TRẦN DZẠ LỮ
Tạp văn
Có những câu thơ nhẹ hẵng như bông cỏ may mà cũng sâu hút
như cánh rừng bên trời kỷ niệm:
Em không phải là roi
Mà vách núi phải mòn
Em không phải là chiều
Mà nhuộm anh đến tím…
( Thơ Hữu Thỉnh)
Đúng vậy.Nàng không phải là chiều mà nhuộm chàng đến tím.Tím
cả thể xác lẫn tâm hồn.Tím rất Huế.Tím như lan rừng chiều thu xưa…
Màu tím ấy là nỗi ám ảnh khôn cùng,là nhớ nhung ,da diết khôn nguôi,
cho dù hai người ở hai đầu cách trở…Là nắng ban mai lung linh trên
đầu.Là đêm nhấp nháy sao hôm trong mắt của đời chàng. Ôi màu tím
đã, sẽ còn nhuộm tím chàng suốt kiếp.Buổi chiều ở phố phồn hoa nhưng
lòng chàng cứ gửi về nơi mênh mông xa xăm ấy.Thị trấn miền đông ấy
chính là nỗi bình yên,là khoảng trời đẹp như ca dao của trái tim chàng
mãi mãi.Buổi chiều nơi đây như đang ngừng lại bởi tiếng hát của chàng
tha thiết, cô độc nhường bao:
Xa nhau chưa mà lòng nghe quạnh vắng
Đường thênh thang gió lộng một mình ta…
( nhạc Tuấn Khanh)
Phải chăng nỗi buồn của chàng đang bay theo chiếc lá cuối cùng?
Không biết nữa! Nhưng chàng đang rơi xuống tận đáy của xót xa tựa
hồ ngựa xa bầy, chim lẻ bạn:
Rượu cạn ly, uống say lòng còn giá
Là trên cành một chiếc cuối bay xa…
( nhạc Tuấn Khanh )
Buổi chiều ấy đã giấu con dao và bất thần cắm phập vào tim
Chàng khi đọc tin nhắn:” Anh ơi! Hãy quên em đi.”
Đây là thực hay mơ?
E-mail chàng viết cho nàng: “ Em yêu dấu ơi! Làm răng anh quên được hí? Quên làm răng được với mối tình tím nhớ như rứa? Quên sao đành ? Đi dọc suốt đường đời anh luôn gặm nhấm nỗi cô quạnh ,muộn phiền nhất mà số phận đã gá vào.Tình cờ em đến như một tia chớp hân hoan.Anh thì vô cùng sửng sốt bởi một trái tim và tâm hồn nồng nàn yêu thương và đam mê cháy bỏng như thế.Em đi tìm anh vì bài thơ “ R R “.Anh đã phát khóc khi em sẻ chia tâm trạng của một gã du miên luôn đau đáu quê nhà. Ôi Huế yêu thương ! Khi đón nhận tình cảm mới lạ của em, anh cứ băn khoăn: Mình nghèo quá!.Thơ không nuôi nổi anh.Anh đã xúc động khi mình miết vào nhau ,qua nụ hôn đầu em thỏ thẻ: Anh ơi! Em cũng …nghèo.Như rứa sẽ dễ chịu hơn phải không anh ? Hai đứa mình chừ là một.Sẽ yêu thương,.sẽ tiêu đến đồng bạc cuối cùng…Cảm ơn em.Em thốt lên lời của trái tim như rứa làm răng anh khỏi xiêu lòng?
Ròng rã một năm trời chàng và nàng như đôi sam biển, quấn quýt không buông rời nhau qua điện thoại, tin nhắn,e-mail và đôi lần hò hẹn nhau ở quán cà phê 75.Sự đồng điệu tâm hồn đã dệt nên bài ca tình yêu ngỡ như muôn thuở.Nếu vắng nhau một ngày ,chàng sẽ là tượng đá.Nếu vắng nhau một chiều ,nàng sẽ sốt ruột khôn nguôi. Một năm chưa là dài nhưng cũng không quá ngắn để chàng làm cả trăm bài thơ gửi cho nàng bằng cả ruột gan ,tim óc và tin yêu.Lần đầu trong đời chàng đắm đuối như chưa bao giờ thế, kể cả thời mới lớn. Một thứ tình cảm chàng cho đi thật lạ lùng dù nàng chẳng sắc nước hương trời.Có lẽ tâm hồn nàng quá lung linh chăng? Có dài lâu chăng thì chỉ có thời gian trả lời…
Chuyện tình của chàng bước sang năm thứ hai bắt đầu nguội lạnh từ nàng.E-mail thưa dần.Tin nhắn cụt ngủn. Điện thoài thường ý ò e… Chàng hỏi thì nàng trả lời bận họp, hoàn cảnh khó khăn…Sự quan tâm của nàng đối với chàng không còn như trước. Điều quay quắt nhất của chàng là thơ chàng post trên các mạng không còn comment của nàng.Sự quay ngoắt này nhất định phải có nguyên do.Từ chàng vẫn thủy chung như buổi ban đầu.Sao nàng kêu : Anh hãy quên em đi?
