Trần Vấn Lệ
Sáng thức dậy, tôi thấy mặt trời trên ngọn mía,
Tôi mừng ghê, một ngày không có mưa.
Mưa mấy ngày qua, mưa đến khật khờ,
Hoa gãy nhánh và cỏ thì ẻo lả,
Mùa Đông lạnh, cây táo Tàu rơi hết lá,
Bướm ong không về và đôi chim sâu cũng đã bay xa…
Ai cũng mong có một ngày trời nắng chan hòa,
Và ngày đó, chắc hôm nay, có thể?
Trên ngọn mía cao giọt mưa còn sót chảy…
Trên ngọn mía cao, mặt trời dễ thương ơi!
Tôi ra hiên đứng ngó lên trời
Buồn quá đi thôi, chỉ là vầng trăng chưa lặn!
Trăng sau đêm Rằm thường còn ở nán,
Người ta gọi Nguyệt Mai, tôi cũng gọi Nguyệt Mai,
Hình như là tên của ai?
Mà ai đó, tại sao im lặng?
Tại sao không nói cho tôi nghe là hôm nay sẽ là một ngày không có nắng?
Mấy hôm nay mưa, bồ câu bay vắng
Chúng tha đi đâu rồi ánh sáng bình minh?
Tôi ngó lên ngọn mía xanh,
Con trăng vàng thật đẹp.
Dưới gốc mía, tôi không thấy đôi giép.
Vậy trăng là Tiên nên lơ lửng trên trời?
Ngày sắp mưa, liệu rồi trăng có rơi?
Tôi sẽ hứng nước mưa để tìm trăng nhé?
Tôi nghe trái tim mình rung lên nhè nhẹ,
Nếu có cái dù to tôi sẽ giương lên che mưa cho trăng!
Tôi nói chuyện với trăng như nói chuyện với một tình nhân,
Thật ra thì tôi nói với tôi, với lòng tôi, hiu quạnh!
Tôi tưởng tượng trong trời mưa, màu trăng lóng lánh
Trong trời mưa, trăng khóc một mình…

Anh Trần Vấn Lệ quí mên!
Trăng lẻ loi,trăng khóc một mình
Trần Vấn Lệ thất tình trời viễn mộng
Trong cô đơn tôi bắt gặp anh
Lặng lẽ những đêm mưa Đà Lạt xưa sầu im bóng!
Chúc anh khỏe và vui với nàng thơ bất tuyệt một cõi đi về!
Rất thích giai điệu trong thơ của TVL!
Thơ Trần Vấn Lệ chất chứa sự cô đơn,hoài niệm và những day dứt không nguôi
Thơ anh Lệ rất đẹp và rất riêng
Xin tặng lại Hoa cái trươc
Giữ lại tôi cái…Trái Sầu Riêng!
(Tôi tặng chớ không phải Trả)
Em vẫn thích sự cô đơn và vẻ đẹp dịu dàng rất dịu dàng trong thơ anh
Cô đơn…buồn lắm
Buồn như cô độc
Buồn như cô quanh
Tôi chúc Lethivinh vui
Em rất mộng mơ mà anh còn mộng mơ gấp trăm lần em
Tôi vừa mở tủ sắt đựng trái tim ra xem: Tôi mới mộng mơ 99%
MM cho tôi 1 % đi…cho 10 phân vẹn 10! Cảm ơn MM ngàn/ phần trăm!
Merry cherry merry x’ mas MM
Bếp thích 4 câu cuối của bài thơ, nó mênh mông giàu tính lãng mạng và làm người ta buồn vì thấy sự cô đơn.
Cũng may, còn có vầng trăng để những ai như TVL còn nơi than thở, tâm sự.
Bếp đi ngủ mang theo vầng trăng của anh đây, anh TVL ơi.
