Feeds:
Bài viết
Bình luận

Posts Tagged ‘Nguyễn Thị Liên Tâm’

Nguyễn Thị Liên Tâm

.

Mùa Thu dài như hơi thở của

những người đàn bà gánh nước giếng làng

Tiếng gàu khua chạm vào tầng gạch cũ

Ký ức trỗi về vông vang

.

Mắt ai chạm vào mắt ai

Con sẻ nhỏ hót lời ran ríu

Thật xa những ngày tháng cũ

Cỏ dại xanh ngăn ngắt bên đường

.

Chiếc gàu từng múc ánh trăng suông

Chiếc gàu đong tầng tầng ký ức

Anh bỏ em đi mất

Chiếc gàu lạc lỏng giữa miền trăng

.

Giếng làng năm xưa như trái chín sắp lìa cành

Không ai mang gàu kéo nước

Chỉ có bờ rêu xanh thật xanh!

Đợi những người đàn bà tóc đã già như cỏ xước!

Read Full Post »

Chạm tay vào gió, sen tàn.

Nguyễn Thị Liên Tâm

.

Thì thôi!

Người đã buông tay

Ta gom thương nhớ cho đầy tương tư

Sen thơm.

Một cõi chân như

Lụa là hương phấn. Thực hư xót lòng.

.

Tay lần theo.

Giấc hư không.

Gấm hoa lộng lẫy. Bồng bồng nương xuân

Này em!

Trăng xõa thượng tuần

Nhớ ai. Một khối trầm luân. Quay cuồng

.

Thôi đành thôi

Đẫm trăng suông

Bên hồ quạnh quẽ. Sen buồn năm canh

Phập phồng.

Sen trắng lá xanh

Chạm tay vào gió. Mong manh sen tàn.

Read Full Post »

Nỡ bỏ quên mùa thu

.

Nguyễn Thị Liên Tâm

Sao anh nỡ bỏ quên mùa thu vào góc vườn un khói?

thấy chiếc que cời trên tay em đã cháy luốc lem

Em lục tung mặt đất,

tìm nơi con dế ẩn cư, cứ gáy hoài như trêu chọc

Nhưng đành bất lực,

đánh rơi chiếc que cời vào nỗi nhớ không tên.

.

Bóng chiều

hắt những cụm mây mơ hồ giống khuôn mặt anh.

Mùa thu thong dong rải nắng vàng xuống truông đời

tựa như rót mật

Nhưng khuôn mặt anh cứ trôi lang thang

Không nhìn xuống triền hồ có em buồn,

ngồi hứng mưa rơi lất phất

.

Mùa thu sót lại những chiếc lá sạm vàng

cứ quên mình đã cũ

Gió cuộn hương hoa, từ mùa thu năm ngoái

chẳng quay về

Em ngắt vội chùm hoa quân tử Sử

Dài lê thê như nỗi nhớ anh?

.

Sao anh nỡ bỏ quên mùa thu vào góc vườn ngợp khói?

Chiếc que cời trên tay em đã cháy thành than

Em lục tung ký ức tìm anh,

dù rơi chin tầng địa ngục, dù níu chín cửa thiên đàng

Nhưng anh cứ lừng lững bay đi,

Nỡ bỏ mình em với mùa thu đầy khói.

Read Full Post »

Nguyễn Thị Liên Tâm

Tranh Nguyễn Thị Liên Tâm

Người đàn bà cắm cúi nhặt nhạnh từng hạt thóc lép của mùa màng còn sót lại. Mái nhà cong níu chặt ước mơ cong… Người đàn ông của những đêm mờ xa cứ thắc thỏm, chập chờn… giơ chiếc gẫy hất rơm vàng đóng đinh vào thằng người không tên họ.

Thằng người rơm thuỷ chung, nắng mưa vẫn đứng chôn chân trong góc vườn kỷ niệm. Mặc đêm ngày gió thốc… Vẫn khoác chiếc áo tơi của mùa gặt lung liêng. Thằng người rơm đâu phải là người đàn ông của những đêm xa lắc triền miên. (more…)

Read Full Post »

Nguyễn Thị Liên Tâm

Cuối mùa
sen cuộn tơ vàng
liêu xiêu cuống lá, man man nâu sồng
nghe riêng riếc, tiếng sẻ đồng
bay đi tìm hạt sen trong cuối trời (more…)

Read Full Post »

Bóng Chiêm thành

Nguyễn Thị Liên Tâm

Trầm mặc giữa trời đông, gió nổi
Tháp cổ rêu buồn, nhớ thưở vàng son
Ta lạc mình trong mênh mang
cõi đã mất- còn
Tiếng ngựa hí vang hồi. Phun trào hỉ- nộ.

Bóng thành quách ảo mờ
Giữa trời mây vạn cổ
Dốc đá trầm sâu. Đón vết chân buồn
Tuế nguyệt cứ qua đi.
Mặc giông gió mưa tuôn.
Ta khắc khoải.
Chạm lớp bụi thời gian trên từng viên gạch đỏ.

Vang động một góc trời
Con chim sâu bé nhỏ
Hót thanh thanh. Trên ngọn cỏ xanh xanh
Niệm khúc thời gian.
Những khoảng khắc trong lành
Cổ tháp nghiêng mình. Lắng nghe lời đá vọng

Ta thả ta vào một buổi chiều xao động
Tháp cổ buồn tênh…
hiển hiện bóng Chiêm thành.
(Tháp Bánh Ít- Bình Định 17/12/2016)

(more…)

Read Full Post »

Nguyễn Thị Liên Tâm
slide2
DƯƠNG CẦM ĐÊM XƯA
                        .
 Dương cầm thánh thót rơi từng tiếng
 Vỗ về thương nhớ, vỗ về tôi.
Nỗi buồn ai xắt ra từng miếng
Chất thành núi mộng. Cũng đành thôi!

(more…)

Read Full Post »