Soát xét lại mình, một con kiến chàng cũng không muốn làm đau.. huống chi nàng -người yêu dấu cuối cùng của đời chàng…Lạ lùngthật.Bao nhiêu câu hỏi cứ như lưới bủa vây tâm trí chàng.Tâm trạng bức bách.Cú đập của Định Mệnh đã khiến chàng muốn ngã quỵ…
Một năm đã khép lại khoảng trời của chàng và nàng.Màu xanh cũng dần phai.Quán 75 không còn thuở hẹn hò…Chiều nay chàng lê bước phong trần về phía hoàng hôn.Tiếng hát muộn phiền cất lên miên man trong gió chướng:
“ Xa nhau chưa mà lòng nghe quạnh vắng.
Đường thênh thang gió lộng một mình ta…”
Chàng lại e-mail cho nàng, có những câu bật ra từ trái tim chân thật đến se lòng, rười rượi…
“Em yêu ơi! Anh không thể nào tin được Anh hãy quên em đi là lời cuối em nói với anh.Có thể cuộc đời đã đẩy xô em đến bờ vực của tuyệt vọng ở cõi trần gian không là chốn thiên đường.Có thể em tự dối lòng bởi một thôi thúc vô hình nào đó.Dù gì, dù sao,bây giờ,ngày mai,ngày mai nữa vật đổi sao dời, sông có khô hồ có cạn…anh vẫn yêu em.Em ơi! Một năm anh ngỡ chạm đến thiên đường tình yêu với nhiều kỷ niệm khó quên.Một năm nữa , anh chới với trong ngong ngóng đợi chờ, quay quắt, hồ nghi…Anh lại nhớ 2 câu thơ của NTN: Hai năm tình lận đận.Hai đứa cùng xanh xao! Mình xanh xao thật rồi, phải không ? Em yêu ơi! Dù có chia lìa hay thật sư yêu thương mãi mãi thì vẫn vô vàn cảm ơn em đã đến bên đời anh .Và anh nghĩ: Đây là một tình yêu bất tuyệt, thiên thu và vĩnh cữu…”Buổi chiều tan trôi trong màu nhớ.Chàng tiếp tục lang thangđể cho màu tím Huế, tím nhớ nhuộm hết cả một khoảng trời trước mắt .Một khoảng trời của hoa phong lan còn thoang thoảng mùi hương…

Anh Dạ Lữ viết thơ tình cũng lai láng, mà viết tạp văn cũng lai láng tình..
TH đã nhận được tập thơ anh gởi, cám ơn anh nhiều.
Em không phải là chiều / Mà nhuộm anh đến tím!!! Chao ôi, tậu lẫu, tậu lẫu! Tội chít! Mà Trần thi sĩ bị em mô nhuộm mà tím hết cả rứa? Nhuộm khi mô mà eng em nỏ hay? Chỉ đến khi đọc thơ thì mới biết? Tội chưa tề!! Chiện tình nhà thơ Trần Dzạ Lữ viết đến mô rồi, nhớ công bố cho chị em hay, nghe!
Posted by 222.254.177.160 via http://webwarper.net, created by AlgART: http://algart.net/
This is added while posting a message to avoid misusing the service
Cảm ơn bạn Cao Quảng Văn đã đọc muộn.Thì chuyện ni là kết thúc mối tình rồi.hihi…
@ Lai lam van te bac Tran Dza Lu.
Nho linh xua
ngon but vay vung, tho tinh lai lang nhu nuoc trong nguon chay ra
ban phim vung tay, tap van bay buom tua may tren troi bay bong
nho tim, nho xanh, nho vang, nho do… menh mong
iu nang, iu co, iu em, iu a… lu bu
thuong thay
thoi oanh liet cu nay con dau, danh ve xumau bau ban voi dan sinh
thuo phong luu xua chu da mat, cu muon van chuong dua vui cung chu nghia
Song khon, (chua) thac thieng, mau ve ma lackiu toi ben Minh Kieu, Ben Thu Thiem, hay ben Thua Phu cung ok
Bia Tiger mot thung 24 chai, thuoc Con meo hai goi, moi mot dia…khi nao thieu “kiu” them, ok?
Lackiu XN ơi! cảm ơn đã làm “zăn tế” .Đúng đó..Nhưng tội nghiệp tui lắm tề!
Cho “em sống” để làm thơ, viết văn yêu nữa mờ!
