Đỗ Hồng Ngọc
Mới chế tạo được người máy Asimo, con ngươì đã mừng húm, tự hào đã tạo ra được một người máy thông minh nhất thế giới, mang đi trình diễn khắp nơi: nào đến Thái Lan bắt tay Thủ tướng, rồi đến Úc, Singapore, Malaysia, Indonesia, Philippines, Ấn độ, Mỹ, Canada và bây giờ là… Việt Nam. Không chừng sắp tơí có thể còn đến Hỏa tinh nữa! Mừng húm cũng phải vì phải mất hơn 14 năm, cải tiến qua nhiều thế hệ, đến nay loài người mới có được Asimo – có nghĩa là nguyên thủy… Asimo, người máy nguyên thủy thông minh nhất thế giới này trang phục như một nhà du hành vũ trụ, đi những bước đi tự nhiên kèm tiếng vo vo của các bánh răng cưa, biết bước chéo, nhảy múa, leo cầu thang, đứng một chân… gọi là “bước đi đa dạng”; Asimo còn biết chào, biết nói ( biết nói cả tiếng Việt ), biết xưng tên “Tôi là Asimo”, biết bye bye và biết cả…khóc cười, tức giận, mừng vui, ngạc nhiên, khoái trá…! Asimo có con mắt màu mini-cam, có bàn tay…5 ngón, nặng 52 ký và cao 1,2m, đủ để với tới công tắc đèn, khoá cửa, lau chùi bàn ghế…
Mới chế tạo được Asimo mà con người đã mừng húm đến vậy, tưởng tượng khi Thượng đế tạo ra con người…nguyên thủy thứ thiệt, Ngài đã mừng húm đến cỡ nào! Con người nguyên thủy cao lớn, vạm vỡ, đẹp…trai hơn Asimo, làn da tươi mát, mềm mại, co giãn, mắt sáng rực, tai thính, mũi phập phồng, răng trắng nhỡn, ngực nở nang, rắn rõi không thua anh Vọi, bụng thon nhỏ với những cơ bắp cuồn cuộn không thua…Lý Đức; leo trèo, nhảy nhót, lăng ba vi bộ hơn hẳn Đoàn Dự… Về ngôn ngữ, về cảm xúc, về trí thông minh…đều tuyệt vời, “đa dạng” hơn hẳn Asimo. Thế nhưng hình như Thượng đế không mừng mấy chút, trái lại Ngài lo nhiều hơn. Chuyện phải lo đầu tiên là phải kiếm ngay cho chàng một người bạn…gái (Asimo không rõ giới tính, trông hùng dũng giống trai, mà tiếng nói thanh thót như gái, thân hình lại giống trẻ con, có vẻ còn thiếu thiếu một thứ gì!). Nghe nói lúc tạo người bạn gái cho người nguyên thuỷ, Thượng đế mới giật mình thấy thiếu…nguyên liệu, bèn lấy một chút mặt trời nóng bỏng, một chút mặt trăng dịu mát, một chút tinh tú nhấp nhánh… rồi một chút sông ngòi quanh co, một chút biển cả bát ngát, rồi hoa thơm cỏ lạ, trái ngọt cây lành, sắc màu đủ điệu…để tạo ra nàng. Mới có ba ngày, chàng đã giận dỗi, đem nàng trả lại cho Thượng đế. Ngài mỉm cười không nói năng chi. Ba ngày sau, chàng lại hớt hơ hớt hãi tìm tới, van nài cho nhận lại người bạn kỳ diệu mà kỳ quặc đó. Thượng đế lại mỉm cười, vui vẻ ban cho. Hình như Ngài lo nhiều hơn mừng, chưa hề nói đó là loài sinh vật thông minh nhất trên cõi đời, cũng chẳng hề có ý định đưa đi trình diễn ở hành tinh này hay hành tinh khác. Trái lại, hình như ngài còn ân cần dặn