Trời lạnh lắm, nhớ đắp mền cho Trăng nha. Cảm ơn…ông Táo
Hay mà sao buồn quá
Người xưa, Hàn Dũ, đã nói: LỜI VUI KHÓ NÓI, ĐIỆU BUỒN DỄ HAY. Cảm ơn NauNhaQue dành cho tôi một cảm thông. Chúc Vui Noel
Lần nào đọc thơ anh, tôi cũng để dành thời gian cho lòng lắng lại. Rồi dặn mình thôi không nói nữa. Nói sợ thừa!…Bởi thơ anh luôn dắt tôi đi về những lối xưa quen thuộc, những yêu thương quá đỗi mà đôi lúc tưởng chừng mình đã quên… “Thật ra thì tôi nói với tôi, với lòng tôi, hiu quạnh!”…Cho phép tôi được gửi anh lần trò chuyện gần đây nhất với bạn bè : “ http://nthqn.org/index.php/dien-dan/1-Gặp-Gỡ-Bạn-Bè–Trò-Chuyện/4815-tho-tran-van-le” và xin được coi như lời chúc an lành tới anh trong mùa Giáng sinh này. NĐH.
Cảm ơn anh Ngô Đình Hải.
Trăng chưa lặn nghĩa là trăng còn đó!Buồn quá đi thôi!Mới nghe than tưởng buồn trăng mà không phải, mà cũng có thể?Mưa nắng,mía ngọt trăng khóc dù to,không đôi giép là tiên là trăng Thơ Anh Lệ nhiều từ ngữ gợi hình, ẩn ý tưởng trầm tư sâu lắng, rất trìu mến tình cảm.Lời tự tình, cảm xúc từ tâm trạng nghĩ ngợi mà liên tưởng đến cái tên về Trăng cũng dễ thương của đêm ,của ngày Mặt Trời!
Trăng…đẹp. Mà có người cắc cớ:
Trăng bao nhiêu tuổi Trăng Già?
Núi bao nhiêu tuổi vẫn là Núi Non!
Tôi cứ nói về Trăng hoài cho Trăng bật khóc thôi!:
Chú Lệ kính ,
Chú nói với chính mình vì chú nhận ra mình .
Bài thơ của chú , cháu đọc và cảm được xuất phát từ đó .
Chú ơi , cuộc đời nầy không phải ai cũng nhận ra mình đâu !
Cảm ơn chú cho cháu hít hà khi đọc thơ Trần Vấn Lệ vì rất hay !
Chúc chú ở phương xa vui khỏe .
Kính .
Tôi sẽ hứng nước mưa để tìm trăng nhé?
____
Một ý thơ hay
Đọc,xúc động và đồng cảm cùng với nỗi buồn của nhà thơ
Tôi nói chuyện với trăng như nói chuyện với một tình nhân,
Thật ra thì tôi nói với tôi, với lòng tôi, hiu quạnh!
Tôi tưởng tượng trong trời mưa, màu trăng lóng lánh
Trong trời mưa, trăng khóc một mình…(TVL)
Thơ buồn như những giọt long lanh.
Rơi từ trăng xuống và đậu trong đáy mắt
Xin đừng nghĩ là tôi khóc
Chỉ là tôi bất chợt làm quen với nỗi buồn. (NB cảm tác)
Cảm được cái hiu quạnh sắc se,nỗi cô đơn đến tận cùng trong thơ của anh.
Cảm ơn Huy Thanh, Ngọc Bút,Thanh Thanh, Champa, Cao Thị Hoàng.
Tôi muốn hôn bàn tay của từng bạn
Merry Cherry Merry X/ Mas !
Cảm ơn Duyên Mai, nhà thơ Triệu Từ Truyền,VanBinh, Huỳnh Hùng, Bogiahamvui.
Chúc tất cả một mùa Noel thật Vui
Thật ra thì tôi nói với tôi, với lòng tôi, hiu quạnh!
Tôi tưởng tượng trong trời mưa, màu trăng lóng lánh
Trong trời mưa, trăng khóc một mình…
_____
Muốn khóc cùng thơ anh quá
Triệu Từ Truyền thường đọc thơ anh đây đó, và rất ấn tượng. TVL làm thơ có phong cách mới và gây xúc động thật. Bài này, theo tôi là bai thơ khá nổi bật của anh.Chúc an vui! hình như dân trí VN mình con ngại đọc thơ thật cô đặc, phải không anh?
Vẫn là một nỗi nhớ da diết trong lòng người xa xứ
Thơ của anh lúc nào cũng man man …sầu vạn cổ
Van la mot phong cach tho Tran Van Le,hay va buon xa vang