Em về Đà Lạt sáu hai ? (*)
Điểm tô nhan sắc buộc cài nhân gian
Em qua khắp phố khắp làng
Khiến bao du khách ngỡ ngàng sắc hoa
Em không là tím hoa cà
Cũng không tím Huế mà là tím…thương
Tôi xin một chút hoang đường ?
Mai xa Đà Lạt còn vương vấn tình
Sắc hoa màu tím lung linh
Đi vào tâm thức như mình với ta
Đà Lạt muôn sắc ngàn hoa
Nhưng em dị biệt nhìn là rất riêng
Chút tình lãng mạn không tên
Cái màu dễ nhớ khó quên mất rồi !
Tím e ấp, tím cả trời
Mai xa Đà Lạt đầy vơi nỗi niềm
Tôi từng qua cả trăm miền
Vẫn lưu luyến mãi vùng thiêng đất nầy
Màu hoa phượng tím còn đây
Cánh hoa nhỏ ấy chứa đầy chiêm bao
Tuyền Linh
(*) Cây phượng tím do kỹ sư Lương Văn Sáu ( Hội viên Hội hoa hồng Pháp ) đem về Đà Lạt gầy giống năm 1962.
Đọc thơ Tuyền Linh lại nhớ Đà Lạt quay quắt…
Trong mớ ký ức của thi hữu trandzalu, chắc in dấu nhiều điểm son về Đà Lạt ? Xin cám ơn đã đồng cảm
Ý và lời chân tình. Chúc người làm khỏe, vui
Xin cám ơn những nhận xét rất thật
Cái tên lạ mà thơ hay
Xin cám ơn
Đúng là “cánh hoa nhỏ ấy chứa đầy chiêm bao “
Xin cám ơn Mạc Trác đã đồng cảm
Sắc hoa lung linh một màu nhung nhớ
Vâng, màu tím luôn buồn cùng nỗi nhớ nhung
Phượng tím dường như đẹp thêm hơn nhờ những bài thơ lãng mạn như thế này
Xin cám ơn, sắc hoa vốn đã lãng mạn trong trời đất rồi
Thơ như hoa phượng tím dị biệt nhưng nhìn là rất riêng
Bài thơ hay,nhưng thú thật nình không thích lắm màu phượng tím,buồn ủ rũ quá
Chào Chị Tuyền Linh!Màu sắc quan trọng, trong con mắt nhà thơ đầy tưởng tượng,đầy ý tình…Không Huế không cả chỉ thương..tim buồn..chút hoang đường dị biệt âm hưởng dấu..sắc màu hoa tím cây Phượng.Màu dễ nhớ khó quên Đà Lạt Phượng tím buồn!Chỉ một màu tím mà cả một bài thơ lung linh cái tình sắc tim phải không Chị?
Vâng, đúng thế. Chính màu sắc lung linh ấy khiến ta dễ nhớ khó quên. Xin cám ơn