Nguyễn Huỳnh
.
INTERNET
Đất nước rùng mình
trong vuông hình
14 in.
.
HỒNG ÂN
Thời khắc Đức Mẹ lâm bồn
tôi bồn chồn ngó lên
hồng ân trên cao xa khướt !
.
MÙI DĨ VÃNG
Ngai ngái
ai dắt tuổi thơ qua
phả mùi khói bếp…
.
ĐÊM XƯA
Nhớ đêm xưa
gối mòn một nửa
tiếng chim te te quành quạch
rót nửa chừng vào khuya…
Tháng 12/ 2015. Nguyễn Huỳnh.
Cả tuần không biết vì sao vào trang không được, may có anh bạn chỉ cho chiêu độc mới lấp ló được. Cảm ơn tất cả ACE đã ghé lại và bình phẩm.
Ôi đôi khi người ta lại trốn chạy mùi dĩ vãng thì sao nhỉ ?
Thơ đọc xong là nhớ ngay,vì ngắn hay vì hay ?
Bài internet ngẩm nghĩ lại thiệt độc.
TTCT thích hai bàI “Internet ” và “Đêm xưa”. Ngắn mà gợi nhiều. Cảm ơn tác giả Nguyễn Huỳnh.
Tui thích chữ rùng mình ,rất gợi và rất thời sự.
Thơ ngắn mà phổ rất rộng, với đa cung bậc cảm xúc
Thơ Nguyễn Huỳnh đã đánh động trái tm người đọc bằng những hình ảnh ẩn dụ giàu sức gợi cảm và truyền cảm . Quý lắm.
Đặt tựa bài thơ hay quá
Bắt chước tiền bối Nguyễn Đức Sơn thôi bạn. Tks.
Oh người Nha Trang quê mình đây !
Chào bạn. Quê tôi Phú Yên, sống ở Nha Trang
Ui chao ơi làm chi mà ” gối mòn một nửa ” vậy giàng ơi
Hay quá nên không biết dừng lời nào để tán thưởng, chỉ biết vỗ tay những câu thơ ngắn, gọn mà súc tích vô cùng.
Hi hi…Nguyễn Hùynh cho Bếp tập tễnh vài câu cóc nhái nghen:
Trên INTERNET
Vọng tiếng HỒNG ÂN
Nhớ MÙI DĨ VÃNG
ĐÊM XƯA ngậm ngùi
Cám ơn chị
Đúng là đất nước ” rùng mình” .
Phải, xin tặng bạn bài thơ để thấy sự ” rùng mình ” của đất nước.
ĐẤT NƯỚC NHỮNG NĂM KHÔNG CHIẾN TRANH
Đất nước tôi những năm không chiến tranh
thiếu tiếng súng nhưng quá thừa tiếng khóc
của người nông dân mất đất
hạt mầm nứt vỏ trên đôi bàn tay nứt nẻ
không biết đặt vào đâu
nức nở bây giờ không thể gọi tên.
Những resort sân golf lạ hoắc
người nông dân tiếc của đứng ngoài tường rào
bóng các quan thầy vun vút gậy
như loài ma trơi ném lân tinh
người nông dân ngửa mặt giơ cao hạt thóc
sinh linh này tôi đặt vào đâu?
Nước thì chảy về chỗ trũng
còn tiền bạc chảy ngược lên cao.
Đất nước tôi những năm không chiến tranh
biển hòa bình nhưng biển không yên
chiếc thuyền câu không đợi được trăng lên
không đợi được gió nam nồm trở thổi
không đợi được câu hò lưới đăng lưới đó sắp trỗi
đã chìm sâu dưới bao lớp sóng
sóng ngoại xâm hà hiếp chiếm ngư trường
sóng cướp biển cướp đảo lè lưỡi bò chiếm dần bờ cõi
sóng nhu nhược bờ này nhưng tàn bạo bờ kia
người ngư dân nuốt nước mắt vào trong
bạn thuyền ơi nước mắt đã cạn dòng!
Kẻ nhu nhược náu mình nơi đất trũng
người khí khái thích đứng ở đồi cao.
Đất nước tôi những năm không chiến tranh
những chiến trường xưa cỏ lá đã thành ngàn
nhưng chiến trường nay xơ xác xã hội tan nát đạo đức
nơi đầu đường xó chợ
nơi giảng đường lớp học
nơi cao nguyên rừng rú
trẻ con bây giờ biết hạ thủ vi cường
những bạo lực học đường tàn nhẫn
những vụ án thương tâm
những câu chửi tục ngôn ngữ tiếng lóng lên ngôi
đào đâu ra tiếng thở dài non nước?
Con đường Duy Tân, ngày xưa Hoàng Thị
Chiếc áo dài bây giờ xấu nhất Việt Nam.
Đất nước tôi những năm không chiến tranh
nhưng có những cái chết còn xót xa hơn chết trận
một người già vừa chết trôi sông
một trẻ sơ sinh vừa vứt xác ngoài đồng
một thanh niên vừa vào cửa pháp quyền
trở ra thành thây ma bầm dập
một cô dâu tươi tắn trên phi trường xuất ngoại
đã trở về trên chiếc xe tang
những ôsin rãi khắp thôn làng ngõ xóm thế giới
chết bờ chết bụi, nước mắt nhỏ ngược lên trời.
Đất nước tôi những năm không chiến tranh
có khi chiến tranh để tất cả cùng hướng về phía quân thù ?
Tháng 12/ 2015. Nguyễn Huỳnh
Hiem khi toi doc tho lam do ong.
Tho ong don gian nen toi hieu, thich lam.
ong rat cam ơn va cung thich lam
Đơn giản mà hay
Xài smart thì chỉ 4 inch thôi nhà thơ. Thơ ngắn mà ý sâu sắc.
Hay wa !
Tks anh.
Mùi dĩ vãng 11 từ hay hệt như một haiku cổ điển.
tks T&T. Tuy nhiên những bài thơ trên là dạng thơ ngắn ảnh hưởng phong cách nhà thơ tiền bối Nguyễn Đức Sơn thôi, không dám so với Haiku đâu bạn.
Tìm được cái riêng của thơ thật là khó. Nguyễn Huỳnh cũng đã tạo cho mình những dấu ấn cũng rất riêng trong thơ rồi đó.
Cảm ơn bạn. Dạng thơ này cũng khá phổ biến bạn ạ.
Giờ này mùi tết dĩ vãng là dậy mùi nhất. Nhưng thôi Mùi dĩ vãng của Nguyễn Huỳnh cũng hay vậy.
Chỉ cần hay là được mà thêm ngắn nữa là hợp với thời đại bận rộn hiện nay.
Chim Khách te te quành quạch…Trách người đã không cám cảnh nghĩ tình…”Mùi dĩ vãng”khói điêu linh…”Hồng ân”Đức Mẹ ngước nhìn trời cao…Đêm xưa trăng sáng thơ vào…Đôi mắt nghe kể xiết bao chuyện đời…Bây giờ màn ảnh nhỏ thôi!Thời internet chuyện thời sự nghe…”Tùm lum nhiều quá vô kể! Hết biết chi nữa mỏi mê mắt buồn…Ngủ gục quên luôn cho sướng!?Tỉnh tỉnh thức giấc nửa chừng tiếp nghe..Chim Khách gáy kìa!?”
Bài INTERNET quá hay. chỉ mấy chữ mà đã tóm gọn đông tây kim cổ. Ha ha.