Có tình ba nghĩa mẹ
Có tiếng chim hót trên cánh đồng
Gọi bình minh thức dậy
2.
Cây violon con cầm
Có đồi cát mênh mông
Có đớn đau nát lòng
Và dấu chân ba
Bước qua số phận
Có đám xương rồng
Có lọn cỏ long nhong
Lăn hoài theo triền dốc
Như cuộc đời
Lăn mãi mãi không thôi
3.
Cây violon con cầm
Có ngọn gió thổi qua
Những đồi cát mù lòa
Có đám bụi tung bay
Khuất mất mặt người
Có những điều mẹ mong
Lăn cùng vòng xe mẹ đạp
Có những điều ba ước
Trôi theo mãi tháng ngày
Chẳng bao giờ làm được
Cho hôm nay
Cho cả ngày mai
4.
Cây violon con cầm
Có những đổi thay
Có chuyến xe quay
Dừng lại
Có tấm bạt mở ra
Ba nhìn hoàng hôn phương xa
Cùng mặt trời
Khuất sau rặng núi
Có lô nhô đầu người
Và tiếng gọi tên
Như vang lên từ địa ngục
5.
Cây violon con cầm
Có tiếng còi tàu mỗi chiều thúc gọi
Có màn sương khuya che khuất mặt người
Có ngày nắng
Có đêm mưa
Có biết bao nhiêu nhớ nhung
Và nỗi mong chờ
6.
Cây violon con cầm
Có những vòng thép gai
Có tháp canh
Có hàng rào ngăn cách
Mỗi sáng ba chờ
Nghe tiếng mẹ gọi
Nghe tiếng con kêu
Bên kia vọng lại
Ba ngây dại điếng lòng
Lưng tròng nước mắt.
7.
Cây violon con cầm
Có tiếng hát đêm đêm buồn bã
Có lời ca
Trên đỉnh Trường Sơn
Có Cô Gái Vót Chông
Có Cô Gái Lam Hồng
Có cả Kéo Pháo Qua Đèo
Cùng giọt mồ hôi vừa đổ
Có tiếng vỗ
Nhịp nhàng
Và niềm hạnh ngộ
Cô đơn.
8.
Cây violon con cầm
Có bóng ai đứng giữa trời
Ở ngã ba Tam Giác
Chờ mãi một người
Không bao giờ dến
9.
Cây violon con cầm
Có cái dốc Nam Anh
Mỗi sáng ba qua
Thừa sống thiếu chết
Có những chuyến xe ra đi
Chiều hôm trở lại
Có chiếc áo tả tơi
Ôm không kín cuộc đời
10.
Cây violon con cầm
Có giọt mồ hôi ba đổ
Có giòng nước mắt mẹ rơi
Có chắc chiu quạnh quẽ
Từng hạt gạo cho đời.
11.
Cây viollon con cầm
Có những vòng xe quay
Sông Mao- Bàu Trúc
Có ánh nắng vàng
Rừng núi âm u
Có cả cô đơn
Có cả sương mù
Có biết bao nhiêu nỗi lòng
Đau cùng năm tháng
Có cuộc đời miên man
Trong muôn trùng tiếng gọi
Có cả một thời
Ta chẳng nhận ra nhau.
12.
Cây violon con cầm
Có Bình Sơn –Ninh Chữ
Có Quãng Đức- Sông Pha
Có Tuy Phong –Cà Ná
Có trưa, có chiều
Có cả đêm khuya
Ba đứng giữa trời
Chở nỗi quạnh hiu
13.
Cây violon con cầm
Có con đường Phan Rang –Sài Gòn
350 cây số
Có chuyến xe đò
Chở mơ ước đi theo
Có cái nắm tay
Ba dắt qua đường
Có ngôi trường vang vang tiếng nhạc
Có đôi mắt mở tròn
Ngơ ngác
Nhìn Sài Gòn xa lạ
Có nhà cao cửa rộng
Có ánh sáng muôn màu
Có cả ngọn đèn hắt hiu
Nơi ba và con trú ẩn
14.
