CÒN GẶP NHAU
Tôn Nữ Hỷ Khương
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời
Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Tình người muôn thuở vẫn còn vương
Chắt chiu một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương, vạn nẽo đường
Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi
Bao nhiêu thú vị ở trên đời
Vui chơi trong ý tình cao nhã
Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời
Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi
Cho hương thêm ngát, đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người
Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giữa miền đất rộng với trời cao
Vui câu nhân nghĩa tròn sau trước
Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau
Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc , say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày
Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý, lẽ huyền vi
An nhiên tự tại lòng thanh thản
Đời sống tâm linh thật diệu kì.
TNHK
Bài Thơ “ CÒN GẶP NHAU” Của TÔN NỮ HỶ KHƯƠNG-
MỘT TRIẾT LÝ SỐNG GẦN GŨI, AN LẠC & THẮM ĐƯỢM ĐẠO VỊ. ..
Bài Viết : M a n g V I ê n L o n g
Bài thơ “ Còn Gặp Nhau” ( trong tập thơ “ Hãy Cho Nhau” nhà XB Trẻ-XB lần đầu/ năm 2004)) được Nhà Thơ Tôn Nữ Hỷ Khương viết vào năm 1993-khi nữ sĩ bước vào tuổi 56. Hơn 17 năm qua, bài thơ đã được rất nhiều người biết đến như một bài thơ hay nhất của chị-vì đã chuyễn tải đến cho người đọc một triết lý sống rất gần gũi, an lạc và thắm đượm Đạo vị!
Ngay tựa đề bài thơ-“ Còn Gặp Nhau” ,đã gợi lên một hiện thực đời sống rất đơn giàn, mà cũng rất đau xót : Chúng ta còn sống được đến hôm nay-bây giờ, đã là một diễm phúc, vô cùng quý báu, so với bao người đã vắng mặt- đã ra đi…Nhà thơ Kahlil Gribran ( Liban) cũng có niềm đồng cảm như vậy khi tha thiết thốt lên “ Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy/ Cho tôi thêm ngày nữa để Yêu Thương”.
“Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nỗi
Chỉ có tình thương để lại đời …”
Mở đầu bài thơ nữ sĩ đã khẳng quyết một điều tưởng bình thường- nhưng thật vô cùng quan yếu cho nhận thức về cuộc sống :“ Chuyện đời như nứớc chảy hoa trôi” và “ Chỉ có tình thương để lại đời”-đây là một nhận thức dựa trên kinh nghiệm trực tiếp từ đời sống chứ không phải là một điều gì mơ hồ. Chính tính xác thực của sự cảm nhận căn bản này, đã khởi đầu cho “ Còn Gặp Nhau” như một dòng chày tự nhiên, hồn nhiên – miên man trong lòng người đọc. Chân lý mà Đức Phật đã khuyến dạy từ hơn 2500 năm trong “ tứ thánh đế” ( Khổ/ Không/ Vô Thường/ Vô Ngã)-đã là nguồn cảm xúc thẳm sâu như máu thit trong tâm hồn người thơ và chợt thốt lên lời nhắn gởi rất êm nhẹ, rất đơn giản: “Còn gặp nhau thì hãy cứ vui…”. Bởi vì “ Lợi danh như bóng mây chìm nỗi” – có gì mà phải khổ tâm nhọc sức mà cố bám víu vào cái “ bóng mây chìm nổi” có/ không ấy?
Để cho cuộc sống được an vui/ hạnh phúc đích thực thì chúng ta nên làm gì ?
“Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Tình người muôn thuở vẫn còn vương
Chắt chiu một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương, vạn nẽo đường…”
Cuộc sống vốn dĩ chất chứa nhiều phiền não, khổ đau-phần lớn chính vì sự thù ghét, sân giận luôn có mặt trong đời. Cuộc đời ngắn ngủi, tạm bợ là thế-“ thân như điện ảnh hữu hoàn vô” ( Thiền sư Vạn hạnh) là thế-“ còn gặp nhau thì hãy cứ thương”-là một liều thuốc nhiệm mầu , là một triết lý sống thực tiễn đem lại niềm an lạc cho chính mình ( và cho người)-bời vì” Tình người muôn thuở vẫn còn vương”-Tình Người không bao giờ mất, còn mãi bên đời ( trong lúc mọi thứ- vạn hữu luôn quay theo cái vòng vô thường bất biến : Sinh/ Trưởng/ Hoại/ Diệt). Đây là một cảm nhận “ rất người”, rất chân thật-như một lời tâm sự tha thiết:
“ Chắt chiu một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương, vạn nẻo đường”
Không cần nhiều-chỉ “ một chút “ thôi/ mà phải chắt chiu, phải gom góp, phải cẩn trọng, phải chân thành-thì cũng có thể “ Gửi khắp muôn phuơng, vạn ngã dường”-để sẻ chia -xoa diu, an ủi cho cuộc đời lắm hệ lụy đau buồn này . Một chút thôi-một giọt nước nhiễu lâu ngày cũng đầy bình-“ Một chút tình thương ấy” là cả một tấm lòng thành của Người đến với Người. “ Một chút” ấy thôi-mà đã có mấy ai còn nhớ ?
“ Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi
Bao nhiêu thú vị ở trên đời
Vui chơi trong ý tình cao nhã
Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời “
Cuộc sum vầy trong niềm vui, tiếng cười-trong tình thương yêu gần gũi chân thành – đúng là một cuộc hội ngộ hạnh phúc của đời người. “ Hãy cứ chơi”-là một thái độ thong dong, tự tại-biết tận hưởng cái phút giây hiện taị mầu nhiệm của đời sống. Vội vàng, bon chen-giành giựt thì chỉ đắm chìm trong âu lo, đau khổ mà thôi! Bởi vì “ Bao nhiêu thú vị ở trên đời/ Vui chơi trong ý tình cao nhã” đang mở ra, chờ đón những tâm hồn biết sống/ biết đặt tình thương yêu lên trên mọi thứ ở đời. Ai đã làm đuợc điều ấy-thì hiển nhiên “ Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời”-hay là cõi an lạc vĩnh hằng ( nhà Phật gọi là Niết Bàn/ Cực Lạc) đang có mặt ở cõi trần gian này vậy.
“ Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi
Cho hương thêm ngát, đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người “
Nụ cười là một biểu lộ tình cảm giữa người với ngừơi –là sợi dây thân ái nối kết những tấm lòng –nhưng trong thực tế đời sống, lắm khi rất hiếm bắt gặp nụ cười! Vì đâu? Vì tâm đang mãi đảo diên dong ruỗi theo dục vọng, tham sân-vì lòng chưa mở và tình chưa chớm! Vi vậy-ở đây-Nhà thơ đã thúc giục, đã thống thiết kêu goi: “Còn gặp nhau thì hãy cứ cười” . Hãy cười lên đi! Cười thoải mái. Vì chúng ta có diễm phúc đang còn sống, còn có mặt bên nhau, bên cuộc đời này-“ còn gặp nhau”! Bời vì nụ cười sẽ làm “ Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi/ Cho hương thêm ngát, đời thêm vị/ Cho đẹp lòng tất cả mọi người” ! Nụ cười cần thiết cho ta/ cho người và cho đời là vậy-thì sao dại gì không “ cười” ?- lại ưu sầu, đắn đo?
“ Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giũa miền đất rộng với trời cao
Vui câu nhân nghĩa tròn sau trước
Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau…”
Người xưa đã có nói “ Tiếng chào cao hơn mâm cỗ”– nhưng mâm cỗ thì tốn tiền. còn tiếng chào đâu có mất mát gì? Vậy mà, lắm khi-chúng ta gặp nhau-lại tỏ ra rất “hà tiện “ tiếng chào? , Vì e ngại điều gì? Hay vì phân biệt, sân giận, tỵ hiềm? Nhà thơ đã gạt bỏ ra tất cả những hệ lụy oan khiên của đời sống-với tâm rộng mở, trải lòng với đời- nhà thơ đã cổ vũ mọi người: “ Còn gặp nhau thì hãy cứ chào”. Hãy cứ chào nhau thân tình, chào nhau thương yêu-thì tất cả mọi sự sẽ êm đẹp thôi! Giữa đất trời lồng lộng kia cũng sẽ đồng cảm, chia sẻ với người “ Vui câu nhân nghĩa tròn sau trước/ Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau”. Cùng chào nhau/ cùng tặng nhau “ chân tình “ ( tình người chân thật) son sắc, thủy chung -thì cuộc sống sẽ tươi đẹp biết bao!
“ Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc-say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày..”
Lập lại đến 6 lần “ say” trong một khổ thơ-nữ sĩ mong muốn mọi người-trong giây phút hiện tại đây/ còn gặp nhau- đã là một niềm vui lớn-thì “ hãy cứ say”/ cứ vui-cứ thương- cứ chơi-cứ cười và cứ say/ đừng bận tâm đến sự ràng buột của toan tính, so đo, thù hận (…) nữa !
“ Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc-say bè bạn..”
Trong đời ngừơi, đã có lúc nào chúng ta đã được một lần thôi “ say tình, say nghĩa “ chưa? Thật là diễm phúc ( và đáng trân trọng thay) cho những ai đã có được cái “ say” cao quý ấy! Đây là một cái “ say” nồng nàn nhất, ấm cúng nhất-và cũng khó quên nhất của đời người. “ Say thơ, say nhạc” thì có lẽ cũng thường có, nhưng “ say bè bạn” thì thật cũng rất hiếm! Bè bạn mà làm ta phải say ư? Có đó. Say nghĩa là “ quên” mọi thứ quanh đời để trải lòng với tri âm sau bao năm tháng cách xa-nay “ còn gặp nhau” -bên đời nhau như ngày nào, thì hỏi không “ say” sao được? Ôi! Những cái “ say” đầy ắp tình người trong sáng thiêng liêng như vậy thì sao ta lại bỏ quên? Không gian và tháng ngày đâu còn ý nghĩa gì cho cuộc sống ta trong giây phút tuyệt vời hạnh phúc ấy? . “ Quên cả không gian lẫn tháng ngày” buồn bã, khổ đau để cùng nhau tận hường cái thời khắc “ còn gặp nhau” của sát na hiện tại nhiệm mầu này!
“ Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý, lẽ huyền vi
An nhiên tự tại lòng thanh thản
Đời sống tâm linh thật diệu kì! “
“ Còn Gặp Nhau”-là vẫn còn hiện diện trên cõi tạm này-thời gian tồn tại của đời người không dài ( Đức Phật nói là chỉ dài trong một hơi thở/ thở ra mà không thở vào-là coi như trở lại “ không”)-nên nhà thơ đã bày tỏ thêm niềm ước mong cuối cùng của mình với người là “ Còn gặp nhau thì hãy cứ đi!”/ hãy cứ tinh tấn, dũng mãnh bước lên phía trước để “ Đi tìm chân lý lẽ huyền vi”. Chân lý lẽ huyền vi ở đây-chính là triết lý sống cao cả, mầu nhiệm để giải thoát khỏi cuộc trầm luân, khổ đau, phièn não của kiếp nhân sinh- hướng đến chân trời mới an lạc vĩnh hằng. Chân lý ấy sẽ đem lại cho tất cả được “ An nhiên tự tại lòng thanh thản”-điều mà trong thâm tâm của chúng ta đều hoài vọng, ước mơ! Và khi đã đạt được niềm an vui tự tại, cảm nhận được niềm hỷ lạc nhiệm mầu của “ chân lý lẽ huyền vi”- có thể “ thõng tay vào chợ” thì ngay lúc ấy-chúng ta mới hiểu được rằng “ Đời sống tâm linh thật diệu kì” – thật vi diệu, bất khả tư nghì-mà từ bấy lâu chúng ta đã lãng quên, bỏ bê, xem thường “ đời sống tâm linh” – để điên đảo chạy theo những cám dỗ vật chất tạm thời luôn luôn dính chặt với nỗi khổ đau và phiền não…Đây cũng là lời “ cảnh báo” thống thiết trứoc một thực tại thực dụng của đời sống văn minh vật chất đã dần làm khô cằn, xói mòn-tiêu mất cái phần đời rất quan yếu ấy trong tâm mỗi con người…Đây cũng là một thãm họa chung của nhân loại đang đứng trước bờ vực thẳm vì sư vắng mặt của một “ đời sống tâm linh diệu kì”!
Tôi đã đọc bài thơ “ Còn Gặp Nhau” của Tôn Nữ Hỷ Khương nhiều lần ngay từ khi chị mới công bố ( khoảng giữa năm 1993) đến thuộc lòng ( khi ấy bài thơ chỉ có 6 khổ đầu ). Được nghe nhạc sĩ Võ Tá Hân phổ thành ca khúc. Sau này, tôi cũng vô cùng ngạc nhiên khi có dịp dự nhiều cuộc gặp gỡ vui chơi của bạn bè-nhiều thế hệ, nhiều thành phần xã hội-lại được nghe nhiều người đọc thuộc nó . Tôi nghĩ, chính vì tình cảm quá chân thành, quá gần gũi thực tế của bài thơ nên nó đã được mọi giới yêu thích-từ cô bé học sinh, cậu sinh viên, đến người có học vị, quan chức- hay người đi xe thồ, sữa xe gắn máy,cô thợ may-cũng đều cảm thấy là tiếng lòng và niềm ao ước của chính mình? Tính phổ quát của bài thơ vì thế là rất lớn. Sức chuyễn tải của bài thơ cũng thật mạnh. Theo tôi-một bài thơ đạt được hai yêu cầu ấy- là một bài thơ “để đời “- “ Còn Gặp Nhau” là một bài thơ rất hay của nhà thơ Tôn Nữ Hỷ Khương vậy!
