Nam Thi
* Để biết ơn những người mẹ nhân ngày Quốc Tế Phụ Nữ 8-3
Ngày đầy tháng của cháu ngoại. Mới bốn giờ sáng bà Tâm đã thức dậy nấu nước pha trà, cà-phê chờ con rể đi đón chồng ở ga Hòa Hưng. Ông đi trên chuyến tàu tốc hành từ ga Diêu Trì. Hôm nghe tin con gái chuyển bụng bà cũng vội vội vàng vàng đáp cùng chuyến tàu đêm ấy tốc hành từ Hà Nội xuôi Nam.
Mẹ con Tuyết ngủ trong phòng. Đêm qua cháu bé ngủ say không quấy mẹ và bà ngoại. Trong khi chờ chồng, bà chuẩn bị sẵn thau tắm, tã lót, khăn bông,… để làm vệ sinh cho cháu mỗi sáng. Bà phải làm quen với những đồ dùng cho trẻ sơ sinh mà thời bà sinh con không có, chẳng hạn dụng cụ thanh trùng dùng cho bình sữa, ấm điện – bà gọi “ấm” vì loại thiết bị nầy chưa có tên Việt – dùng để hâm nóng sữa ướp lạnh đến 37 độ, nhiệt độ vốn có của sữa mẹ, thì tự động ngắt điện. Cách cho con bú sữa mẹ bây giờ cũng khác, vừa cho con bú trực tiếp vú mẹ vừa nặn sữa ra bình đem để tủ lạnh để mỗi khi cháu bé đói thì kịp đem hâm cho bú. Lần đầu thấy con nặn sữa ra bình, bà tò mò hỏi con, Tuyết giải thích rằng trẻ bú vú mẹ khó kiểm soát lượng sữa cần bú, nếu mẹ thiếu sữa thì có thể bù thêm bằng sữa bột để đảm bảo bé bú đủ và khi mẹ trở lại làm việc sau bốn tháng nghỉ hộ sản thì có thể vắt sữa cho vào tủ lạnh ở chỗ làm cuối buổi mang về. Cháu bé sẽ quen lần bú bình để khi xa mẹ thì vẫn bú no bằng bình. Còn nhiều thứ quy trình nuôi trẻ khác phải tuân thủ như đi khám định kỳ để tiêm chủng, cân thể trọng, đo chiều dài cơ thể, vân vân và vân vân tuy thời trước cũng có nhưng sơ sài hơn thậm chí thô thiển như bỏ trẻ vô giỏ để cân bằng cái cân hàng thịt.
Con rể bà vốn là kỹ sư tin học đã dựng một trang webblog riêng cho cháu bé rồi chụp hình, quay video từ khi mới lọt lòng mẹ ở bịnh viện, rồi cập nhật hàng tuần …để cháu không chỉ bắt đầu hiện diện trên đời thật mà còn xuất hiện cả trên không gian ảo. Nhau thai của cháu được gửi vào “ngân hàng” để giữ lại tế bào gốc đề phòng có khi dùng đến. Sau nầy, khái niệm về “nơi chôn nhau cắt rốn” chắc vĩnh viễn thuộc về quá khứ xa xôi. Chi mấy chục triệu cho một lần sinh, thế cũng đáng đồng tiến bát gạo. Chỉ tiếc sự chăm lo cho thế hệ sau như thế biết bao giờ mới phổ cập. Sự khác biệt giữa bà mụ vườn thời của bà, bệnh viện Từ Dũ thời các con bà với bệnh viện phụ sản “dịch vụ” và quốc tế ở Sài Gòn …thật khó tin nhưng đó là sự thật.
