Trần Ngọc Tuấn
TỰ TÁNH
.
Bản lai diện mục là đây
Sao còn tìm kiếm đêm ngày xa xôi
An nhiên tại chỗ ta ngồi
Sao còn điên đảo bồi hồi trước sau
.
QUÊ NHÀ
.
Đâu đâu cũng thấy quê nhà
Giọng chim hót sớm, tiếng gà gáy trưa
Đò chiều lặng lẽ dưới mưa
Thong dong ông lão đón đưa người về
.
TRÊN ĐƯỜNG THIÊN LÝ
.
Đường đi sáu nẻo mênh mang
Chẳng mong biển lớn, chẳng màng núi cao
Đêm về sẵn có trăng sao
Sáng ra sen nở đầy ao trước nhà
.
NGƯỜI VỀ VỚI THƠ
.
Mừng người về lại với ta
Bao phen nắng tưới mưa sa mịt mờ
.
Mừng người về lại với thơ
Hồn nhiên câu chữ ngu ngơ điệu vần
.
Mừng người về lại chân thân:
Một dòng nước lặng trong ngần suối reo
Cảm ơn bạn. Những đoạn văn này tôi đọc trong các tác phẩm của tác giả Từ An. Nhân thấy một vài đoạn mình thấy hay, ghi lại. Mời quý bạn xem qua. Phần còn lại trong các quyển Cát Bụi Hồng Trần, Tuần Trăng Vi Diệu…Những sách này mời các bạn vào trang web chuabenhdongian.com để xem và có gì trao đổi xin liên hệ với tác giả theo địa chỉ dưới đây:
Tác giả: Từ An
ĐT: 01275934607
Mê là tâm mê
Ngộ là tâm ngộ
Ngộ rồi biết không tâm
Không tâm còn chẳng có
Mê ngộ chỗ nào thành!
$$$
Tâm chạy theo cảnh
Cảnh lại sinh tâm
Đầu? Đuôi? Trụ xứ?
Chỉ bảo là lầm!
***
” Ai? ” Là chỗ sống chết!
Biết được ai, ai biết
Người này thõng hai tay
Vào chợ không còn mất!
@@@
Liễu sanh tức thoát tử
Đạt Lý là Sự thành
Sinh tử vốn không hai
Sự lý đâu trình thử!
&&&
Vô lượng lần sinh diệt
Dòng nhân quả luân lưu
Do mê mờ bản tánh
Thấy có ra có vào!
@@@
Chết đây lại sanh kia
Chúng sanh nhiều hay ít
Hình dung như bọt nổi
Biển nước chưa từng lìa
$$$
Pháp không sanh chẳng diệt
Tâm chưa từng đến đi
Đất bằng luôn dậy sóng
Chỉ tự mình phân ly
@@@
Tâm cảnh như hoa đốm
Lúc nào cũng lăng xăng
Chớ cầu tìm an ổn
Chỗ này hay chỗ kia
&&&
Bổn lai vốn là Biết
Lại muốn biết cái gì
Nên năng sở vọng lập
Có Phật có Chúng sinh
###
Không Thiền cũng chẳng Tịnh
Mật tu theo tâm mình
Tâm tâm chưa từng dính
Nói gì tu chẳng tu
^^^
Đạo không có đường vào
Vì nó không có cửa
Cửa là do mê lập
Bỏ vọng liền được vào
@@@
Tự tâm bạn bị điều kiện hóa nên sản sinh ra sự sự lý lý, rồi vô số vấn đề sinh ra, bạn bị cột trói bởi nó. Rồi cũng tự tâm bạn tạo tác học tập phương pháp để giải quyết vấn đề rồi cũng tự tâm bạn chứng đắc. Bạn đi tìm đạo sư để ấn chứng cho bạn, vì bạn không biết Đạo sư chính là Tự Tâm bạn, đầy đủ không thiếu thốn dù vô minh hay bất cứ phẩm tính nào
Chân thành cảm ơn Anh Ngô Quang Hiển đã đăng thơ. TNT rất vui khi được các Anh ,Chị đọc thơ và có lời bình. Thân chào !
Reblogged this on Tranngoctuanvn's Blog.
Hình như thơ có pha chút tư tưởng Lão Trang thì phải ?
Tác giả viết về thiền dễ hiểu,gần gủi,không cao siêu.
Thơ êm ả như lòng người thanh thản.
Mỗi một bài là một khúc an nhiên
Cho Bếp có đôi lời ngưỡng mộ
Có những câu thơ đọc được, dung dị nhưng chất tải của thơ có….
Dòng thơ thiền này cũng là khá dễ chịu.
”Tự Tánh”động nên nào yên!”Trên đường thiên lý”bỗng nghiệm thấy ra…”Không đâu bằng chỗ ”quê nhà ”Nghe chim hót sáng nghe gà gáy trưa ”Đò chiều ông lão đón đưa…”Mừng người về lại với thơ ”điệu vần”Chân thân nước lặng trong ngần Chẳng mong biển rộng chẳng màng núi cao ! Đêm trăng sáng sen đầy ao Hồn nhiên con chữ thả vào vô tư Thơ thới nhẹ bay hồn thơ..Tiếng cười tồn đọng vui cho sướng đời!
Lần đầu được đọc thơ anh. Thật thú vị. Mỗi bài là một nét rất riêng. Những hình ảnh hiền hòa, đượm hồn quê như:
“Đâu đâu cũng thấy quê nhà
Giọng chim hót sớm, tiếng gà gáy trưa”
Lại làm MMT thích hơn cả.
Chúc anh vui.
MMT
Thơ bình dị,hay.
Thơ thiền,nhưng bản lai diện mục của thi sĩ là gì ?
Tự tánh thì làm sao biến đỗi,nhà thơ ui !
Bài Tự tánh hay