Dịch giả Quế Sơn trò chuyện về tiểu thuyết nổi tiếng của William Faulkner, Nobel văn chương năm 1949. Lần đầu tiên cuốn sách được dịch sang tiếng Việt.***
– Anh đang dịch những trang cuối của “Nắng tháng tám” và anh từng chia sẻ, sau khi dịch xong, anh bị ấn tượng mạnh đến mức không muốn đọc những cuốn sách khác. Vì sao thế?
– Tôi bị rúng động bởi nội dung đầy chất nhân văn của tiểu thuyết này. Cốt truyện có vẻ đơn giản nhưng càng đọc càng thấy tác giả dẫn ta đi sâu vào những nỗi đau sâu thẳm trong nội tâm con người trong một bối cảnh xã hội ngột ngạt.
Cũng như trong cuốn Âm thanh và cuồng nộ (The sound and the fury) trước đó, trong Nắng tháng támFaulkner không sử dụng lối kể truyện đơn tuyến, sắp xếp các tình tiết theo thời gian, ông chọn lối trình bày khá phức tạp, theo cấu trúc vòng tròn, tức là bắt đầu kể câu chuyện khi nó gần kết thúc rồi mới quay ngược về các tình tiết trong quá khứ để rồi chấm dứt nó ở chương cuối. Và cùng lúc, ông cũng sử dụng một cách tuyệt vời các kỹ thuật tiểu thuyết tân kỳ như đồng hiện, như độc thoại nội tâm, như đa bội điểm nhìn.
Tôi chỉ muốn nói thêm là tôi trả lời câu hỏi với tư cách khiêm tốn của một người dịch, tôi không phải là nhà phê bình hay nghiên cứu về Faulkner. Bạn đọc, nếu muốn, có thể tìm hiểu sâu về cuốn Nắng tháng tám qua bốn bài giảng ở trường đại học Yale danh tiếng của giáo sư Wai Chee Dimock mà các bạn có thể tìm thấy trên youtube. Còn có hàng chục cuốn sách bằng tiếng Anh nghiên cứu về Nắng tháng támnữa để giúp chúng ta có thể tiếp cận tác phẩm từ nhiều góc độ khác nhau.
– Hầu hết tác phẩm của Faulkner bao trùm bóng tối của tội lỗi và chết chóc nhưng chính tác giả lại phát biểu rằng: “Tôi không chấp nhận sự tận cùng của con người”. Anh có ý kiến gì về điều này?
– Đúng là trong bài diễn văn đáp từ, ngắn gọn nhưng sâu sắc, khi nhận giải Nobel vào cuối năm 1950 ở Stockholm, Faulkner có đưa ra quan điểm: “Tôi quyết không chấp nhận sự cùng tận của con người”.
Để hiểu rõ ý ông, tôi thấy không gì hay hơn là trích dẫn thêm lời giải thích của chính ông, trong cùng diễn từ đó: “Rất dễ nói rằng con người bất tử chỉ vì giỏi chịu đựng, rằng khi tiếng chuông tận thế đã ngân tàn từ mỏm đá cuối cùng vô nghĩa, giữa hoàng hôn đỏ úa cuối cùng không có thủy triều lên, rằng ngay cả khi ấy vẫn còn âm thanh là tiếng nói yếu ớt không tắt của con người. Tôi quyết không chấp nhận điều ấy. Tôi tin rằng con người không chỉ chịu đựng: mà hơn nữa, sẽ vượt qua. Con người bất tử, không vì giữa muôn loài, nó có tiếng nói không bao giờ tắt, mà chính vì nó có một tâm hồn, một tinh thần biết đồng cảm, hy sinh và chịu đựng. Bổn phận của nhà thơ, nhà văn là viết về những điều đó. Có sứ mệnh giúp con người chịu đựng bằng cách nâng dậy tâm hồn con người, gợi nhớ lòng can trường và danh dự, hy sinh và tự hào, đồng cảm và trắc ẩn, cùng với sự hy sinh đã làm nên vinh quang trong quá khứ của con người”. (Nhật Chiêu dịch)
Nhưng không phải “hầu hết tác phẩm của Faulkner bao trùm bóng tối của tội lỗi và chết chóc” đâu. Chẳng hạn như cuốn tiểu thuyết cuối cùng của ông, The reivers (Những tên trộm) xuất bản năm 1962, một tháng trước khi ông qua đời đột ngột, và được trao giải Pulitzer danh giá của nước Mỹ, đọc thấy nhẹ nhàng và dí dỏm lắm.
