Feeds:
Bài viết
Bình luận

Posts Tagged ‘Phạm Văn Phương’

.Phạm Văn Phương

.

CUỐI THU, NẰM LẠNH

.

cuối thu nằm lạnh thương mình

thương bao bè bạn ngày xanh cơ hàn

rạ rơm còn ở dưới làng

tôi nương theo ánh trăng vàng tìm em

.

NGẪU CẢM

.

hoa tàn nguyệt tận rồi em

tôi còn đây với nghìn đêm mong chờ

gió mưa từ bấy đến giờ

em đi để lại đôi bờ quạnh hiu

.

KHÔNG CÓ GÌ LÀ MÃI MÃI

.

không có gì là mãi mãi

tất thảy đều vô thường

người và tôi cũng vậy

chỉ còn trong nhớ thương

Read Full Post »

Em ơi, buồn làm chi

.

Phạm Văn Phương

.

EM ƠI, BUỒN LÀM CHI…

.

không gì là mãi mãi

em ơi, buồn làm chi…

.

hãy như cây hoa dại

tỏa hương khi đến thì

.

yêu anh em, bè bạn

yêu con đường mình đi…

Vijaya, 02.5.2025

pvp

.

HOAN CA

.

vui trong mới lạ từng ngày

sương mai đồng nội, mưa đầy phố đêm

.

ơ kìa rót nữa đi em

nhân gian diễm lệ, buồn thêm được gì ?

.

vui trong mới lạ từng ngày

lòng anh như lá xanh đầy đường quan

Vijaya, 03.5.2025

.

VÔ ĐỀ

.

nhủ lòng vạn sự tùy duyên

gặp nhau trong một đoàn viên tình cờ

người đi chiều lạnh không ngờ

ta về thôn nội đêm mờ nhớ trăng

06.5.2025

.

GIẢN ĐƠN

.

giản đơn là khó nhất

là tinh túy của lời

.

bao nhiêu người thương mến

đã bên kia cuộc đời

.

và em thôi rạng rỡ

như chiều đang bên tôi

12.5.2025

pvp

Read Full Post »

Tiểu khúc

Phạm Văn Phương

.

đêm ấy tháng giêng

chúng mình hai mươi tuổi

cùng mơ về một ngôi nhà rộn rã tiếng trẻ con

.

tóc em thơm trong trăng khuya

hoa nở thắm trong vườn

.

đêm nay tháng giêng

chúng mình đã già nua

anh lang thang đi tìm

Read Full Post »

Tàn đông

 Phạm Văn Phương

.

TÀN ĐÔNG

.

những bông hoa mừng một năm sắp hết

lặng lẽ nở trong vườn

đêm rồi sẽ nhú trăng non

mắt em đèn khuya

giấc mơ tôi như lá cây đang thắm lên

từng ngày …

30.12.2024

VỚI MÌNH

.

sao cứ nhớ những gì xưa cũ, những gì đã không còn

đường xa ái ngại

đời người qua nhanh

Trang Chu xưa mơ thấy mình hóa bướm

tỉnh ra phân vân là bướm hay là người ?

nhiều đêm nằm mơ thấy mình hạnh ngộ

thức giấc biết đời đầy những chia phôi

mà thôi, người cũ về đâu nhỉ ?

tan hợp sầu hoan ấy lẽ thường

ta đứng trong chiều nghe sóng dậy

nghìn trùng trong mắt một quê hương

.

ĐÔI KHI

thấy mình trong căn nhà xưa

nước mưa theo mái tranh nhỏ xuống thành dòng

em cời bếp lửa

một ngày mùa đông

.

tóc em đầy bụi tro

tóc tôi cũng đầy bụi tro

và má em hồng thơm mùi khoai chín

.

những ngày mưa nhiều, những đêm đầy gió

không biết làm gì

tôi nằm nhớ những năm tháng khó nghèo

mắt em ấm trong căn nhà nhỏ

.

đôi khi tôi thấy mình thanh xuân

nằm bên em,bên bạn bè

và mùa đông không hề lạnh

Read Full Post »

Rồi mùa xuân sẽ về

 Phạm Văn Phương

.

rồi mùa xuân sẽ về

anh đưa em đi trên con đường nhiều hoa và nắng ấm

mắt em trong như ngày chưa phiền muộn

.

lòng anh như nước mát chảy trong con mương đồng làng

như con cào cào nhảy bên vệ cỏ

tay em mềm mạ non

.

rồi mùa xuân sẽ về trong ngôi nhà xưa

ngôi nhà cũ như tình yêu chúng mình

và tóc ta bạc trắng

.

dẫu nỗi buồn cứ làm anh buốt lạnh

như ngọn gió những khuya mùa đông

anh vững tin rồi mùa xuân sẽ về

.

anh sẽ đưa em đi trên con đường nhiều hoa và nắng ấm

mắt em trong như ngày chưa phiền muộn

vijaya, 01.11.2024

pvp

Read Full Post »

Ngẫu cảm

Phạm Văn Phương

.

NGẪU CẢM

tuổi thơ tôi cong vút cánh diều

mẹ bắt ốc hái rau tần tảo

trong chiếc tổ có nhiều trứng sáo

áo em xanh màu lá mạ non

.

câu thơ buồn viết thuở thanh xuân

nay già yếu bồi hồi nhớ lại

bao ước mộng đã ngoài tay với

một lạy này con xin lạy mẹ cha

.

lạy quê nghèo đầm ấm thiết tha

xin thứ lỗi cho người viễn xứ

sông nước cũ biết còn chờ đợi

cũng đành lòng sau một chuyến đi

11.5.2024

.

