Trần Thi Ca
( Kính tặng bác Nguyễn Quốc Thái * lần đầu ngồi ở cà phê Tùng -Thành phố Đà Lạt )
mỗi phin ấn thời gian đổ muộn
quán lạ người, người dợm bước chân
ngăn phố nhỏ – đêm mưa phùn đỏ
giữa “mộng mơ”(1) tôi nghìn mộng mơ
*
mỗi khi lún tuột gam màu sáng
bức tranh đen hơi đất ươm mầm
ngày mai lại nắng vàng rơm rớm
mật chồi xanh gót đá quằn cong.
*
mỗi chiếc ghế câm tràn kí ức
đây nhà thơ, đây đóa danh hương
chàng nhạc sĩ, khóe tình trong vắt
hợp âm tan … chàng mãi rong chơi?
*
rờ vách ván gân mờ gấp nếp
xếp dày rêm trò chuyện tri âm
buồn thang gỗ lối lên mòn khép
ngỏ ban công khách ngước âm thầm
*
một giọt nữa ly cà phê cạn
một giọt nhìn, em cất quẩn quanh
tôi đoán biết đầy tay hổ phách
Tùng dư hương đắng lẻ vuông bàn.
.
chú thích: (1) Đà Lạt – thành phố mộng mơ
Loi viet tho la,chiu tim toi thi tu
cảm ơn bạn Huynhminh động viên
Dùng từ hay
cảm ơn bạn Mai động viên
Thơ hay, để lại nhiều suy gẫm.
Hình minh họa dường như đâu phải cà phê Tùng?
dạ cảm ơn bạn Xà Cừ đã động viên.
Mỗi lần lên Dalat mình cũng đều dành chút thời gian để ghé đến đây,một quán cafe theo mình nghĩ tiêu biểu cho Dalat
Đà Lạt và cà phê Tùng vẫn luôn chờ chúng ta khi có dịp phải không bạn Minh Văn
“Cà phê Tùng”… như đang đắm mình trong dòng suy tưởng đa chiều, khi Tác giả lần đầu ghé đến “nơi chốn” đã từng hội tụ những dấu chân tài hoa “thơ-ca-nhạc-họa” một thời vang bóng, lắng trong lớp bụi thời gian nửa thế kỷ, còn ẩn hiện “đâu đó” qua từng giọt cà phê rơi…rơi đọng đầy trong Quán nhớ!
Bài thơ ngấm hương vị buồn, ngữ dùng lạ, đầy hình ảnh như có tính ma thuật ẩn trong lối thơ7 chữ rất ấn tượng và sắc nét!
dạ, em nghĩ biết đâu có một dịp nào anh Nguyễn Ngọc Thơ và em cùng ngồi trò chuyện ở cà phê Tùng ạ
Thơ khúc khủy gập gềnh như núi đồi Dalat
cảm ơn bạn Nguyenvanhuy đã nhận xét, núi đồi Đà Lạt còn có thông xanh, sương mù và nhiều tĩnh lặng
Chào Anh Trần Thi Ca!Bài thơ ngập tràn những ngôn từ ẩn tích..Khó lòng diễn giải, để hiểu thấu đáo ý mỗi câu .Chỉ có thể tạm bắt mạch ý, từ đoạn cuối mà suy”Một giọt nhìn,em cất quẩn quanh”..Ngó mông lung phố đêm cùng quán..Mưa có Người bên ly cà phê cạn!Buồn suy tư nghĩ ngợi miên man…”Mộng mơ”cùng giọt cà phê phin đổ muộn màng.Viễn cảnh đât đen,đá,nắng,mật chồi xanhGhế gỗ câm lặng gợi bao hình ảnh..Vách ván gân như làn sóng tri âm..Thang gỗ ,ban công cùng nỗi nhớ âm thầm.. Và ”Tùng dư hương đắng lẻ vuông bàn”….Thật cảm khái về..”Một cây cao bóng cả nghĩ về cuộc họp mặt mà không như ý”ở câu cuối bài thơ..Buồn xuyên suốt Thơ!
dạ cảm ơn chị aitrinhngoctran đã nhận xét, quanh tách cà phê luôn có những chuyện thành lời và không thành lời phải không chị.
Đọc cafe Tùng của Trần Thi Ca , chao ôi nhớ Dalat của tôi khôn xiết !
dạ Đà Lạt trong nỗi nhớ của bác HOÀNG YÊN DY chắc sẽ gợi nhiều mạch thơ hay, cháu chờ được đọc ạ. Cháu kính chúc bác sức khỏe, an lạc.
Muốn đi Đà Lạt quá
sắp xếp, lên kế hoạch và lên đường khi thời điểm đến bạn miki nhé
Quán cafe này chính là một phần Đà Lạt
và Đà Lạt là thành phố kí ức ta gieo hạt để khi trở lại sẽ gặt được nhiều mùa tâm tư phải không bạn Hoa Cải
Ngôn ngữ thơ như vị cafe,đắng và sâu lắng
cảm ơn bạn Cafebuon chia sẻ, cà phê là “nền” cho nhiều cung bậc tâm tình của người uống vậy.
Lâu mới thấy Trần Thi Ca hén. Thơ vẫn hay và thêm lạ. À, mà quán Tùng cũng lạ nữa, có thêm bàn tròn.
dạ, em cảm ơn anh Sáu Quỷnh động viên. Quán Tùng chắc là “bàn tròn” của nhiều thế hệ văn nghệ sĩ tại nơi và khắp nơi đến thăm Đà Lạt ạ.
Cung tung den noi day mot minh ngoi suy gam chuyen doi
chuyện đời như nước chảy và chúng ta là những hòn cuội trong lòng nó phải không bạn Huỳnh Hùng.
Thơ dùng nhiều từ lạ ,tứ thơ nhiều suy tưởng.
dạ em cảm anh LMT động viên, kính chúc anh sức khỏe, an lạc.