Dù biết rằng trong bóng tối mọi sự đều có thể, từ những nỗi ham muốn bí ẩn đến những tội lỗi khó thú nhận, và ngay cả những tội ác hung hãn, Faulkner vẫn thường để cho bi kịch bao giờ cũng thắt nút và gỡ nút giữa ban ngày, và vào mùa hè, tức tháng sáu, bảy, tám hay bắt sang tháng chín một chút. Đọc Nắng tháng tám sẽ thấy rõ thiên nhiên và mặt trời tác động gần như định mệnh lên các nhân vật của ông, những con người sống một đời sống quẩn quanh ở miền nam nước Mỹ.
– Nếu nói chính sự mâu thuẫn trong quan niệm nhân sinh ở William Faulkner khiến trang văn của ông cuốn hút độc giả, anh nghĩ sao?
– Điều mà tôi thấy đáng chú ý ở Faulkner là nhìn chung, các tác phẩm của ông là nơi hợp lưu, là điểm hội tụ giữa cái lịch sử và cái vĩnh hằng. Cái lịch sử thì bám sâu vào vùng đất quê hương ông (quận Lafayette, bang Mississipi thuộc miền Nam mà người Mỹ thường gọi là “the Deep South”, nơi mà ông hư cấu thành quận Yoknapatawpha trong các tiểu thuyết của mình), một vùng đất nghèo nàn, khô kiệt dưới mặt trời thiêu đốt, với những phố thị bụi bặm, buồn hiu, cư dân da trắng, da đen thì bị chia rẽ, dày vò bởi nạn kỳ thị chủng tộc, lại còn bị ám ảnh nặng nề bởi dư chấn của cuộc Nội chiến Mỹ (1861-65).
Cái vĩnh hằng thì gắn chặt với thân phận con người sống trong một bối cảnh xã hội và lịch sử được phân định rõ ràng đó, với cái khổ, cái đau, cái ác vừa song hành, vừa giằng co túi bụi với cái vui, cái sướng, cái thiện. Và từ chỗ hợp lưu này, người ta thấy được con người vẫn thắng thế, vẫn vượt qua (to prevail, Faulkner dùng đến hai lần động từ này trong diễn từ Nobel ngắn gọn của mình) những nghịch cảnh đau buồn đầy dẫy trong cõi nhân sinh.
Nhìn như vậy thì tôi không thấy có gì mâu thuẫn mà trái lại, thấy ra sự mạch lạc, sự gắn bó chặt chẽ giữa các ý tưởng tiểu thuyết của ông, hay nói rộng ra, thấy được cái tâm thế nhất quán của ông trước thân phận con người.
| . |
– Anh đánh giá thế nào về việc những tác giả khổng lồ của nền văn học thế giới, như Faulkner, được giới thiệu ở Việt Nam?
– Tôi nghĩ các nhà văn lớn của những nền văn học khác nhau trên thế giới, mà các tác phẩm đã vượt qua sự thử thách của thời gian, nên và cần được giới thiệu. Chắc phần lớn bạn đọc sẽ đồng ý với điều này.
Cho phép tôi lấy một ví dụ, dù xưa cũ vẫn còn khá thú vị: Tiểu thuyết Nắng tháng tám xuất hiện lần đầu ở Mỹ, vào năm 1932, chỉ ba năm sau là đã có bản dịch tiếng Pháp do nhà xuất bản uy tín Gallimard ở Paris ấn hành, vào năm 1935. Nên nhớ là không có internet vào thời đó, và sự quảng cáo các tác phẩm văn học trên các phương tiện truyền thông thì cực kỳ hiếm hoi.
