Trần Bảo Định
( Nhớ thầy Nguyễn Khắc Dương )
LẠC BƯỚC
.
Đường tu
Hụt mất rồi em
Bơ vơ lạc bước
Cánh chim xa rừng
Mai về
Ngủ trọ người dưng
Hồn khuyết tật đã
Gửi lưng chừng đời
Tường xiêu
Bóng ngả thầy tôi
Đơn thương độc mã
Giữa trời miền Nam
.
CỘI
.
Mưa chiều
Ướt áo thầy tôi
Co ro quán chợ
Gió tơi tả
Buồn
Qua sông
Thiền chiếu vô ngôn
Lá rơi về cội
Đầu nguồn Hương Sơn
.
NGẬM NGÙI
.
Đi trên cầu Bình Triệu
Dòng chảy sông Sài Gòn
Ngậm ngùi từng giai điệu
Trong nắng chiều tơ vương
.
Ba phần tư thế kỷ
Cánh chim trời vẫn bay
Thầy tôi hồn nghệ sĩ
Đắm đuối cung đàn say
.
Người miệt mài quên mỏi
Đường trần ai cợt đùa
Nhặt sông hồ làm gối
Kê đầu ngắm sao thưa
.
Trăng Fatima muôn thuở
Thầy theo cha Lập về
Như đền ơn tri ngộ
Một chặng đời nhiêu khê
.
Căn phòng gọn nho nhỏ
Giữa thánh đường thênh thang
Nhân thế sầu chạm ngõ
Lạc bước vào trần gian
.
Đi trên cầu Bình Triệu
Nhớ thầy Nguyễn Khắc Dương
Sông Sài Gòn huyền diệu
Người xưa giờ gió sương
Tác giả ơi,qua mấy bài thơ hiểu thêm về cuộc đời một con người trí thức chân chính. Cám ơn nhé
Chào Nasami ,
Cảm ơn bạn chịu khó đọc những điều tôi viết dong dài.
Tuổi ”Thất thập cổ lai hi” thường thì nhiều chuyện ,
mong bạn thương bỏ qua .
Bây giờ , tôi xin ” được lạm dụng” bạn để tranh thủ giới
thiệu thơ thầy Dương .
Trân trọng mời Nasami ,
ÂN TỨ VIÊN
Ân oán đua chen gác việc đời
Nam kha tỉnh giấc cuộc đầy vơi
Tao phùng Sào Hứa câu đi,ở
Ứng họa Trình Chu chuyện đổi dời
Vờn mái lá lay làn gió thoảng
In tường hoa lộng bóng trăng chơi
Êm ngân tiếng hạc bay qua nội
Ngỡ tiếng thơ tiên vọng tự trời
NGUYỄN KHẮC DƯƠNG
Nasami ơi,
Tôi cảm ơn bạn.
Chúc bạn vui. .
Một phong cách thơ tân cổ điển
Chào bạn ,
Thầy Dương ở tuổi 89 , tôi 70 . Thường thì thầy trò dùng thơ làm
liệu pháp để vui sống , viết và họa thơ tặng nhau trong cái gọi là
” bạn vong niên ”, như bài thơ ĐÂY TRĂNG THÔN VỸ.
Vừa rồi , bạn Minh Huy đọc thơ thầy Dương .
Giờ xin Hoa Cải dành chút thời gian , chịu khó đọc thơ ” con cóc ”
của tôi .
ĐÂY TRĂNG THÔN VỸ
Khẽ khàng trăng rớt qua thôn Vỹ
Cồn Hến mù sương khói sóng lay
Đò xưa bỏ bến đêm mưa ấy
Để chén rượu sầu ta uống say
Dạ thắt , lòng đau , trống cổ thành
Mây trôi , bèo dạt , tiếc ngày xanh
Cờ lau bắp trổ hoa tàn úa
Ngọn cỏ bông sương rụng vướng cành
Đầu ngõ hương cau luyến Huế thêm
Cuối vườn chạm mặt ngỡ rằng quen
Bồi hồi cố níu trăng khuya lại
Thao thức đành thôi , ta mất em !
TRẦN BẢO ĐỊNH
Hoa Cải ơi , tôi cảm ơn bạn đã đọc xong bài thơ.
Chúc bạn vui.
Mấy câu thơ trích của thầy Dương rất độc đáo,nghệ sĩ
Chào Minh Huy ,
Gửi bài thơ của thầy Dương để bạn đọc vui.