Giá thời bà nuôi con mọn mà có những kỹ thuật và phương tiện như bây giờ thì đỡ vất vả cho cả mẹ lẫn con. Đầu năm 1983 khi sinh Tuyết bà phải dùng lại mấy cái tã lót bằng vải thô cứng như mo cau của Mai, chị của Tuyết, thêm mấy cái khác cắt ra từ áo cũ của bà và của chồng. Mỗi tháng được phiếu mua hai lon sữa đặc “Ông Tho”. Sau tháng thứ tư, nếu mẹ mất sữa có giấy chứng nhận của bệnh viện thì mới được tiếp tục mua hai lon sữa đặc. Bà vốn không thiếu sữa, may nhờ chị em trong cơ quan mách “mánh” làm cho mất sữa tạm thời khi đi khám. Nói là “mánh” nhưng thật ra chỉ lấy mủ lá vú sữa bôi vào núm vú mẹ thì nặn mấy sữa cũng không chảy ra. Cảm ơn trời đất đã sinh ra loài cây ấy, trái thì như vú căn đầy sữa ngọt nhưng mủ thì ngăn dòng sữa để người mẹ “mất sữa” một cách kỳ diệu như trò ảo thuật. Nhưng cũng phải cảm ơn cô y tá rất nhiều vì cô chỉ cần liếc qua chiếu lệ hai bầu sữa căng cứng của bà, rồi ghi xác nhận “mất sữa”. Có lẽ, cô biết quá rõ các mánh giả mất sữa nhưng cũng là một người mẹ cô dễ dàng “thông cảm”, và biết đâu bản thân cô cũng từng mánh tương tự. Với hai lon sữa mua ở cửa hàng bách hóa quốc doanh hay hợp tác xã tiêu thụ Phường đem bán ra chợ trời có thể mua được mấy lạng thịt bò nấu xúp cho trẻ ăn dặm.
Trong khi bà đang miên man với những hồi ức về ba thập kỷ trước thì con rể rước chồng bà về tới. Tuyết nghe tiếng cha, bồng con trai ra chào ông ngoại. Đứa bé vẫn say ngủ. Ông muốn bồng cháu nhưng sợ đánh thức nó nên hối con gái đưa cháu vào phòng để khỏi lỡ giấc nó. Sau khi giao cho chồng canh con, Tuyết bắt đầu vắt sữa với những dụng cụ đã được mẹ nàng chuẩn bị sẵn.
Hai vợ chồng già xa nhau gần cả tháng. Họ chia với nhau phin và-phê nóng như lúc còn ở ngoài quê.
– Bà coi bộ hơi ốm…, ông khẽ bảo.
– Tôi vẫn thấy bình thường mà…Nói thế nhưng bà biết mình gầy đi vì thiếu ngủ, bận bịu chăm sóc cháu bé, thay con nấu nướng, giặt giũ và mọi việc linh tinh khác trong nhà.
– Con Tuyết có đủ sữa không? Ông hỏi.
– Đủ. Bây giờ thiếu sữa mẹ thì có sữa bột đủ loại theo lứa tuổi, chỉ sợ thiếu tiền để mua…Đâu có như thời của mình … Bà bảo chồng.
Có lẽ, cũng như bà sữa là mối lo hàng đầu đã ăn sâu vào tiềm thức của ông. Không chỉ việc “chạy sữa” cho con nhọc nhằn khi họ làm cha mẹ mà còn là nỗi ám ảnh từ thuở họ còn ấu thơ hơn nửa thế kỷ trước. Thuở ấy, ở vùng kháng chiến tuyệt không có sữa bò…
Mẹ bà mất sữa khi sinh bà, nhưng may mắn người chị dâu cả cũng sinh con nên bà có thể bú ké với cháu. Còn mẹ ông cũng mất sữa ngay những tuần đầu và ông phải đi bú dạo khắp xóm. Những bà mẹ quê tốt bụng trên đường ra ruộng hoặc ở lối xóm khi nghe ông đói sữa khóc thét họ ghé nhà cho ông bú nhờ. Riêng thím Bốn Toại mất con khi đứa bé chỉ vài tháng tuổi thường xuyên cho ông bú. Có lẽ nhờ vậy thím bớt bị căng sữa và nguôi ngoai nỗi nhớ con.
Ông sống và lớn được nhờ bú dạo. Thế nhưng, trong đời điều ân hận nhất của ông là chưa một lần thăm nom thím Bốn. Khi ông biết nghĩ đến điều ơn nghĩa cũ thì thím đã qua đời âm thầm ở chốn quê mà ông đã rời xa.*
Nam Thi
04-3-2012

Cái zụ đi Phú Quốc thăm chị Chiến có lý đó anh Nam Thi ơi !!!!!
