. Nguyễn Minh Phúc
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi – Hoài Khanh
Ngày cũng sẽ tàn phai từ buổi nọ
Buổi say mê tha thiết biết hôn người
Con bướm trắng bay giữa trời thương nhớ
Có ngậm ngùi đau một thưở tương tư
Ai mà biết buổi trăng về tàn tạ
Rớt đầy tay cơn mộng buốt câu chào
Chỉ còn lại một bóng ngày xa lạ
Chìm khuất dần theo buổi ấy chiêm bao
Thưở em về màu nắng cũng hanh hao
Trời bỗng lạ cả phương mù héo úa
Con sóng lạc bơ vơ chiều giông bão
Giăng kín sầu vào mấy nẻo thu xưa
Gió đã mang mùa thu ấy đi rồi
Tình cũng úa chênh chao chiều hắt bóng
Tôi quạnh quẽ giữa hiên đời sóng dội
Nghe cuối trời một nỗi nhớ bâng khuâng
Em giờ đây là mây trắng của trời
Làm sao níu khi chiều đầy gió cả
Ai ngồi đó mà nghe sầu vời vợi
Mấy phương trời ngơ ngác buổi mưa xa…
Tác giả còn lạ mà thơ độc đáo . Thơ chênh chao hiu hắt.
Một giọng thơ lạ
cam on ban da dong cam. Than kinh
Có phải là anh Nguyễn Minh Phúc ngày xưa học trường Cường Để không ?
Nguyễn Minh Phúc là một bạn thơ mới của xunauvn.org. Nguyễn Minh Phúc hiện ở An Giang Mai Hoa ơi .
truoc 1975 minh hoc o truong Tran quoc Tuan Quangngai
Lần đầu đọc thơ Minh Phúc nhưng mình cũng thấy thích giọng điệu thơ “tha thiết sầu vời vợi ” này.
cam on ban da dong cam
Thơ dễ thương dù không hẳn là mới.
cam on ban da doc va dong cam. Than
Nhiều câu thơ không thật mới mà hay như câu thơ cuối bài.
Đọc mà nghe “sầu vời vợi “
em oi co tinh nao khong say co ruou nao khong cay. Đoan Chuan
Mây của trời mây đủ sắc màu…Chiều mây trắng đường về lao đao…Gió trên cao nhớ một thuở nào…Tình bâng khuâng khuỵu ngã chân vào…Nắng hanh hao mây trời xám màu!Trăng đầy mộng đường vào chiêm bao…Nhớ câu chào lời thầm luyến trao…Đêm tàn mau buồn để Vì Sao !Tương tư nhớ nụ hôn ngọt ngào…”Giấc mơ buồn hạnh ngộ tàn phai!”Nghe xanh xao héo úa bàn tay!Sầu lên mắt mây ám một Ngày…”Mây của trời lãng mạn mơ màng …Đôi khi phơi phới với tâm hồn?”