Dung Thị Vân
ANH TRONG SUỐI MÊ
1-
Sớm mơ em nhỏ ngàn dư lệ
Rũ bóng hình anh trong suối mê
Đốt từng dĩ vãng xâu đau khổ
Mà bóng người yêu cứ đổ về
2-
Ngày tháng lỡ rồi khoanh dấu mực
Tìm nhau chưa vẹn đã chia ly
Nước mắt em tan trong ký ức
Vai nào chưa ngả đã vô vi
3-
Giấu anh nỗi nhớ tràn thinh lặng
Ảo ảnh mà sao nghẹn đắm mê
Tìm trong dòng chữ nồng xa vắng
Vai anh chưa tựa đã ê chề
4-
Bốn nẻo âm u mường sương giá
Em tưởng đông về – ơ chưa thu
Sao tim em buốt khi đương hạ
Sao bóng người yêu đã mịt mù.
D.T.V.
KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN
1.
Em phải khỏe để còn làm thơ vẫn nhớ anh
Và để học ở anh – một điều quên lãng
Anh đã tặng cho em bao nhiêu tế bào rét mướt
Và một nỗi buồn không thể đặt thành tên
2.
Anh đã cho em màu tình yêu như ngàn hoa ngũ sắc
Em ôm vào cuộn chảy máu về tâm
Anh đã cho em tình yêu
Tưởng thế gian này như tất cả
3.
Anh gõ trái tim em vào một ngày bình yên gió lặng
Bằng cánh cửa âm thầm rồi ăn cắp chúng mang đi
Dù anh biết rằng em sẽ khóc
Dù anh biết rằng em sẽ rất cô đơn
4.
Em khóc mấy bài thơ như vậy chắc đủ rồi
Nhặt từng kỷ niệm – thả dòng vôi
Nhặt câu đau khổ – đan hờ hững
Nhặt bóng anh về – soi mỗi đêm.
D.T.V
UẨN MỘNG
1-
Có phải tại mưa mà nhỏ buồn hiu hắt
Vịn trăm đường khâu mãi hạt xót xa
Gió kết mùa ngâu gió sang mùa ly cắt
Là nhỏ buồn nhỏ tự đặt mùa chia…
2-
Hãy là anh để nhỏ ôm bờ vai ngả
Giọt nước mắt nào nhuộm đẫm áo vời xa
Tóc nhỏ dài những sợi hết kiêu sa
Anh hãy mặc là bờ vai cho nhỏ khóc
3-
Thơ viết cho anh lời đau trong cõi mệnh
Nhỏ dặn lòng sao vẫn cứ chông chênh
Dù tưởng anh như lạc bờ neo kiếp
Là bờ vai trong uẩn mộng miên tình
4-
Nhỏ viết cho anh lời thiên thanh nhân hậu
Ta sẽ về đâu khi cõi mệnh xuôi bày
Có thế nào thì anh cũng vẫn là anh
Cho nhỏ tựa những khi lòng rưng rức.
D.T.V.
HOÀNG THU
1-
Anh hãy là bờ vai cho nhỏ tựa
Những lúc buồn và lúc nhỏ cần anh
Nhỏ viết cho anh mà chẳng biết ngày xưa
Anh và nhỏ có nợ nần chi không nữa
2-
Nợ hay không
– nhỏ cũng đâu cần biết…
Chỉ biết anh
– là chỗ dựa lúc nhỏ đau
3-
Nhỏ viết cho anh trong khóe mắt hằn sâu
Bởi tất cả nhỏ tin từ định mệnh
Anh đã gom mùa thu những lá buồn hiu hắt
Hàng cây vàng trong mắt nhỏ mông mênh
4-
Thu tới hay không nhỏ cũng đâu mong đợi
Anh đã chất đầy lá đỏ của mùa sang
Nắng đốt hoàng cây nắng âm âm vời vợi
Như giọt mồ côi nhỏ lạnh giữa thu hoàng.
D.T.V.
ẢO ẢNH HAI MƯƠI NĂM
1-
Thu đến hay không
Áo tình nhân em cũng rách
Anh vẫn khâu đời
Mặc kệ áo tình nhân
2-
Ảo ảnh hai mươi năm
Đã vết hằn cổ tích
Em chỉ một lần
Tựa áo tình nhân
3-
Anh đã đi qua
Bao mùa thu nợ em màu mắt biếc
Nợ môi cười
Nợ đáy mắt chìm sâu
4-
Đừng khêu lại
Áo mùa thu đã xước
Em quên rồi
Anh có hứa với em…
5-
Áo tình nhân – bây giờ em đã mỏi
Anh vá víu cuộc tình
Mặc kệ áo em bay
Thôi cứ đi – cứ tin vào định mệnh.
Chân thành cảm ơn những bình luận của các bạn. Ngọc Vinh. Mai Hoa.Lê Ngọc Duyên Hằng Và Son Nguyen.
*Thật cảm động với những comment của các bạn Ngọc Vinh. Mai Hoa & những câu thơ hay của Lê ngọc duyên Hằng.
(*Trả lời Son Nguyen => Đúng vậy Son Nguyen).
Xin lỗi các bạn trả lời trễ. Hôm nay DtV mới vào trang.
March 27, 2018
Không thể đặt tên…. nhưng tứ thơ vẫn cuồn cuộn chảy trên khung trời viễn mộng phải không nữ thi sĩ ?
Thơ dễ thương.
1/SUỐI MÊ<Suối mê dư lệ bóng anh…Muốn quên đau khổ dĩ vãng cứ về!Ký ức nước mắt ngày ấy!Dấu mực miền tưởng chia ly ''động''hoài…Thinh lặng nặng nề bờ vai!Hè qua thu chưa thấy đã động…Buồn phủ âm u trùm bóng…Sương dày mù mịt mắt buồn tìm trong…2/Phải đầy nghị lực để vin..Để nhớ để biết lãng quên những điều…Tình ngũ sắc mắt đăm chiêu..Bình yên chưa hẳn chuộng chìu trái tim!Đa cảm lòng rất chân tình Đọc thơ lời chạm nỗi niềm động rung…Kỹ niệm ăm ắp dấu chôn!Tình ta người ấy cũng tình cảm yêu…3/UẨN MỘNG<Mưa vần vũ mưa ngoài trong..Cô đơn gió se từng luồng thổi qua..Nhỏ buồn cho sự chia xa!Đất trời hoang lạnh người ta thấm buồn!Yêu rất tình yêu rất mộng…Mơ bình yên miền đời rộng lướt say….Biết nỗi lòng biết cầm tay…Biết rõ cả chính nơi đây tình thật….4/HOÀNG THU<Nhỏ vẫn thèm bờ vai nương…Tựa tâm hồn để nghe thông điệp cảm…Nghe tim yêu từng ru thầm..Hồn hoa mộng lạc vườn trăm năm cũ..Nhỏ yêu chẳng nghĩ rời bỏ!Trái tim mồ côi thương đó chỗ quen…Vẫn nghịch lý mơ khơi tìm…Một điều gì đấy lay chuyển định mệnh …Nhỏ khao khát nhỏ nín thinh!Khi mộng thực đời trở nên hư ảo!6/ẢO ẢNH hai mươi năm<Áo tình rách!Tay cứ khâu…
Vì yêu lâu…Thương phải lụy…Cổ tích ấy!Vẫn mê say…Trời êm ái…Mắt mơ đầy…Kiên nhẫn tay…Mỏi nhừ Hoài!Buông áo rách..Mặc kệ bay…!
Bạn Dung Thị Vân ngày trước ở Bảo Lộc phải không ?