Vậy là thêm Biển Trăng rồi
cũng là xứ Nẫu cả thôi
và rượu sim nữa…ha ha
Chợt nhớ câu ca dao:
“Đói lòng cắn nửa trái sim
Uống lưng bát nước đi tìm người thương”
Ngừ nào làm Nẫu vấn vương
Mà nay lòng Nẫu nhớ thương dzẫy hè!
Màu sim _ tím như Pensée
Nhớ ngừ… nhớ dáng lá tre năm nào
Mãnh khãnh trông đẹp biết bao
Uống lưng bát nước vẩy chào…tương tư.?
( phải hông dzẫy Chúa…X )
Mắc mớ gì tui mà hỏi, hữ Nô? Đi mà hỏi ông NT đi. Vả lại, ca dao là của ông bà để lại, các cụ tương tư ai mình làm sao biết được, nói chi đến lá tre, lá mít. Đoán mò coi chừng bị bò đá dập…mông nhen. Dzọt.
Doc truyen BU DAO minh thay thich vi hieu duoc so phan cua nhung nguoi ngheo kho khi sinh con ma khong co dieu k ien de mua sua cho con bu .Tinh nguoi rat bao la ,ho vui khi cho nhung dua tre bu ma khong can mot loi cam on,ho thay vui khi thay dua be lon khon khi dong sua minh chay vao dua be.Minh da gap canh do o mot noi truoc day minh di viet bai o Phu My Binh Dinh
Cảm ơn chị Chiến ghé đọc đoản văn của tôi. Hồi sáng, Sáu Nẫu có giới thiệu vài nét về chị, cứ như nhân vật tiểu thuyết nào đó.
Góp mặt văn chương trên xunau.org đều là anh em bạn bè, đồng hương cũng có mà khác xứ cũng có, đa số là cây bút không chuyên tụ tập để “chơi” với nhau – người viết cũng ” viết choi”, người đọc cũng “đọc chơi” và “bình chơi”.
Hy vọng chị cũng vào đây chơi cho dzui dzẻ. Tôi đi cũng nhiều, chỉ thiếu Phú Quốc.
Hôm nào có dịp mời anh ghé thăm Phú Quốc. Nhà mình gần sông gần biển,tha hồ bắt cá ,hái rau rừng và nhậu thoải mái. rượu sim do đích thân nhà mình sản xuất Mọi người ra chơi nhé
Hôm nào có dịp ra Phú Quốc chắc chắn sẽ ghé nhà chị nhậu rượu sim rồi. Chúc chi may mắn.
Bộ quài mình không có sim na, mà phải đi xa dữ dzậy?
Ui chao! Nghe ngừ ta kể thâu mà mình nôn nao muốn đi một chuyến quá tề..
ui chao , chị xinh tươi quá !
Lang thang vào trang web có cái tên hơi là lạ này mới thấy có bài đến trên 200 cái còm. Kinh khủng khiếp !!!!!!!!!!!!!!!1
Tuyền Nguyễn ơi xứ nẫu mà bạn !
@ Chào người bạn mới (chưa chắc?). “Tám” là chính ấy mà. Cảm ơn bạn lang thang vào xunau.
@Thưa bà con xunau & chiến hữu CBD
Bài viết này có mục đích tôn vinh những bà mẹ và nguồn sữa mẹ nhân ngày 8-3. Không ngờ chuyện “bú dạo” của các cháu sơ sinh thiếu sữa đã dịch chuyển sang chuyện khác. Ngay cả cuộc lackiu 9-3 dành cho tỷ muội xunau cũng tốn nhiều “giấy mực”.
222 lượt “còm” rồi, bà con ơi, chắc đủ rồi. Ta dừng chỗ nầy được không?
Tác phảm khi quẳng vào đời sống rồi thì đâu còn thuộc về tác giả nữa…hừ…hừ…
Ý kiến hay.
“Ngoài bản thân bài thơ, những việc ngoài thơ đều không quan trọng.”