@ TÍM NHỚ
Vinh Rùa xin hỏi anh “Ở Trần Đi Đêm” một cách nghim chỉnh nè :
+/ Nhớ “cái chi” màu “Tím”(màu mắt, màu môi, màu áo, màu hoàng hôn, hay…..)? chớ mà “…nhắm mắt, thấy cái chi cũng…Tím…*” thì có mà…chik à?
+/ Một “tình cờ ngẫu nhiên” hay một “tương quan mật thiết”,khi mà “tự tình” của 2 truyện “Tím nhớ”& “Tiếng biển gọi” đều có đặc điểm nhân vật : Nam_người xứ Huế; Nữ_không là người xứ Huế?
@ Anh chai cứ trả lời “chân thật” nhứt, rồi…em chai sẽ…hỏi típ!
Cảm ơn em trai hí.Nhớ màu áo tim Huế đó tề!Khác chứ emTruyện của ATPA
là nam người Huế,nữ là người Rach Giá mà.còn tự truyện của anh: nam là người Huế.Nữ cũng người Huế nhưng đã vô thị trấn miền Đông.Cảm ơn đã cho nghe bản nhạc NHTĐ.Còn hỏi chi nửa em trai?
+/ Rứa mờ em chai tưởng là anh nhớ cái chi chi…màu tím chớ? và rứa thì anh chai phải “mở mắt” mới thấy được(cái áo), còn Phạm đình Chương thì phải “nhắm mắt, chỉ thấy một chân trời tím ngắt”? Phức tạp quá!
+/ Rứa là anh chai của “Tím nhớ” với anh chai trong “Tiếng biển gọi” cùng là người Huế với nhau nhưng tính cách(đối xử với người con gái) lại khác nhau? Rứa thì tội cho người con gái Rạch Giá chưa tề? còn người con gái Huế ở miền Đông thì… “sướng” chưa tề? Răng mà khác nhau rứa?
Hai tính cách hai cảnh đời khác nhau em trai ạ.Số phận không làm sao thay đổi.Mừng cho người sướng và chia buồn với người tội rứa hí.
Em yêu ơi! Dù có chia lìa hay thật sư yêu thương mãi mãi thì vẫn vô vàn cảm ơn em đã đến bên đời anh .Và anh nghĩ: Đây là một tình yêu bất tuyệt, thiên thu và vĩnh cữu…”Buổi chiều tan trôi trong màu nhớ.Chàng tiếp tục lang thangđể cho màu tím Huế, tím nhớ nhuộm hết cả một khoảng trời trước mắt .Một khoảng trời của hoa phong lan còn thoang thoảng mùi hương…
Tình yêu của nhà thơ Trần Dzạ Lữ nồng nàn da diết & thủy chung quá, và bài tạp bút của anh hay cũng không kém những bài thơ trử tình của anh, HKC cảm ơn anh & chúc mừng anh văn + thơ đều hay cả.
Cảm ơn Hoàng Kim Chi đã trích một đoạn văn anh rất ưng ý.Rứa là thấu hiểu ghê nha!chúc em luôn vui, khỏe và yêu người yêu đời như anh hí!
Em không phải là chiều
Mà nhuộm anh đến tím…
Những câu thơ hay đến mềm lòng!!!
Và Đoản văn về Tình Yêu cùa anh cũng tha thiết não nuột quá anh Lữ úi ùi!!!
Cám ơn anh!
Hai câu nớ là của Hữu Thỉnh đó Oanh à.cảm ơn em đã đọc và ghi cảm nhận.Bữa nào phải uông cà phê với ĐO thôi!
Thơ tha thiết mà văn viết cũng quá đỗi thiết tha , đọc xong chịu hổng nỗi luôn đó anh Lữ ui !
Dzề nước rầu…hé !dzui khỏe chứ em gái!
HEHE…sút ký rùi chị ui !
Tội em gái chưa tề?
Sut duoc ky nao nguoi ta mung het lon ma nha tho lai bao” toi chua te”. Dung ka thi sy! hic
Dziết câu cuối là gì dzậy cumi ? hic hic …
he he. “Dung la thi sy”. Dzay ma khong doan duoc, Hoi chung mam bo` hoc…
HAHA …Diết sai chính tả còn làm …dóc nha ! Hỏi chơi thui cho đỡ …nhớ cumi mà . hehe …biết cumi bị Parkinson nên thông cổm lém đó ! hehehe
Nè ! Dzìa đi kẻo người ta chờ kẻo người ta mong ….huhu
Lai co cha sap ban lua giong nua. Tau chit.
hehehe …bán chưa hết mớ lúa giống dự trữ mờ than thở chi hè ?!