Điệp khúc “ Còn gặp nhau/ còn gặp nhau…”-được lập lại đến 7 lần trong bài thơ như âm vang bất tận- lời thì thầm khôn nguôi, lời nhắn gửi ân cần, và là ứơc mơ của những tâm hồn rộng mở dào dạt yêu thương…
Quê nhà, tháng 8/2010

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời
///////////////
Đọc mấy câu này thật là thấm thía về lẽ vô thường của cuộc đời.
Cảm ơn Mai Vân đã đồng cảm với Tác giả! Bài thơ này đã được nhiều người thuộc, bởi nó đã ” nói giúp ” cho lòng họ bao điều tâm huyết MV ạ! Chúc an vui!
MN ơi! Cám ơn Cháu đã ” nói giúp ” ý Chú với bạn MV! Đúng là vậy! MN chắc cũng tâm đắc với thơ chị TNHK nhỉ? Cám ơn MV & MN nghen? Chúc dzui dzẻ! MVL
Đọc bài thơ tự dưng bao nhiêu bức bối bực bội giảm dần. Cảm ơ TNHK và anh MVL.
Tấc giảTNHK ( và cả anh cũng ” ké ” chút ) rất mong vậy Thu Hồng à! Mong TH mãi an vui! Tất cả đều chỉ vì bạn bè đồng hương XN & đồng môn cuongdeqnh cả mà, em!
Thơ, lời bình, nhạc đều hay, cảm thụ xong TB cảm thấy thư thái. Cám ơn các tác giả: Tôn nữ Hỷ Khương, Mang Viên Long, Võ Tá Hân.
Thiên Bồng ơi! Đọc thơ mà ” cảm thấy thư thái ” là dzui rầu! Vẫn mãi dzậy nghen? Chúc ngày mới an lành!
Quận chúa làm thơ hay quá!
Chào Phương Mai! Anh cũng nghĩ vậy vì trong Thơ thấm đượm tình ( mà ngoài đời thường chị HK cũng thế đấy ! )
Hay vô cùng!
Vui nhé? MVL
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời
—————-
Thơ hay mà anh Long cũng bình hay luôn
Cám ơn Thúy Loan! Em luôn rộng lòng vì bạn & vì thơ…Chúc an vui! MVL
Có khi nào gặp nhau mà chẳng thèm dòm nhau không nhỉ?
Tôi tin là có thể có – nhưng ít thôi! Nhưng làm dzậy m,à chi? Mệt! Hãy hỷ xả khi ” Còn Gặp Nhau ” nhé? MVL
Chỉ cần còn gặp nhau là vui rồi.
Thơ cũng hay mà bình cũng hay.
Cám ơn Tú Tàng! Thơ hay mới khó – chứ ” bình ” là chuyễn dễ mà! ( chỉ ăn theo thôi mà!) . Chúc TT & cô MT vui vẻ nhé? MVL
Cảm ơn nhà thơ Tôn Nữ Hỷ Khương và nhà văn Mang Viên Long đã mang đến cho tôi những cảm xúc thật đẹp về cuộc sống này!
Chào Duyên! Trưa nay anh em đã nhắc đến NHD nhiều đó! Cậu đọc mà có ” những cảm xúc thật đẹp về cuộc sống này!” thì chị HK sẽ vui biets mấy! Chúc vui vẻ! MVL
“Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời”
Bài thơ ” Còn gặp nhau” của TNKK quá hay, lại thêm lời phân tích của anh Mang Viên Long đã giúp em hiểu thêm ý nghĩa, giá trị của bài thơ rất nhiều :
MỘT TRIẾT LÝ SỐNG GẦN GŨI, AN LẠC & THẮM ĐƯỢM ĐẠO VỊ. ..
Xin cám ơn cô TNKK và anh Mang Viên Long rất nhiều.
Chúc anh Mang Viên Long vui khoẻ, hạnh phúc nhé.
Thân quí.
Kim Chi đây rồi! Cám ơn Em đã chia sẻ cùng chị TNHK ! Anh sẽ chuyễn lời đến chị Hk nhé? Đồng hương mí em cơ mà! Rứa được không? Chúc KC an vui & may mắn! MVL
@ K***.
Cuộc dời ngắn ngủi
Sao không gặp nhau
Biết mai sẽ ra sao
Que sera sera?
Kính Anh Mang Viên Long,
Trước đây, đã biết đến Anh qua một số truyện ngắn, rất ngưỡng mộ qua những bài viết đó, dù chưa có dịp đọc nhiều và còn mơ hồ về Anh!
Xét về tuổi, chỉ kém hơn anh có 6 năm thôi, nhưng nhiều lúc em tự hỏi, tại sao sự “hiểu về đời” của mình lại kém xa anh như vậy!?
Về văn tài thì không dám bàn ở đây, mong Anh đừng hiểu lầm mà nghĩ rằng: “Cái cậu nầy chẳng biết gì về văn chương mà lại khen mình, hóa ra như chuyện thằng mù mà khen bức tranh đẹp vậy!?”
Muốn nói với anh, rất vui có được cơ hội để gặp nhau tại nhà xunau.org nầy. Không chỉ gặp có mỗi một mình Anh mà còn gặp lại Anh Trương Văn Dân & Chị Helen, đã từng quen, cũng như mới gặp được Anh Nam Thi (một bậc “đàn anh” so về tuổi đời, quan điểm sống và văn tài) cùng các Anh Chị Em Văn &Thi sĩ khác mà không cần nêu hết ra đây bởi chúng ta đều biết, qua trang nhà Xứ Nẫu nầy rồi!?
Cám ơn Sáu Nẫu và các bạn Admin đã tạo cơ hội được gặp nhau và hy vọng sẽ còn gặp nhau lâu dài.
Đã đọc bài thơ cũng như nghe bài hát phổ thơ của Chị Tôn Nữ Hỷ Khương từ lâu. Hôm nay có cơ hội được đọc lại lần nữa & thêm bài bình của Anh: một cảm nhận rất khác xa đến với mình vì có sự khác biệt khách quan về không gian, thời gian.
Các Anh Chị và các Bạn đã góp ý, nói hết những gì mà em muốn nói về tác phẩm và bài bình của Anh rồi. Cho nên không còn ý nào để nói khác hơn.
Xin phép tác giả, Chị Tôn Nữ Hỷ Khương cho mượn bài thơ này, để thay 3 chữ “Còn Gặp Nhau” thành “Được Gặp Nhau” ở đầu câu của 7 khổ thơ.
Như vậy điệp khúc “Được Gặp Nhau” và “Còn Gặp Nhau” được lập đi lập lại trong bài thơ mới(14 khổ) như âm vang bất tận.
Thưa Anh,
“Được gặp nhau” nên mới quen nhau và để rồi mong “còn gặp nhau” phải không, thưa Anh?
Không ngờ, có một ngày mình được đối thoại qua mạng cùng Anh cũng như Anh Nam Thi và Anh Trương Văn Dân cùng các tài năng trẻ khác.