HNN
Giống như
‘Ngoài bản thân một tác phẩm, những việc ngoài tác phẩm đều không quan trọng.’
Chúc mừng Mr. Nam Thi!
Chào bà con.
Dẫy là “Bú Dạo” là của chung rồi, không còn của NT nữa. Cuộc chơi chữ nghĩa nó là thế. Cười ba tiếng, khóc ba tiếng. Cười vì sướng (với tư cách người viết), khóc ba tiếng vì khổ ( với tư cách một gã đàn ông già). Hahaha, huhuhu.
Thôi thì nẫu muốn thế nào cũng chìu, dù có tiu, không dám kiu…
Cho tui dzô hậu này với các cụ.
AVATAR này là của Hội phó hội GIAMAHAVU hở ?! hi hi
Luc nho em bu sua me,nhung khong hioeu sao luc lon len em lai thich bu dao. Vi sao vay anh Nam Thi?
@Hội Bú dạo thân ái !
Cả tuần nay ,Hội bú dạo xem ra xôn tụ quá !
Té ra ai cũng khoái bú dạo hơn bú…mẹ !(Cừ)
Ngay xua me minh mat sua minh cung di bu dao hang xom suot may thang troi. Luc ay nha ngheo qua lam gi co tien ma mua sua.
Lại thêm một chiến hữu nữa. Chắc phải thành lập Hội Cựu Bú Dạo, viết tắt CBD, … Có lẽ hội viên toàn người cao tuổi vì lớp trẻ sau nầy dư sữa bò đủ loại, kể cả sữa độc TQ, nên không cần bú dạo làm gì (?!)
Cảm ơn chiến hữu.
Hội Cựu Bú Dạo (Cạo Bứu Dụ)? ha ha…..
Nam Thi làm trưởng hội ?
Làm mấy cái “hậu trưởng” chắc không kham nổi: giamahavu, lackiu XN…thiên hạ sẽ mắn : “ông Ni Tham quá”. Thoi xin rút.
Một chân đã vào rồi rút sao cho đặng?
Cho tui dzô hậu này với các cụ..
Chúa Xòm đẹp lảo tốt tướng _ bầu lảo làm ” hậu trưởng ” hậu bú dạo được đó các cụ…. Chúa Xòm duyệt nhen..!
Zậy là anh Nam Thi “rửa” còm bằng chầu lăc kiu cafe đá ở 64 Trần Quốc Thảo sáng mai đó pà con.Mại zô mại zô !
Wellllllllllllllllllllllllllllllcome !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Bú Dạo…
ẤN TƯỢNG QUÁ
Nhờ bầu sửa nóng bốc….hơi Champa dạo trang mà Chúa Xòm thu hoạch khá bộn! sáng mai lại cafe 64 lackiu dzới Xóm Chùa nhen bà con…XN
lackiu…cafe đá hữ?
lackiu…cafe đen không đường vẫn ngon như thường, lại còn tốt cho tim mạch nữa Xóm Chùa ui…
Mai kiu em đi dzí nha Xóm Chùa .
# 200 com
wow!!!!!!!!!!!!
200 có quà kog a ?
Nam Thi xin cảm ơn bà con xunau.org đã đọc và còm ” bú dọa” nhân ngày Phụ nữ 8-3. Hay không bằng hên, sự đời vốn thế. Coi như tôi được ăn theo quý bà, tỷ-muội. Rồi lại thêm trận lackiu 9-3 nữa, hà hơi tiếp sức cho Bú Dạo.
Thành ra 200 lượt còm là quà ngày 8-3 cho tác giả và bạn đọc, nên chắc không cần thêm quà đâu, phải không Thanh Hoa?
Tiếng Anh có từ best seller = sách bán chạy nhất, không biết có best talker không= truyện được “tám” nhiều nhất, hã bác Sáu?
Hẹn gặp lại. NT
Champa tặng quà cho tác giả nhé
Tác giả “Nàng Apsara đang iu”…đó hã?
Anh Nam Thi khao đi !
Truyện thể hiện tình nghĩa trong đời sống rất đáng trân trọng và cảm động
Cảm ơn bạn đến thăm muộn. Hẹn gặp lại lần sau.
