Lê Văn Hiếu
MẠCH NGUỒN …
.
Vì xa biển nên anh không thấy biển nhắm mắt như thế nào
Càng không nghe lời giận hờn của sóng
Vì xa biển nên không nghe linh hồn con cá khóc
Linh hồn có nước mắt không
Cá chết có nước mắt không ?
*
Như thể từ ngày anh xa Sông
Từ ngày anh quay quắt với Sông
Không biết Sông bên nào bồi bên nào lở ?
*
Anh về với bến nước trên đồi cao ,
Bến nước trên đồi cao ,
Giờ cũng không còn nữa
Tiếng cười giòn của năm nào
Ra đi không từ giã ?
*
Cái Giếng trong vườn nhà anh
Đêm đêm về lại khóc
Ngày thở những tanh rêu
Đêm thở những mùi buồn
Liệu còn mạch nguồn nào
trong vắt với chúng ta không ?
VẾT XƯỚC
Ghen
Ghen đến khùng điên
Đến cay cay con mắt
.
Con mắt lú lẫn
Nhìn gà hóa cuốc
Nhìn cuốc hóa bông hoa
Nhìn bông hoa bốc hơi thành bụi
.
Bụi lơ lửng bay
Vướng vào cộng cỏ
Vướng vào sợi tóc
.
May mà có hạt sương mai
Thương tình nhỏ xuống gội rửa
.
Càng rửa càng dính chặt
Càng rửa càng hằn sâu một vết ố
.
SỰ LỪA DỐI
NGỌT NGÀO
**
Vẫn biết sự lừa dối ấy không được ngọt ngào
Nhưng tôi vẫn ngậm như ngậm từng ngụm café nhiều đường mỗi sáng
.
Tôi không hề xoay lưng với đôi điều giả dối
Tôi tự dặn mình hãy đừng oán hận những gì đã chết
.
Tôi cắn răng mà nhai từng hớp rượu
Tôi mím môi mà cười – những nụ cười đắng chát
.
Nhìn hạt bụi nhỏ nhoi mọc cánh bay về trời
Nhìn nỗi buồn thêm chân chui nhanh xuống đất …
.
Lê Văn Hiếu