Trần Mai Hường

Những ý nghĩ đục
Thánh thót sâu đêm
Bế em xoay vòng quanh lối cỏ
Hình như phút ấy sương mềm
.
Hình như vẫn là anh
Người đàn ông chỉn chu như kinh
Nồng nàn hơn lửa…
.
Đừng hỏi tại sao thu giấu mình vào miên man vàng cúc
“Bông huệ trắng và bức tường cũng trắng
Sao bóng hoa trên tường lại đen”*
.
Đêm mặn nồng đến nhường kia
Em giấu nỗi em vào dốc đêm bão lốc
Mặc vùng vằng sai đúng
Cố thoát khỏi cung mê dại
Bằng ngụy biện trái mùa rồi tự thả mình trôi
.
Những ý nghĩ đục vẫn điềm nhiên cười
Bế em xoay vòng quanh lối cỏ…
* Thơ Bế Kiến Quốc
Thơ lúc không giờ…có cái sâu lắng yên tĩnh của đêm, có cái nồng nàn của người tình, có cái mặn nồng của một cuộc tình…em trôi đi trong mê dại, tự vấn đúng sai? mặc…làm sao thoát khỏi mê cung….Thơ lúc không giờ..,thoáng đọc nghe rất dịu dàng nhưng bên trong lại đầy lửa. Mình cảm nhận như thế không biết có đúng không Trần Mai Hường?
MH viết bài này vào một đêm k ngủ được, đúng lúc o giờ, cảm xúc chảy ra thế nào thì viết thế TH ạ, cảm nhận thế nào do người đọc.MH vui lắm khi TH cảm đuocj hết ý thơ, có người hiểu thơ mình thế này người viết rất hp. Cảm ơn TH nhiều.
Thơ lúc không giờ… sao mà tình tứ quá vậy Mai Hường .
Anh SOS ơi, tình tứ thật k anh? Em thấy bình thường mà, hi hi…
Hình như vẫn là anh
Người đàn ông chỉn chu như kinh
Nồng nàn hơn lửa…
…….
Những ý nghĩ đục vẫn điềm nhiên cười
Bế em xoay vòng quanh lối cỏ…
Bài thơ tình tứ & nồng nàn quá, rất hay Trần Mai Hường ơi.
Chị Chi ơi, em chào chị, em mới in cuốn thơ mới hôm nào gặp chị em tặng nhé, em cam ơn chị nhiều.
Những ngọn sóng tỏa hương (Tập thơ của Trần Mai Hường – NXB Hội Nhà văn 2012)
Chủ nhật, 09/12/2012, 07:58 (GMT+7)
Đau đáu nỗi niềm những người lính tiền tiêu phía trời Tổ quốc, Trần Mai Hường đã được vinh dự ra tận Trường Sa để cảm nhận cụ thể về sự hy sinh của những người lính đảo.
Giữa muôn trùng sóng bể chị đã nhìn ra “Miên khúc đảo” với nỗi lòng sâu lắng: Trường Sa/ Trường Sa gió dắt mưa tìm đảo/ Bao nhiêu giọt giọt đan nhau/ Trong miên miên biếc thẳm/ Phút nụ bàng vuông bung muốt cánh mềm… Thịt xương của những người lính giữ đảo Gạc Ma anh dũng hy sinh đã hóa thành Những ngọn sóng tỏa hương trong lòng Tổ quốc. Trần Mai Hường với những cảm xúc chân thực đã nén mình vào Hóa sóng: Chưa bao giờ chị kể ai nghe/ Về những đêm chị ngỡ mình hóa sóng… Cho đến Trường Sa bình yên, chị mới dừng lại mạch thơ của mình về biển đảo. Chị không những thể hiện nội lực thơ mà rất sáng tạo, tạo nên thi pháp mới cuốn hút người đọc.