Có lẻ, nhiều ae XUNAU sinh ra ở vùng quê, nên cũng được bú dạo mỗi khi mẹ vắng nhà hoặc nhiều lý do khác.
Qua bú dạo, anh NT đã dẫn ta đến chuyện sinh đẻ của 3 thế hệ, từ bà mụ vườn qua Từ Dũ rồi đến dịch vụ quốc tế. Xưa nay, văn thơ hay nói về nơi chôn nhau cắt rốn, nay chắc gởi hết ngân hàng, từ nhau-rốn đến tiền bạc .
Nhưng tôi thích nhất câu kết
“Thế nhưng, trong đời điều ân hận nhất của ông là chưa một lần thăm nom thím Bốn. Khi ông biết nghĩ đến điều ơn nghĩa cũ thì thím đã qua đời âm thầm ở chốn quê mà ông đã rời xa.”Con người ta thường vậy anh ạ,những ân tình lúc trả được cứ lần lựa, khi không còn có thể trả thì hối tiếc.
Cám ơn hôm tối hậu 8/3 tại Sông Trăng.
Anh còn “dạo” gì viết anh em đọc tiếp.
NAM THI CÒN NHIỀU CÁI…DẠO LẮM…
Bà con muốn tui viết gì thì cứ đặt hàng…”dạo” nào cũng được. Nhựng bút chỉ ba ve thôi. PS. Bổn hiệu xin từ chối đơn đặt hàng vi phạm thuần phong mỹ tục.
Mấy hôm nay không vào xứ nẫu ,giờ đọc bài này thấy nhột nhột quá anh Nam Thi ơi. Nhưng ….viết tiếu lâm và hay lắm.
Champa ơi bận áo đi,không sợ lạnh hả ?
Chào buổi sáng. Cái logo của bạn có vẻ hợp với bài nầy nhỉ.
Champa mà gặp anh Nam Thi thì nhột nhột là phải…hà…hà…có khi sởn gai ốc nữa kìa.
Thầy giáo mà cũng biết hài hước nữa sao thầy Gềnh Ráng ?
Mấy năm nay sao chưa thấy bạn về lại Nhơn Lý ?
“nhột nhột” chỗ nào Apsara/ Champa?
Thay mặt tàn dân lackiu xunau xin cảm ơn anh chị Văn Công Mỹ về sự tận tình, tận tâm, tươm tất, tài tình (ẩm thực), tuuuuuuuuuệệệệệệệệệttttttttttt.
Tối hôm qua (09/03/12)tại QUÁN SÔNG TRĂNG(Bình Quới)của anh chị Văn Công Mỹ.
Đại gia đình “ Xứ nẫu”họp mặt hàng tháng trong khung cảnh thật nên thơ, bên bờ sông Sài Gòn ngập đầy ánh trăng và tiếng cười dòn dã…
Qua lời mời của anh Sáu(Ngô Quang Hiển),Em_Lần đầu tiên “Góp Mặt”được các anh chị “Xứ Nẫu”dang tay đón tiếp thật chân tình.Em cảm thấy ấm lòng và thật gần gũi như “một đứa em út lạc loài vừa tìm về gia đình mình”. Với những cái bắt tay ấm áp ,những ánh mắt nồng ấm đồng cảm đầy chia sẽ, làm lòng em xóa tan cái “bỡ ngỡ ban đầu”lâng lâng hòa vào bầu không khí cởi mở,tâm tình hoài niệm về Xứ Nẫu…Ra về mà lòng cứ thấy quyến luyến,tràn đầy…
Em xin chân thành cảm ơn chủ quán Sông Trăng:_Anh chị Văn Công Mỹ
_Anh chị Trương Văn Dân
_Anh Ngô Quang Hiển
_Anh Ngô Đình Hải
_Anh Nam Thi
_Cùng Các anh chị Xứ Nẫu lời chúc sức khỏe !Hẹn ngày tái ngộ…
“Người ơi, người ở đừng dzìa”
Cùng người xunau sẻ chia vui buồn.
nhé nguyen ngoc tho !!!!