Hân hạnh lắm thay!
Kính
Chào Đinh Tấn Khương! Tuy chúng ta chưa đủ duyên ” được gặp nhau “,( theo nghĩa đen ) – nhưng chúng ta đã ” được gặp nhau ” qua bài viết & comments cho nhau …là coi như đã ” gặp nhau ” rồi còn gì? Tôi cũng ít được đọc anh, nhưng hà tất đọc nhiều mới hiểu nhau, phải không? Qua ” Chấp Ngã ” tôi hiểu thêm anh. Qua các comments tôi càng gần anh hơn! Tôi cũng hy vọng “…rất vui có được cơ hội để gặp nhau tại nhà xunau.org nầy.”, Anh đã có ý mới – gần gũi hợn – là thay vì ” Còn Gặp Nhau ” nên ” Được Gặp Nhau”! Theo tôi, chị HK nói ( nhấn mạnh ) chữ ” còn ” – tức là nghĩ đến chữ ” mất “! Chị HK rất thâm tín đạo Phật – do vậy ” được ” là ” có rồi ” – cũng tốt, nhưng có lẽ vì chị muốn kêu gọi tất cả nghĩ đến cuộc vô thường, mà hãy trải lòng thương yêu khi ” còn gặp nhau ” chăng?.Chị HK là chỗ rất thâm tình với tôi – nên khi đọc bài nầy trên báo – chị đã phone… Đôi điều tâm tinh & chia sẻ cùng bạn vậy – chúng ta hy vongj ” còn gặp nhau ” dài dài…ở xunau.org mà! Chúc bạn & gia đình An Vui!
Cám ơn Anh Mang Viên Long, hiểu thêm nhiều qua hồi đáp của Anh.
Chúc Anh có nhiều sức khỏe & gia đình an vui
Kính
đtk
Tôi rất ít có thời gian để ” rong chơi thư thả ” trên mạng – nên chi đôi lúc, cũng ” thiệt thòi ” Khương ạ! Đọc ” Chấp Ngã ” của ĐTK, tôi ” khoái ” 2 câu cuối : ” Chánh nhân thuyết tà pháp, tà pháp thị chánh pháp./ Tà nhân thuyết chánh pháp – chánh pháp tực thị tà ” ! Nhân đây, chợt nghĩ thêm về ” được ” và ” còn ” – chắc là chị HK chọn ” còn ” vì là vần bằng ( có thi nhạc – dễ đọc & dễ nhớ) – Thơ của chị HK rất giàu nhạc tính mà! Chúc ngày đầu tuần an lành! MVL
Anh Mang Viên Long ơi
Em chỉ xin phép “mượn” thơ của Chi Hỷ Khương chớ đâu có dám “sửa” thơ của Chị!
Lý do em xin được dùng chữ cả hai chữ “Được” & “Còn”, vì như phù hợp với hoan cảnh của chúng ta bây giờ (gặp nhau trên mạng)
Mong Anh vá Chị Hỷ Khương không hiểu lầm mà trách.
Em cũng bận rộn lắm Anh Long à, vì công việc thường nhật: phải “cày” 5 ngày rưỡi mỗi tuần, lại còn có những buổi tối đi “học lấy điểm, bắt buộc để đăng ký hành nghề). Thỉnh thoảng cũng phải vào Nursing Home sau giờ làm việc. Lại thêm lau nhà, rửa chén, dẫn chó đi bộ.. cũng như dành thì giờ cho các con nữa Anh à!
Nhưng cũng ráng dành giờ lên mạng để được thư giãn một chút.vậy mà. Gặp được Anh và các Anh Chị khác ở đây, rất vui.
Lâu lâu em mới viết được một vài bài, tựa như muối bỏ biển vậy mà, nhưng cũng thấy vui vui một chút, vì không ngờ mình lại dám “liều” đến thế!?
Vừa đọc xong bài Bên Tách Trà Khuya của Anh, một câu chuyện rất đáng nhớ!
Cám ơn Anh Mang Viên Long rất nhiều
Kính Anh
@ Anh MVL & ĐTK à ơi,
Đã nhắc đến tôi thì phải cho tôi ké. Có lẽ anh em mình hơn kém nhau vài tuổi, coi như cùng lứa.
Tôi có anh bạn ở Huế, chuyên vẽ tranh thủy mặc và nghiên cứu Phật, mới qua đời không lâu. Em của “hắn” nói lại rằng hắn thường bảo “sau 60, ‘đi’ lúc nào cũng được…”. Tôi biết hắn nói thật lòng, không nói dóc như tôi vì hắn là học thật không phải học”giả” như tôi, biết dăm điều ba chuyện để ăn giỗ nói dóc cho sướng miệng.
Hắn ra đi thảnh thơi vì chẳng bận bịu gì với thế gian, giản đơn vì hắn sống độc thân cả đời, và cả kiếp sau chắc cũng thế. Tôi không muốn như hắn, đương nhiên rồi. Mà có muốn cũng chả được. Hồi còn học trung học, tôi và một số tay “hảo hán” khác thì quậy, còn hắn vẫn ung dung tự tại, nên được bạn bè gọi là “Cao Tiệm Ly”. Đám Kinh Kha như tôi khổ trần thân khoai củ, tù đày, chết chóc, gót gỗ lỳ khu chốn quan trường, còn hắn vẽ tranh, đọc sách, nghe nhac pop…chép tranh Tàu và bán sách Phật nuôi thân ( ba hắn là nhà Phật học từng du học Ấn độ, có tiệm sách Phật duy nhất ở Huế…).
Xem ra, người ta có số, và số do tính cách, do nhân duyên. Số phần khác nhau, sướng khổ khác nhau. Nhưng tôi trân trọng tình bạn của những người rất khác nhau ấy. Mọi sự khác biệt, tất nhiên rồi, làm phong phú cuộc đời- trong trường hợp nầy là xunau.org. Điều quan trọng là phải biết tôn trọng nhau.
Nếu tôi có nói ba hoa, lạc đề, xin hai anh và bà con xí xóa cho. NT
Chào Bok Nam Thi! Đọc comment của anh – tôi rất khoái! Bởi tình đời & tình người & tình đạo chan hòa – rất thâm thúy! Tôi xin chia sẻ với anh về ” Xem ra, người ta có số, và số do tính cách, do nhân duyên. Số phần khác nhau, sướng khổ khác nhau. Nhưng tôi trân trọng tình bạn của những người rất khác nhau ấy. Mọi sự khác biệt, tất nhiên rồi, làm phong phú cuộc đời- trong trường hợp nầy là xunau.org. Điều quan trọng là phải biết tôn trọng nhau.”! Đúng dzẫy, anh NT à! Chúc an vui nghen Bok! Hà hà…
Kính Anh Nam Thi & Anh Mang Viên Long
Cám ơn Anh Nam Thi đã chia sẻ câu chuyện về người bạn của Anh.
Trong cuộc sống, tất cả đều vô thường, có gì khổ nấy phải không, thưa Anh?
