Cao Quảng Văn
Cao cao lên hướng Bắc
Bay, bay về phương Tây!
Không học phép cân đẩu vân
Mà vẫn như Tôn Hành Giả thênh thang lướt gió,cỡi mây
Vẫn lên được
Chín tầng trời cao ngất!
Tôi cất cánh đi Paris
Tự phi trường Tân Sơn Nhất…
Sáng nay, mười lăm, tháng năm, 2013. Lúc 9 giờ 35 phút
Trên chuyến tàu của Air France – AF 0253
Cùng trăm mấy du khách Ý, Tây Ban Nha, Hà Lan, Việt, Đức,…
Tất cả bay cùng
Lên tận chín tầng mây …
Nghe giữa trời
Giấc ngủ
lửng lơ
say…
Bay đi! Bay đi!
Cao lên, thật cao!
Cao trên những im vắng thung xanh, núi đồi biên giới
Trên yên ả những cao nguyên, làng quê, phố chợ, đồng bằng…
Trên những biển chia lìa, thù hận, cách ngăn
Qua núi qua sông, qua những vùng trời khô khan lạnh giá
Qua Miên, Thái, Myanmar
Qua Rangoon, Dacca, Patna, Nalanda
Bay ngang qua Himalaya mái – nhà – trái- đất
Qua Varanasi, Kanpur, Dehli
Qua Chandigarh, Faisalabad, Peshawar…
“Trên những đỉnh cao Lặng Im”(*)
Trên những phế tích thời gian
Những nơi Con Người mất bóng
Bởi thói điêu ngoa .
Bởi lòng thù hận…
Nơi đó – hơn mươi ngàn mét cao bên trên mặt đất
Người nuôi những giấc mơ
êm ái nhẹ nhàng…
Nhưng
Giấc mơ như không hề giúp con người nguôi quên
Mà chỉ càng tăng nỗi nhớ!
Rằng, những rào cản, hố hầm, vách ngăn… vẫn luôn còn đó
Trong ngàn đời thẳm sâu mỗi trái tim người
Trong ý thức phân ly của tận cùng cách biệt:
Đen trắng – ngày đêm – mặt trăng mặt trời…
( Xin cám ơn rất nhiều hãng Air France ưu ái
Đã dành cho vợ chồng tôi đến… bốn chỗ ngồi (!)**
Vì thế chuyến “ Tây du” càng thêm thú vị
Được thoải mái luân phiên
Thanh thản nằm nghe cơn mơ đến
Tuyệt vời!)
Nhưng làm sao có thể
Quên đi không nhớ?
Những ký ức buồn đau, tóc tang một thuở…
Thuở đạn bom rơi … trên trang báo… mỗi ngày!
Trên Kabul, Herat, Meched,
Trên Ashkhabad, Samarkland,…
Như bao người ở trong hay ngoài Afghanistan,
Tôi vẫn cứ hoài mong
Vẫn luôn cháy lòng khát khao, chờ đợi!
Chờ … Một ngày kia? Một ngày …
Hận thù tắt thở!
Để khai sinh
Từ nước mắt, mồ hôi, tro tàn, máu lửa
Những đóa hồng thơm
Nhân ái tuyệt vời…
Ôi, những giấc mơ xanh
Từ cao thẳm chín tầng mây
Tôi mang đến Paris
Tự phi trường Tân Sơn Nhất…
Giấc mơ đó
Như nụ cười có thật
Như tiếng sơn ca
Ấm trái tim người!
Một ngày mùa đông
Có nắng mặt trời…
.
Paris – Reims – Strasbourg, 26 Mai 2013.
Trên dòng sông Rhin, nơi cầu Hữu Nghị Pháp – Đức.
(*) Câu thơ của Goethe, thi hào Đức.
(**) May mắn có hai ghế trống cạnh chỗ chúng tôi, nên ba ghế liền kề hóa thành ghế sofa…lý tưởng, rất
tiện cho việc nghỉ ngơi.
MỘT GIẤC MỘNG LỚN ANH CAO QUẢNG VĂN ƠI
Ước mơ từ chín tầng mây cũng là ước mơ của toàn nhân loại,phải không anh Văn!
Cảm ơn Hoa Cải, Bngan và Champa! Mình cũng mong và nghĩ rằng những ước mơ đó chắc cũng sẽ được nhiều người đồng cảm và sẵn lòng chia sẻ… cho dù họ không nói ra và cũng không mấy tin rằng sẽ có ngày trở thành hiện thực trên cõi đời này!?… Và, ước mơ chỉ là mơ ước thôi…
Giấc mơ từ chín tầng mây ….vì giấc mơ đẹp đó khó thành hiện thực
Một ước mơ đẹp
Tôi vẫn cứ hoài mong
Vẫn luôn cháy lòng khát khao, chờ đợi!
Chờ … Một ngày kia? Một ngày …
Hận thù tắt thở!