_”Em dzìa múc nước Sông Côn”
Gánh trăng rửa sạch nổi buồn cho Anh…
Đợi nhé Anh Thi !!!
Đọc “BÚ DẠO”_Anh Nam Thi viết thấm đẫm mùi vị hoài niệm da diết,đọng lại” một thời bao cấp “khó khăn”…
Với giọng văn thật nhẹ nhàng ,mộc mạc mang tính nhân văn sâu sắc như một lời nhắn nhủ :
_ Cần nhìn lại bước đi của chính mình để tự hoàn thiện những lỗi lầm trong đời nếu lỡ vấp phải. Như thế, lòng sẽ thanh thản, không phải hối tiếc và trải lòng ra cùng mọi người thì đời sẽ đẹp hơn phải không anh NT ?
Cảm ơn Anh về bài viết !
Thật ra lúc ban đầu tôi định lấy tựa đề “sữa mẹ” cho tiểu truyện nầy. Nhưng do quen nghề báo, tôi chọn cái “tít” Bú Dạo cho có vẻ là lạ, khêu gợi tò mò của người đọc, thậm chí có thể “từ đó suy ra ta có…” nhiều thứ “dạo” khác.
Cũng để vui vẻ thôi. Chơi là chính – “văn chương là tiểu xảo” như người xưa từng nói.
Tuy là chơi nhưng là thật. Ba thế hệ với sữa, sinh đẻ, nuôi con. Tôi có lẽ không “hoài niệm” mà ôn lại, ngoái lại nhìn chặng đường hơn 50 năm của ba thế hệ người xunau, xuất thân từ quê nghèo đất Tây Sơn. Nhiều bạn đọc cũng có chung “lịch sử” như nhân vật trong truyện, thậm chí mấy người cũng tự nhận từng “bú dạo”. Thành ra “chuyện nhỏ” nhưng không phải nhỏ như anh Mang Viên Long nhận xét.
Hơn 170 lượt “còm”, “recom” và reply, không phải chỉ về “bú dạo” mà về đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, nhất là chuyện lackiu hôm 9-3 (hậu 8-3). Chữ nghĩa không chỉ là chữ nghĩa – thế mới “đã”.
Cảm ơn tấm lòng của bạn bè xunau.org và riêng nguyen ngọc tho: “đến đây thì ở lại đây” nhé.
NT
đúng là anh quen nghề báo, nên phải lấy tít giật gân để câu đọc giả hé. Thấy bú là nhào vô.
http://www.youtube.com/watch?v=dqkIeIN-rxw
Xù coppy lại thử nghen anh NOBITA ! Đừng la nha !
ha ha ha …Xù phục Xù quá NABITO ui !!!!!!!!
@ Cảm…mạo sau khi xem ảnh 9.3 của Xù.
Ta về chẳng biết nhớ ai
Nhớ ai cứ nhớ
Nghĩ hoài không ra
Áo ai tim tím hoa cà
Áo ai màu đỏ
làm hoa mắt rồi
Nhớ ai đứng, nhớ ai ngồi
Ai nâng chén rượu
Ai cười mỉm chi
Bóng ai thấp thoáng đáy ly
“Lăng ba vi bộ”
Vơi đầy Sông Trăng
Nhớ người
Người nhớ ta chăng?
Xù về Xù ốm …tương tư
Nhớ Sông Trăng
nhớ …hình như một người
Còn trong trí nhớ
nụ cười
Có vì sao rụng …nằm lười….mắt ai ( he he )
Hương nho mùi rượu chưa phai
Vầng trăng theo dấu gót hài
vấn vương
……………….
Anh Ngô Đình Hải tặng anh Nam Thi cặp kiếp đeo dzô giống điệp dziên gơ !!!
Đẹp ” chai ” quá !
Địp dziên 00…thấy !!!!!!!!
Không phải “chai” mà can nhựa 10 lít. Tuyệt đẹp.
Ra dzìa nhớ củ nhớ khoai
Nhớ cam nhớ quít nhớ xoài cà lăm
Nhớ người người nhớ ta chăng
Nhớ người tìm đến Sông Trăng…
Nhớ người tìm đến Sông Trăng ….nhảy cái …ùm !