Có vợ thì khổ vì vợ, có con thì khổ vì con. Có sự nghiệp,có tài sản thì khổ với sự nghiệp & tài sản… cứ như thế mà khổ cho tới chết vậy!?
Người Bạn của Anh Nam Thi đã biết “buông”, và biết cách sống “an lạc”. Chọn cách sống nhàn nhã về mặt tinh thần và cả thể chất, không vướng bận những gì để phải chịu cái khổ.
Rõ ràng, Anh ấy đã NGỘ rồi còn gì, phải không thưa Anh!?
Chúng ta đến với nhau, với nhiều khác biệt: về tuổi tác, văn tài, thơ tài, kế sinh nhai, tư tưởng, quan điểm chính trị, xã hội, nơi ở v.v… nhưng chỉ có một cái CHUNG, đó là đến với nhau để được chia sẻ niềm vui cho nhau. Chỉ có cái CHUNG nầy mới đáng được nói tới và đáng quý mà thôi.
Muốn duy trì được như vậy, thì sự tôn trọng lẫn nhau phải là điều tối quan trọng, như Anh Nam Thi đã đề cao và Anh Mang Viên Long cũng đã thuận ý.
Cần bỏ qua những tự ái cá nhân, những tị hiềm vô cớ hay là do sự hiểu lầm dẫn đến những bất đồng mang tính chia rẽ.
Theo em, khiêm nhượng, biết kính trọng người khác sẽ giúp chúng ta dễ chịu hơn. trong cuộc sống.
Rất mong, chúng ta đến với Xứ Nẫu bằng một tấm lòng như vậy!
Và cám ơn xunau.org rất nhiều.
Anh Long ơi,
Mới nghe kể sơ sơ mà Anh đã “kêu trời” rồi.
Kể tiếp nghen, còn phải cắt cỏ sân vườn nè , rửa phân chim sân sau nhà nè, làm công tác “chở, chợ & chờ), còn đám cưới đám ma, sinh nhật..nữa Anh à, nghe sợ chưa!?
Chưa hết đâu, tối về còn phải “bóp lưng” cho vợ và ru vợ ngủ nữa, xong rồi mới len lén “thả hồn lên mạng” đấy anh Long à! (cái nầy thì nói đùa đấy, mấy thứ khác là thật đó)
Năm rồi, vợ chồng đứa con gái của người bạn nối khố sang Úc du lịch, có ghé lại nhà.thăm. Dòm qua dòm lại trong nhà, ngoài vườn.. hai cháu ngạc nhiên lắm.
Hỏi:
– Nhà cô chú không có ai phụ giúp cho sao?, nhà Ba cháu có tới 5 người giúp việc lận”
– Việc gì mà nhiều người giúp thế?
– Một ông cắt tỉa cây kiểng & hoa, một ông dọn dẹp vườn tược, một ông làm tài xế, một cô lo đi chợ nấu ăn và một cô lau dọn, giặt giũ quần áo..
Trời ơi, nghe mà tủi thân mình quá đi!?
Kể vài điều chia sẻ với Anh cho vui thôi, chẳng phải so sánh hay là than vãn gì. Vì mọi thứ cũng đều có hai mặt, chỉ khác nhau là mình đang đứng, đang nhìn ở mặt nào mà thôi!?
Chúc Anh Nam Thi & Anh Mang Viên Long an lạc và viết nhiều hơn.
Em có bài viết “Nợ Tình” gởi về rồi mà chưa tới phiên được post. Cũng vừa viết xong bài “Bẫy Tình” và sắp gởi về xunau.org. Mong Các Anh ghé mắt dòm tới đứa con èo uột của em với nhé!
Kính Anh
E hèm !
Chào quynh !
Nảy giờ đọc kỹ ba quynh ( NT + MVL ) giao “lu”. Tú tui hết sức tâm đắc !
Riêng cái khoản … “Tối về…” của quynh ĐTK sao tui thít gơ !!! Không biết quynh MVL thì sao ( Anh NT thì khác !?) chớ Tú tui có muốn học tập & làm theo thì …
“Trời ơi, nghe mà tủi thân mình quá đi !? “… hic…hic…
Chào Đinh Tấn Khương! Biết Cậu bân vậy – mà ” ưu tiên ” cho anh em chúng tôi…nhiều vậy – thật cảm kích! Tôi nghe chuyện – mà cứ cười hoài! ( té ra hổng phải một mình mình…túi bụi/ mà ai ai cũng dzậyj ). Tôi rất đồng ý với K : “..đến với nhau để được chia sẻ niềm vui cho nhau. Chỉ có cái CHUNG nầy mới đáng được nói tới và đáng quý mà thôi.
Muốn duy trì được như vậy, thì sự tôn trọng lẫn nhau phải là điều tối quan trọng, “!
Chia sẻ các ” nỗi khổ ” của K -( nhưng có cái…không dám nhé?). Chúc K & Gia đình mãi an vui như dzậyj ( là tuyệt rồi )! MVL
Trời đât! K. cũng bận bịu dữ vậy sao? Thôi rán đi! Có bận rộn vậy, thì cái ” chút xíu ” thời gian còn lại mới quý! ( Thử tưởng tượng nếu ăn rồi…nằm không – hay…đi rông, thì càng khổ hơn mà! ). ” Bên Tách Trà Khuya ” là một trường hợp mà tôi đã được chứng kiến K. ạ! Viết thật lòng! Nhưng mà (…) ? Mong được đọc sáng tác mới của K. nhé? Chúc K. & Gia đình an lành! MVL
Tui cũng đọc giao lu của các huynh, tui thấy thế nầy:
– Cá trong lờ đỏ mắt, còn Tú Gàn muốn chui vào lờ để tình thương mến thương;
– Xóm Chùa tui làm tất những chuyện anh ĐTK làm – trừ làm đốc-tờ và lái xe ô-tô – lại còn dư công suất nên đi xuất khẩu lao động overtime; hic
– Anh MVL tu mấy chục năm rồi, có lẽ quên nghề rồi, mà cũng không muốn kiếm cai ngục như Tú Gàn (?).
C’est la vie, Rùa sans cheveux ( sơ-vơ).
Chào Tú Gàn & Xóm Chùa
Sáng nay dậy trễ (thức sớm mà dậy trễ vì bị cai tù mượn cái thân để gát chân), sắp đến giờ đi làm mà ráng viết vài dòng chào buổi sáng nhị Quynh đây.
Phục Quynh Xóm Chùa lắm và cũng tội nghiệp cho Tú Gàn quá đi, nhưng chợt nhớ tới cái câu người ta thường dạy:
NGƯỜI NÓI THÌ KHÔNG LÀM, NGƯỜI LÀM THÌ KHÔNG NÓI
Cho nên hơi nghi nghi!!??
Tạm biệt
Cũng có thể !
Mọi chuyện đều có thể xảy ra !
hà…hà…
Cám ơn quynh đã rì còm !