dò không được nghe những lời dụ dỗ, không được ăn trái cấm… Kết quả là nó ăn ngay trái cấm, nghe ngay lờì dụ dỗ và nhờ đó…mà bây giờ mới nào sinh sản vô tính, nhân giống đơn dòng và …Asimo! Điều tệ hại có lẽ là nó không hề biết công ơn của Thượng đế, không hề biết trân trọng chính bản thân mình, những kỳ diệu, những phép lạ ngay trong bản thân mình mà cứ mày mò tìm kiếm đâu đâu. Có lẽ vì thế Ngài cho nó có khả năng chế tạo… người máy, để biết thế nào là những khó khăn trong từng chi tiết nhỏ. Một cái nhướng mắt, một cái nhếch môi đâu phải dễ dàng. Chỉ mỗi nụ cười đã có hằng trăm thứ (gọi là cười… đa dạng), chỉ mỗi bước đi, cả trăm điệu (bước đi đa dạng…) và còn hằng triệu triệu những đa dạng trong cảm xúc, trong suy tư không sao nói hết. Hỉ nộ ái ố, thất tình lục dục, tham sân si… đủ cả. Asimo còn phải nạp năng lượng phức tạp chớ con người biết tự tạo năng lượng từ thức ăn, hơi thở, từ các bộ máy hô hấp, tiêu hoá, tuần hoàn gắn sẵn bên trong, tự nạp năng lượng năm bảy chục năm xài vẫn còn tốt!…
Nghe nói người máy được cho thuê làm nhiệm vụ lễ tân giá rất cao mà chỉ cần con số lẻ đó thôi, ta có thể kiếm vài người…mẫu, cao ráo, xinh đẹp, dịu dàng, tươi mát, biết nheo mắt, mỉm cười, biết mặc thời trang đủ loại, biết múa hát, đàn ca, biết giận hờn đủ kiểu, dĩ nhiên là có thể nói nhiều thứ tiếng, kể cả tiếng Việt để làm lễ tân.
Một anh bạn nói nhờ Asimo, nghĩ lại thấy cũng được an ủi phần nào: anh cao hơn 1,6m, nặng 60 kg, biết tắt mở đèn, TV, tủ lạnh, quạt máy, biết khoá cửa, rửa chén, ủi đồ, lau bàn ghế, còn biết đọc báo, biết cười khóc, giận hờn, cãi nhau… ; bước đi đa dạng mà không bị kêu vo vo, chỉ có lúc ngủ kêu khò khò tí chút…
Tóm lại, cám ơn Asimo. Nhờ Asimo mà ta sực nhớ những Asimos -số nhiều- tuyệt vời ở quanh mình, và cũng nhờ Asimo mà ta nhận ra Asimota- chính ta- cũng là cả một sự kỳ diệu Thượng đế đã trao tặng mà nhiều khi ta chẳng hay! Cám ơn Asimo.

Bài viết tiếu lâm quá bác sĩ ơi.
Nhân ngày thầy thuốc VN kính chúc chú sức khỏe,may mắn
Chuc nha tho nha van BacSi Do Hong Ngoc nhieu niem vui nhan ngay 27/2
Kính chúc bác sĩ hạnh phúc may mắn!
Bài viết vui và nhiều ý nghĩa.
Kính chúc bác sĩ ngày 27/2 an lành
Kính chúc anh ngày thầy thuốc nhiều niềm vui. Cho em gửi lời thăm chị. Cầu mong chị sớm bình phục.
Viết vui quá anh ơi…Nhưng sắm em rẻ hơn nhiều.
Nhân ngày thầy thuốc VN kính chúc anh sức khỏe,may mắn
Kính chúc bác sĩ Đổ Hồng Ngọc nhiều niềm vui trong ngày này.
Nhân ngày thầy thuốc VN em cũng kính chúc anh an lành.
Một ngòi bút trào lộng mà hết sức thâm thúy.
Nhân ngày thầy thuốc VN kính chúc anh sức khỏe,may mắn
Đa tạ các bạn đã chúc mừng nhân Ngày Thầy thuốc.
Cảm ơn Asimo lần nữa!