Không những thế, trong những năm 30 thế kỷ trước, người Pháp cũng xuất bản các bản dịch những tác phẩm khác, nay đã thành kinh điển, của Faulkner như Âm thanh và cuồng nộ (The sound and the fury),Khi tôi nằm chết (As I lay dying) và Absalom, Absalom!… Sự xuất hiện các tiểu thuyết này, qua bản dịch, đã gây chấn động trên văn đàn Pháp hồi đó, và các nhà văn lớn của Pháp như André Malraux (tác giả cuốn tiểu thuyết nổi tiếng La condition humaine (Thân phận con người), Jean-Paul Sartre (Nobel văn học 1964), đã viết ngay những lời giới thiệu hay nhận định trân trọng và nể phục về kỹ thuật viết tiểu thuyết tân kỳ và độc đáo cũng như lòng thương cảm sâu sắc của ông trước những nỗi đau của kiếp người.
Người Pháp, cho tới nay, vẫn còn nhắc tới một cách hãnh diện là đã khám phá ra đầu tiên thiên tài văn học Faulkner còn trong bóng tối trước các nước khác, và trớ trêu thay, trước cả quảng đại quần chúng Mỹ (Khi ông được giải Nobel văn học thì họ mới biết đến ông!)… Sau đó thì hầu như toàn bộ tiểu thuyết, truyện ngắn, thơ, kịch, truyện phim, các bài giảng ở đại học, ngay cả thư tín của Faulkner cũng đã được dịch ra tiếng Pháp, và được tái bản ít nhiều, nhất là hai cuốn Nắng tháng tám và Âm thanh và cuồng nộ.
– Theo anh sự đón nhận của độc giả trong nước với “Nắng tháng tám” nói riêng và các tác phẩm kinh điển thế giới nói chung, như thế nào?
– Với số lượng ấn bản khiêm tốn hiện nay (mỗi lần in khoảng 1.500 hay 2.000 cuốn) thì khó mà đánh giá một cách khách quan và đầy đủ việc giới thiệu các tác giả và tác phẩm lớn tác động thế nào đến công chúng đọc sách trong xã hội ta.
Tôi không thể biết trước được độc giả sẽ đón nhận Nắng tháng tám như thế nào. Tôi biết là đọc nó thì cần nhiều thì giờ (bản dịch tiếng Việt dài gần 650 trang) và đòi hỏi sự tập trung, sự chú ý nhiều hơn thường lệ. Tuy vậy, trước mắt tôi vẫn mong là nó sẽ có ích ít nhiều đối với các bạn sinh viên đang học hay quan tâm đến văn học nước ngoài, đơn giản vì nó là một kiệt tác của nền văn học Mỹ, và của cả thế giới.
|
Tóm tắt nội dung tiểu thuyết Nắng tháng tám:
Lena Grove, một cô gái bụng mang dạ chửa, đi bộ cả tháng trời từ bang Alabama đến thành phố Jefferson (thuộc bang Missisippi, nhưng là một thành phố hư cấu trong tiểu thuyết) để tìm người yêu tên là Lucas Burch, cha của đứa bé sắp sinh.
Ngày nàng đặt chân đến Jefferson cũng là ngày người ta khám phá ra cô gái già da trắng Burden bị cắt cổ, ngôi nhà lớn của cô bị đốt cháy, bởi người tình trong bóng tối của mình là Joe Christmas, một người mà ai cũng nghĩ là da trắng nhưng anh ta mang một bí mật bi thảm ít ai biết là có máu da đen trong người. Christmas bị săn đuổi, bị bắt giam vào ngục ở Jefferson nhưng rồi lại trốn thoát, chạy đến ẩn núp trong ngôi nhà quạnh quẽ của mục sư Hightower, và cuối cùng anh ta bị bắn chết rồi bị thiến ở đó. Trong thời gian đó thì Lena sinh con, rời bỏ Jefferson ra đi cùng với Byron Bunch, một người thợ làm trong cùng xưởng bào với Christmas và Lucas Burch, và là bạn của mục sư Hightower.
Nhân vật Christmas hiện ra dưới mắt ta như vừa là nạn nhân, vừa là biểu tượng, của những tội lỗi ở miền Nam nước Mỹ, nơi mà tâm lý kỳ thị màu da còn rất nặng nề vào thời điểm câu chuyện, tức những năm 20 thế kỷ trước. Mục sư Hightower là biểu tượng cho những ảo tưởng của miền nam đối với quá khứ (nhất là cuộc Nội chiến 1861-65) và nỗi đau dai dẳng vì bất lực, mất hết ý chí để sống trong hiện tại. Còn Lena, một nhân vật rất được độc giả Mỹ yêu thích, là biểu tượng của tuổi trẻ, của lòng tin yêu nơi con người, của sức mạnh tinh thần tiềm ẩn giúp ta vượt qua nghịch cảnh.