ĐÂY TRĂNG VỸ DẠ
Theo trăng trở lại thăm thôn Vỹ
Cồn Hến bờ lau gió lắc lay
Cây đa , bến cũ như chào đón
Sông nước đầy vơi cuộc tỉnh say
Vằng vặc trăng khuya nếp cổ thành
Chập chờn sống lại những ngày xanh
Hiu hiu gió quyện hương cau thoảng
Thấp thoáng hồn ai động bóng cành ?
Nương lối rêu phong thương nhớ thêm
Dấu hài in dấu bước người quen
Gương nga chênh chếch xuyên rèm trúc
Bóng ngả bên thềm tưởng bóng em !
NGUYỄN KHẮC DƯƠNG ,1995
Bạn Minh Huy ,
Tôi cảm ơn bạn đã đọc bài thơ.
Chúc bạn vui
TBĐ
Một người thầy …thật nghệ sĩ, hiếm có
Chào bạn ,
Vâng , như bạn nhận xét : ” một người thầy … thật nghệ sĩ , hiếm có ”.
Một tâm hồn nghệ sĩ luôn tin rằng :
Bốn cõi lắng nghe kinh Bát Nhã
Mười phương thầm tụng kệ Lăng Nghiêm
( trích ” Tuyển tập thơ Nguyễn Khắc Dương ” )
và người hoàn toàn hiến dâng cho Thiên Chúa :
Công tội trông nhờ cây Thánh Gía
Vui buồn ký thác chuỗi Mân Côi
( trích ” Tuyển tập thơ Nguyễn Khắc Dương ” )
Một nghệ sĩ ” lãng tử ” vào cuộc trần ai : không gia đình , không nhà …
đi khắp hang cùng , ngõ hẻm để được sống với tha nhân
Thầy tôi là thế , Thanh Hoa ơi !
Cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc thư nầy .
Chúc bạn vui.
TBĐ
Xin chúc mừng mối tình thầy trò chân tình,sâu sắc,đẹp.
Chào bạn ,
Cảm ơn Vân Hạc đã gửi lời chúc mừng mối tình thầy trò của chúng tôi .
Và bạn ơi , những mối tình thầy trò ấy , nào hiếm ở thế gian nầy ?
Nơi trái tim bạn , trái tim tôi và những ai từng đến lớp , đến trường .
Mong rằng , chốn tuyệt cùng của tâm hồn mình , còn có một người Thầy ,
một mái Trường để thương , để nhớ .
Phải thế không Vân Hạc ?
Chúc bạn vui.
TBĐ
Ngày xưa có lần mình định đăng kỳ học đại học Dalat,nếu không đã là học trò của thầy rồi anh Định ơi !
Chào Sông Hàn ,
Vâng , nếu như ngày xưa ấy … biết đâu Hàn và tôi sẽ là đôi bạn thân !?
Song , nếu như bạn muốn , thì : Xin thưa , vẫn chưa muộn dù tôi giờ đã 70 .
Riêng Đà Lạt , con người đã làm mất dần thành phố hoa Anh Đào xưa . Vắng rồi cái cảnh :
” Nửa đêm trời lạnh cóng tay
Răng run cầm cập , miệng bay khói người ”
Hàn ơi , sau 47 năm , tôi vẫn còn nhớ như in đêm 19.12.1966 , Thầy Dương
và tôi đi bộ lang thang về Lữ quán Thanh Niên , Đà Lạt
Thầy về , Lữ quán trăng tàn
Đường Hàm Nghi ngủ , ngổn ngang sương mù
Linh Sơn cổ tự công phu
Hương thiền vi diệu thắp phù du chơi !
( trích tập thơ Thầy tôi , xb 2013 )
Nếu như ngày ấy có Hàn …
Chúc bạn vui.
TBĐ
Một người thầy thật đáng kính trọng
Chào bạn ,
Huy ơi , Thầy thật đáng kính trọng , bởi :
Thương học trò tứ tán
Thầy gom nhặt từng người
Bằng tình yêu vô hạn
Trong hữu hạn cuộc đời
( trích Ông giáo già ,11.2004 )
Chúc Huy an lạc.
TBĐ
Thơ rất chân tình
Chào Nguyễn ,
Cảm bạn đã đọc thơ và có lời nhận xét chân tình .
Chúc bạn vui.
TBĐ
Một tình thầy trò cao quí
Chào Kim Mai ,
Bạn đã đọc thơ tôi và bảo : Một tình thầy trò cao quí .