Để khai sinh
Từ nước mắt, mồ hôi, tro tàn, máu lửa
Những đóa hồng thơm
Nhân ái tuyệt vời…
+++++++++
Một ước mơ rất nhân văn
Posted by 115.76.58.593 via http://webwarper.net, created by AlgART: http://algart.net/
This is added while posting a message to avoid misusing the service
Tôi vẫn cứ hoài mong
Vẫn luôn cháy lòng khát khao, chờ đợi!
Chờ … Một ngày kia? Một ngày …
Hận thù tắt thở!
Để khai sinh
Từ nước mắt, mồ hôi, tro tàn, máu lửa
Những đóa hồng thơm
Nhân ái tuyệt vời…
Ôi, những giấc mơ xanh
Từ cao thẳm chín tầng mây
_________
Đoạn thơ hay
Cảm ơn mối đồng cảm của Song Huong… và của Phi Lai. Trân trọng,
CQV.
Nhưng
Giấc mơ như không hề giúp con người nguôi quên
Mà chỉ càng tăng nỗi nhớ!
Rằng, những rào cản, hố hầm, vách ngăn… vẫn luôn còn đó
Trong ngàn đời thẳm sâu mỗi trái tim người
Trong ý thức phân ly của tận cùng cách biệt:
Đen trắng – ngày đêm – mặt trăng mặt trời…
+++++++++
Mơ nhưng làm sao vượt được những rào cản này !
Đúng rồi, Hoa Dien Vy, biết là vậy nhưng mà rồi mình cũng vẫn cứ … mơ! Cũng như… mình nhớ câu hát Trịnh Công Sơn: … Làm sao biết… từng nỗi đời riêng… để yêu thêm… yêu cho nồng nàn… Phải không đó cũng là một trong những cách để người ta vượt thoát lên các rào cản…cách ly các mối liên lạc giữa người với người??
Giac mơ cực kì lãng mạn anh CQV ơi
Không hiểu sao, mình vẫn thường có cái ý nghĩ rằng… người Việt Nam chúng ta trước nay vẫn là … những con người Lãng Mạn Nhất Thiên Hạ! ( cho dù chưa ai chứng minh thật đủ các bằng chứng để giành chứng chỉ Guinness của Thế Giới! về khoản này!). Và rồi, cứ thế mà mình đi tiếp tam đoạn luận , … và rồi tự cho rằng mình là người hạnh phúc vì mình còn có biết bao ước mơ!
Chúc mừng chuyến đi…chơi xa của Ô bà Nhà Thơ!. Đi như Cậu & CTNM- thì rất vui! Còn đi như…NM & ST thì thật cũng…mết nhirI ( Hà hà…)! Anh LK có thông tin cho tôi máy hôm rồ! Chia vui nghen! Chúc có nhiều sáng tác “từ chín tầng mây” – nhưng cũng đừng quên…mặt đất nghĩa tình nầy!
Cám ơn anh Mang Viên Long đã có lời chia vui cho chuyến đi xa ta bà thế giới này của những anh em cả đời đam mê văn chương chữ nghĩa…
Làm sao có thể quên Mặt Đất Nghĩa Tình này được hở anh, một khi ” Đội Trời, Đạp Đất Ở Đời / Vốn là đặc điểm… Mấy Người Làm Thơ! ” như lời các hậu duệ xa gần về sau này của Tố Như tiên sinh vẫn thường … tự phán? Anh có đồng ý không?
Dĩ nhiên là rất đồng ý ! Nói vui vậy thôi – tôi rất hiểu Nhà thơ mà! Xa mặt đất – thì… làm thơ cho ai? Chúc Văn & Gđ ngày CN an lành! Hẹn gặp nghen!
MỘT BÀI THƠ TRÀN ĐẦY TÍNH NHÂN VĂN
Cám ơn nhận xét của anh về bài thơ, anh Nguyễn Đỗ nghe.
Một ngày kia…
một ngày hận thù tắt thở
Cái ngày ấy …bao giờ đến anh Văn ơi?
Cái ngày ấy… mình cũng đang tự hỏi, mà chưa tìm thấy câu trả lời. Chưa biết đến bao giờ?! Đến bao giờ thì hận thù mới chịu Tắt Thở? để cho lòng nhân ái mới được khai sinh??
Chào Anh Cao Quãng Văn!Đọc đoạn đầu..”Bay đi! Bay lên cao….Giât mình thót tim …Vì yếu..Con chim sắt phép dùng cân đẩu vân bay qua….Và Anh có”Giấc mơ từ chín tầng mây”Rồi kết thúc”Một ngày mùa đông có nắng mặt trời”Tuyệt vời!
Cảm ơn aitrinhngoctran đã rất hào phóng lời khen cùng với niềm đồng cảm trong ” giấc mơ từ chín tầng mây”, là nguồn động viên to lớn dành cho người viết…
Chào bạn Cao Quảng Văn ,
Tôi mạn phép ghé thăm và đọc thơ của bạn .