Cảm ơn em.Lâu quá không gặp nên TÍM NHỚ đó.hihi..Cảm ơn câu:” Thơ tha thiết mà văn viết cũng quá đổi thiết tha,đọc xong chịu hổng nổi luôn đó anh Lữ ơi! “anh cũng “chịu hổng nổi” lời cảm nhận ni của em.cà phê hí?
hihi …cà phê chiều nghen , tới quán cà phê ngồi đó đợi NỊ tới nghen ! kaka
Anh noái rứa chứ có đi được mô.Khi nào thuận tiện hí!
kaka…ai biểu tin lời NỊ hẹn hè !!!
Rứa là anh cứ mãi là gã khớ hí? Nị ơi là Nị!
@Yến Du
Chim yến dzàng dzìa rồi ha ? ” đọc xong chịu hỗng nỗi ” là sao ta????? Anh Lữ ơi….sao dzậy nè…..????
Thì em hỏi Yến Du đi.Chịu hổng nổi là răng? anh Nỏ biết làm răng hết.
Vui NĐH hí ?
kakaka….vượt sức cảm nhận của mình thì mình …hét chịu hổng nỗi dzậy mà ! giúng như lâu ngày NỊ hông gặp thi sĩ Ngô đình Hải thì NỊ …nhớ chịu hổng nỗi !!!! hehehe …cho hết théc méc lun ! kakaka
Ngô Đình Hải nghe Nị nói chi rứa tề?Nhớ chịu không nối.hihi…
ai tin loi Ni? Tui da ban may ta lua giong rui…hic
cumi ui ! NỊ dzìa nhà lâu rùi mà sao cumi còn ở đâu xa lắc dzậy ? Dzìa mau mau đi !!!!!
cumi mà hổng tin lời NỊ thì cumi ” hấu hận ” ráng chịu nhen ! hehe
Tuy xa mà gần tuy gần mà xa Nị ơi !
Ba Cù Nèo có ở gần NỊ hông dzậy ? Bữa nào NỊ rủ đi uống kề -pha nha !
CÁCH NHAU CÁI DẬU MỒNG TƠI XANH LÈ.
Qủa ? Cái dậu mồng tơi nằm chỗ nào hè ? Pó …chân lun !NỊ mà kiếm được cái chỗ nhà NỊ có cái dậu mồng tơi là NỊ …chít liền !!!
Thì cứ tưởng tượng cho thơ mộng nghen Nị !
Dzẫy Ba Cù Nèo là ông hàng xóm sát nhà NỊ hở ? Chà ! dzẫy mà NỊ hổng để ý chớ ! Bi giờ NỊ chạy ra công viên tập thể dục nè , Ba Cù Nèo có đi hông , hông đi thì ở nhà tám …một mình nghen , NỊ đi đây ! kakaka
Khong co dau mong toi dau. Chi co dau “luoi bo`” he.
ÂU THỊ PHỤC AN + Ái DUY = SONG KIẾM = AI MÀ CHỊU CHO NỖI NÈ TRỜI
Rứa mới rộn ràng xứ nẫu hứ Lu!
ÂU THỊ PHỤC AN + Ái DUY = SONG KIẾM….
“““““““““““““““““““““““`
@ Làm gì có “kiếm” mờ “Song kiếm” hở Lu? Phải sửa thôi(!) : là “Song khiên”(chớ hổng phải… “Oan khiên”)?
Đó giờ mới đọc ” zăn” của anh Lữ, cũng ” mùi” như thơ vậy!
Cảm ơn ATPA đã đọc văn anh.Nhưng đâu có mùi bằng zăn em, phải không ?
“TÍM NHỚ” _ Phải chăng là màu của tình yêu & nổi nhớ ?
“
Tím” cả không gian, thời gian xé tràn kỷ niệm và “nhớ” nhuốm đầy chất yêu màu nhiệm là lẽ sống của những ai từng đã,đang và sẽ yêu ngây ngất … “dù tình đã xa” , cũng “gợn sóng “ lấp lánh ?…
“Tím nhớ” của anh TDL đọng đầy cảm xúc, gần gũi như tự sự…
Cảm ơn Anh Trai đã thay đổi khẩu vị “thực đơn” bằng món gỏi “chua ngọt” trộn cả văn_thơ_ nhạc …cho” tím nhớ” rất lạ & hay !
Cảm ơn Nguyễn Ngọc Thơ đã cảm nhận gần như thấu hết tâm can người viết.Là màu của Tình Yêu và nỗi nhớ dù đã cách ngăn ngàn trùng…Chúc em trai vui nhé.
Còn tới mấy chục màu lận anh Lữ ơi !
Nhưng chỉ có màu tím là nỗi ảnh trong chàng đó SOS ơi!
Giông giống tự truyện quá
Cứ hiểu thế cũng được bạn ạ
Nguoi yeu anh Tran Da Lu dep qua hi ?