Tặng mấy quynh – thư giản nè – cứ tha hồ tưởng tượng nhen !!!
http://www.youtube.com/watch?v=vikqdsgiyWQ&feature=related
Uyên Linh và ban nhạc biểu diễn bài này rất hay , rất tuyệt vời ! ‘Cổm ” ơn anh Tán Gù hử !
Chui ra, rầu lại chui dzào
Cả đời lại cứ … chui dzào-chui ra !!!…
C’est la vie !
Très bien !
Xóm Chùa ơi! Sao cậu biết ” quên nghề ” rồi ? Tui cũng muốn kiếm ” cai ngục ” lắm mà dễ gì? Hà hà… TG ở Sè Goong thì thiếu gì nhỉ ?
Thật sự “im” đang … “mù câu” quynh MVL ui !
Bởi dzậy nghe anh ĐTK kể chiện của ảnh mà “im” … tủi thân lém quynh à !!!
Đi đến cuối con đường
Nhận ra mình ảo vọng
Cuộc đời như chiếc bóng
Tất cả đều hư không
Tất cả cuộc sống theo MN đều là vậy, tất cả là hư không? chỉ có cái tình là còn lại mãi mãi. Bài thơ hay, bài viết nhiều triết lý đọc xong MN thấy lòng nhẹ nhàng, thanh thản. Chúc cô Hỷ Khương và chú Long an lành, may mắn trong cuộc sống.
Thăm Minh Nguyệt! Đã biết vậy – nhưng đâu phải ” Tất cả đều hư không ” hết trơn? 4 câu phản ánh quan niệm sống thấm đượm Đạo vị, nhưng
Cháu nên nhớ lời của Chị HK nhé : ” Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý, lẽ huyền vi
An nhiên tự tại lòng thanh thản
Đời sống tâm linh thật diệu kì.” !
Cám ơn MN đã đồng cảm & chia sẻ cùng chị HK…Chúc Sinh Nhật Happy!MVL
Anh quay trở lại là quá vui rồi anh Long ơi!
Gềnh Ráng ơi! Thấy…” mặt ” cậu ( ? ) là cũng quá dzui rầu mà! Hà hà…
còn nhau sao không tìm đến nhau
sao không gởi chút nắng pha màu
áo xanh trong gió chiều thu tím
ta vẽ hình em lên trời sâu
Bá Nghĩa ơi! Cậu dìa hầu nào? Vẫn…phẻ & ngang như cua dzậy chứ? Cảm tác ngẩu hứng của Cậu thật lạ đấy! Chúc dzui mãi nghen? MVL
chào già làng!bữa đó đáng lẽ vui;nhưng…xĩn quá đâm ra…hư.(nhân tiện cho em gởi lời xin lỗi cùng tất cả quí chiến nẫu hôm bữa nghen!cảm ơn trước)
TB:hổm , em vừa buồn,vừa mệt,rượu vô…hè hè…anh biết rồi đó!tha cho em lần này nhé!
Bá Nghĩa ơi! Dzui mà! Không ngờ Cậu hát hay vậy! Năng khiếu âm nhạc của Cậu khá lắm! Cậu làm tôi đi từ ngạc nhiên nầy đến ngạc nhiên khác! Không có gì đáng ” xin lỗi ” đâu! Bạn bè cả mà! Chúc BN mãi dzui dzẻ vậy nhé?
Chào Sáu Nẫu & Bà Con thân hữu !
Thật bất ngờ ( và vui ) khi SN đã giới thiệu bài thơ ” Còn Gặp Nhau ” của TNHK cùng quý bạn ở đây! Bài thơ tôi cũng rất thích. Chị TNHK là người bạn văn vong niên thân thiết của tôi nhiểu năm – sống rất chân tình & khí khái. Nhân đây, xin được gởi lời cám ơn SN & quý thân hữu đã chia sẻ & đồng cảm! Chúc tất cả chúng ta mãi mãi được như lời tâm tình tha thiết của chị Hỷ Khuong:
” Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời ” (…)
MVL
Kính chào Anh MVL , 3-4 ngày qua vắng anh Em buồn buồn, giờ gặp Anh đang đón nhận tâm tình của anh em thân hữu xứ nẫu , Em vui lắm.!
Chào Anh, hẹn tuần đến em và Anh Hồ Thế Phất vô thăm Anh vui- chơi !
Chào TUTHUC! Cám ơn Cậu đã dành cho tình cảm ưu ái – cuộc ” gặp nhau ” đâu ngờ? OK! Hôm nào ” đẹp trời ” hãy làm một chuyến nhé? Gởi lời thăm HTP & NVH! Chúc vui vẻ! MVL
Một bài thơ rất ý nghĩa . Còn sức khỏe , còn sống ta còn gặp nhau .
” Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời…”
Lời bình của anh Mang Viên Long rất hay .
Chào Yến Du! Cám ơn YD đã đọc & chia sẻ với Thơ TNHK! Chúc YD ngày CN… cafe vui vẻ! MVL
Vâng còn gặp nhau đây hãy vui lên các bạn ơi
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nỗi
Chỉ có tình thương để lại đời …”
Chào bạn Đoàn Văn Hải & Nguyễn Văn Hinh! Cám ơn 2 bạn đã góp ý chân tình! Chúc ” nhị vị ” ngày CN vui vẻ! MVL
Sâu sắc và ý nghĩa.
Trời ui ! bài thơ của bà ngoại em, nhạc sĩ Võ Tá Hân phổ nhạc hay quá à…! Cám ơn nhà Văn MVL mà cũng cám lợn cóp sĩ Vinh rùa nhiều thiệt nhiều nhen….!
“……Cám ơn nhà Văn MVL mà cũng cám lợn cóp sĩ Vinh rùa nhiều thiệt nhiều nhen….!”
——————————————————-
Níu VR tui đoán không lầm thì tonnuhaiyen đang….nuôi lợn chiên nghịp nè, đúng không? (nghe cám lợn của cóp sĩ Vinh rùa là….phái!).Giới thịu với tonnuhaiyen ; “cha” NOBITA có nhìu lợn đực lắm đó.Liên hợ mí “chả” để mà… “duy trì bầy đàn”_nghen?(có lời, nhớ chia “cò” cho VR với đó!)
Vinh Rùa ơi! Rất vui khi Cậu ” biết ý ” tui – cho lên bài hát ” CGN ” do Võ Tá Hân phổ nhạc. Đã lâu – chị HK có gởi cho tôi nghe, nhưng tiếc là vi tính của tui ABC – nên không làm dược! Tôi viết ” còn gặp nhau ” là để dặn dò tôi đó!Chúc VR mãi mãi ” tư dzui ” như rứa nghen ? ( cuộc đời có bao lâu mà hững hờ? ). MVL
@ tnhy. Sao kỳ dzậy,cháu NGOẠI lại cùng hoàng tộc với BÀ NGOẠI ( Tôn Nữ), kiểu nầy thì “loạn” rồi ( “loạn” theo nghĩa tiếng Huế).
