Vũ Thanh
Bản trường ca
QUI – NHƠN
ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA
Viết để vinh danh tình Mẹ
Và thâm tạ tình Em.
Vũ Thanh
Quê Hương và Mẹ ngày xưa ấy
Góp nhặt thành thơ, kỷ niệm buồn
– Ngữ Huyên- Nguyễn Văn Hưng đề tặng.
* *
Qui Nhơn Đôi Mắt Ngày Xưa
Nhắc bao kỷ niệm cho vừa nhớ thương
Bao nhiêu hoài vọng đêm trường
Một hôm trở lại, phố phường quạnh hiu
Người đi bỏ khoảng trời yêu
Ta về nhặt lấy bao nhiêu ân tình
Nhà xưa – kín một hồn trinh
Đường xưa -một thuở bóng hình ai qua
Trường xưa – dựng một thân ngà
Bãi xưa – thuở nọ có tà áo bay
Chiều xưa – con mắt thơ ngây
Trời xưa – vẫn vậy ! người ngày xưa đâu
Xa nhau để cuộc tình sầu
Trang đời tự đó úa màu. Thời gian.
– Thanh Nguyên – Võ Thanh Mỹ đề tặng.
NỘI DUNG
– I –
Quê tôi
– II –
Căn gác trọ
– III –
Mối tình thơ
– IV –
Phượng Vĩ
– V –
Dòng sông quê Nội
– VI –
Thu sầu
– VII –
Giáng Sinh kỷ niệm
– VIII –
Xuân hạnh phúc
– IX –
Đêm quỳnh hương
– X –
Tan vỡ
– XI –
Tạm biệt Qui Nhơn
– XII –
Ly hương
– XIII –
Thuyền viễn xứ
– XIV –
Năm năm cách biệt
– XV –
Mẹ Ơi
– XVI –
Qui Nhơn đôi mắt người xưa
– I –
Quê tôi
*
– Quê tôi có lũy tre làng
– Có dòng Bạch Mã[1] mơ màng uốn quanh
– Nước về tưới mát đồng xanh
– Khói lam vương tỏa mái tranh xóm nghèo
– Chiều êm vẳng tiếng sáo diều
– Đêm thanh thôn dã trăng treo mơ màng
– Mùa lên rộn rã xóm làng
– Gà cao tiếng gáy còn vang nhịp chày
– Mẹ tôi với tấm thân gầy
– Tóc xanh một mái nhuốm đầy tuyết sương
– Nhọc nhằn dưới ruộng trên nương
– Nuôi con bằng cả tình thương biển trời
– Để rồi trôi giữa dòng đời
– Đàn con thơ dại lần hồi ra đi
– Lưng còng mấy độ từ ly
– Mẹ mong con được vinh qui trở về
– Cuộc đời hiu quạnh Mẹ quê
– Sớm hôm tựa cữa mà tê tái lòng
– Mẹ sinh một lũ con đông
– Xế chiều mòn mỏi nhớ mong từng người
– Hôm nay Mẹ tiễn chân tôi
– Đi lên tỉnh học buổi trời mờ sương
– Chao ơi ánh mắt Mẹ buồn
– Lần từ ly ấy nhớ thương suốt đời
– Từ nay xa cách Mẹ rồi
– Chuyến xe thổ mộ buồn ơi là buồn
Mẹ quê
* * *
– II –
Căn gác trọ
*
– Thành phố nhỏ tuy không xa vạn dặm
– Nhưng ngút ngàn một nỗi nhớ thương quê
– Có nhiều khi những muốn bỏ trường về
– Làng quê cũ, con đê, vòng tay Mẹ
– Nhưng năm tháng rồi như cơn gió nhẹ
– Thoảng qua đời lặng lẽ mấy ai hay
– Đời học sinh sách vở, bạn và thầy
– Và mơ ước đong đầy căn gác trọ
– Theo tuổi lớn để thấy đời bé nhỏ
– Đầu ngẩng cao và tay với tận trời
– Ngắm muôn trùng mà lòng muốn ra khơi
– Chân ngạo mạn dẫm lên đời muôn lối
– Muốn rọi sáng những nơi còn tăm tối
– Muốn đi theo tiếng gọi của nước mây
– Thấy tương lai rộng mở trong tầm tay