Cách đây vài năm, tờ tuần báo lâu đời và uy tín của nước Mỹ, Time, đã lập ra một danh sách (không xếp hạng) “Một trăm tiểu thuyết tiếng Anh hay nhất”, xuất bản trong vòng 102 năm, kể từ năm 1923 (khi báo Time này ra đời) đến năm 2005 (khi lập danh sách) thì trong đó có Nắng tháng tám. Trước đó, vào năm 1999, trước thềm thiên niên kỷ mới, nhà xuất bản văn học danh tiếng ở New York là Modern Library cũng lập ra một danh sách “Một trăm tiểu thuyết tiếng Anh hay nhất của thế kỷ 20” thì Nắng tháng tám được xếp thứ 54.
|
*** Dịch theo nguyên tác tiếng Anh “Light in August”, Nhà xuất bản Random House (The Modern Library), New York, ấn bản năm 1950.
Ngân Hoa thực hiện



Khi nào thì có sách vậy anh Sơn!
Theo thông tin tôi nhận được thì chừng một tháng nữa sẽ có sách. Cám ơn anh Trần Ban đã tỏ ý quan tâm.
Xin cảm ơn Anh QS!
Văn học chúng ta rất cần những người như Anh .
Mong anh khoẻ để còn cống hiến!
Kính.
Cám ơn anh Băng Sơn. Tuy ở London xa xôi mà anh vẫn quan tâm chuyện sinh hoạt văn học ở quê nhà. Thật quý. Chúc sức khỏe và an vui.
Ở đây thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ đến Cambridge, nơi tôi có theo học đại học vài năm thời trẻ. Lâu quá rồi tôi vẫn chưa có dịp trở lại thăm trường cũ.
Phải thật tâm huyết mới đủ can đảm dịch cuốn sách đồ sộ và xương xẩu này
Cám ơn bạn Lu. Tiểu thuyết của Faulkner tuy khó đọc nhưng sức hấp dẫn thì mãnh liệt và có chiều sâu con người.
Làm được một công việc đáng quí quá anh Quế Sơn ơi !
Cám ơn lời chia sẻ của bạn Ghềnh Ráng, khiến tôi cảm thấy bớt lẻ loi trong công việc dài hơi và cô độc này.
Cuốn sách của William Faulkner rất khó dịch hay
Như nhiều người làm việc dịch thuật văn học, tôi cũng trông chờ phản ứng của người đọc ra sao, xem họ đánh giá hay, dở thế nào, khi sách bắt đầu được bày bán ngoài tiệm sách hay trên mạng trong 1 hay 2 tháng tới đây.
Một công trình dịch thuật hết sức công phu
Xin cám ơn anh (chị?) Dang Tranh về lời “com’ khích lệ.
Chúc mừng ‘LIGHT in AUGUST’, the first version in Vietnamese, ra đời bởi anh dịch giả Quế Sơn quý mến; một tác phẩm lớn để đời của famous nhà văn William Faulkner của nền văn học “unbelievable” của The United States of America (USA – Hoa Kỳ) có giá trị về mọi mặt…; Là một tác phẩm đã đóng góp ít nhiều vào sự giàu mạnh, bình đẳng, nhân văn… của nước Mỹ và các nước Tây phương…
RB rất vui khi đọc cuộc ‘trò chuyện/phỏng vấn’ về tác phẩm. Mong “Nắng tháng Tám” sẽ mang lại nhiều tốt đẹp cho anh và mọi người và hy vọng nó sẽ được tái bản nhiều lần. Beautifully done, anh nhỉ?! Hãy vui nhiều với thành quả của mình! RB chúc anh luôn khỏe mạnh phong độ như tấm hình posted. Thank you!
Thân mến,
RB
Cám ơn anh Rong Biển lúc nào cũng có những lời ưu ái với mọi người trên Xứ Nẫu, và tôi cũng được hưởng lây. Chúc anh sức khỏe và an lạc.
Bác Rong ơi, vui lòng dịch dùm mấy từ tiếng Anh ra tiếng Việt đi. Terrible!