Có cơn mưa buổi chiều
Giăng qua Tòa Đô Chính
Trên ghế đá công viên
Con run rãy nép mình
Vào lòng ba
Những giọt mưa bay qua
Giọt nào trên tóc con
Giọt nào trong mắt ba
Giọt nào bay thật xa
Về bên mẹ phương trời15.
Cây violon con cầm
Có bến Bình Đông, Hàm Tử
Có con tàu chở hạt đậu xanh
Có cuộc đời mong manh
Theo cùng con nước.
16.
Cây violon con cầm
Có trái banh màu xanh
Lăn hoài lăn mãi
Có bước chân ba
Đuổi mãi không ngừng
Có nỗi lòng rưng rưng
Có mồ hôi đắng mặt
Có tủi cực ngất trời
Có những hạt gạo rơi
Đổi bằng nước mắt
Có hàm răng cắn chặt
Trôi theo “cuộc tình người “ *
17.
Cây violon con cầm
Có giọt mồ hôi con đổ
Trên đường Lý Thái Tổ
Con gò lưng chuyên chở
Cả cuộc đời gian nan
18.
Cây violon con cầm
Có Sài Gòn đêm
Sương lạnh
Theo dấu chân âm thầm
Có Sài Gòn ngày
Nắng hanh
Theo giòng đời suôi ngược
Có đôi mắt xa xôi
Ai chờ ai đợi
Có lời hoài ca vời vợi trong chiều
Có tiếng Vĩ Cầm réo rắt cô liêu
Trong muôn ngàn nhung nhớ.
19.
Cây violon con cầm
Có Sài Gòn vui, Sài Gòn buồn
Sài Gòn ca, Sài Gòn hát
Sài Gòn long lanh
Cùng vòng quay nhanh chóng mặt
Có nỗi lòng quặn thắt
Có đôi mắt đời thường
Và tiếng Vĩ Cầm yêu thương
Hòa cùng bóng tối
Có bước đi vội
Như muốn kiếm tìm
Một thời mơ ước
20.
Cây violon con cầm
Có nỗi ân hận của ba
Và niềm tiếc thương của mẹ
Ba đã trao cho con cuộc đời
Và những điều ba chưa làm nổi
Mẹ đã đặt ước mong
Và trao cho con những điều mong ước
Nhưng làm sao con thực hiên được
Giữa muôn trùng gian nan
Thôi con nhé
Hãy cất cao tiếng đàn
Bấy nhiêu thôi cũng đủ
Nỗi buồn đêm
Sài Gòn
Mênh mang.
21.
Cây violon con cầm
Có biết bao nhiêu điều
Mà ba chưa nói hết
Con ơi ./

” Có những niềm riêng làm sao nói hết “
Vang,khó nói hết nổi lòn Tùng nhỉ.chúc khoe .tình thân
Không thích vĩ cầm nhưng đọc vĩ cầm lại thích vĩ cầm
Cam on Kim . Chúc khỏe . Tình thân
Tràn ngập không gian thơ là nỗi cô đơn,quạnh hiu
Cam on Himlam . Khoe nhe . Tình thân
Anh CTNM khỏe hẳn chưa ? Cầu mong anh an lành
Cảm ơn Thanh ,không khỏe nhưng “trụ” được .
chúc anh lành.Tình thân
Thơ chất chứa nhiều nỗi niềm thầm kín,hay và xúc động
Cảm ơn Vy đã chia sẻ . chúc khoe . Tình thân
Thơ buồn thật buồn
Cam on Sinh . Chúc khỏe .Tình thân
Chào Bạn hiền! Vừa XV đã gắng chia vui với bà con XN – thật cảm kích! Đã dọc qua mail – đọc lại, cảm thấy tình thương yêu & kỳ vọng, cũng như tâm tình của “Ba” sao mà…ngậm ngùi đến vậy? Hãy gắng nhé! Tôi luôn “theo dõi” Bạn!
