Lê Văn Hiếu
Mở toang lồng ngực mà về
Đón lấy làn mưa bụi
Đón lấy ngọn gió se
Hình như rét .
.
Ta người trên núi không thiếu lạnh
Có bữa thấy tuyết
Có bữa nhặt hạt mưa đong đầy xô đá
Nghe lạnh chưa em ?
.
Lạnh nứt vạt chân lông
Vỡ toát nỗi cô đơn băng giá
Ta mang cái lạnh ấy về
Để đón thêm lạnh nữa .
.
May mà còn có em
Còn có bước chân giận dỗi
Còn con mắt cười thiếu nữ
Còn hương tóc ngày xưa .
.
May mà còn có tiếng cười
Cười chật cả nhà
Cười nghiêng góc quán
Cười vỡ bến sông trăng
Suýt nữa là ta thiếp ngủ .
.
May mà ta đón nhận mưa xuân
Mưa bụi không lấm bụi
Thấy hồn mình vừa gội sạch trong .

một phong thái thơ rất ung dung tự tại
Mình thích phong cach tho cua Le Van Hieu
Một thi pháp thơ độc đáo
May mà ta đón nhận mưa xuân
Mưa bụi không lấm bụi
Thấy hồn mình vừa gội sạch trong .
———-
MNH RẤT THÍCH ĐOẠN NÀY. Ý TỨ HAY QUÁ
Hơi thơ mạnh mẽ, ý thơ tràn trề; cảm nhận được sự trong lành của những hạt mưa xuân.
Lạc An bình ngắn mà hay
Thích lời Bình của Lạc An !
May mà ta đón nhận mưa xuân
Mưa bụi không lấm bụi
Thấy hồn mình vừa gội sạch trong .
________
ý đoạn thơ hay
Bài thơ đầy cảm xúc và sâu lắng. Hiếu con gặp trong đời lắm những giọt mưa xuân, “mưa bụi mà không bụi” mát rượi ấy mà!
Chào anh ”Lê văn Hiếu”!Thơ ..Lời giản dị..Tự sự với tiếng cười sảng khoái..Vui trong lòng nhẹ nhỏm!?[Quen lạnh! Quen mưa!/Quen ấy chưa vừa../Bằng quen lạnh lòng!?/Quen cả bụi mưa!Quen mà không chứa!Rũ sạch lòng ưa?/Để cười nghiêng ngữa…/Em vẫn dễ ưa?]Ý thơ vậy phải o anh?