Chợ Gò Chàm xưa thuộc tổng An Ngãi, huyện Tuy Viễn (ngày nay thuộc phường Nhơn Hưng, thị xã An Nhơn), cách trung tâm thị xã An Nhơn khoảng hơn 1 km vềâ phía Bắc. Địa điểm chợ tọa lạc là một khu gò đất, rộng chừng 2 ha, phía Bắc giáp sông Gò Chàm, phía Tây giáp quốc lộ. Thời thuộc Pháp, nơi đây nhiều chí sĩ đã bị xử tử.
Theo tác giả Kiều Lam: Gò Chàm là một địa danh, đúng ra phải là chợ Cầu Chàm, vì trụ băng đặt ngay trước chợ cũ khắc rõ 3 chữ “Lam Kiều Thị”, và giấy tờ sổ bộ ở khu vực này được ghi là “Lam Kiều xứ”. Trong Đại Nam nhất thống chí, mục thống kê chợ của huyện An Nhơn cũng được chép là “Lam Kiều “. Năm 1940 (có ý kiến năm 1936), chợ Gò Chàm dời vào phía Đông thành Bình Định, với tên gọi mới là chợ Bình Định, nhưng người dân theo thói quen vẫn gọi là chợ Gò Chàm, chợ được nhóm một tháng sáu phiên, cách năm ngày một phiên, vào các ngày mùng 3, mùng 8, 13, 18, 23, 28, những phiên giáp Tết (23, 28 tháng Chạp) chợ nhóm cả ngày lẫn đêm, và là một trong những chợ lớn nhất của miền Trung lúc bấy giờ.
Về tục danh Gò Chàm được nhiều người lý giải rằng, nơi đây có nhiều cây chàm – một loại cây dùng để nhuộm vải. Tuy nhiên, nơi đây từng là vùng đất kinh đô của vương quốc Champa, không biết từ Gò Chàm ở đây có liên quan đến phế tích Champa như những “Gò Chàm”, “Gò Hời” ở nhiều nơi khác trên dọc dải đất miền Trung không? Hiện nay, địa điểm chợ Gò Chàm xưa là khu dân cư và bệnh viện thị xã An Nhơn. Các nhà khảo cổ chưa có điều kiện khảo sát nghiên cứu khu vực này.
Sau khi chợ Gò Chàm chuyển vào gần thành Bình Định, nơi đây người Pháp cho xây dựng nhà máy dệt vải thô: Sita (S.I.T.A – Société Industrielle des Tissages d’ An nam: Công ty kỹ nghệ dệt Trung Kỳ). Vải do nhà máy dệt này sản xuất ra cũng được gọi là vải Sita và địa danh Gò Chàm xưa mang thêm tên mới: xóm “Xita”.
Năm 1885, cùng với nhân dân các tỉnh Trung kỳ, nhân dân Bình Định sôi nổi hưởng ứng phong trào Cần Vương và đã trở thành lực lượng quyết định cục diện chiến sự ở khu vực Nam – Trung bộ. Năm 1887, thực dân Pháp và chính quyền tay sai Nam triều đã tiến hành những cuộc đàn áp đẫm máu đối với phong trào Cần Vương Bình Định. Theo tài liệu của Pháp để lại, có 27 người đã bị xử trảm trong tháng 6/1887, trong đó có vài người là thủ lĩnh trọng yếu của phong trào Cần Vương Bình Định – Phú Yên, trong đó có Mai Xuân Thưởng và Bùi Điền, Lê Khanh. Chợ Gò Chàm lúc bấy giờ trở thành pháp trường của thực dân Pháp và tay sai Nam triều xử chém thủ lĩnh Mai Xuân Thưởng và nhiều nghĩa sĩ Cần Vương Bình Định – Phú Yên. Cũng chính nơi đây, “kẻ sĩ” Bình Định đã lưu lại dấu ấn sâu đậm cho hậu thế. Đó là hai bài thơ bất hủ của Mai nguyên soái: “Chết nào có sợ chết như chơi”, “Không tính làm chi việc mất còn” và bài thơ “Cứu mạng” của Tán lý quân vụ nghĩa quân Cần Vương – cử nhân Bùi Tuyển.
