Thơ TỪ HOÀI TẤN
chiều hát cùng ly rượu trôi theo
sự thật là em ra đã ra đi cùng kẻ nọ
một ngày vào tháng chạp – người đưa thư
mẫu tin ném vào cửa sổ
ở bên kia đường cô bán thuốc lá lẻ
ngồi mĩm cười một mình
và trên hàng cây cao
những chiếc lá vẫy tay cùng gió chợt
mỗi ngày ta dự cuộc săn đuổi
với những người bạn có trái tim đen
sự cô độc của đóa hoa
ở ngoài tầm bắn vội
chiều hát và nhiều bóng người đã tan đi
nhạt nhòa để quên
màu vàng óng chén rượu
không thể tin
mọi việc đều thay đổi ví dụ cuộc tình em
ví dụ đời sống anh cũng vậy
giả thiết có một ngày
dở mặt nhìn sự bất diệt
bông vụ bay lên giữa khoảng không
trong cõi – hình như em
cũng vừa chia tay với kẻ ấy

Hay,sâu lắng
Đôi khi mộng vỡ mới có thơ hay anh ạ
Xin chia sẻ và đồng cảm cùng nhà thơ
Đôi khi thơ phải buồn như vậy mới làm người ta quên đi nỗi buồn
Chào Anh Từ Hoài Tấn!Thơ ý tưởng trúc trắc gút mắc…!Chiều hát..Chiều tan tác..Lá vẫy tay…Mọi việc đổi thay…Gió nào ai thấy…Chỉ mây trong mắt ai….Tình vỡ như bóng mây….Mộng vỡ trôi vào tay… tuồn tuột suông sẻ đối lại ….bài thơ này….
Là tâm sự thật hay chỉ là thica vậy anh ?
Tho viet nhu vay moi dung la tho Tu Hoai Tan,buon menh mong
hôm nay mới gặp thơ THT trên Xứ Nẫu, rất vui, vì bạn có bút pháp mới và diễn đạt hiện đại. Chúc mừng và mong bạn thường xuyên đăng thơ. TTT
cám ơn bạn TTT. Lâu nay không gặp
Ai cũng có ít nhất một lần vỡ mộng trong đời.Cứ gởi nỗi đau xót vào thơ cho lòng bớt nặng nề, thưa anh.
“mọi việc đều thay đổi ví dụ cuộc tình em”, chắc chắn là như vậy rồi! Ví dụ làm…”quái” gì cho nó thêm buồn hả anh Từ Hoài Tấn? khakhakha…
Bạn Hải thân mến, ví dụ mới có thơ được chứ. Cám ơn bỏ thời gian đọc thơ
Tho buon that buon
Chiều vỡ mộng buồn như một hoàng hôn nhạt nhòa,con người đang dần chim vào hư ảo,không biết mình là ai,là gì giữa chốn nhân gian này