ quần áo mới
từng khuôn mặt nói cười quen thuộc vây quanh
tự nhiên biến đổi
………………………………………………………
Thằng bạn học đứng chết lặng khi ông xua tay từ chối
lúc đến tìm xin một việc làm nhỏ nhoi cho đỡ đói
Thằng đệ tử theo ông bấy lâu thành nghi ngại
lủi thủi quay đầu khi ông đuổi
Đứa đáng tuổi con quỳ lạy ông một tối
Ông tha con ông ơi… Con còn con gái!
……………………………………….
Cánh cổng nhà khép lại
Bên trong những đồng tiền đang mạt sát nhau không tiếc lời
bậc thang ông lên xuống mỗi ngày
dày đặc những phận đời nằm ngồi nghẽn lối
Chiếc giường ngủ rộng thênh thang
Người phụ nữ trần truồng nằm chờ thằng đàn ông mới
……………………………………………………
Những thứ của ông một thời
giờ như đứng xa mà vói
Những thứ tưởng đã trở thành tro bụi
lại trở về ở đây
Những thứ đã qua không thể nói bằng lời xin lỗi
hay bằng mâm cơm sám hối
Cô đơn và sợ hãi
Ông lui tới lẽ loi trong mọi thứ tuột trôi
Bàn tay nắm đâu được mãi
………………………………..
Chẳng lẽ đám tang của ông hôm nay?
Không phải!… Chỉ là bữa tiệc mừng ông lên chức mới!
.
Cái vỏ sò
.
Những
con sóng
vào ra bờ
thường hay
bỏ lại
vỏ sò đã mang
cái vỏ
tam giác có hang
lâu ngày
thành chốn dã tràng
…tới lui!
.
Vội vàng
.
Có
cô thiếu nữ
chưa chồng
một hôm
chợt nhớ
mình
không có gì
vội vàng
lấp
chỗ trống đi
mới hay
chỗ ấy mấy khi
…hài lòng!
.
Mưa Sài Gòn
.
Đã có
mưa
ở Sài Gòn
che cho em
khỏi
ướt son
ban đầu
ngờ đâu
tới
tháng mưa ngâu
em
quen tay
rút chiếc cầu
…bỏ đi!

Đọc thơ văn xuôi này nhói tim quá
Ở quê tui lại kêu bằng kể “chuyện tào lao” Nẫu ui! Cảm ơn Nẫu nhiều.
Hay va doc
Cảm ơn Vĩnh Lộc. Chúc bạn vui.
Thơ như mũi dao khẻ bóc tách nhiều thứ trò đời
nghe sao “lạnh lùng” quá phải không muaha? Cảm ơn bạn.
Một ngôn ngữ thơ cực kỳ siêu hiện thực,đọc mà lòng đau
Một ngôn ngữ thơ cực kỳ siêu hiện thực,đọc mà đau
tôi không dám nhận, cũng không dám cho là như vậy, tôi thực sự suy nghĩ rất “đơn giản” , “đơn giản” đến mức nhiều khi… “phát khóc” được…Cảm ơn Mai Nguyen nhiều
Thơ day dứt,buồn phiền
Tôi xin lỗi Thi Thu về những điều này nếu có…Cảm ơn bạn
Đọc đi đọc lại hai ngày nay mà vẫn chưa đủ tự tin comment, nhà thơ đùa giỡn với con chữ dữ quá.
Tội nghiệp tôi! Chốn cũ nào mà chẳng có người xưa phải không bạn? Chúc vui nhiều.
Truyện là những đào xoáy tận cùng con người,
Làm gì có Mylove ơi! Chỉ xin mượn cái tựa của nhà thơ Đỗ Nghê mà nhận là “ghi chép lang thang” thôi bạn ạ. Cảm ơn nhiều
Bút pháp thơ mới mẽ
Tôi mong được như Bach Dang nói biết chừng nào! Cảm ơn bạn
Thơ của triết học
Ôi! bạn lại làm tôi…mơ nữa rồi! Cảm ơn HKThach
Một góc xã hội hôm nay !
Biết trả lời với bạn sao bây giờ! Cảm ơn bạn nhiều lắm
Chợt nhớ đến một câu nói của Đức Phật “nước mắt chúng sinh nhiều hơn bốn biển ” nhà thơ ơi !
Chào Cafebuon, tôi không dám lạm bàn nhưng hai chữ “chợt nhớ” của bạn làm tôi vui lắm. Cảm ơn bạn
Xót xa và ngậm ngùi
Tôi cảm ơn Hoa. Mong là cũng còn có nụ cười lẫn khuất đâu đó.
Bài Vội vàng thật ” độc “
Tôi cũng không biêt nói sao nữa, nhưng thú thật là…tôi rất vui khi đọc comment của Sông Hà Thanh. Cảm ơn bạn
Làm người hay hình nhân bằng giấy ? Một câu hỏi thật day dứt,một sự chọn lựa cũng thật không dễ dàng phải không anh,nhưng hỏi cũng có nghĩa là đã có câu trả lời !
Cảm ơn VHoc đã đọc . Chúc bạn vui.
cỏ xót xa đưa !!!!!