The United States of America là Nước Mỹ có 50 tiểu bang:
Alabama | Alaska | Arizona | Arkansas | California | Colorado | Connecticut | Delaware | Florida | Georgia | Hawaii | Idaho | Illinois | Indiana | Iowa | Kansas | Kentucky | Louisiana | Maine | Maryland | Massachusetts | Michigan | Minnesota | Mississippi | Missouri | Montana | Nebraska | Nevada | New Hampshire | New Jersey | New Mexico | New York | North Carolina | North Dakota | Ohio | Oklahoma | Oregon | Pennsylvania | Rhode Island | South Carolina | South Dakota | Tennessee | Texas | Utah | Vermont | Virginia | Washington | West Virginia | Wisconsin | Wyoming
Hai tiểu bang cuối cùng được sát nhập vào Liên bang là Alaska (03 tháng giêng, 1959) và Hawaii (21 tháng 8, 1959).
50 ngôi sao trên lá cờ Mỹ biểu thị cho 50 tiểu bang, và 13 sọc ngang biểu thị cho 13 tiểu bang đầu tiên gia nhập liên bang sau khi giành được độc lập từ Anh quốc năm 1776 (Lễ Độc Lập Ngày 04 tháng 07).
Còn mấy từ tiếng Anh khác, xin bác đại ca Ớt Bay chịu khó tra tự điển dùm. Cảm ơn!
Chúa quơi! Dzẫy na.
Chúc mừng anh Quế Sơn sắp ra dịch phẩm mới …
Rất mong được ngắm “NẮNG THÁNG TÁM” để “rúng động” …cùng Tác giả đây !(cừ)
Tui không phải là tác giả anh Hai Thơ ơi!
Dù sao cũng xin cám ơn lời chúc tình cảm.
Em áp dụng liền theo “ …lối trình bày khá phức tạp , theo cấu trúc vòng tròn, tức là bắt đầu …rồi mới quay ngược…”như Anh nói cho gọn ấy chứ ?(He he …hén)
Xin chúc mừng anh Quế Sơn! Rồi, đã và đang bày hương án, thắp nén tâm hương và sẵn sàng tâm thế để tham gia vào thế giới truyện William Faulkner qua nhịp cầu Quế Sơn đang chuẩn bị ” trình làng”… Nắng Tháng Tám, qua mấy dòng đối thoại trên quả là thật thú vị và đầy ấn tượng… hứa hẹn mở ra những chân trời sau những chân trời…
Cám ơn lời chúc của anh CQV. Anh viết “com” mà như làm thơ ấy, có ý thơ, có nhịp điệu… Vì mong muốn bản dịch có ích ít nhiều cho các bạn sinh viên học văn chương nước ngoài nên tôi đã làm việc hết sức cẩn trọng suốt chiều dài của 205.000 từ, nên qua đó trong thâm tâm mình cũng mong rằng bản dịch sẽ không phụ lòng các bạn đọc quan tâm như anh CQV.
Chúc mừng anh Quế Sơn! Rất mong được đọc tác phẩm dịch mới của anh! Anh Quế Sơn thật là tài
Nhìn hình phong độ đẹp trai sáng ngời! hihihi!
Cám ơn anh!
Cám ơn chị Trần Đông Oanh. Đọc hai câu thơ vui của chị khiến tôi bỗng dưng thấy tiếc thời hai mươi tuổi còn nhiều tóc trên đầu.
Em có đọc tác phẩm của ông này,hay nhưng nhức đầu lắm anh Quế Sơn ơi
“Hay nhưng nhức đầu lắm”! câu than này nhiều người đã phải thốt lên, bạn Tím ơi, kể cả độc giả người Mỹ khi đọc Faulkner bằng chính tiếng mẹ đẻ của họ, nghe Faulkner kể chuyện của chính xã hội họ.