Hình minh hoạt hì đẹp là chắc rồi.Còn người nớ thì mình”:làm khách lạ anh giã từ quá khứ” thôi!( mượn câu thơ của nhà thơ Tần Hoài Dạ Vũ đó)
Sao không XANH nhớ mà lài là TÍM nhớ hả nhà thơ….????
Loan ơi! Bài ni là đoạn kết của tạp văn MỘT KHOẢNG TRỜ RIêNG đó,Xong!
Bây giờ thìTím là quá khứ rồi.Chừ anh viết mãi mãi cho XANH, được không Loan ?
Được quá đi chứ ! còn giả bộ hỏi em làm gì? em chúc anh luôn dzui dzẻ & thật hạnh phúc trong khoảng trời hiện tại & áo nàng xanh…. anh mến lá sân trường…. nhé!
Cảm ơn em gái đã hiểu anh.hihi…
chiều nay An đã gửi tập thơ tặng KL qua địa chỉ NN Thơ đó nghen.
Thay mặt TKL cảm ơn An trước nha!
anh Trần Dạ Lữ nghệ sỹ lắm đó nha, văn , thơ, nhạc cả ba trộn lẫn vào nhau thành màu tím huế mộng mơ trầm mặc….
Cảm ơn Rêu đã đọc và cảm nhận thế.Nghệ sĩ để chuốc lấy thảm sầu…thôi ,phải không Rêu ?
Nhà thơ đa tình quá
Một người mà chẳng được chi,răng gọi là đa tình? Đa cảm chút chút thôi!
Hình hai cô áo tím vậy cô nào là tím nhớ vậy nhà thơ ?
hai trong mot, phia truoc+phia sau/ tim chieu hoang bien biet.
Cumi ở bên răng biết rứa hè?
Nói như Cumi là hai trong một đó B,Ngọc ơi!
Hic, chuyện tình chàng thi sĩ trong tạp văn của anh TDL đoạn đầu thì giống như xảy ra hồi đầu thế kỷ 20, còn khúc đuôi thì lọt qua thế kỷ 21!
Thôi, dứt tình thì cũng dứt tội nợ, nhưng tình thơ thì mãi mãi còn, anh nhỉ! 🙂
@ Lạc An : Chiện tình TK20_TK21? Chúng ta đang sống ở những năm đầu TK21, và cũng vừa bước qua TK20.Dzẫy chúng ta là… “người đương thời”? VR tui thì lại tìm thấy “mối liên hệ” giữa “Tím nhớ” với “Tiếng biển gọi” qua một chi tiết nhỏ :
+/ Nhân vật : Nam(người Huế), Nữ(người Nam?) :
“E-mail chàng viết cho nàng: “ Em yêu dấu ơi! Làm răng anh quên được hí? Quên làm răng được với mối tình tím nhớ như rứa?….”
……………
“…..Buổi chiều ở phố phồn hoa nhưng lòng chàng cứ gửi về nơi mênh mông xa xăm ấy.Thị trấn miền đông ấy chính là nỗi bình yên,là khoảng trời đẹp như ca dao của trái tim chàng mãi mãi.”…. (Tím nhớ)
““““““““““““““““““““““““““““““““““
….”Trong lúc tôi vo gạo nấu cơm anh chạy ra chợ mua vài món nấu theo kiểu Huế. Cả hai cùng vào bếp và thấy hạnh phúc khi chia sẻ công việc. Anh nấu cho tôi ăn món cá kè hấp xã, mấy càng ghẹ luộc, chả trứng. Chúng tôi cùng uống bia.”…… (Tiếng biển gọi)
+/ Không gian : Biển _ không phải tự nhiên mà “Tím nhớ” được bắt đầu bởi : “Em không phải là roi
Mà vách núi phải mòn
Em không phải là chiều
Mà nhuộm anh đến tím…
( Thơ Hữu Thỉnh) đã được Phú Quang soạn thành “Biển nỗi nhớ và em”?
+/ Thời gian :
“Chuyện tình của chàng bước sang năm thứ hai bắt đầu nguội lạnh từ nàng.E-mail thưa dần.Tin nhắn cụt ngủn. Điện thoài thường ý ò e….
……Sao nàng kêu : Anh hãy quên em đi?…. (Tím nhớ)
““““““““““““““““““““““““““““
….. “Tôi nhìn ra xa, phía biển, phía sau lưng anh, biết rằng sẽ không còn tiếng gọi nào dành cho tôi nữa…” (Tiếng biển gọi)
@ Có lẽ chiện tình í trong vài năm(2?) được kết thúc sau 2 ngày? (giúng “17 năm và 17 ngày” của AD)
@ VR tui chỉ… “mơ hồ” như có một tương quan nào đó giữa 2 “tự truyện” gần đây nhất trên xunau.org mình. Níu mà có sự “nhầm lẫn tai hại” nào đó thì xin các nhà văn(g)…tha thứ cho “tậu lẫu” của VR tui,nghe?
http://www.youtube.com/watch?v=6rhjewfpeqg
em khong phai deo cao
ma iam anh met la
em khong phai la bien ca
ma lam anh chet chim
em khong phai la dem
ma lam anh buon ngu
………………………………….