Chào huynh !
Sáng tạo nối tiếp sáng tạo – Asimo -> “Thanh kìu” Asimo !
Anh sẽ … thường xuyên với xunau.org chứ ? …
Và em tin !
Dzẫy thâu !
Cảm ơn Asimo cảm ơn Đỗ Hồng Ngọc
Lại đọc thêm bài ASIMO của anh thật dí dỏm và thú vi bởi cái văn phong
rất Đỗ Nghê…hihi…Chúc anh vui, khỏe dài dài hí!
Xin cảm ơn bác sĩ về bài viết dí dỏm mà sâu sắc. Chúc bác sĩ và gia đình sức khỏe và hạnh phúc.
Cảm ơn “áo lụa vàng”. Có bà con gì với người “sau núi Chung Nam”, Thần điêu hiệp lữ không vậy?
Chào Hà !
(Mượn sân anh Ngọc xíu nhen !)
Có người làm thơ tặng ALV ở đ/c : cuongdequynhon News kìa !
Chúc vui nhe !
Dí dỏm mà tinh tế, bài viết của anh Đỗ Hồng Ngọc gợi lên biết bao cảm xúc và suy nghĩ. Xin cảm ơn anh và cậu em/ chú em(?) Asimo của anh. Cảm ơn rất nhiều! ( Cho dù rằng Asimo có lẽ là… người không ham hố thành tích cho lắm, vì lẽ cậu ta xuất xứ từ xứ sở Phù Tang?!). Arigato! Có phải không anh?
Phải rồi Cao Quảng Văn ơi. Arigato. Nhà thơ bao giờ cũng đọc sau những dòng chữ… Đa tạ bạn già!
Xin chào nhà văn Đỗ Hồng Ngọc,
Rất vui được gặp anh trên xứ nẫu với bài viết về Asimo bằng giọng văn rất… ĐHNgọc, “Ngọc” thiệt, không lẫn tạp chất, không lầm với ai!
“… Điều tệ hại có lẽ là nó không hề biết công ơn của Thượng đế, không hề biết trân trọng chính bản thân mình, những kỳ diệu, những phép lạ ngay trong bản thân mình mà cứ mày mò tìm kiếm đâu đâu. ”
Các triết gia Ấn Độ ngay từ thời thượng cổ cũng đã nhận định : con người xưa nay chỉ quan tâm đến vật thể xung quanh, những vật ngoại thân; còn bên trong, bản thân mình là ai thì không bao giờ để ý, không hay biết gì cả. ”
Chúng ta quá tự phụ và chỉ đi tìm những điều chưa có. Có phải vì thế mà chúng ta luôn khổ đau, và vật vã không anh?
TVD
@ Mặc dầu đồng ý với hai nhà văn nhưng nói đi cũng phải nói lại mới toại lòng nhau, “Con người nói chung”(1) là nhân loại, loài người, là nhân giới để phân biệt với nhiên giới. “Con người” cụ thể (2) là anh, tôi, chúng ta…
Con người (1) hướng nội là tìm hiểu, khám phá về chính mình và hướng ngoại là tìm hiểu, khám phá về nhiên giới, từ đó phát sinh các khoa hoc nhân văn và khoa học tự nhiên đang ngày càng tiến bộ, tạo ra kho tàng tri thức của loài người. Điều nầy ai cũng biết, ở đây chỉ nhắc lại thôi.
Con người (2) có lẽ chính là đối tượng mà hai anh đang đề cập. Những khiếm khuyết mà các anh nêu về CN (2) không đến nỗi như thế, ít ra là trừ nhà văn BS.Đỗ và nhà văn hóa học gia Trương… Theo tôi, không đến nỗi “không bao giờ để ý,không hay biết gì cả ” về bản thân mình, cũng không đến nỗi “chỉ quan tâm đến vật thể chung quanh, những vật ngoại thân”.Chắc là ở chừng mực quan tâm không đầy đủ hoặc xem nhẹ cái nầy xem trọng cái kia thôi.
