Trần Thoại Nguyên
Ô kìa bóng nguyệt trần truồng tắm,
Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe.
HÀN MẶC TỬ
Mùa xuân đến chẳng mặc quần
Ồ. Tôi đứng ngó tần ngần chẳng đi!
Muôn hoa cởi áo xuân thì
Đồi xanh vú mộng tôi quì tạ ơn.
.
Mùa xuân lõa thể trắng hồn
Dòng nguyên hương rót càn khôn một lần!
Xuân về khoảnh khắc đầu sân
Ồ. Xuân vĩnh thể vô ngần! Em đi!
.
Chim quyên hót giọng Từ Bi!
Nắng theo gió biếc thầm thì lá cây…
Còn tôi với mảnh hồn say
Khóc điên đảo mộng bên ngày phù du!
Mùa xuân rất lạ. Mùa xuân làm say người đọc.
Tks Minh Nguyệt đã đọc thơ và chia sẻ đồng cảm! Chúc bạn mùa xuân tươi trẻ đẹp và nhiều niềm vui nhé!
Chào Anh Trần Thoại Nguyên!”Xuân lõa thể”nghĩa là xuân trần trui!Nghĩa là xuân dâng hiến hết thời xuân sắc…Cho trần gian nhân thế cười thay nước mắt…Bởi đời xuân đời người cũng buồn vui còn mất!Lõa thể như trăng thả mình xuống vực !Khuôn vàng khe suối hồn say mộng hoài!Cho thơ mê mãi chảy tràn qua tay..Cho xuân còn mãi bay bay giữa hồn
Chào aitrinhngoctran! Ồ.Ồ! Quả vây! XUÂN LÕA THỂ giống như viên NGỌC TRINH KHIẾT TRẦN TRUỒNG không miếng vải lụa là che đậy,cứ lấp lánh muôn màu muôn sắc rực rỡ lung linh! Nhưng thật không dễ nắm bắt được khoảnh khắc diệu kì đó bạn ơi! “Xuân về khoảnh khắc đầu sân/ Ồ.Xuân Vĩnh Thể Vô Ngần! Em đi!” là thế! Chúc xuân khỏe trẻ đẹp và vui nhé!
Thơ .. …. rất phồn thực
Xin chào Quang Dũng! Còm. của bạn y chang 2 bình luân về bài thơ nầy trên tường fb nhà mình! Còn chỉ ra h/a và giọng điệu nói lái hơi hướm của Bùi Giáng! Các bạn đọc thơ thật tinh tế! Chúc khỏe và vui nhé!
Nghe hơi lạ!
Bạn Le Ngan quí mến! Trong giây phút xuất thần ấy câu chữ,hình ảnh ào ạt ra.Ngay cả tác giả đọc lại cũng thấy quá lạ kì đó bạn ơi!
Mùa xuân là mùa của muôn hoa. Con người là hoa của đất.
Không biết hoa của con người ở đâu giữa mùa xuân lõa thể ?
Lê Mộng Thắng quí mến! Có bạn nói mùa xuân là mùa của muôn hoa đua nở,khoe sắc,tỏa hương.Muôn đới là thế.Chỉ có cái nhìn của thi sĩ thấy Xuân Lõa Thể thôi! Tôi đã mượn hai câu thơ với hình ảnh tượng trưng qua óc tưởng tượng siêu việt của Thi Sĩ HÀN MĂC TỬ về nàng Trăng trần truồng tắm để dẫn nhập vào cái nhìn mới lạ về Nàng Xuân:”Mùa Xuân đến chẳng mặc quần”,”Muôn hoa cởi áo xuân thì” và nàng Xuân Tinh Thể nguyên hương hiện lên trong khoảnh khắc đầu sân: XUÂN LÕA THỂ TRẮNG HỒN đẹp vô ngần của XUÂN VĨNH THỂ ! Thi sĩ Bùi Giáng đã từng háo hức đón chào NGUYÊN XUÂN là như thế? Còn “Con Người là Hoa của Đất” và “Hoa của Con Người” ở đâu giửa XUÂN LÕA THỂ đó? Bạn yêu ơi! Hẵn là Hoa ấy đẹp vô ngần trên đỉnh hồn nhà thơ và trong tâm hồn đẹp thơ mộng thanh tịnh siêu thoát của bạn mà thôi! Chào thân mến!
Thơ đọc thấy cũng lâng lâng.
Tks Vũng Chua đã đọc thơ và để lại lời chia sẻ đồng cảm! Chúc bạn mùa xuân khỏe và vui!
Sáng nay , đọc thơ thi sĩ , xuân chập chờn bay trong tôi !
Cảm ơn Anh TRẦN BẢO ĐỊNH đoc thơ và chia sẻ đồng cảm! Mong anh mùa xuân khỏe và nhiều niềm vui!
Ca dao BD cũng có câu thơ khá hay:
Chim kêu dưới suối từ bi
Nghĩa nhân còn bỏ huống chi cái gùi
Tks Chip đã đọc thơ và chia sẻ! Mùa Xuân lõa thể trắng hồn,sắc màu tinh khôi thanh khiết hẵn là mùa xuân xứ Phật nên nghe được âm thanh “Chim Quyên hót giọng Từ Bi” đó,bạn ơi!