“Vội Vàng” thôi Thanh Quang ơi! Cảm ơn bạn
TTT thích ý tưởng trong thơ Ngô Đình Hải, lý và sự luôn so le, ít ăn khớp trong thực tiễn. Câu thơ nào cắm rễ vào tình cảm mà sum xuê trong trí tuệ thì sẽ đứng lâu dài để thành đại thụ, ngược lại thơ sẽ thiếu dưỡng khí. Chúc Hải vui và đi lên
Tôi cảm ơn nhà thơ Triệu Từ Truyền luôn đồng hành và chia sẻ những kinh nghiệm quý báu với anh em bè bạn. Mà… thức khuya chi tới 2g sáng lận anh Tư?
Day la thoi ky thong tri cac gia tri ao ,ban oi !
Vậy mà đôi khi cũng “vất vả” với nó Nguyen Tuan ơi! Cảm ơn bạn đã đọc.
Doc dao
Cảm ơn Vũ Hùng, tôi xin được coi đó như một lời khen bạn nhé. Chúc vui.
Đọc những bài thơ của Ngô Đình Hải
giống như uống tách cafe không đường : đắng quá ,
nhưng … đúng quá ở đời thường !
lỗi là ở mình quên cho đường thôi huynh Đồng Hoang ơi! Hôm nào mời huynh ly rượu, không chừng lại…thấy ngọt, hihihi
Em đọc thơ không hiểu hết những điều anh muốn nói ,
nhưng có những chữ thơ , những câu thơ mới mẽ và
thú vị đối với em .
Chúc anh vui .
ai đó nói, thơ cũng như tranh là để “cảm” chứ không phải để “hiểu” cô Hoàng ơi! Đọc “còm” cao thị hoàng tôi cũng thấy vui rồi. Cảm ơn bạn nhiều lắm. Chúc viết đều tay nha.
Những nét đời buồn!Bài thơ nào cũng có những tìm tòi diễn đạt mới mẻ.Cảm ơn nhà thơ Ngô Đình Hải.
chắc tại hồi nhỏ tôi ham đọc truyện cổ tích quá…hihihi
” Thật là ái ngại..” thôi thì mượn thơ tác giả để cảm thán trước những hình nhân bằng giấy đang quay cuồng trong cái xã hội cũng đang bằng giấy được phản ánh trong thơ này
Chào Xaque, cảm ơn bạn đã có những chia sẻ
Bài nào đọc cũng thú vị
Cảm ơn Nguyễn Đỗ, rất vui vì bạn đã đọc.
Xã hội này những hình nhân bằng giấy nhiều làm sao kể xiết nhà thơ ơi !
tôi cảm ơn Van Hac đã đọc
Sao xunau cứ dùng toàn tranh le thiet cuong,mà lại cứ đề tên không dấu
Cám ơn bạn Théc méc đã phãn hồi .Trang xunau.org hay sữ dụng tên của một số họa sĩ ,nhiếp ãnh gia quen thuộc như Lê Thiết Cương,Thái Phiên ….vì đây là những tác giã mà chúng tôi đã liên hệ và được sự cho phép sữ dụng trên trang Xứ Nẫu. Riêng chi tiết dùng tên không dấu,chúng tôi xin nhận lỗi và sẽ khắc phục,xin chân thành cám ơn bạn
Cảm ơn Ban biên tập xunau.org đã mất rất nhiều công sức tìm kiếm để có những bức ảnh minh họa rất đẹp và ý nghĩa cho mỗi bài viết
nhân tiện cũng xin nhờ BBT xunau vui lòng sửa giùm, câu “Cái gương ở giữa ái ngại” chỉ là câu giữa của bài “Trồng chuối ngược” không phải là một tựa bài mới, xin viết bình thường và không cách dòng, cảm ơn BBT nhiều.
Như đọc chuyện “đời ” bằng thi ca
đời bày sẵn ra đó, tôi chỉ góp nhặt cho vui thôi, mong Alibaba cũng được vui
Đọc thơ muốn viết comment “đắng lòng ” nhưng chữ này đang bị ném đá dữ quá
tôi thì lại cầu mong bạn đọc xong thấy nhẹ lòng hơn
Một bức tranh vẽ bằng những bài thơ buồn
Cảm ơn những tình cảm của Mai, phải chi tôi biết vẽ thì hay biết mấy…
Thơ của đồng hương luôn đổi sắc, ít khi nào đi mãi một lối mòn. Bếp đọc ngôn ngữ của đồng hương không chỉ để thưởng thức âm điệu thơ mà còn để lắng nghe những xô bồ, xô bộn của cuọc đời.
Thơ như gió thoảng
Ý tựa sấm vang
Hỏi đồng hương đó
Đời buồn hay vui?
Chào đồng hương. Có nhận được quà Sg chưa? Nghe chị hỏi “đời buồn hay vui” mà…”tủi thân” quá! Chỉ biết là “…chắc Xuân ngó ta thấy ghét / nên ít khi ghé hỏi thăm” thôi!…hihihi
Con nho em cua Bep no doi ngay ve, den 18.7 nay no moi len duong nen quà chua thay. Neu thay da gui loi cam on dong huong va hai ong anh tu te gui quà roi.