Cãi lý một chút cho vui thôi vì tôi cũng hiểu hai anh biết quá những điều tôi “phản biện”.
Cảm ơn các bạn Trương Văn Dân, Thuận Nghĩa. Thực ra cảm ơn Asimo cũng chính là cảm ơn mình đó vậy. Asimo chỉ nhắc mình chút xíu vậy mà!
Bài viết đọc rất thú vị , hay !
Kính chúc Bác sĩ dồi dào sức khoẻ .
Cảm ơn Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc bài viết hay quá, rất thú vị,
Chúc BS khỏe, vui, may mắn.
Cám ơn BS Đỗ Hồng NGọc, anh luôn có những nhận xét thật tinh tế xoáy vào thân phận của kiếp người !
Thiện tai! Thiện tai!
Nhiều điều “bất khả thuyết” phải không? Bạn có những “nhận xét thật tinh tế” đó. Đa tạ.
Em thấy AsimoTa là tuyệt vời nhất .Thế nên em chỉ khoái asimoNgo (bs Đỗ Hồng Ngọc) asimoHa(Ngô Đình Hải) asimoSana(Sáu Nẫu) và còn nhiều asimo khác….và đặc biệt là asimoBaxa là em khoái nhất,hi hi.
Chưa thấy ai nịnh “asimoBaxa” như Văn Công Mỹ! Bảo sao sông trăng chẳng dạt dào?! Coi kỹ thì asimobaxa còn ngon hơn asimo Nhật bản nhiều đó chứ phải không bạn?
Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc ” bắt bệnh ” người máy rất chính xác . Cám ơn huynh .Chí ít thì dưới con mắt “bà xã” đệ cũng còn làm được hơn con Asimo…. mấy việc !!!
Ngô Đình Hải chịu khó kể… mấy việc đó ra cho bà con nghe thử coi có thiệt không nhé?
@ Để chia sẻ với BS. Đỗ Hồng Ngoc, tôi xin chép lại bài thơ cũ nhân sự kiện người Nhật trình diễn một “cô” robot phục vụ ngày 24-4-2010.
Cô gái robot Nhật Bản
Biết nói
Biết cười
Biết khóc
Giống người
Nhưng không biết yêu biết ghét.
Cảm ơn Asimo Cảm ơn Đỗ Hồng Ngọc
Tui hỗng thích thằng asimo mà tui chỉ phái con osima thui ! để những lúc mệt mỏi nó còn biết massage bấm…quyệt, lúc cảm cúm nó cạo gió giác hơi..nhờ Bất Giới tìm mua hộ cho No tui một con nhé….!
Hi hi, No kiếm một asimoMassa giải quyết zụ đó đi chứ mua làm gì một con tốn tiền lém.
anh cao hơn 1,6m, nặng 60 kg, biết tắt mở đèn, TV, tủ lạnh, quạt máy, biết khoá cửa, rửa chén, ủi đồ, lau bàn ghế, còn biết đọc báo, biết cười khóc, giận hờn, cãi nhau… ; bước đi đa dạng mà không bị kêu vo vo, chỉ có lúc ngủ kêu khò khò tí chút…
Giống tui quá bác sĩ ơi.
Nhân ngày Thầy thuốc Việt Nam, chúc bác sĩ cùng gia đình sức khỏe và hạnh phúc!
Bài viết rất thú vị. Cảm ơn bác sĩ.
Nhân ngày thầy thuốc VN sắp tới,em kính chúc anh sức khỏe,hạnh phúc,viết càng ngày càng hay.
Kính
Dù là viết về asimo một người máy hiện đại vẫn có cái gì đó rất riêng của Đỗ Hồng Ngọc .
Tui mà có tiền tui sắm liền một con asimo về làm việc nhà.
Mướn em làm cho, rẻ hơn nhìu. Asimo…hại điện.
Sao không thấy Bất Giới trả lời Ớt Bay vậy? Nhiều khi ta đã có asimo trong nhà mà quên không nhớ đó chứ phải không bạn?