Ớt Bay đúng… “cay” xé mỏ! (thay mặt) tonnuhaiyen xin đính chính : Tôn nữ Hỷ Khương là “bà nậu…cô” của tonnuhaiyen.Xin lẫu Ớt…cay!
@ Cũng không ổn. TNHY lấy họ cha ( hoàng tộc), chẳng lẽ bà nậu dí ông nậu cùng họ (hoàng tộc)> Lại “lan” nữa rầu.
TNHK chỉ có thể là “co” của TNHY.
Ớt Bay này bày chiện rắc rấu à nhen? “Bà nậu cô”(hoặc Cô) có nghĩa là “bà í” là Chị(em) mí lại ông Nội (hoặc Chị_em của Ba)_Hỉu hông, Ớt Cay(xé mỏ)?
Trùng họ là chiện bình thường nhen Ớt Bay ơi!.. thắc mắc chi nghiệt dzẫy…phải hông cái anh Dzinh rùa ! hì..hì.
Tui cũng con cháu Nguyễn Phúc Gia miêu mà…. Thôi bỏ qua.
Chào tonnuhaiyen! Anh đâu ngờ…chị TNHK llà ” bà ngoại ” của em? Chị HK vẫn phone thăm anh thường xuyên. Mỗi lần có dịp vào Saigon là anh ghé thăm Hk & gia đình! Vẫn thường thắp nén hương ỏ bàn thờ Ông thân sinh của chị. ( nhà thơ Ưng Bình Thúc Giạ Thị ). Anh cũng có nhiều dịp được đọc tác phẩm của UBTGT do chị HK gởi cho! Và nghe chiị kể nhiều về gia đình như một người thân! Nhờ em ” nói giúp ” với BN vào xunau.org đọc lại nhé?..Chúc em vui vẻ! MVL
Bà Ngoại thiệt đó…(hỗng biết phải xưng hô sao cho phải với nhà Văn đây)! Thâu HY kiu bà ngoại ghé mắt dzô sân đọc lại Thơ xưa rầu nói chiện với ông Wại nghen!
OK! Dzẫy đi nhé! Mấy lần đến thăm ” bà ngoa” sao ” ông ” không thấy cháu hè?
Hi..Hi..chào ông wại ! chắc mấy lần đó HY đi vắng….lần sau có lại thăm bà wại nhớ hẹn trước cháu về hầu trà ông nhen!
Lúc đó Nị dzẫn tonuhaiyen đi ” nhậu ” rùi làm sao mà anh Mang Viên Long gặp được hè !!!
Ui chao! ngày đó dì Nị đi ăn rầu đi coi phim với dượng, dẫn HY đi theo coi người ta diễn mắc cở, dị òm hè…mai mốt hông đi với dì nữa đâu…nhen!
Cuộc sum vầy trong niềm vui, tiếng cười-trong tình thương yêu gần gũi chân thành – đúng là một cuộc hội ngộ hạnh phúc của đời người. “ Hãy cứ chơi”-là một thái độ thong dong, tự tại-biết tận hưởng cái phút giây hiện taị mầu nhiệm của đời sống. Vội vàng, bon chen-giành giựt thì chỉ đắm chìm trong âu lo, đau khổ mà thôi! Bởi vì “ Bao nhiêu thú vị ở trên đời/ Vui chơi trong ý tình cao nhã” đang mở ra, chờ đón những tâm hồn biết sống/ biết đặt tình thương yêu lên trên mọi thứ ở đời. Ai đã làm đuợc điều ấy-thì hiển nhiên “ Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời”-hay là cõi an lạc vĩnh hằng ( nhà Phật gọi là Niết Bàn/ Cực Lạc) đang có mặt ở cõi trần gian này vậy.
——-
Đúng quá anh Mang Viê Long ơi
Chào Gềnh Ráng! Cám ơn Cậu đã chia sẻ tâm tình của tôi! MVL
Bài viết có í nghĩa lắm
Cuộc sống vốn mệt mõi quá,chấp nê gì nhau.
Hãy vui lên các bạn ơi
Chào B.Ngọc & Thúy Loan! Rất vui được 2 bạn chia sẻ & đồng cảm với Tho TNHK ( và bài viết giới thiệu như một sự ghi nhận lòng tốt của Tg đã gởi tặng cho tập thơ ). Tôi cũng luôn luôn cầu mong & hy vọng như 2 bạn vậy! Mong lắm! MVL
Còn gặp nhau là mừng rồi phải không các bạn!
“Còn gặp nhau là mừng rồi phải không các bạn!”
————————————————————
Dzẫy thì Sáu Nẫu đâu? Sáu Nẫu thay mặt cho “các bạn” để mời Thúy Loan : Café Chúa nhật, đi!
Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình thêm thắm , ý thêm tươi
Cho hương thêm ngát ,đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người..
Một bài thơ rất hay và lời bình thật tuyệt vời! Cầu mong chúng ta mãi mãi vui!
Hai bài hát của Dzinh chọn he lém!-có cần cổm ơn hông dzẫy bớ anh Dzinh!
@ phanlehue : “Hai bài hát của Dzinh chọn he lém!-có cần cổm ơn hông dzẫy bớ anh Dzinh!”_Vui, vì có ngừ đồng cảm.Không cần cổm ơn mờ chỉ “nhờ giúp đỡ” : Níu mờ “chàng Tiết” chiên nghịp “chụp tay” thì phanlehue nói giúp việc thu nhận VR làm “đại đệ tử”_dzẫy thâu!
Dzinh quơi!nhận Dzinh làm “đại đệ tử” cho Dzinh dzợt nầu côm của nẫu hén! còn phia à nhen!-hic…hic…
“on Tháng Mười 16, 2011 lúc 2:31 chiều | Trả lời phanlehue
Dzinh quơi!nhận Dzinh làm “đại đệ tử” cho Dzinh dzợt nầu côm của nẫu hén! còn phia à nhen!-hic…hic…
————————————————————-
Nín_đửng hóc!(hic…hic…).Hổng sợ “…dzợt nầu côm của nẫu…” mà chỉ sợ phanlehue… “cõng RÙA cắn GÀ nhà” thâu_Quê à?!?!
Giảm “cảm thọ dzui” & tăng “cảm thọ cổm ơn” đi, Bà Wại !!!
Nhà thơ “Lặng lẽ” này thì giảm cảm “giết in-hoa” rầu nè(?)_cũng “được” đó!_giết dzẫy, mọi ngừ cũng hỉu được mờ, phải không ông Tú?
Chào Phanlehue! Bài hát này mà để dành cho em hát – chắc là hay hơn mà! Anh rất ngạc nhiên khi nghe PLH hát ” Quỳnh Hương ” ! Cám ơn & chúc an lành!