Biên độ nhà thơ mở rộng, nhưng khi thu về nội tâm tâm trạng vốn là thế mạnh của mình, Mai Hường không giấu giếm sự trăn trở, bứt phá, tạo sự chớp sáng, thú vị cho thơ. Không trộn lẫn vào tầm nhìn, cấu trúc quen thuộc của thơ, sớm loại bỏ sự mòn cũ để định hình một giọng điệu thơ riêng mình. Nhưng điểm mạnh của chị trong tập thơ này không chỉ thơ về Trường Sa. Tôi xúc cảm nhiều về mảng thơ chị viết về tình cốt nhục, lòng yêu kính vô bờ bến đối với người cha đã ra đi quá bất ngờ, để lại nỗi đau cứa lòng dai dẳng.
Bạn đọc nhận ra Trần Mai Hường lúc cảm xúc thăng hoa đầy tâm trạng. Điều cốt yếu của thơ chị là sự biến hóa câu chữ phóng túng thi tứ, đôi khi phi lý nhưng vẫn đảm bảo ngữ nghĩa, thi ảnh, thi điệu, đặc biệt là sự cô đọng, với Gửi nắng: Cuối đông chiều ấy sao đầy nắng/Cỏ đợi thanh minh cũng giật mình/ Mới hay trời đất thương nhau lắm/ Nên gửi nắng về thức mùa xanh.
Và ta phải giật mình khi: Mùa thiếu nữ/ dậy lên từ đôi gò chum chúm chũm cau… chiều gấp mình thành đôi/ Trăng nhu nhú mầm… Mùa thiếu nữ/ chảy tràn trên khúc lãng du…
Vận vào lối thơ này, tác giả thường đi dây câu chữ, rất dễ sa sẩy, nhưng nhà thơ ghìm mình đi qua có vẻ dễ dàng. Tôi có cảm giác mông lung khi đụng vào những câu thơ lên đồng của nữ sĩ xứ Hà Thành: Ngang trời rớt một tên anh/ Nghe chênh vênh giữa phong thanh mơ hồ… /Đốt miền chay tịnh bằng mùa xanh non…/ Từ thơ trót dại chữ người…
Những ngọn sóng tỏa hương mới là tập thơ thứ ba, nhưng điều rất rõ là thơ Trần Mai Hường đang tự chín dần
Lam Giang
Anh Ba Cù Nèo ơi, cảm ơn anh nhiều nhé, em rất vui khi đọc bài này ở đây. Bài này nhà văn LG viết 1200 chữ nhưng khi SGGP đăng biên tập mất một nửa, nên k đuocj đầy đủ lắm. MH vui khi được anh quan tâm.
Những dòng thơ hay và thật.
Mình rất thích câu ” Mặc vùng vằng sai đúng “,vừa bản năng vừa rất nhân văn
Cảm ơn chị Mùa Thu Vàng nhiều, em viết thật sự cảm xúc lúc đó đấy chị ạ.
“Hình như phút ấy sương mềm
Hình như vẫn là anh…”
Tự nhiên YD thích hai chữ ” Hình như ” trong bài thơ , nghe thật mơ hồ …..mà lại thấy hay !
Chị Yến Du ơi, hình như ấy là không có thật, là em chỉ tưởng tượng thui chị ạ hi hi…
Y tuong tho moi me va bay bong
Cảm ơn bạn Kiều nhé.
Thi pháp khá lạ lẫm, nhưng thơ Trần Mai Hường vẫn là thơ Trần Mai Hường.
Làm mới dung mạo thơ là một nhu cầu sáng tạo rất đáng trân trọng. Với “Thơ lúc không giờ”, điểm chưa thật thích duy nhất của riêng ngdtrinh là câu thơ có dấu[*]. Mến…
Anh NDT kính.
Em rất vui khi được anh quan tâm, em viết còn non nớt vụng dại, rất mong được lớp đàn anh như các anh dìu dắt, em cảm ơn anh nhiều.
