Feeds:
Bài viết
Bình luận

Posts Tagged ‘Lê Thiết Cương’

Nguyễn Hữu Khánh

Đèn dầu. Lê Thiết Cương

Thục Vy  hỏi tôi  bao nhiêu tuổi rồi . Tôi nói tôi gần sắp chết.Nàng cười lắc lắc đầu. Bên ngoài cửa kính mặt trời đã nhô cao khỏi nóc nhà hát lớn . Và cái dịu mát những ngày đầu mùa xuân làm thành phố có vẻ đáng yêu trở lại .

_Cô uống cà phê ở đây thường không ?

_Thỉnh thoảng , khi nào tôi cảm thấy tôi không còn có thể vui hơn được nữa . (more…)

Read Full Post »

Tranh của Lê Thiết Cương

Anh Là Một Con Cừu

Cướp hết tình yêu dành cho mẹ anh đi
Em cướp hết như một người chinh phục
Kể từ đây không còn ai thân thuộc
Anh mồ côi trong đôi mắt em rồi

.

Hãy an ủi anh bằng những nụ hôn môi
Hãy che chở anh bằng vòng tay con gái
Hãy dạy anh đánh vần và tập nói:
” Yêu, yêu, yêu … ” cho đến lúc lìa đời

.

Em đã trở thành một bà mẹ nhân đôi
Đi chăn dắt một con cừu thần thoại
Một con cừu chứ sao? Đầy vụng dại
Anh là con cừu tình nguyện được … mồ côi

Anh Nhớ Em..
Như con nít nhớ cà rem vậy mà
Như con dế trống đi xa
Một hôm nhớ đến quê nhà gáy chơi
Con dế thì gáy một hơi
Còn anh gáy hết một thời con trai…

.

Cô bé ơi, anh nhớ em
Như má lúm nhớ đồng tiền đúng chưa
Như cà chớn nhớ cà chua
Như da em nhớ da-ua ngọt ngào
Cái nhớ nhảy qua hàng rào
Chẳng thèm đăng ký cứ nhào vô anh
Xô ra thì thấy không đành
Nên anh ôm lấy rồi canh giữ hoài

Con kiến còn nhớ củ khoai
Huống chi tóc ngắn tóc dài nhớ nhau
Nhớ em không biết để đâu
Nếu để trên đầu thì tóc che đi
Để trong túi áo cũng kỳ
Lỡ đi đường rớt lấy gì chứng minh
Thôi thì giả bộ làm thinh
Hét lên “nhớ quá” một mình nghe chơi

Bàn Tay..
Khi tay em trong tay anh
Kẻ nào dị nghị sẽ thành người dưng
Mắc mớ gì phải quan tâm
Miễn sao ta nắm không lầm tay ai
Tay mà đút túi rất gầy
Có đôi chắc chắn bàn tay hồng hào
Tội gì không áp vào nhau
Đợi cho sợi tóc bạc đầu thì buông…

 

Read Full Post »