Tôi rất cảm ơn bạn .
Nầy bạn , ở cái tuổi Thầy 89 , trò 70 , thì sự đời cũng chỉ
là mím chi thôi :
Khẽ khàng nắng rớt qua làng
Đói cơm rã ruột , dạ bàng hoàng lo
Lưỡng biên thuyền bến buội bờ
Mím chi trăng rụng tiếng hò vô thanh
( trích Mẹ . Tiếng lòng , xb 2013 )
Chúc bạn gặp nhiều thuận lợi trong cuộc sống.
TBĐ
Những câu thơ về thầy đọc rất xúc động
Chào Quế Hương ,
Cảm ơn lời nhận xét của bạn .
Khi Thầy về Huế sống cùng em là nhà văn Nguyễn Khắc Phê , nguyên
Chủ tịch Hội VHNT Thừa Thiên – Huế , tôi đến Huế thăm Thầy đúng vào
lúc hoa Ngô Đồng nở rộ .
Thầy trò đi giữa trời đất tràn hoa , chạnh lòng tôi viết :
Lui cui quét lá Ngô Đồng
Kìa em , trời nở tím hồng Cố Đô
Vương bào nhàu nát bao giờ
Mà trong Đại Nội nhện dờ dật giăng ?
Và , trước khi vào Saigon , tôi viết tặng nhà văn Nguyễn Khắc Phê :
Ngô Đồng trải tấm áo hoa
Màu hồng tím nở bung qua hoàng thành
Giọt thời gian rớt chân anh
Vết đau hồ dễ chóng lành trăm năm !
Dong dài với bạn , để bạn hiểu thêm vì sao những câu thơ về Thầy
rất xúc động .
Chúc bạn vui.
TBĐ
Đọc thơ và những dòng phản hồi của tác giả ,hiểu thêm về một người thầy tuyệt vời,một tình nghĩa thầy trò tuyệt vời
Chào Sông Hà Thanh ,
Thầy Dương một ” lãng tử ”.
Lãng tử giữa đời thường
Thầy nguyện sống cho người nghèo khó và Thầy đã từng viết :
Mai sau cát bụi hoàn nguyên thể
Nguyện lót chân êm khách vỉa hè !
Nguyễn Khắc Dương
Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Chúc bạn một ngày vui.
Mong bạn có ý kiến thêm
TBĐ
Đọc recom của anh ,hiểu thêm về nhân cách,đức độ của một người thầy,cảm ơn anh
Thơ rất hay. Tình thầy trò cũng rất tuyệt.
Chào bạn ,
Cảm ơn bạn đã có những lời khen .
Ngoài tình nghĩa Thầy trò 47 năm , còn là tình nghĩa ” bạn vong niên ”.
Vì thế , khi Thầy trở về chốn cũ :
Thời gian treo cổ
Tiếng Cú rùng mình
và ,
Qua lối mòn xưa
Đêm lạnh trở mùa
Những người quen cũ
Bây giờ gió mưa !
Cuộc đời Thầy đôi lúc buồn thế đó , bạn ơi !
Một lần nữa , cảm ơn bạn đã khen.
Chúc bạn ngủ ngon.
TBĐ
Đúng là một gia đình trí thức hiếm có
Posted by 113.84.58.54 via http://webwarper.net, created by AlgART: http://algart.net/
This is added while posting a message to avoid misusing the service
Chào bạn ,
Vâng , gia đình GS Nguyễn Khắc Dương là một gia đình khoa bảng
và trí thức .
Tất cả những người thân của Thầy sống ,làm việc tại Pháp và Hà Nội .
Riêng Thầy , sau khi học xong Trường ĐH Sorbone thì về Saigon ( 1965 )
và 1966 Thầy lên công tác tại VĐH Đà Lạt đến 1975 .
Cảm ơn sự chia sẻ của bạn Phi Lai.
Chúc bạn một đêm yên giấc
TBĐ
Chào anh,em cũng là học trò của thầy nhưng là thế hệ đàn em xa lắc xa lơ,xin cám ơn những bài thơ của anh viết về thầy,những bài thơ tràn đầy nghĩa tình
Thanh Huyền thân ,
Thế là , anh em mình đồng môn đấy !
