.
Truyện ngắn của Trần Văn Bạn

Tranh Picasso
Từ khi nó – con người được dùng làm mồi săn các khu rừng trở nên thưa thú.
Hết rồi, thợ săn – nông dân than. (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged “Trần Văn Bạn on Tháng Mười Hai 5, 2015| 33 Comments »
.
Truyện ngắn của Trần Văn Bạn
Tranh Picasso
Từ khi nó – con người được dùng làm mồi săn các khu rừng trở nên thưa thú.
Hết rồi, thợ săn – nông dân than. (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged “Trần Văn Bạn on Tháng Mười 27, 2015| 19 Comments »
.
Truyện ngắn của Trần Văn Bạn
.
Một giờ sáng. Căn phòng sang trọng và tiện nghi chìm trong ánh sáng màu hồng của chiếc đèn ngủ đắt tiền cho người ta cảm giác yên bình và hạnh phúc. Họ vẫn thức trên chiếc giường êm ái, ấm áp và có thể cảm nhận hơi thở của nhau, nghe tiếng tích tắc đều đặn của chiếc đồng hồ treo trên tường ở phía đối diện giường ngủ.
-Anh biết là anh yêu em mà, cô gái nói. (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged “Trần Văn Bạn on Tháng Bảy 5, 2015| 47 Comments »
Truyện ngắn của Trần Văn Bạn
Ta thấy mình chết. Người ta đặt ta nằm trên chiếc giường đệm đôi, trải ga trắng. Trông ta xanh xao và giá lạnh trong bộ Pijama. Ta chợt phát hoảng. Sau lúc định thần, ta nghĩ rằng mình không chết. Đó chỉ là giấc mơ. (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged “Trần Văn Bạn on Tháng Năm 31, 2015| 10 Comments »
Truyện ngắn của Trần Văn Bạn
Có lẽ mọi chuyện bắt đầu từ ngày đó, cái ngày anh còn là một cậu bélên mười suốt ngày cùng lũ trẻ chăn bò mải chơi trên cánh đồng sau mùa gặt tháng chín bắt gặp cầu vồng phía trước mặt. Đó không phải lần đầu anh nhìn thấy cầu vồng. Mấy năm trước anh thường nghe hàng xóm kháo nhau rằng dưới chân cầu vồng người ta đang cất giấu kho báu. Thời gian đó, trong giấc ngủ của cậu bé lên tám luôn có hình ảnh rực rỡ của cầu vồng. Vả lại, lần đó cầu vồng gần gũi, đẹp đẽ và quyến rũ đến lạ kỳ. Anh có cảm giác chỉ cần đưa cánh tay nhỏ bé, khẳêng khiu và đen đúa ra thì tức khắc chạm được cầu vồng hoặc chỉ vài bước chân là anh có thể đến được chân cầu vồng. (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged “Trần Văn Bạn on Tháng Tư 16, 2015| 17 Comments »
Truyện ngắn của Trần Văn Bạn
Trên con đường lởm chởm đá, ngược lên mạn tây, chạy xuyên qua cánh đồng vùng Kim Châu, ở phía trước nhà thờ An Tân, chú ngựa đực non đang kéo xác con ngựa cái già trơ xương bên trong chiếc xe ngựa xộc xệch. Đầu con ngựa già thòng hẳn xuống phía sau thùng xe, cứ rung lên theo nhịp lắc lư của chiếc xe, thỉnh thoảng, nẩy lên rồi rơi mạnh xuống đập vào cái bàn đạp dành cho khách lên xuống xe, bởi những cú xóc trên những ổ gà trũng sâu được tạo nên từ đầu mùa đông. Trên càng xe, lão già đánh xe ngồi tư lự, mắt hướng về phía mặt trời sắp lặn. Tiếng chuông nhà thờ dóng dả đổ, lan đi, xa dần, xa dần rồi mất hút trong bầu không khí tĩnh lặng của buổi chiều cuối năm. (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged “Trần Văn Bạn on Tháng Ba 6, 2015| 18 Comments »
Truyện ngắn của Trần Văn Bạn
Trận lụt khủng khiếp năm ấy tràn ngập và cuốn phăng mọi thứ. Nó mang theo rác rưởi, cây cối, nhà cửa, xác động vật và xác người. Tất cả dồn lại với mật đôï đậm đặc đến kinh ngạc nơi cửa biển hẹp rồi tuôn ra, lềnh bềnh, trôi dạt khắp một vùng biển rộng lớn. (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged “Trần Văn Bạn on Tháng Một 18, 2015| 18 Comments »
Truyện ngắn của Trần Văn Bạn
Anh không còn nói được nữa. Đôi môi của anh đã gắn chặt vào nhau, chúng không còn có thể tách rời ra. Cái đường lằn rõ nét hình thành từ giữa hai làn môi khi người ta khâu miệng anh, lúc này, đã trở nên mờ nhạt. Bây giờ, anh không có miệng. (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged “Trần Văn Bạn on Tháng Mười Hai 2, 2014| 23 Comments »
Trần Văn Bạn
Mọi chuyện bắt đầu từ ngày chủ nó nối lại quan hệ láng giềng với người hàng xóm và nó bị đem ra bán đứng. (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged “Trần Văn Bạn on Tháng Chín 23, 2014| 14 Comments »
..
Truyện ngắn của Trần Văn Bạn
Một tiếng thét đột ngột dội lên. Gã bật dậy ngơ ngác nhìn. Rồi chợt hiểu ra, gã vùng bỏ chạy. Chạy đến hụt hơi, gã ngoái lại nhìn, vừa ngoái nhìn vừa chạy.
Một đám đông lục tục kéo đi với vẻ mặt đầy âu lo. (more…)
Posted in Văn xuôi, tagged “Trần Văn Bạn on Tháng Tám 28, 2014| 15 Comments »
Truyện ngăn của Trần Văn Bạn
Một ngày kia, đang ngồi họp, C chợt phát hiện đồng nghiệp mình bị biến đổi. Điều đó quá bất ngờ khiến C, phải một lúc lâu quan sát mới tin điều mình phát hiện là sự thật. Từ những khuôn mặt khác nhau, giờ đây, bọn họ có chung một khuôn mặt. Cái khuôn mặt ấy C chưa từng gặp bao giờ. (more…)