Chúc ngày mới An Vui nghen?
mong Long an lành , .
tình thân
“Cây viollon con cầm
Có những vòng xe quay”
Một cây vĩ cầm với bao vòng quay trần thế, vòng quay nào cũng nặng trĩu tâm tư. Lần đầu Bếp ghé vào “nhà” của anh CTNM, đọc xong mường tượng một người sống hoằn nặng tâm. có lẻ vì thế thơ anh nơi đây thở than như tiếng vĩ cầm?
Cam on Nga đã “lần đầu”đọc tho CTNM mà cảm xúc đến vậy.
Chúc khỏe . Tình thân
Bài thơ thật nhiều cảm xúc
Cam on Chút Chít [tên nghe ngộ quá].Mong nhieu an lanh cho CC.
tình thân
Lướt Net buổi sáng, đọc bài này. Cảm xúc nhiều. Biet nhà thơ CTNM từ thập niên 60. Đến giờ thấy vẫn viết khỏe. Mừng. Có một chút góp lời: Đoạn 7 làm tôi cảm thấy hụt hẫng. Sự cô đơn đến với người bất chợt và khoảnh khắc nhưng phải đến trong một không gian , thời gian tĩnh hay sau một trạng thái động chứ đến trong lúc này:
“Có Cô Gái Vót Chông
Có Cô Gái Lam Hồng
Có cả Kéo Pháo Qua Đèo
Cùng giọt mồ hôi vừa đổ
Có tiếng vỗ
Nhịp nhàng
Và niềm hạnh ngộ”
e rằng gượng lắm chăng.
Chúc khỏe, vui.
đpp
NB nghĩ hơi khác dpp. Vì cuồi đoạn thơ này có hai từ rất nhiều ý nghĩa. Xin chép lại:
…………………………
Và niềm hạnh ngộ
Cô đơn.
Khỏe không [?]
tình thân,
Đoạn 7: là..lúc o trai Ạ 38 .tên những bai hát “phai hét”đêm đêm .Nó không đến bất chợt mà đó là những vết sẹo còn mai trong tâm hồn..Có rãnh vao
thuviensangtao,art2all …đọc truyện dài “Bài Hoan Ca O A.38″thì rỏ hơn. .Cam on DPP
xin duoc goi “Cố nhân” .
Tình thân.
Đúng là…tiếng tơ lòng anh CTNM ơi!
Com on Thanh rat nhiều . Chúc an vui . Tình thân
Nghe như có tiếng vĩ cầm đang nức nỡ.
Cam on Hùng đa chia sẻ . .an vui nhe.tình thân
Ai chờ ai đợi
Có lời hoài ca vời vợi trong chiều
Có tiếng Vĩ Cầm réo rắt cô liêu
Trong muôn ngàn nhung nhớ.
________
Em thích câu này anh Minh ơi
Cam on Hong . Chúc an vui . Tình thân
Chào Anh Chu Trầm Nguyên Minh!Bài thơ dài,lời ngắn gọn,đầy xúc động!!!Cây violon con cầm-vĩ cầm-Con cầm cây violon.Cầm cả những chất chứa yêu thương.Cả những ước mơ hoài bão,cả những vui buồn!”Thôi con nhé!Bấy nhiêu thôi cũng đủ…gian nan…SG buồn mênh mang…..Chúc Anh khỏe vui mãi nhé!
Chao Ngoctran ,cam on nhung cam xúc …”ca nhung vui buon”
Chúc an vui.tình thân
CHÀO ANH CTNM
Chào Hoa KH . Chúc khỏe . Tình thân
Cũng là tiếng vĩ cầm sao nghe như than như thở
Cam on Thanh .Chúc khoe . Tình thân
Bài thơ như đề cập cả một xã hội,với biết bao nhiêu biến động đổi thay,vui buồn
Môt đoạn của cuộc đơi voi không biết bao nhiêu dieu muon nói mà chua nói hết…Chuc Trac luon khoe,an vui .Tình thân
Bài thơ dài. . …như cả cuộc đời
……….
Còn bao điều
Ba chưa nói hết
con ơi.