* nho bac VR bo dau dum keo nau doc khong trung va thuan tay lam tiep cho vai chuc cau nua nhe.
Xin loi di xa quen mang dau tieng Viet theo.
Chào anh cumi ,đến Sin đã tham quan phố đèn đỏ chưa ?
Cumi đã “nhờ”,thì VR phải “nghim chỉnh” thực hiện thâu, chứ không dám “nghỉnh ngảng” :
on Tháng Mười Một 27, 2012 lúc 12:48 chiều | Trả lời Cumi
em khong phai deo cao
ma iam anh met la
em khong phai la bien ca
ma lam anh chet chim
em khong phai la dem
ma lam anh buon ngu ………………………………….
* nho bac VR bo dau dum keo nau doc khong trung va thuan tay lam tiep cho vai chuc cau nua nhe.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
em không phải đèo cao
mà làm anh mệt lả
em không phải là biển cả
mà làm anh chết chìm
em không phải là đêm
mà làm anh buồn ngủ ………………………………….
* nhỏ bấc VR bỏ đậu dùm kẹo nấu độc không trúng vá, thuận tay làm tiệp cho vãi chục cau nữa nhe.
……………………………..
em không phải là đêm
mà làm anh buồn ngủ
đừng bắt anh…trả đủ
[anh… “vừa khạc, vừa ho”
nếu em vẫn chưa… “no”
cho anh xin…mắc nợ
mai anh sẽ đi chợ
nấu cho em món Huế
còn anh “rượu Thiên Tuế”
tên gọi “Minh Mạng thang”
ta sẽ cùng…hoang đàng
hai ngày trên “xứ biển” ]*
………………………………..
*[câu chiện “Tiếng biển gọi”]_chữ nghĩa của VR đi đâu…ráo! Giờ chỉ có… “lậm” ngôn ngữ “Tiếng biển gọi” hay “Tím nhớ” hay “17 năm&17 ngày”….
Hay
cam on tho tho Dzinh Rua
Đúng là nhà bình loạn “văng” học chuyên nghiệp Vinh Rùa
Cảm ơn Vinh Rùa đã bỏ nhiều công sức để “bình loạn” bài tạp văn Tim Nhớ
của anh.Rất vui và cảm động.Lại cho nghe bản nhạc: Biển nỗi nhớ và em.
Chúc em trai vui nha
@ Anh chai đã không giận và trách mắng thằng… “nghịch đệ” thì mắc mớ chi em chai không dzui hè? “Quậy” típ nghen,anh chai “đi đêm không mặc áo”?
Ừ quậy cho vui VR ui!
@Vinh Rùa: Khiêu khích dữ dội hen, may mà 2 chị PA và AD đều hiền lành dịu dàng chứ không thôi là Rùa thành cao đơn hoàn tán rồi!
@ Lạc An : Níu mờ Rùa thành “cao đơn hoàn tán” thì cũng là một thang “thuốc tăng lực” trong “Tiếng biển gọi” và “17 năm& 17 ngày” của hai chị ÂTPA&AD chớ? Rất hân hạnh!
Vinh Rùa à, hỏi Ái Duy coi có phải tình yêu chính là thứ thuốc ” tăng lực” mạnh nhất không?
@Phục An: Ha ha, ngó bộ hai chị em mình phải “song kiếm hợp bích” rồi…, ráng tu mà không được!
Và ngó bộ Vinh Rùa rành ba cái vụ thuốc gì gì mà…tăng lực tăng tốc đó Ái Duy?
@Phục An: Chắc đang luyện tiên đơn gì đó chị, nghe đâu đang thi chạy đua… 🙂
on Tháng Mười Một 27, 2012 lúc 8:16 chiều | Trả lời âu thị phục an
Vinh Rùa à, hỏi Ái Duy coi có phải tình yêu chính là thứ thuốc ” tăng lực” mạnh nhất không?
“““““““““““““““““““““““““““““““““““““`
on Tháng Mười Một 27, 2012 lúc 8:23 chiều | Trả lời Ái Duy
@Phục An: Ha ha, ngó bộ hai chị em mình phải “song kiếm hợp bích” rồi…, ráng tu mà không được!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
@ ÂTPA : tình yêu mà như “Tiếng biển gọi” thì có mà từ… “giảm lực” đến… “bất lực” chớ làm gì có “tăng lực”,hở chị gái?
