Văn Công Mỹ
HỨA
.
Vẫn biết đang dần vào cõi chết
Sao dùng dằng nắm níu nhiêu khê
Thôi, lúc chạm chân ngày tận tuyệt
Trần gian ơi, tôi hứa sẽ quay về .
.
LẬT
.
Sáng nay con vừa biết lật
Để thấy mặt sấp cuộc đời
Mai này miếng ăn được mất
Phải biết bò nữa con ơi !
.
CHIỀU RƠI
.
Trên trời mây trắng bay
Con cá lội sông này
Ngồi đưa ngày đón tháng
Chiều khô như lá cây.
![hoathiennhien-2[1]](https://xunauvn.org/wp-content/uploads/2013/06/hoathiennhien-21.gif?w=500)
Chua chát bài LẬT quá anh Dzăn công ui!(Dzẫn dzui chứ?)
Lật sao chua chát quá
Posted by 113.173.103.40 via http://webwarper.net, created by AlgART: http://algart.net/
This is added while posting a message to avoid misusing the service
Chiều rơi giản dị nhưng đọc rất ấn tượng
Đẹp ở chỗ giản dị mà hàm súc! Nhưng mà bài Lật, … viết cho mình hay viết cho con, Văn Công Mỹ ơi!
Cho cháu nội mới biết lật Anh ơi.
Thơ như của người ở ẩn
Đến lúc được gắn thêm một…sĩ nữa rồi!
Chào bạn hiền
Thơ ngũ ngôn của VCM nhuần nhuyễn,thật lắng đọng,sâu sắc .Mình thích bài LẬT.
Posted by 222.253.76.170 via http://webwarper.net, created by AlgART: http://algart.net/
This is added while posting a message to avoid misusing the service
Mình thích ngũ ngôn, lục bát Anh ạ.
Chiều rơi đẹp một cách lặng lẽ
Chiều ở đây đẹp…dã man, Comay.
Mình thích sự đơn giản trong mấy bài tứ tuyệt của anh Văn Công Mỹ
Cảm ơn NXT.
Những bài thơ rất ngắn
Nhưng sao ý lại dài
Những lời than cay đắng
Như đời lắm thê lương
Anh Văm Công Mỹ ơi, cho phép Bếp làm hư những bài thơ của anh bằng 4 câu phụ họa nhăng nhít cóc nhái nầy nha..
Hi hi hi. Chúc vui cuối tuần.
Hứa thật nhieu,nhưng đừng thất hứa nghen chú
Chutchit thích bài chiều rơi,có một chút gì đó buồn thật xa vắng
Đã hứa rồi thì quyết giữ lời.
Thơ sao buồn hiu hắt
Viết vài câu thơ ngắn
Ngỡ tìm chút an nhiên
Đọc lên sao môi đắng
Trong thơ có ưu phiền.
Bài thơ giản dị mà hay
Posted by 115.76.58.593 via http://webwarper.net, created by AlgART: http://algart.net/
This is added while posting a message to avoid misusing the service
Cảm ơn bạn.
Bài chiều rơi sao buồn quá anh Mỹ ơi !
Có lẽ từ trước giờ không mấy ai nói buổi chiều…vui(!). Tôi cũng không là ngoại lệ. Đã vậy, đằng này lại là chiều…rơi nữa!
Bài lật có lẽ phải được viết từ những trãi nghiệm cay đắng của cuộc đời
Chỉ là trải nghiệm thôi, Song Huong. Ngọt ngào hay cay đắng còn tuỳ tâm cảnh mỗi người.
Cái hình ảnh chiều khô như lá cây rất ấn tượng
Mình cũng thích câu ấy. Đời người như chiếc lá cây phải không, bạn. Đã khô thì ắt rụng.
@Rất đồng cảm ! Ba bài thơ « HỨA » của Anh VCM, đọng đầy hương vị suy tư đau đáu, man mác… sâu lắng!Em xin chia sẻ cùng Anh :
TA VỀ THÔI
Mẹ sinh ta ra đời
Là mở cửa bầu trời
Tay , chân bơi chới với
Miệng khóc , cười chơi vơi…
Từ đó ,
Ta vào đời!
Đắm chìm trong luật chơi
Say đam mê hút trắng
Nhỏ giọt tình đầy , vơi
Rồi gió bên thềm rối
Mộng bồng bềnh mây trôi
Bóng thời gian hấp hối
Hương nắng một màu vôi…
Chiều nay ,
Nhìn lá rớt!
Nghe tim mình đơn côi
Nụ cười trơ khô khốc
Thả hồn…
_Ta về thôi!
Nguyễn Ngọc Thơ
He he, em trai ơi, anh giật mình nghe em nói “luật chơi” rồi “đam mê hút trắng” thì nghĩ bậy bộ đang phi xì ke hở !