Vừa qua , anh em cựu sv VK Đà Lat có mở ” Qũy trợ giúp Thầy Nguyển
Khắc Dương ” ( năm nay Thầy đã 89 tuổi ). ĐC liên lạc đóng góp
email : anhsonthunhan@gmail.com ( anh Dương Anh Sơn )
Cuối năm 2012 và 2013 , anh đã in và phát hành 04 tập thơ ( bán và góp
tất cả số tiền thu được vào quỹ )
1. Ngao du sơn thủy , 2012
2. Thầy tôi , 2013
3. Mẹ . Tiếng lòng , 2013
4. Lục bát Hoàng Yên Dy-Trần Bảo Định
Đôi dòng thông báo cùng em.
Chúc em và cả nhà vui.
TBĐ
Qua sông
Thiền chiếu vô ngôn
Lá rơi về cội
Đầu nguồn Hương Sơn
Nhờ có thông tin, thầy NKD là người Hương Sơn , Hà Tịnh , nên hiểu rõ hai câu thơ trên,
Cám ơn TBĐ.
Chào lemongthang ,
Cảm ơn anh ghé thăm tôi
Rõ thêm về Cội của người Thầy xưa
Chúc bạn vui.
TBĐ
Bài cội mang âm hưởng thơ thiền trong khi thầy có lẽ là một chức sắc công giáo,cách nhìn này làm cho hình ảnh thầy thêm phong phú,đẹp
Chào bạn,
Thầy Dương được Mẹ khai tâm học chữ nho từ năm tuổi ( Mẹ là con của
cụ Cử huyện Thanh Chương ). Lớn lên Thầy học Trường Thiên Hựu , Huế .
Trước khi trở thành người Công giáo , Thầy đã từng sống với Thiền sư
Mật Thể dưới mái chùa ở non Tiêu , ngàn Phố ( Hương Sơn )
Kết từng chiếc lá Bồ Đề
Quét mây , gom nắng , gửi về cố hương !
TBĐ
Tâm hồn , cuộc đời Thầy là thế . Thầy Dương không có một chức vị gì
của giáo hội Công giáo ( chỉ là giáo dân )
Cảm ơn mainguyen có lời nhận xét bài thơ CỘI .
Chúc vui.
TBĐ
Mình thích bài thơ Lạc bước,có gì đó xa xôi,buồn
Chào bạn ,
Cảm ơn bạn thích bài thơ LẠC BƯỚC .
Bài thơ nầy , tôi viết vào tháng 11.1967 tại Đà Lạt .
Bởi cuộc đời của GS Nguyễn Khắc Dương , như:
” Chim chiều lữ thứ cô đơn
Về đâu giữa chốn hoàng hôn quê người ! ”
TBĐ
Chúc bạn vui.
TBĐ
Hình như cuộc đời Thầy Nguyễn Khắc Dương có gì đó rất ngậm ngùi (qua thơ TBĐ) ?
Chào bạn ,
Vâng , cuộc đời Thầy Nguyễn Khắc Dương là cuộc đời :
” Con đi , lạy Mẹ , thưa Cha
Nỏ mô em thét rách da , xé lòng
.Đò ngang một chuyến sang sông
Bến cơn Sung ấy nào mong ngày về
Chiều thu lá rụng tái tê
Đông Tràng thì đã bốn bề khói sương …”
( trích ”Ngao du sơn thủy ” tg TBĐ )
Thầy rời gia đình 1949 và sau 1977 mới gặp lại Mẹ .
Thầy không vợ con , tu trì và dạy học .
Sống vì người , không vì mình .
Xem học trò là bạn
Nếu có dịp , bạn nên gặp thi sĩ Trần Thoại Nguyên( người học trò sống
gần Thầy nhất trong năm tháng anh T.T. Nguyên học ĐH Đà Lạt)
Chúc bạn vui.
TBĐ
Hình ảnh người thầy qua ký ức học trò thật đẹp
Chào Thu Hồng ,
Cảm ơn lời nhận xét của bạn.
Chúc bạn vui.
TBĐ
Thầy Dương bây giờ hiện ở đâu anh Bảo Định ơi !
Chào bạn ,
Thầy N.K.Dương hiện ở Huế .
Cảm ơn bạn đã quan tâm đến Thầy
Bài thơ cảm động
Chào Hoang Vu ,
Cảm ơn bạn có lời khen
Thêm củi lửa để tôi nhen nhóm lòng
Đời người lúc đận , khi đong
Thới lai chưa đến , bão giông đã về !