Thay mặt cho anh Mang Viên Long, VR xin gửi đến thông điệp “Còn gặp nhau”(thơ Tôn Nữ Hỷ Khương_nhạc Võ tá Hân)_Xin mời :
Chào Vinh Rùa ! Cậu thay mặt dzẫy là tôi dzui râu! Cám ơn nhìu,nhìu nghen! MVL
Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Tình người muôn thuở vẫn còn vương
Chắt chiu một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương, vạn nẽo đường
Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc , say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày
Bài thơ ” Còn gặp nhau” của cô TNHK và bài bình thơ của anh MVL đều quá tuyệt vời! Điều đọng lại sâu sắc nhất trong lòng nguyentiet là :”Một chút” và “Say”!
Chỉ “một chút tình thương ấy” thôi mà làm ta “Say” cả đời!
Cám ơn xunauvn đã đăng một bài viết rất có ý nghĩa trong “giai đoạn” này. Cám ơn cô TNHK và anh MVL. Rất vui khi anh MVL vẫn còn vui bên anh em trong trang xunau này. Em chúc anh MVL luôn khỏe, vui và hạnh phúc.
Chào Nguyentiet! Em luôn trải lòng với bạn văn & thân hữu – thật rất quý! Cám ơn Nguyentiet đã góp ý & chúc lành! Gởi nguyentiet lời cầu chúc tương tự nhé? MVL
Bài thơ của Tôn nữ hỷ Khương đã hay rồi nhưng qua lời phân tích của anh MVL thì càng tăng thêm hía trị bài thơ hơn nữa! đúng là một triết lý sống !Cám ơn anh MVL & nhà thơ TNHK !chứ anh MVL vui & tràn đầy hạnh phúc nhé!
Chào Kim Loan! KL cám ơn Chị TNHK chứ – anh có phải là người viết ra bài thơ tuyệt vời ấy đâu? ( chỉ là một người đọc yêu thơ chị như KL mà thôi)! KL hết buồn chưa? Mong em hãy An Vui như xưa nhé? MVL
@ Chào anh Mang Viên Long, già làng xunau.
“Còn gặp nhau” là mừng rồi. Còn như ông bạn Nguyễn Đình Lương của chúng ta làm sao gặp được trên thế gian nầy, họa chăng ngày nào đó hội ngộ ở Vườn Đào.
Hôm nay thức dậy còn gặp nhau, lại có thêm một ngày để yêu thương… Cảm ơn huynh.
Nói đi cũng nói lại. Hôm qua tôi bị một tay say xỉn tông xe. Với “đối tượng” này, tôi chẳng muốn gặp lại lần nữa. Mặc dầu tôi vẫn nghe lời Chúa dạy phải yêu thương kẻ thù, Phật dạy phải từ bi hỉ xả, nhưng xin cho tôi không gặp lại kẻ say xỉn đó. Làm sao cười được hỡi trời.
“Mỗi ngày ta chọn một niềm vui”. Vậy là hôm nay đã có niềm vui rồi, có cần tìm thêm niềm vui nào nữa không, hã Mang huynh?
Chào GIAMAHAVU.
Xui dzậy quynh !
Thâu , đi … xã xui đi ! (im hộ tống cho!)
Quynh vẫn ổn chứ ? Có sứt mẻ gì không ? Nói cho chi tiết, để “im sép xíp đi them” hữ !…
Đồng ý với anh Thuận Nghĩa.Và, để cảm nhận tâm an nhiên, tự tại_em chai_xin gửi tặng anh chai Thuận Nghĩa cùng anh Mang Viên Long(hai trong số những “già làng” của Xứ Nẫu):
@ Tú Gàn & Vinh Rùa:
Theo lời admin, bác Mang còn bận đi chơi xa tận newvietart chưa dìa xứ nẫu, mừng hụt rầu em chai.
Anh chai Thuận Nghĩa có thik nghe bài “hét” : “Đi đâu(mô) rầu cũng nhớ dzìa Xứ Nẫu….” không? Thâu….nhiu, hím! hén?
Anh VinhRùa rất rành âm nhạc chắc là nhạc sĩ?
Cảm ơn Tuyết Mai. Vinh Rùa là “nhạt”(nhẽo)….khỉ!
Chào Anh Thuận Nghĩa! Sau sự ra đi đột ngột của Bốn Lương ( chỉ lớn hơn tôi 1 tuổi ) – tôi thật thấy rõ ” đời người chỉ dài trong 1 hơi thở ” – vậy thì, rất nên ” bán buồn, mua vui ” ( thơ TNHK ) – phải không anh? Cám ơn Anh đã luôn an ủi & động viên tôi! Chúng ta vẫn còn ” gặp nhau ” cơ mà! Hãy dzui dzẫy nghen? MVL
@ Chui cha quơi. Nẫu đây rồi. Sướng.
@ Cho tui ké dí:
Gặp nhau đây, nẫu dí mình,
như lửa gặp rơm
như buồm gặp gió
Chớ mai sau
Biết còn gặp nhau nữa hay không.
Trời quơi! Gặp nhau mà như ” lửa gặp rơm ” thì tui ngại lắm, huynh ơi! Còn như ” buồm gặp gió ” thì OK liền! Đúng dzẫy, huynh à! ( Biết còn gặp nhau nữa hay không.? The future not ours to see mà ! ) Chúc an lành! MVL
Nhà văn Mang Viên Long đã về mái nhà xưa…chúc anh bớt buồn nghen
Chào Vân QN & Tuyết Mai! Vì lý do SK & công việc ( nhiều hơn ) nên tôi tạm nghỉ chút để lo việc riêng mà! Làm sao xa XN thân yêu lâu ngày được? ( Quê hương mỗi người chỉ một…) Mong 2 Bạn an vui! MVL
Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc-say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày..”
Một bài thơ có ý nghĩa đối với tôi
Chào Tuyết Mai! Bạn ” thích ” đoạn này – rất giúng tui! Cám ơn nhé? MVL
Cảm ơn Admin…! Trong thời điểm này ( nội bộ trang nhà) Admin trích đăng lại bài phê bình ( phân tích…) bài thơ CÒN GẶP NHAU ( Nhà thơ Tôn Nữ Hỷ Khương ) của Anh MVL với tiêu đề: ” – Bài Thơ “ CÒN GẶP NHAU” Của TÔN NỮ HỶ KHƯƠNG – MỘT TRIẾT LÝ SỐNG GẦN GŨI, AN LẠC & THẮM ĐƯỢM ĐẠO VỊ. .. ” , là việc làm hợp lý …., hay lắm !
Chào Quý thân hữu, ngày CN thật vui, vì :
” Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi
Cho hương thêm ngát, đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người…”
Hẹn gặp Quý thân hữu hằng ngày trên Trang Xứ Nẫu .
Tán thành ý kiến của quynh TUTHUC !
Chúc sức khỏe quynh MANG VIÊN LONG !
Chào TUTHUC & Tú Gàn! Cám ơn 2 bạn đã đồng cảm! Tôi vừa đi khám ức khoet định kỳ – nhờ trời thương – dù rất khổ, mà vẫn được ” bình thường” !MVL