@ AD : Chỉ mỗi một “kiếm” là đã chít họ nhà Rùa rồi, chứ “rủ” chi mờ “song khiên”(làm gì có.. “kiếm”) thì có mờ chít…cả xunau.org? Dzẫy mà còn nói là “ráng tu”,thì không bít “tu” kỉu gì?(vừa “tu” vừa… “véo”,hở AD?)
@Hai chị Phục An và Ái Duy :
_Hai chị mà kết hợp “song kiếm hợp bích” chắc thế kỷ 21 mở đầu kỷ nguyên…”Nguyệt thực” quá ! (cừ)
@Van te Vinh Rua
Thuong thay
tu duong bay lau, gap lang bam phut choc thanh cao
Tiec thay
ren luyen cong phu, dung nu tuong may giay tiu gao
mu mem ma dem choi da cung
suc yeu lai ra phoi gio to
mot kiem da tiu doi
lo la song kiem hop bich
khong chet cung dui que me suc
vay ma
khong chiu bo dep chay mau
danh sa truong toi mang
song khon thac thieng
VR mau mau hien dzia ma huong.
Có ai biết làm văn tế củ mì không ?
…………………….
vay ma
khong chiu bo dep chay mau
danh sa truong toi mang
song khon thac thieng
“““““““““““““““`
Rùa cũng rõ :
thân này chậm chạp
trót phải mang
mu nặng trên lưng
đầu thì thường…thò-thụt vào mu
cũng chỉ để :
“rình” cuộc vui…xunau
hay đâu…
“song kiếm hợp bích” đánh cho Rùa tơi tả
cũng chỉ vì : “quá mức” dzui chơi
nay nghe lời Cumi
cùng “bàn dân thiên hạ”
Rùa đây khấu đầu…tạ lẫu,tạ…tạ lẫu!
( Tứ…bái!….thăng thiên!)
Trí tưởng tượng của Vinh Rùa thật phong phú. Có bao giờ liên tưởng mình bị nấu cao không ?
@ Mình Ơi! : cần gì “liên tưởng”? trước đây, Rùa đã từng bị nấu cao(với “tóc tiên”) thành… Cao Qui dùng để chữa bịnh…tim với tên gọi…?(quên mất_hỏi lại Cumi hay ni-cô NL sẽ rõ!)
@ Rầu, rùa tui nhớ rầu! : Cao Quy(có “tóc tiên”) là loại thuốc có tên gọi “Vô thường tâm đan” (để chữa bịnh tim, chớ hổng phải “thuốc tăng lực” như hai chị ÂTPA và AD nói đâu! (Coi chừng: uống nhầm thuốc là đi… “Cầu Nại Hà” đó!)
Dung roi, “Vo Thuong Tam Dan” do Ni su Nghi Lam bao che, con ten thuong mai ban o cho troi la ‘Tuyet Tinh Dan”, may ba mua de “triet” may ong chong thich an pho hon com nha.
Tuy nhien, VR co ban thuoc giai “Tuyet Tinh Dan”, nhan hieu cau chung la ” Kien Tinh Dan”, ten tieng Anh la ” XtraLove Tablet”. Gia phai chang, reasonable Price/ Hot hot.
@ Dzẫy là “Vô thường tâm đan”(hay “Tuyệt tình đan”) được đìu chế bởi cao rùa; còn “Kiện tinh đan” được làm từ “Cumi”, hé?
Đúng đó Lạc An.
Gửi địa chỉ về thuau05@yahoo.com, mình gửi tập thơ cho Ái Duy nha.
Vinh Rùa bị ám ảnh rồi…
Vinh Rùa bị ám ảnh rồi…
“““““““““““““““““`
bị ám ảnh bởi “Tiếng biển gọi”!
Đúng rứa Lạc An ơi! Tình thơ thì còn mãi.Cảm ơn em nhiều hí.
Chính xác luôn Lạc An ạ.Gửi đia chỉ về trandzalu@yahoo.com.vn anh sẽ
gửi tặng em tập thơ nhé.
Đọc xong Tạp văn của anh TDL ,tuthuc tôi chạy đi mở đĩa nhạc có bài ‘Chiếc lá cuối cùng ” của nhạc sĩ Tuấn Khanh để nghe lại .
Nghe xong ….. :
– Buồn ơi là buồn !
Xin phép được đạo văn anh TDL ( sủa lại cho đã buồn )
– Ở Thị trấn Phù Cát nầy chính là nỗi bình yên,là khoảng trời đẹp như ca dao của trái tim chàng mãi mãi.Buổi sáng nơi đây như đang ngừng lại bởi tiếng hát của chàng tha thiết, cô độc nhường bao:
Xa nhau chưa mà lòng nghe quạnh vắng
Đường thênh thang gió lộng một mình ta…
( Chiếc lá cuối cùng của NS Tuấn Khanh)
Phải chăng nỗi buồn của chàng đang bay theo chiếc lá cuối cùng?