Còn nưa Mien à . Cuoc đoi.còn biêt bao dieu ….dai dến nghìn trùng
Chúc an vui .Tình thân
Hay,tho nhieu auy tuong
Cam on miki . Chúc khỏe . Tình thân
…
“Co ca mot thoi
Ta chang nhan ra nhau”
…
Tham thia lam.
Xin duoc chia xe.
hpl
Cam on nhieu,Linh nhe.chúc an vui.tình thân
Chào anh Chu Trầm, mới xuất viện về nhà đã “trình làng” bài thơ chất chứa nhiều nỗi niềm tha thiết quá! “Cây violon con cầm” có cả cuộc đời của ba trong đó phải không anh? Cầu mong anh mau bình phục để kỳ họp mặt QV tới, cho anh em nghe rất nhiều chuyện của anh nữa chứ…
anh “trụ” đuoc.Nhất định như vây,Hen QV 19 nhé.Chúc Hai khoe viet đều tay.Tình thân
“Cây violon con cầm
Có Sài Gòn vui, Sài Gòn buồn
Sài Gòn ca, Sài Gòn hát
Sài Gòn long lanh”
Đọc thật xúc động, chúc anh sức khỏe ngày một ổn hơn.
Cảm on em.Nho viết đều taynhe.tình thân
Tam su that la tho nhung cung that la doi
Cam on Hac.Chúc khoe.Tình thân
hi anh Chu,
“Cây violon con cầm
Có nỗi ân hận của ba
Và niềm tiếc thương của mẹ
Ba đã trao cho con cuộc đời
Và những điều ba chưa làm nổi
Mẹ đã đặt ước mong
Và trao cho con những điều mong ước
Nhưng làm sao con thực hiên được
Giữa muôn trùng gian nan
Thôi con nhé
Hãy cất cao tiếng đàn
Bấy nhiêu thôi cũng đủ
Nỗi buồn đêm
Sài Gòn
Mênh mang”. [ctnm]
cám ơn anh đã nói hộ cho bao nhiêu kẻ làm cha “hy sinh đời bố mà không củng cố nổi đời con!”…
Ở đâu mà cho mai ko gap .mai tóc nay con ..bồng bềnh không.chúc an vui ,khoe mạnh dề “vua troi vừa yêu’.Tình thân
Thơ hay ,nhưng đọc xong thấy lòng trăn trở quá
Cam on Kim Mai .Chúc khỏe.Tình thân
Hay,doc xong rat dong cam cung tac gia
Cam on Sino .chúc an vui.Tình thân
Chào anh Chu Trầm Nguyên Minh! Lâu quá không về thăm XUNAU,sáng sớm nầy vào gặp ngay “CÂY VIOLON CON CẦM” gợi lên một trường liên tưởng mênh mông thật thú vị! Trong mạch thơ tuôn trào lai láng đó, vừa có nắng gió cháy bỏng đuổi theo thân phận người trên đất cát dọc dài miền trung và Sài Gòn hiu hắt đèn vàng khuya trong chiến tranh xưa cũng như trong những ngày tháng cay đắng mưu sinh gò lưng gian khổ thời bao cấp khốn nạn,vừa có ngọn lửa thiêng cưu mang niềm tin yêu thương và hy vọng nơi con ta yêu dấu trong tiếng vĩ cầm của nghệ thuật muôn đời! Ừ, Tiếng vĩ cầm yêu thương của con nối tiếp đời nghệ thuật của cha cứ ngân vang mãi từ trong bóng tối ngày qua lan tỏa ra ánh sáng ngày mai… Cảm ơn anh!
Cam on Nguyen đã chia sẽ . Vĩ Cầm là bai viết nhieu cam xuc cua mình ..Chúc khoe.Tình thân
Cha mẹ là những viên gạch lót đường cho con đi…
” có biết bao nhiêu điều…”
Cam on Hoang.Chúc khoe.tình thân
HAY QUA ANH CTNM OI
Cam on rat nhieu .Chúc an vui . Tình than
Cây violon con cầm
Có biết bao nhiêu điều
Cam on Savi .Chúc khoe.Tình thân