Đầu tiên là phong cách viết truyện của ông thì không giống ai xưa nay: không những cấu trúc cuốn truyện phức tạp, cầu kỳ mà ngay cả cấu trúc từng câu văn cũng phức tạp, cầu kỳ không kém… ví dụ như có những trang dày đặc chữ mà không có lấy một dấu phẩy, dấu chấm hay dấu hỏi… từ hàng đầu đến hàng cuối! Đó là chưa kể đến chuyện thời gian thường bị ông đảo lộn tùng phèo trong tiểu thuyết, ta phải nhướng mắt đọc lại để biết chi tiết này, chi tiết nọ xảy ra lúc nào trong bối cảnh chung…
Thứ đến, bạn Tím cũng biết là nằm đàng sau những hàng chữ trong tiểu thuyết nói chung là văn hóa, đạo giáo, quan niệm thống soái hay niềm tin chủ đạo theo từng thời kỳ,… là lịch sử xã hội (social history) của đất nước tác giả, ngoài tâm tư riêng hay tâm thế của tác giả trước con người, trước cuộc đời. Trong trường hợp Faulkner, người đọc nước ngoài (không riêng gì người Việt chúng ta, mà kể cả người Pháp, Ý…) không phải ai cũng quen thuộc với các thứ trên, ở miền Nam nước Mỹ. Cho nên, theo khả năng của mình, tôi đã cố gắng đem vào bản dịch rất nhiều chú thích hầu giúp bạn đọc thấy dễ chịu khi thưởng thức văn chương ông, với mong mỏi tăng “phần cảm thụ”, giảm phần “nhức đầu” xuống nơi bạn đọc.
NHÌN TỪ GÓC ĐỘ NGƯỜI LÀM BÁO,TÔI CHO RẰNG ĐÂY LÀ MỘT PHỎNG VẤN HAY !
Cám ơn anh Hùng Nghị đã tỏ lời ưu ái.
Chỉ mới đọc giới thiệu không cũng đã thấy hay rồi
Cám ơn bạn Kim đã tỏ ra quan tâm.
Anh Quế Sơn, ơi,
Người ta hay nói tới chữ “đồng tâm, đồng cảm” để chỉ những tìm gặp trong tư tưởng giữa người thưởng thức và văn hoá, nghệ thuật. Anh đã bị rúng động với những tình tiết trong Light in August vì những nhân bản của nó chứng tỏ cái nhân bản trong anh cũng tràn đầy.
Chưa đọc Nắng Tháng tám nhưng qua bài phỏng vấn trên bà bếp chúc anh thành công khi sách được xuất bản nghen.
Chị Nga Torino ơi,
Nói rộng ra, không lẽ mình nghe theo lời ông Phật dạy, hiểu biết ít nhiều kinh Phật mà “đồng tâm, đồng cảm” với ổng thì mình cũng tự động là ông Phật sao?
Dù sao cũng xin cám ơn tình cảm lúc nào cũng rộng lượng của chị.
Và nhà xuất bản mà nghe được chị chúc thành công khi sách ra tiệm thì chắc lấy làm hoan hỉ lắm.
Thì ông Phật bảo “Phật tức Tâm” mà anh. Ai trong chúng ta cũng có ông Phật cả, chỉ buồn một điều là ông Phật trong con người trần tục thế nhân nầy không miên trường viên mãn mà chỉ khi ẩn khi hiện bởi che mờ của bụi bậm cuộc đời thôi.
Nói cho vui chứ tôi không rành kinh sách lắm đâu nghen anh, nghe lóm rồi viết theo thơi, có gì sai đừng cười làm tôi sợ hết dám viết đó nha.
Chúc anh dịch sớm hoàn thành cho bà con có dịp tốn tiền mua sách.
Xin chuc mung dich pham moi cua anh
Xin cám ơn cô Kim Mai.
Sẽ cố gắng tìm đọc anh Quế Sơn ơi !
Nếu mình bắt chước một “công thức” nói của người Mỹ: “Nếu bạn chỉ… một… trong năm, thì…”, câu “recom” của tôi sẽ là: Nếu anh VH chỉ có thể đọc duy nhất một tiểu thuyết nước ngoài trong năm, thì “Nắng tháng tám” là quyển đáng cho anh chọn.”
Xin anh đừng nghĩ vì tôi dịch nó nên mới “bạo mồm” như vậy.
Mới chỉ biết William Faulkner qua tác phẩm âm thanh và cuồng nộ,giờ biết thêm một thế giới khác của ông qua ‘Nắng tháng tám’
Anh Thanh Huy đã đọc “Âm thanh và cuồng nộ” rồi thì đọc “Nắng tháng tám” sẽ thấy dễ chịu hơn nhiều.