Không biết nữa! Nhưng chàng đang rơi xuống tận đáy của xót xa tựa hồ ngựa xa bầy, chim lẻ bạn:
Rượu cạn ly, uống say lòng còn giá
Là trên cành một chiếc cuối bay xa…
( Chiếc lá cuối cùng của NS Tuấn Khanh )
Buổi sáng nầy đã giấu con dao và bất thần cắm phập vào tim Chàng khi đọc tin nhắn:” Anh ơi! Hãy quên em đi.”
Đây là thực hay mơ? !!!
– Mong Anh Lữ tha thứ !
iu la chit trong long mot…xi Bau Da!
Cũng tốt thôi Lackiu XNi ơi!
TuThuc cũng tâm trạng dữ hả? Mình mê bài hát CLCC lắm.
An cũng mê bài nầy (CLCC), nhất là câu” đường thênh thang gió lộng một mình ta”…
Hôm nào An hát cho anh nghe đi hí?
hét thì có!
Hôm nào ÂTPA hét cho TuThuc nghe dzới ?
– Giờ nầy TuThuc hét ÂTPA có ” nghe” được kg ?… ::
– Nhớ Em nhiều nhưng chẳng nói
Nói ra nhiều cũng vậy thôi
ôi đớn đau đã nhiều rồi.
Một lần thương, càng buồn thêm…. !
– Biết bao lần , Em đã hứa,
hứa cho nhiều rồi lại quên,
Anh biết tin ai bbay giờ… ?
Người còn đây…, những kỷ niệm nào chờ ?
– Này An .. hởi con đương thơ em theo đó đúng khong Em !
Mưa bên chồng có làm Em .., có làm Em nhớ những kỷ niệm mình mặn nồng? ( TT nói sai .. dzới Nhà thơ AATPA…, xin quí dzị trang XN đừng la,… đừng trách.
( đó cũng là lời thóc mách, chọt những nhà dzăn !), như tui hay nói lăn nhăn một mình dzậy thôi !
Kính chào quí ” bạn ” đã ghé đọc Trang XN .*. !
–
………………….
– Này An .. hởi con đương thơ em theo đó đúng khong Em !
Mưa bên chồng có làm Em .., có làm Em nhớ những kỷ niệm mình mặn nồng?”…..
““““““““““““““““`
@ Trời đất! TUTHUC bị “tẩu hoả nhập ma” rầu! “mặn nồng” dzí “nhà thơ An” hầu nào dzẫy? Ở PC mùa này lạnh chớ có nóng đâu mờ “tẩu quả”?
kakaka …TUTHUC bị …ấm đầu rùi ! Dzô đây NỊ chở đi chữa bịnh ! kakaka
@ NỊ đã “mời”, thì mắc chi TUTHUC không…ngồi lên cho NỊ chở đi…chữa, hè?
hehe …ngồi cái yên sau xe của NỊ thì có ảnh hưởng chi đâu mà hông chở dùm anh TU THUC cà ? Hôm nào anh Vinh Rùa bị ấm đầu giúng dzẫy hú NỊ tới NỊ cũng chở dzô nhà thương miễn phí lun ! hehe anh em nờ !!!
Đọc TÍM NHỚ lại ” ấm đầu ” nên còn ” mặn nồng ” dzí ” Tiếng biển gọi” í mà !
hà hà , chạy núp cho xa !
Kẻo bị ” Song kiếm hợp bích ” sát thương !
hehe…TuThuc hát bài thất tình ca của vũ Thành An cho ATPA nghe đó!
Nghe được không hở em ?
Rưa hôm nào anh hát cho an nghe, ok?
Ngó rứa mà TuThuc nhát gan ghê hí?
Trời ui ! ngó xuống mà coi nỗi lòng anh TTUTHUC nè ! Ai làm anh TU THUC rối loạn nhịp tim nói NỊ xử cho ! hehehe
Binh IU nay do TDL truyen cho TT, TT-> ?. Chay mau….
TuThuc chạy rồi.hihi…
Em không phải là mưa
Mà vách núi phải mòn
Em không phải là đá mài
Sao cây sắt phải thành kim
Giỏi ghê hi!
CHÀO NHÀ THƠ TÌNH VÀ NHỮNG BÀI TÌNH THƠ
Chào Mộc Miên.cảm ơn đã đọc thơ tình.Chuc vui
Tình cũng tha thiết mà văn cũng thiết tha quá anh TDL
Mình vốn như rứa mà Sông Hà Thanh! Cảm ơn nhiều