Khi Mai Xuân Thưởng cùng các đồng chí khác bị bắt giam ở nhà lao thành Bình Định rồi giải ra pháp trường Chợ Gò Chàm, ông có làm bài thơ khuyên tướng sĩ, đồng thời thể hiện khí phách của mình, không bao giờ khuất phục trước bè lũ bán nước và cướp nước:
Không tính làm chi việc mất còn
Nợ trai lo trả ấy là khôn
Gió đưa hồn nghĩa gươm ba thước
Đá tạt gan trung núi mấy hòn
Tái ngắt mặt gian xương tợ giá
Đỏ lòe bìa sách máu là son
Rồi đây thoi ngọc đưa xuân tới
Một nhánh mai già trổ nụ non
Và khi đầu sắp rơi, vẫn khí phách hiên ngang ông đọc thơ:
Chết nào có sợ chết như chơi
Chết bởi dân chết bởi thời
Chết hiếu chi nài xương thịt nát
Chết trung bao quản cổ đầu rơi
Chết nhân tiếng để vang ngàn thuở
Chết nghĩa bia thơm rạng mấy đời
Thà chịu chết vinh hơn sống nhục
Chết nào có sợ chết như chơi
Tiểu sử cụ Bùi Tuyển do cụ Trần Bùi Thao (cháu ngoại) chép: Cụ Bùi Tuyển (1861 – 1914) người làng Bả Canh, tổng An Ngãi (phường Đập Đá ngày nay) đậu Á nguyên cử nhân khoa Nhâm Ngọ (1882) năm Tự Đức thứ 35 tại trường thi Bình Định do Tam nguyên Yên đỗ – Nguyễn Khuyến (đang là Án sát tỉnh Quảng Ngãi) làm chánh chủ khảo. Các quyển thi của thí sinh khoa này được đệ về kinh để vua ngự lãm. Quyển thi của Bùi công được Tự Đức châu phê “Bùi Tuyển kinh nghĩa quán Nam Bắc Hà” (bài thi của Bùi Tuyển về sách kinh nghĩa hơn hẳn phía Nam và phía Bắc). Năm 1885, cụ cử Bùi Tuyển tham gia phong trào Cần Vương được Nguyên soái Mai Xuân Thưởng trao giữ chức Tán lý quân vụ hoạt động vùng An Nhơn. Trong trận ông cùng Đốc binh Nguyễn Can chỉ huy cánh nghĩa quân ngăn quân Trần Bá Lộc tại An Ngãi rồi Cẩm Văn, bị thất trận, quân địch truy kích, ông bi bắt giải về giam ở thành Bình Định cùng 12 nghĩa quân, rồi bị kết án tử hình, chuẩn bị xử chém tại chợ Gò Chàm.
Trước khi hành quyết, Trần Bá Lộc bảo ông hãy làm một bài thơ tám câu bảy chữ, đứng đầu mỗi câu có các chữ: Bình Định Tuy Viễn An Ngãi Bả Canh, là những chữ thuộc địa danh quê hương ông, trong thời gian cháy hết điếu thuốc ta hút, nếu làm không xong thì tội chết vẫn giữ nguyên.
Điếu thuốc của Trần Bá Lộc đang hút mới cháy hơn một nửa, bài thơ ứng khẩu của cụ cử Bùi Tuyển đã xong.
Bình tích tao phùng cái hữu duyên
Định tùng gia ngẫu nhận chơn thuyên
Tuy tuy hồ ẩn Tượng sơn ngoại
Viễn viễn hồng phi Ngưu chử biên
An lạc vị châu tam thuộc địa
Ngãi tâm do đới cứu trùng thiên
Bả khan đương thế anh hùng cuộc
Canh điếu tranh cao đài các tiên
Nghĩa là:
– Thuở xưa các cuộc giao tiếp với khách của Bình Nguyên quân đều có duyên cớ.
– (Tôi) muốn từ sự gặp gỡ này mà xác nhận một chân lý.
– Con chồn náu mình bên ngoài rừng núi Voi đang yên ổn.
– Con chim hồng từ Bến Nghé xa xăm bay đến.
– Ba vùng thuộc địa còn chưa yên vui.
– Tấm lòng nghĩa khí còn thờ đức vua.
– Hãy xem những đấng anh hùng trong thời cuộc hiện nay.
– Họ là những người cày, ông câu tranh nhau lên đài tiên.