Chúc mừng anh Quế Sơn
Hồi trẻ học chút ít về W. Faulkner cũng như một số nhà văn nổi tiếng khác, từ ấy đôi khi cứ cho mình biết, thật ra chưa biết bao nhiêu. Bây giờ muốn đọc để biết tỏ tường thì không còn đọc nổi 650 trang.
Cảm ơn anh Quế Sơn đã bỏ công dịch ( chợt nhớ anh không “trẻ” hơn tôi bao nhiêu mà vẫn có thể dịch một tiểu thuyết đồ sộ, cả về số trang và nội hàm. Thật đáng cảm phục)
PS. Anh coi lại, địa danh MISSISSIPPI được nhắc đến hai lần trong bài nầy, lần đầu thiếu một chữ P, lần sau thiếu một chữ S.
Anh Thuận Nghĩa đúng là tinh mắt thật, vậy là anh vẫn “trẻ” chán. Thú thật, trước đó tôi đã gõ trên laptop chữ “Mississippi” cả chục lần, vậy mà…! Không biết đó có phải là dấu hiệu báo trước bệnh Alzheimer trong 10 năm tới không? Nếu có khi đó thì mới thật là “già” anh TN à.
Thấy anh nhắc, tôi vội vàng kiểm tra lại chữ này (xuất hiện khoảng 10 lần) trong bản dịch “Nắng tháng tám” để xem có viết thiếu “s” hay “p” không, may quá, không anh à.
Cám ơn anh về lời “còm” ưu ái.
Xin cám ơn bạn Mộc Miên.
Cám ơn chị TKLoan đã tỏ ý quan tâm. Thực ra, tôi đã hoàn chỉnh bản dịch “Nắng tháng tám” lâu rồi (và sách sắp in xong, dài đến 205.000 từ, khoảng 650 trang, với 145 chú thích do tôi soạn), và bài phỏng vấn này được thực hiện cách đây gần hai tháng, nay mới đăng hai hôm trước trên báo VNEXPRESS.NET :
http://giaitri.vnexpress.net/tin-tuc/sach/lang-van/dich-gia-que-son-rung-dong-voi-nang-thang-tam-2436398.html
Tôi muốn ghi lại ở đây một câu này (không hiểu sao bị biên tập cắt đi) :
“Trước tiên, tôi nghĩ đó chỉ là một phản ứng bảo hòa của tâm lý mình sau một thời gian dài làm việc trí óc mệt nhọc, mà tôi tin là thường xảy ra đối với nhiều người. Sau đó thì mọi chuyện cũng trở lại bình thường thôi, chứ làm sao khác được.”
Câu này là câu đầu tiên trong phần trả lời câu hỏi đầu tiên của bài phỏng vấn đó.
Chào anh”Quế Sơn và chị Ngân Hoa!”/Bài dịch”Lụa”cũng hay!Gìơ…. Thêm ”nắng tháng tám”/Đọc sơ qua hội dung tóm tắt của bài …Nghe cũng hấp dẫn!/Truyện nói nhiều về thân phận con người trong xã hội…Đọc thấy cảm động..Nhiều suy nghĩ xót xa…Thổn thức tiếng lòng lắm!.Xin phép gởi vài câu thơ..Nói lên tâm trạng đau khổ của người sống trong kỳ thị…[Một trái tim đi tìm nửa mình…/Nửa tâm hồn…Nửa của chính mình!/Đứa con ôm tay một mối tình/Ôm cả nhục nhằn..Bước phiêu linh!/Tiếng kêu bi thiết trong đêm vắng/Thương càm cho người phải ẩn thân!/”Kỳ thị màu da” đành câm lặng!/Ôm cả đau thương nuốt lệ tràn…]Cảm ơn bài viết Cảm ơn dịch giả!
Cám ơn bạn aitrinhngoctrana đã tỏ ra đồng cảm.
Chỉ đọc một đoạn tóm tắt mà TKL đã thấy quá hay ! hèn nào dịch giả Quế Sơn ôm ấp cả thời gian dài để chuyển ngữ thì làm sao không rúng động được…..Cám ơn NH & QS đã chia xẻ! & chúc mừng QS sắp hoàn thành tác phẩm mà mình tâm đắc nhất trong công việc dịch giả của mình!Chúc sức khỏe!