THANH QUẾ
Tôi quen biết Nguyễn Kim Huy trong một trường hợp khá lý thú. Vào năm 1987, Nhà xuất bản Đà Nẵng in tập truyện dài Rừng trụi của tôi. Nhà xuất bản cho in số lượng lớn (4 vạn quyển) nhưng giấy rất xấu, dã đen lại còn một mặt láng một mặt nhám. Các trang ở mặt nhám chữ câu bị mất, nhòe nhoẹt không đọc được. Cầm quyển sách trên tay, tôi uất đến phát khóc. Tôi đến nhà xuất bản để gặp các anh lãnh đạo đề nghị in lại. Các anh lãnh đạo cùng những biên tập khác biết tình hình này nên rút êm, chỉ để lại một biên tập viên mới toanh, mặt non choẹt người mảnh khảnh dáng thư sinh ra tiếp tôi.
– Ban Giám đốc đâu? Tôi hỏi.
– Dạ các ảnh đi họp hết rồi anh ạ. (more…)