(Nhà nghiên cứu Vũ Ngọc Liễn dịch)
Trần Bá Lộc quyết định tha chết cho ông, nhưng y còn gài ông vào cái thế khó xử: buộc ông đến Linh Đổng dụ Mai Nguyên soái ra hàng. Ông khẳng khái từ chối vì đạo nghĩa không cho phép ông làm điều đó. Cuộc đời còn lại của cụ cử Bùi Tuyển chuyên tâm dạy học và từng làm Huấn đạo huyện Bồng Sơn, Giáo thọ huyện Tuy Phước, rồi Đốc học tỉnh Bình Định.
Địa danh chợ Gò Chàm đã đi vào trang sử đấu tranh chống ngoại xâm, bảo vệ độc lập dân tộc. Hiện nay, Ban quản lý di tích tỉnh Bình Định phối hợp với Phòng Văn hóa – Thông tin thị xã An Nhơn, UBND phường Nhơn Hưng xây dựng hồ sơ di tích lịch sử Chợ Gò Chàm. Đây sẽ là điểm tham quan giáo dục truyền thống cho các thế hệ trẻ.
NGUYỄN THANH QUANG

Đọc để hiểu thêm ” đất võ trời văn ”
Cảm ơn Nguyễn Thanh Quang .
Lời đầu tiên NTQ xin cảm ơn tất cả các bạn đọc của Xứ Nẫu quan tâm đến bài viết Chợ Gò Chàm … , quan tâm đến đất và người Bình Định. Quang đã gửi cho NQH bài viết khi báo chưa biên tập, đầy đủ hơn.
Chào chị Lê Thị Định Tường.
Đã có một số bài nghiên cứu nói về việc Trần Bá Lộc chủ tọa xử chém thủ lĩnh và nghĩa binh Mai Xuân Thưởng tại chợ Gò Chàm. Và hiện nay, con cháu các chí sĩ hy sinh tại chợ Gò Chàm năm xưa còn lưu truyền sự kiện lịch sử trên. Xin cảm ơn.
Chào Anh Nguyễn Thanh Quang!Chợ Gò Chàm-Lam Kiều xứ thị..Dễ hiểu nhầm ..Tưởng nơi ấy chỉ xử chém Nghĩa Quân Cần Vương Dè đâu..Nơi ấy còn là nơi tôn vinh Nhà Chí Sĩ Anh Hùng Bùi Tuyển- Một Tướng Quân Cần Vương..Nhờ tài tình làm Thơ mà thoát chết-Một cách hi hữu..Khí phách với Thơ”Chết nào sợ..” Và cấp tốc Thơ với mỗi đầu câu là một từ trong nguyên câu được đề ra”Bình Định Tuy Viễn An Ngãi Bả Canh”Đầy ý nghĩa và thú vị?
Tôi theo gia đình xa quê từ những ngày cuối tháng 4 năm 75 .
Một buổi chiều Saigon mưa khôn tả ( 28.4.1975 ) Dù xa quê rất lâu ,
tôi luôn tìm hiểu về lịch sử đất nước .
Nay , đọc bài viết của Nguyễn Thanh Quang , tôi có mấy ý :
1. Trước đây tôi có đọc ” Một bài thơ cứu sống một mạng người ” trong tập sách
” Góp nhặt dọc đường “” của tác giả Vũ Ngọc Liễn ( ghi viết tại Qui Nhơn cu6i1 xuân 2005 )
Ở đây , đã giải thích rất cụ thể ý tứ bài thơ của cụ Bùi Tuyển .
Cụ từng là Đốc Học ở Bình Định trước khi qua đời 1914 .
2. Thật ra , cho đến nay chưa có tài liệu chính thức nào ghi chép Trần Bá Lộc , chủ tọa
xử án chém thủ lĩnh và nghĩa binh tại Gò Chàm (?) . Tên vong nô Trần Bá Lộc chỉ huy đánh
phá phong trào yêu nước của những năm cuối TK 19 .
Mong tác giả nói rõ thêm .
Cẩn kính .
Doc de biet them “so yeu ly lich” cua mot vung dat qie huong.
Cam on tac gia, cam on xu nau.
Bài viết ngắn nhưng chuyển tải một đề cuả tư liệu lịch sử đáng trân trọng xin chúc mừng tri thức cuả tác giả…
Ước gì có bậc túc nho. giảng và dịch bài thơ luật của cụ Bùi Tuyển.
Từ trước đến nay tôi cứ ngỡ “gò Chàm” là nơi chôn người Chàm, sau lấy khoảnh đất này làm chợ. Ở bài này tôi thấy thêm tài liệu về cụ Bùi Tuyển. Cảm ơn người viết. Chúc khỏe