– Đời hồng thắm những đổi thay kỳ diệu
– Rồi lặng lẽ ta giã từ niên thiếu
– Bước chân vào thế giới lắm hương hoa
– Cõi tâm tư vang vọng tiếng guốc ngà
– Và thấp thoáng bóng một tà áo trắng
– Xưa hờ hững chuyện ngày mưa tháng nắng
– Nay thấy lòng trống vắng lúc hè sang
– Mười ngón tay dần chuyển điệu cung đàn
– Xưa nhớ Mẹ giờ mơ màng đâu đó
– Đời học sinh thắm tô màu Phượng đỏ
– Hồn lớn dần mỗi độ tiếng ve kêu
– Chợt bâng khuâng chợt nhung nhớ ít nhiều
– Trang lưu bút còn bao điều muốn nói
– Hồn thuở ấy đã không còn biên giới
– Đi lang thang trên những suối tóc mây
– Rồi một hôm chợt tỉnh giấc mới hay
– Tà áo lạ ngất ngây ngày mới lớn
Tà áo lạ
– Và em đó, như thiên thần hiện đến
– Gót hài xinh dậy sóng bến tình tôi
– Áo trắng đơn sơ, lộng lẫy rạng ngời
– Ánh mắt ấy chao ơi kỳ dị quá
– Rất dịu nhẹ mà thân tôi hóa đá
– Đứng ngẩn ngơ như gã mất linh hồn
– Tiếng hát em dìu dặt tối liên hoan
– Như mê hoặc khiến đàn tôi rơi bậc
– Em quay lại ánh hờn vương khoé mắt
– Nét mày cau như vết cắt tim tôi
– Tiếng guốc em hờn dỗi bước đi rồi
– Tôi đứng lại nghe khung trời sụp đổ
*
– Xuân về bên cữa sổ
– Thành phố nở muôn hoa
– Từ độ có tiếng ca
– Và bóng tà áo trắng
– Tâm hồn tôi phẳng lặng
– Bỗng dậy sóng dạt dào
– Để từ đó lao đao
– Để từ đó hư hao
* * *
– III –
Mối Tình Thơ
*
– Mùa Xuân yêu em
- Ctrl và Click vào Link để nghe nhạc phẩm “Mối tình thơ”
http://www.vuthanhquockhanh.com/apps/podcast/podcast/164564
– Bướm hoa rộn ràng
– Dáng em dịu dàng
– Ước mơ ngập tràn
– Đường em đi qua
– Áo xiêm mượt mà
– Tôi dõi mắt nhìn …Xa xa
– Rồi Xuân qua mau
– Nhớ thương càng nhiều
– Bóng dáng yêu kiều
– Mái tóc buông dài
– Nhiều đêm trong mưa
– Dưới hiên nhà nàng
– Khói thuốc khơi tàn
– Nào em có hay ….
*
– Tôi từ độ biết tên người yêu nhỏ
– Biết lối đi và biết rõ nẻo về
– Buổi tan trường áo trắng nón nghiêng che
– Chiều xuân muộn dáng em về bóng đổ
– Ôm cặp vở em vô tình qua phố
– Tôi âm thầm đếm gót nhỏ chân em
– Vạt nắng xuân rơi rớt ở ven thềm
– Tôi yêu cả dáng em và vạt nắng
– Để thấy rợp một khung trời áo trắng
– Như ngàn mây vương mắc cõi tình thơ
– Áo trắng vô tình, áo trắng thờ ơ
– Về trắng cả giấc mơ năm mười bảy
* * *
[1] Sông Bạch Mã: Là một nhánh nhỏ của Sông Côn, Bình Định , lấy nước từ đập Bảy Yển cung cấp về cho các xã Nhơn An, Phước Hưng … về cho đến Gò Bồi đổ ra Đầm Thị Nại .
Quy Nhơn vốn nỗi tiếng là thành phố thơ ca
Nay nhờ vào các trang mạng, blogs nên còn sản sinh rất nhiều thi sĩ nữa đó Minh Mẫn ơi.
Ôi giá như mình có đôi mắt ngày xưa dõi theo nhỉ!
