Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for Tháng Bảy 22nd, 2021

Nhà thơ Hồ Ngạc Ngữ tên thật Hồ Văn Khánh sinh năm 1950 tại Bình Định vừa mới đợt ngột từ trần hồi 12g 30 ngày 22/7 2021 tại huyện Châu Đức tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu. Hưởng thọ 72 tuổi

Để tưởng nhớ một nhà thơ tài hoa, một cây bút nhiệt thành của trang xunauvn.org, chúng tôi xin giới thiệu đến quý bạn đọc ba bài thơ cuối cùng trên trang facebook cá nhân của anh

.

ĐỐI CẢNH VÔ TÂM

Thả nhẹ con thuyền trên nước biếc

Mênh mang trăng sáng một vùng trời

Đóa sen nào nở trên đầm lạnh

Hương thoảng màu trăng giấc mộng trôi

.

Non xa sương phủ mờ đêm vắng

Cố quận ai về giữa dặm khơi

Tĩnh lặng chuông tan cơn trường mộng

Thiên thu còn đọng một tiếng cười

.

Khuấy nhẹ mái chèo trên sóng nước

Con thuyền trôi nhẹ một bờ vui

Cảnh tâm vốn chỉ là ngôn tự

Trói buộc nhau chi chuyện của người

.

Thuyền chở đầy trăng, người đã ngủ

Không tâm vô sự, áng mây trời

Vẫn hương sen thoảng trên đầm biếc

Vẫn bóng trăng vàng sáng lẻ loi

HỒ NGẠC NGỮĐêm 21.07.2021

.

NGƯỜI VỀ TRONG THƯƠNG KHÓ

.

Quê mẹ là bầu trời mở rộng

Xa đã bao năm, nay lại trở về

Con đường nhỏ, ruộng đồng, hương lúa trổ

Bếp khói lam chiều cay ánh mắt con

.

Cứ ngỡ xứ người là nơi nương tựa

Những bữa cơm chan từng giọt mồ hôi

Đêm con nhìn vầng trăng bên ô cửa

Thấy xót xa về những phận người

.

Quê mẹ vẫn như tấm lòng muôn thuở

Vẫn đón đàn con từng đứa trở về

Mẹ không bỏ ai những ngày thương khó

Gió trên đầm vẫn mát rượi làng quê..

.HỒ NGẠC NGỮ20.07.2021

.

BUỔI CHIỀU,NGỒI NHÌN NẮNG

.

Nhớ bạn, ngồi nhìn bóng nắng

Lá khô rụng xuống bên thềm

Ngày mai ai còn ai mất

Đời người sao mãi buồn tênh

.

Nhớ bạn, uống chung trà nhạt

Câu thơ muốn viết lại quên

Bạn nói, tháng ngày qua vội

Viết nhiều, lòng lại buồn thêm

.

Nắng trải một màu Thu sớm

Cúc vàng mấy đóa thân quen

Gió lật từng trang kỷ niệm

Đời vui vì có bạn hiền…

HNN16.07.2021

Read Full Post »

Thơ dặn riêng

Nguyễn Đông Nhật

.

Tranh Picasso

Anh có danh hay anh có thơ

Câu hỏi ỡm ờ, có phải?

Thế sự làm người ta yếu đuối

Cây thập tự nặng hơn thời đấng Ky-tô.

.

Anh viết dăm bài, anh viết ngàn trang.

Hay dở khen chê cái vòng luẩn quẩn.

Thơ là thơ, dẫu nghiệp hay nghề

Đều khó như giản đơn mọi việc.

Nhiều định nghĩa thường xuyên biến dạng.

Cái bóng của anh không thể ngồi yên lặng.

Sau khi tan vào những gì xa lạ

Anh thấy gương mặt mình trên

vách tường câm.

.

Bi kịch hay hài kịch đều phải dàn dựng

Bằng tất cả máu của đời anh.

Thiêu rụi hết những cánh rừng năm tháng

Còn chút xá – lợi – thơ hay chỉ tro tàn?

Read Full Post »

Mây

Nguyễn Hoàng Anh Thư

.

Mây

Đó là cách chúng ta có thể đâm sầm vào
Một thế giới đang chuyển động
Mà không hề hấn gì
Em nắm mây trong tay
Kéo ngày lại giữa nỗi nhớ mùa hè oi bức
Từng câu chuyện không lời
Em ôm mây nóng bỏng
Chạy về phía mặt trời
Em nắm mây trong tay đắp ngày muốt mềm mi mắt
Đó là điều kỳ diệu nhẹ nhàng để có thể quên đi thế giới
Nơi mà chúng ta đang đứng đây
Trên sự trì nặng của đôi chân và đôi mắt mệt mỏi
Trên rất nhiều ô cửa giả
Có thể đó là một bí mật mà chúng ta có thể mang theo
Cùng với hơi thở
Của cuộc sống vốn dĩ im lặng
Có thể đó là chiếc áo em khoác cho những lúc bất chợt buồn
Em nắm mây
Chờ sự im lặng nở bung
Trôi
Trôi
Chẳng có con đường nào để biết được hết điều bất tận
Em chờ từng ngọn mây ngã rạp xuống
Trong hơi thở
Để nỗi nhớ bất động cùng đám rong rêu
Bên dưới ô cửa nhỏ

Read Full Post »