Hình như vẫn là anh
Người đàn ông chỉn chu như kinh
Nồng nàn hơn lửa…
_____-
Quái …sao lại có người như vậy nhĩ ?
Em nè Alibaba!
Và đã có đây rùi, cho MH xin địa chỉ nhé hi hi
135, đường MH, Sao Hỏa.
Vậy là MH k tìm được rùi.
Bảo Alibaba niệm thần chú thì thần đèn sẽ giúp MH tìm địa chỉ Cumi
A !Thật là đáng khâm phục . Cumi ơi Mai Hường muốn làm quen nè.
Anh Alibaba ơi, em cũng đang tự hỏi có người đàn ông vậy k ta?
Ghen na, Ali?
Nghĩa là sao hả Ớt Bay? MH k hiểu?
Sorry, lộn địa chỉ. Quên dùm đi TMH nhé.
Bài thơ như xoáy vào tận tâm can người đang yêu
Thật k bạn? cảm ơn bạn nhiều nhé.
Em của chị ơi “Cố thoát khỏi cung mê dại” được không?
Hi hi….
Chị nghĩ xem em có thoát được k nhé. Em chị chết chìm chị có thương k?
Tác giả hay dùng ngôn từ ” những ý nghĩ đục ” thật lạ… Thơ hay lắm TMH !
hi hi hi…chị lúc nào cũng khen em gái chị .
Một bài thơ nồng nàn thiết tha
Cảm ơn Thanh Thanh nhiều.
Chào Mai Hường, tui chịu hai câu này:
“Người đàn ông chỉnh chu như kinh
Nồng nàn hơn lửa…”
hơ! hơ! Ước gì…mình được như dzậy!!! Bài thơ lúc 0 giờ nghe hay và liêu trai ghơ!
@ NĐH. Mình lại thấy khá. Như vầy như vầy nè.
Bởi anh là mặt trời triệu độ
và em cũng là tinh vân
ta xoắn xít trong vòng quay luân vũ
trong bóng tối mênh mông
trong vũ trụ khôn cùng.
anh không chỉn chu
anh gồ ghề gai gốc
và em cũng không mượt mà
em mịt mù cơn lốc
em không tặng anh dòng sông
mà cho anh thác đổ
em không dâng anh mật ngọt
mà rượu nồng cháy cổ
và anh đã say em như điếu đổ.
Xin đọc như vầy nè: “mình lại thấy khác”
Em chịu bài thơ của anh đấy anh Xóm Chùa ạ.
Hi hi… anh Hải ơi thật ra hiếm có người đàn ông nào như thế anh nhỉ, em cứ tưởng tượng vậy thui anh ạ.
Một đêm tự dưng mất ngủ, sáng ra đọc bài thơ rất hay này mới hiểu tại sao.
Những câu thơ xuyên thấu tâm can, “đừng hỏi tại sao” người ơi…
Ui zời ui, nghe câu anh khen bài thơ rất hay mà em thấy xấu hổ anh Lạc An ơi, cảm ơn anh nhiều nhé.
Lạc An chuyển đổi giới tính hồi nào vậy “giời”?
Suỵt, Cumi, đang làm Ninja mờ! 🙂
Đêm dịu dàng mà cũng bạo liệt dữ hén Mai Hường .
Cười…thơ bạo liệt hả anh ,em sẽ viết bài khác hiền ngoan anh nhé.
Sao thức khuya vậy nhà thơ ?
Tại không ngủ được anh ạ
Người đàn ông chỉn chu như kinh
__________
So sánh rất hay Mai Hường ơi !
Em cảm ơn anh Sông Hà Thanh nhé
Thơ lúc không giờ…tưởng thơ kinh dị,ai dè là thơ tình ,mà lại là thơ tình hay
Cảm ơn bạn Lu nhiều, MH toàn viết thơ tình thui, k viết kinh dị bao giờ bạn ạ.