Có đó Comay ơi, chỉ tại nẫu âm thầm dõi theo chứ không dám nói nên lời mà thôi. Chắc là kiêu sa quá đỗi làm người ta sợ khiếp hồn phải không? Chúc vui.
Nhớ về QN mình vẫn nhớ những con đường đầy phượng đỏ,mùa hè tái tê trong tiếng ve u buồn
Quy Nhơn là thành phố rực rỡ sắc màu như cô xướng ngôn viên Ngọc Đan Thanh đã giới thiệu: Nắng vàng, phượng đỏ, áo trắng, biển xanh…. Lwthivinh ơi. VT viết bài hát này chỉ kê ra được một mảnh nhỏ của thành phố yêu thương này mà thôi. Chúc vui vẻ.
Mới tìm được link này trên Youtube. Mời các bạn xem:
Viết đọc xúc động lắm anh Vũ Thanh
Thankyou Hoa Dien Vy. Chúc năm mới mọi sự như ý nhé.
Ăn tết vui không anh Vũ Thanh ?
Chưa Tết lấy gì ăn Meomeo??!!!
Bên này Tết đến buồn như rệp vì không được nghỉ, lúc này con cái lại đi xa hết, chỉ còn hai vợ chồng già còn buồn hơn nữa. Nhớ VN và QN qúa chừng.
Meomeo ăn Tết vui nghen.
Cháo Anh Vũ Thanh!”Qui Nhơn đôi mắt người xưa”Một thời ăm ắp tình chờ hoài thương!Thi ca mối tình tơ vương..”Quê tôi ”mùa phượng con đường ngày qua…”Căn gác trọ”..”Tà áo lạ..””Mối tình thơ”ấy mãi là giấc mơ..Tà áo trắng bay thờ ơ..Người xưa đôi mắt tình cờ suy tư…Lời thơ trong bốn bài buồn..Nghe sầu man mác nhớ thương lạ kỳ!Qui Nhơn ..Qui Nhơn lời Người ra đi ,,Cho người ở lại..Là bao nhung nhớ tìm hoài trong thơ..!
Hì..hì.. Lại được đọc những dòng cảm nhận rất ngộ của aitrinhngoctram nữa rồi. Chúc năm mới còn ngộ hơn năm cũ nghen bạn.
Áo trắng vô tình, áo trắng thờ ơ
Về trắng cả giấc mơ năm mười bảy (VT)
Tôi tháy tôi ngày xưa trong những câu thơ này. Bình dị mà chứa cả một trời kỷ niệm.
Cảm ơn cảm nhận của Ngọc Bút. Lứa tuổi chúng mình trong đáy tâm hồn của ai cũng còn chứa một tà áo trắng cả, đúng không? Chúc bạn vui.
Đối với mình, truyện nào của Ái Duy cũng hay cũng để lại trong lòng một điều gì đó để ngẩm nghĩ….
Rất xin lỗi tác giả Vũ Thanh. Không hiểu sao com cho Ái Duy lại chạy qua đây!!!
Đã từng được nghe bài hát này rồi,hay !
Cảm ơn VHoc. Những bài hát Mối Tình Thơ trong Liveshow của cháu Quốc Khanh mình post lên Youtube đã bị họ kiểm duyệt lấy xuống cả rồi nên phải dùng tạm link vào trang web của mình. Không biết các bạn khách có gặp trở ngại khi vào trang web của VT không nhỉ? Lúc trước họ cấm đấy!!!
Trường hợp các bạn gặp trở ngại khi nghe nhạc xin cho hay để VT post bài hát lên Youtube trở lại. làm lén cho qua kỳ này rồi họ có rút xuống cũng được ..hì..hì..)
Chúc VHoc năm mới an vui.
Đọc thơ nhớ quy nhơn quá
Dat Nguyen ơi, bạn ở đâu mà nhớ Quy Nhơn, VT ở tận phương trời xa còn nhớ nhiều hơn bạn đấy. Chúc vui vẻ.
Chao ơi ánh mắt mẹ trong thơ buồn quá
Chào himlam, tên bạn lạ qúa nhưng hay!! Cảm ơn đã đọc thơ mình nghen.
Chúc năm mới vui vẻ.