Từ chín tầng mây , bạn mơ – một giấc mơ vừa mộng , vừa thực , trong tầm
hồn của ” chàng ” thi sĩ đã vượt quá vòng đời : Cao Quảng Văn .
Giấc mơ đẹp ! Có lẽ , được thai nghén từ sông Seine ,như dải lụa màu xanh
thẳm của kinh thành ánh sáng Paris.
Và , bạn đã sinh nở bài thơ trên chín mây khi trở lại quê nhà ?
Cảm ơn bạn đã cho tôi nhâm nhi những chữ , câu thơ giữa buổi chiều
sông nước Tân An .
Một bài thơ dài , đặc câu chữ , sinh ở chín tầng mây…của một người từng
cảm nghiệm cuộc đời nắng gió , bên chị – người tình trăm năm của CQV –
Tuyệt vời !
Xin được bài thơ của bạn một lần nữa .
Chúc bạn , gia đình vui.
TBĐ
Cảm ơn Thu Nguyệt và lời sẻ chia đầy ưu ái, khiến mình vừa mừng vừa lo, không biết có được như lời nhận xét của Thu Nguyệt không!
Xin chào anh Trần Bảo Định,
Cám ơn anh đã vào đọc thơ và tỏ niềm đồng cảm cùng người viết. Điều đó quý vô cùng! Thực ra , bài thơ đã hình thành phần lớn trong tâm cảm CQV khi đang trên chuyến bay từ Sài Gòn , Việt Nam qua Paris, Pháp. Từ sông nước Sài Gòn, Đồng Nai trước, rồi sau đó mới có thêm … dòng Seine… Từ trong tâm cảm, với mấy câu thơ hào sảng của Cao Chu Thần ” Ngã dục đăng cao sầm / Hạo ca ký vân thủy… Ta muốn lên núi cao / Hát vang hòa mây nước…” Mơ ước bao ngày tự nhiên ùa đến thành những dòng thơ… anh TBĐ à. Cảm ơn lời chúc vui của anh. Thân mến!
CQV.
Từ chín tầng mây nên câu thơ cũng bay bỗng vô cùng anh Văn ơi !
Mình cũng ước mơ như vậy..hì hì mà sao không thực hiện được
Có đi thì có đến, có ước mơ thì trước sau rồi cũng có ngày mình … gặt hái thôi, biết bao điều có trên cõi đời này đã từ Không, từ Mơ mà có, có phải không Ca Dao? Cái Có đầu tiên vẫn khởi đầu từ trong ý nghĩ…
Giấc mơ thật bay bỗng,lãng mạn,chúc anh chị một chuyến đi thật vui
Cám ơn thật nhiều lời chúc và chia sẻ chân tình của Sông Hàn, đã vào đọc thơ và có niềm đồng cảm…
có lên chín tầng mây đi nữa
thì tâm tư con người
vẫn là của mặt đất này
với sum họp
và phân ly
với mừng vui
và nước mắt
với yêu thương
và thù hận…
để khi trở về
yêu hơn những sớm mai
yên bình nằm nghe chim hót
yêu hơn mặt đất này
với trời xanh
mây trắng trên cao
một lần nào
ngỡ tay chạm đến…
Cám ơn Ngọc Bút, bạn đã đọc cả những gì… ở sau thơ hay ở giữa các dòng thơ, cả những dòng tâm cảm của người viết!
Một giấc mơ thật đẹp vậy thì chúng ta cứ mơ anh Văn nhé
Đúng vậy, sẽ là một lực lớn vô cùng khi tất cả chúng ta ai nấy cùng mơ…Bởi, sẽ có ngày… giấc mơ trở thành hiện thực…
Chào Bạn hiền
Từ Paris về vui quá nên thơ CQV cũng lên tận chín tầng mây
Posted by 222.253.77.179 via http://webwarper.net, created by AlgART: http://algart.net/
This is added while posting a message to avoid misusing the service
Đã lâu rồi mình chưa có dịp lai rai… cà phê , thi hữu Lương Viết Khiêm hí! Để mà nghe bác Lương mình ngẫu hứng cùng … Thơ, có phải không?
Hãy nuôi dưỡng ước mơ,biết đâu thành hiện thực,anh Văn hỉ !
Đúng rồi, hãy nuôi dưỡng ước mơ, và đừng bao giờ nguôi quên ước mơ…
Giấc mơ bao giờ cũng không có thật,nhưng thơ ý tứ dễ thương thì có thật !
Xin cảm ơn lời sẻ chia của bạn Nguyễn Hoàng!
Giấc mơ từ chín tầng mây là giấc mơ của toàn nhân loại về một thế giới
“Chờ … Một ngày kia? Một ngày …
Hận thù tắt thở!
Để khai sinh
Từ nước mắt, mồ hôi, tro tàn, máu lửa
Những đóa hồng thơm
Nhân ái tuyệt vời…”
Cám ơn bạn Nguyễn Xuân Tùng! Đó cũng chính là những câu thơ mà mình thích nhất…