TBĐ
”Nhặt sông hồ làm gối/Kê đầu ngắm sao thưa”Chỉ hai câu đã nói lên hồn nghệ sĩ của Thầy Nguyễn Khắc Dương rồi phải không Anh Bảo Định?
Chào bạn ,
Vâng , hồn Thầy Dương là hồn nghệ sĩ , một nghệ sĩ đích thực , không nhà ,
không gia đình , vợ con . Tài sản của người GS Khoa Trưởng ( 1975 )
chỉ có : một máy đánh chữ , một radio , sách vở , quần áo cũ .
Với tâm hồn nghệ sĩ ấy , khi ở sông Mao ( 1975-1976 ) Thầy đã gửi lòng :
”Tà huy khâm liệm rừng lim
Trăng tàn thổ huyết bên triền sông Mao
Nửa đêm nghe tiếng còi tàu
Qua ga Mường Mán lạc vào hư không ! ”
( trích tập thơ Thầy tôi , xb2013 )
Cảm ơn bạn đã chia sẻ cùng tôi về Thầy Nguyễn Khắc Dương.
Chúc bạn vui.
TBĐ
THẦY DƯƠNG HÌNH NHƯ DẠY Ở TRƯỜNG ĐẠI HỌC DALAT ?
Chào bạn,
Thầy Nguyễn Khắc Dương , nguyên GS Khoa Trưởng Trường ĐH Văn Khoa
Viện Đại Học Đà Lạt ( 1966-1975 )
Thầy sinh năm 1925 tại Hương Sơn , Hà Tĩnh
Hiện sống tại Huế ( đời Thầy chỉ tu trì và dạy học , không vợ con )
Thân phụ của Thầy là cụ Hoàng giáp Nguyễn Khắc Niêm ( đậu Hoàng Giáp
thời vua Thành Thái.
Anh của Thầy là BS Nguyễn Khắc Viện.
Các em : nhà văn Nguyễn Khắc Phê , GS Nguyễn Khắc Phi…
Xin gửi đến bạn vài dòng về Thầy Dương .
Chúc bạn vui.
Thân,
TBĐ
Thơ hay và sâu lắng buồn quá tác giả ơi. Cho Bếp cảm hứng thêm vào vài câu cóc cắn nghen.
“Thầy giờ sương gió mù khơi
Hồn thơ bạn viết chơi vơi nổi sầu
Mai sau cất bước qua cầu
Thấy tên Bình Triệu
Nhớ thầy Khắc Dương
Chào bạn ,
Vài câu thơ bạn gửi tôi
Là hồn ai đó đầy vơi chuyện Thầy
Sài Gòn gió vạ , mưa vay
Vô thường nở đóa buồn lay lắt người !
H.Ngọc Nga ơi , cảm ơn bạn
TBĐ
Chắc là thầy phải để dấu ấn sâu đậm lắm trong lòng học trò nên mới có những câu thơ nghĩa tình này
Chào bạn ,
Đúng như bạn đoán ” chắc là …”
Năm 1966 , tôi học VK.VĐH Đà Lạt và quen Thầy Nguyễn Khắc Dương .
Đến nay , đã 47 năm .
Ngần thời gian ấy , tôi in thành tập thơ ”Thầy tôi ” phát hành tháng 3.2013
tại TP.Đà Lạt.
Xin gửi bạn mấy câu thơ , tôi viết trong đêm 30.4.1975 tại Saigon để bạn
thương tình nghĩa thầy trò của chúng tôi.
Đêm đầu tiên ngày hòa bình
Thầy co ro lạnh giam mình sông Mao
Ta về rợp bóng cờ sao
Say men chiến thắng chợt đau nhớ Thầy !
Chúc bạn vui .
TBĐ
MẤY BÀI THƠ VIẾT VỀ THẦY CÓ NHỮNG CÂU HAY
Comay ơi ,
Rất cảm ơn bạn đã có nhận xét mấy bài thơ viết về Thầy.
Chúc bạn khỏe , vui.
TBĐ
Mình thích câu này nè
++++++++++
Mai về
Ngủ trọ người dưng
Hồn khuyết tật đã
Gửi lưng chừng đời
Chào Chút Chít ,
Thích một câu thôi cung đủ rồi
Hai câu bạn thích mát lòng tôi
Người dưng ngủ trọ thường thương nhớ
Quen biết vào ra chẳng nửa lời !
Vui tí Chút Chít ơi !
Chúc khỏe.
TBĐ