Xoài sẻ này chắc là ngọt gơ à !
Nhà anh lemongthang trồng nhiều lắm đó !hì hì
Hôm qua,trời chiều lòng người (bởi chiều nay 10/3 mưa lớn).Mới 5g chiều Nam Thi đầu tiên có mặt với đôi kính đen làm mặt ngầu a lô loạn xạ thúc giục anh em phó hội.Phải làm cái việc “điểm danh” vì trên cờ-líp không có chú thích,lần lượt Bùi Chí Vinh-Lan Hương,Mai Thanh,Lê Mộng Thắng đến.Ngồi tiếp các huynh muội mà lòng hồi hộp không biết Chef Cook Trần Thanh “xử lý” bộ khung sườn cừu của Nam Thi sao đây?!Chiều loang loáng nắng,đẹp hơn với sự xuất hiện các “nữ sĩ” Yến Du,Trần Kim Loan,Hoàng Kim Chi…và “rôm rả” có mặt Nobita,Hoàng Triết Gia,Zua Rình,Lê Đức Vũ,vợ chồng Thiên Bồng,Chính Rùa…Hoàng hôn buông,nhân vật chính-Sáu Nẫu-sau bao ngày “rong ruổi” giang hồ mang nụ cười tươi…như bông,cùng với bạn Nguyễn Ngọc Thơ đến chào ngày tái ngộ.Thi Sĩ Zịt Kiều Ngô Đình Hải khệ nệ mang tới quá trời rượu vang,hic,trong khi đó Nam Thi đã chuẩn bị 10 lit rượu nho Ninh Thuận kèm với một bình to tướng Bầu Đá của Thiên Bồng !!!Chúa đảo Hùng Cù Lao giới thiệu cho anh em biết bà xã ,Thúy,trẻ nhất và…xí xọn nhất.
Bữa họp mặt có cặp vợ chồng thân hữu (mới kết noạp) chị Minh,anh Căn (trưởng phòng giáo dục quận 1).Phải nối thêm bàn để đón chào anh chị Trương Văn Dân,Elena và vợ chồng anh Cao Quảng Văn.
He he,phải nói là tui phục bà xã tui quá xá (NỔ!!!) với đống sườn-cừu-ni-tham mà bả chế biến 3 món ngon lành (hoành thánh,nướng,cà ri)
Đêm đã khuya mà vợ chồng anh Dân,anh Văn vẫn nán lại ngắm trăng…
Một buổi gặp đầy ắp chân tình với những chia sẻ đồng cảm giữa những người bạn vớ baoi ánh mắt,nụ cười trong sáng như ánh trăng rằm lung linh sóng nước vô tận…
Chà chà…! ẻm xi này ở đoàn dzăn công nước quài dzìa dẫn chương trình ăn chơi với bà con XN coi bộ khá à nghen…!
Nẫu dừa viết văn dừa làm thơ trong một bài hay ghê ta hehehe…
Hi hi,tranh thủ lúc Sáu Nẫu đi vắng mình múa một chút mà.Có dịp zô Sài Gòn mời bagiakhoua ghé bổn quán ngó trăng nghen.
Không cho TL nhậu nha !
Hú trên mạng rùi mà hổng chịu đi chi ! Bữa sau tới nhà Nị dẫn đi nhen !!!
Anh nói đúng nhưng chưa chính xác
Bởi vì elenaa tuyên bố ai đến trước hoặc đến sau;nếu` ta có một chút tình… thì cũng là anh em cả
Chỉ tiếc vợ chồng anh chị Cao quảng Văn đến trể nên cuộc vui chưa trọn vẹn….
Phải không nà???
Thay mặt tàn dân lackiu xunau xin cảm ơn anh chị Văn Công Mỹ về sự tận tình, tận tâm, tươm tất, tài tình (ẩm thực), tuyệt ttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt
Một câu chuyện hay và nhân văn
Ui ! Một người đến muộn với món quà quý. Thiên hạ quên “Bú Dạo ” rồi, chỉ nhớ lackiu thôi. Cảm ơn bạn.