Em bị phi “lây”… “xì ke” cứ ngất ngư con cá ngừ mà dzẫn còn phải thở “lâm sàn” đó Anh Trai ơi!(cừ)
@ Vinh Rùa tui thì thích thú với cái sự “LẬT”(một “bước tiến” từ khi có mặt trên đời…)_nhưng sao chỉ tiến tới “BÒ” là hết? Cá nhân VR “nghĩ” rằng : phải “QUỲ” mới hoàn chỉnh…vòng đời,nên :
LẬT
.
“Sáng nay con vừa biết lật
Để thấy mặt sấp cuộc đời
Mai này miếng ăn được mất
Phải biết bò nữa con ơi !”
““““““““““““““““““`
Rồi con còn phải học quỳ nữa
Cúi đầu đâu chỉ… “Đấng Toàn Năng”?
Đến khi trở lại thời…nằm ngửa,
Được-mất_hơn-thua…có thèm chăng?
“““““““““““““““““““““““““`
[ Tuy chẳng “ăn nhập”(không phải ăn nhậu) gì tới thể thơ,ý thơ củaVCM_nhưng mà kím chiện “tung-hứng” cho dzui cửa dzui nhà dzẫy mà…đửng trách!]
https://www.youtube.com/watch?v=0AIMNfgVHxU
Lật chưa sợ,bò cũng chưa sợ,sợ nhất là quì anh Vinh Rua ơi !
Bò là khó nhọc tận cùng rồi, Vinh và Champa ạ. Nhưng tôi chọn bò để…kiếm, chứ không quỳ để…xin !
“… “Bò”…chứ không quỳ để…xin !”???
“““““““““““““““““““““““`
@ Đừng nói “khộng”! Phải tồn tại trước đã_mọi chuyện “Bò”, hay “Xin”_tính sau_VCM ah???!!!(không riêng gì “Quỳ”_mà còn phải “Cúi” nữa đó! tin?)
Hi hi, trời thương. Trước đến giờ chưa quỳ, chưa cúi ạ!
Trên trời con chim bay
Con nước chảy sông này
Ngồi buồn theo ngày tháng
Chiều rơi vàng trêncây.
Thơ mình dở. Nhưng họa lại cho vui.
Thơ hoạ của NB không dở đâu. Thật đấy!
Trần gian ơi, tôi hứa sẽ quay về …Hứa rồi nghen anh Mỹ !
Mình thích bài Hứa,anh Mỹ ơi bỡi vì mình cũng yêu thích cái cõi ta bà này !
Những nỗi niềm… được giải bầy rất thật với lòng, kín đáo và sâu sắc ;…
– Chúc VCM mỗi ngày ” cõng ” một niềm vui !
MẤY BÀI THƠ NGẮN MÀ CÓ Ý HAY
Cảm ơn những đồng cảm của các bạn DDiep, Tu Thuc, Hoa Dien Vy và Thanh Hoa.
Thăm Văn Công Mỹ! Sang sớm – sau ly cafe & tách trà đầu ngày, đọc 3 bài thơ Cậu – đều cảm thấy…rất…”ưng bụng”! Mỗi bài là một nổi niềm riêng – một giải bầy rất sâu sắc & chân thật & mới lạ! Chúc Cậu & gia đình ngày cuối tuần An Vui nghen! Hẹn sẽ gặp nhau lại ở Saigon!
Đã bén rồi mà sao lâu quá duyên chưa ngộ ở SG hở Anh?
Chào Anh Văn Công Mỹ!,<Chiều rơi-khô như lá..con cá lội sông..Vẫn còn sướng chán!?Phải không Anh?3 khúc thơ 3 khúc nhạc lòng ru người vào mơ như ca dao tục ngữ đấy!Cảm ơn TG rất nhiều…
Tặng aitrinhngoctran mấy câu này, nhé:
Từ trong rơm rạ bước ra
Nụ tinh khôi nọ nõn nà đầu thai
Nghe quê hương thở tiếng dài
Nghìn năm rúng động một bài ca dao.
Mình có cảm giác thơ của Văn Công Mỹ ngày càng đau đáu với chuyện thế sự,nhân sinh hơn
Mình đang hít thở với cuộc đời này mà, Thanh.
Thôi, lúc chạm chân ngày tận tuyệt
Trần gian ơi, tôi hứa sẽ quay về .
Có nghĩa là :
Tiếng tu oa khi cất tiếng lên đường
Thiên đường ơi, ta hát khúc ly hương (?).
Phải như vậy chăng, anh VCM ?
Nghe sức khoẻ LMT khó ở? Bảo trọng nghen.