MẮT EM

mắt em muối mặn hồ đầy

thương nhau thắp một đêm gầy tìm nhau

đêm gầy chợt đổ mưa mau

thơm trong trường mộng một màu từ ly

.

mắt em cỏ dại hồ đầy

mùa xuân đã chết từ ngày vắng xa

đêm gầy nhỏ xuống lòng ta

ánh trăng đồng nội màu hoa bên cầu

.

mắt em hai giọt lệ sầu

mình đi chưa hết một màu tóc xanh

đêm gầy lạnh buốt hồn anh

một miền thơ dại rồi thành khói sương

.

MƯA ĐẦU MÙA

đêm nay, đêm mưa đầu mùa

bỗng dưng nhớ hồi mình còn nhỏ xíu

đêm ngủ trong nhà trên, hít mùi bã trầu vương trên áo nội

nội cười: – mai mốt nội chết rồi, con ra gò ngủ với nội nghen ?…

.

ngoài trời tối đen

sấm chớp nhì nhoằng

nội ôm thật ấm…

.

đêm nay, cũng đêm mưa đầu mùa

nhà cũ không còn

nội cũng thật xa

không biết đến bao giờ mình gặp lại bóng ngày qua ?

04.5.2024

Read Full Post »

Phạm Văn Phương

.

Mấy chục năm trôi, tôi về Quảng trị

Gặp lại em qua khuôn mặt bạn bè

Chiều Thạch Hãn

       Mưa lên Thành Cổ

Đêm thanh bình ướt một nhánh sông quê

.

Ôi gió cát,sim mua gần gũi

Thật rồi ư, tôi đã chạm Đông Hà

Thương nhớ ạ, giá mà em biết được

Tôi một mình nơi quán trọ đêm qua

.

Tôi lặng lẽ cùng Quán Ngang, Dốc Miếu

Em vể đâu?-Sông nhỏ bên đời…

Hoa Phượng thắp một niềm tiễn biệt

                     trong ngày không vơi

.

Thương nhớ ạ, chỉ mỗi mình em biết

Ngày hồn nhiên-hoa bướm hát bên đồi

Ngày trong vắt-trái đầu mùa dịu ngọt

Mà hương đằm còn đọng trên môi

.

Đông Hà nắng

Đông Hà mưa bất chợt

Em xa xôi mấy chục năm rồi

Tôi gặp lại trong ngày tóc trắng

       Một Đông Hà riêng tôi!

Read Full Post »

Đạo đi chơi

Phạm Văn Phương

..

Tặng cậu Thái Thành Đôn 
.
Ta có “ đạo “ đi chơi
Vui cùng nước non hoa cỏ
.
 Cái đẹp vẫn thiường sẵn có
Ẩn tàng trong đá trong cây
Đói, mệt-tìm nơi quán gió
Có hôm trời đổ mưa mây
.
 Gặp em trên dường thiên lý
Tặng ta một khóm hoa này
Nào biết ta về đâu nhỉ?
Bồi hồi tay nắm bàn tay
.
 Ngẫu gặp nguời xinh bên tháp
Thương trao mấy trang sách vàng
Chiều muộn nụ cười không tắt
Qua đồi lòng thật xốn xang 
.
.Vui cùng nước non hoa cỏ
Ô hay mua hạ đã tàn
Còn lại dăm cành phượng sót
Phố phường xe ngựa xênh xang
.
Chào người  , lên lưng ngựa sắt
Xuôi theo gió nội hương ngàn
Ta như con chim bay liệng
Như vầng mây trôi lang thang…

Read Full Post »

Lặng Lẽ Qui Nhơn

Phạm Văn Phương

.

Khi tôi biết yêu, Người đã ở đó rồi

Một thành phố nhỏ nhoi và bình lặng

Thành phố không dèn mầu và âm âm tiếng sóng

Bạn bè đông vui

.

Rồi chúng tôi chia tay, mối đứa một góc trời

Thi thoảng gặp nhau thường nhắc

Ly rượu ấm trong chiều gió bấc

Nụ cười giêng hai

.

Đi hết thanh xuân, ngừoi vẫn mong ngừơi

Thương nhớ quá mà không tìm nhau được

Thành phố đồi thay nhiều, ai cũng khác

Bạn bè dần vơi

.

( Lòng vẫn yêu hoài một thành phố nhỏ nhoi

Thành phố không đèn mầu, và em bình lặng

Sóng cứ vỗ mênh mang vào xa vắng…)

.

Tôi lại về trong buâng khuâng đêm

Năm tháng như mây trời phiêu dạt

Sợi tóc trắng cầm tay soi dưới nguyệt

Trăng không mầu, em trong chiêm bao

.

Những con còng se cát đã về đâu?

Read Full Post »

Lặng lẽ Quy Nhơn

Phạm Văn Phương

.

Khi tôi biết yêu, Người đã ở đó rồi

Một thành phố nhỏ nhoi và bình lặng

Thành phố không dèn mầu và âm âm tiếng sóng

Bạn bè đông vui

.

Rồi chúng tôi chia tay, mối đứa một góc trời

Thi thoảng gặp nhau thường nhắc

Ly rượu ấm trong chiều gió bấc

Nụ cười giêng hai

.

Đi hết thanh xuân, ngừoi vẫn mong ngừơi

Thương nhớ quá mà không tìm nhau được

Thành phố đồi thay nhiều, ai cũng khác

Bạn bè dần vơi

.

( Lòng vẫn yêu hoài một thành phố nhỏ nhoi

Thành phố không đèn mầu, và em bình lặng

Sóng cứ vỗ mênh mang vào xa vắng…)

.

Tôi lại về trong buâng khuâng đêm

Năm tháng như mây trời phiêu dạt

Sợi tóc trắng cầm tay soi dưới nguyệt

Trăng không mầu, em trong chiêm bao

.

Những con còng se cát đã về đâu?

Read Full Post »

Older Posts »