Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for Tháng Một 4th, 2025

Cái xó tình yêu

Đào Hiếu.

*

Không là tổ chim, không là máng cỏ

Anh với em ngủ trong một cái xó

Như hang thỏ rừng

Như cái bọng cây

Mùa Đông sắp về, trời thấp đầy mây

.

Chúng ta nghèo như loài thú hoang dã

Những cọng rơm khô và những chiếc lá

Gia tài đơn sơ: những hạt dẻ tròn

Những quả dâu rừng đỏ như môi hôn

.

Cái xó tình yêu ở giữa thinh không

Chỉ có rừng biết, đời không ai biết

Cái xó rong rêu âm thầm cách biệt

Mà ta nhớ nhung như một Thiên Đường

.

Cái xó ấy hồn nhiên như cỏ lá

Tuy hoang sơ mà lộng lẫy cung đình

Dẫu đi kiếm cùng trời cuối ngả

Chẳng tìm đâu ra cái xó xinh xinh

.

Cái xó tình yêu nằm ngoài thời gian

Nên nhật nguyệt tìm hoài không thấy

Anh đem cỏ, xanh non và lộng lẫy

Trải cho em nằm ngủ giữa hoa vàng.

.

Anh, thiền sư ngồi ngắm nghía dung nhan

Trong mê muội, chợt thấy mình là Phật

Không kinh kệ nên vỗ tay mà hát

Khúc đồng dao như đứa trẻ lên mười

.

Em nằm mơ, thấy hoa mọc trên trời

Anh thì thấy hoa nằm dưới đất

Trong ngưng đọng thời gian ngây ngất

Anh quên anh và quên cả đất trời

.

Chỉ còn em trong cái xó tuyệt vời

Phút im lặng, hóa thân thành đá

Anh với em và bạt ngàn cây lá

Cùng thiên thu đọng lại giữa Vô Cùng

Read Full Post »

Hồn thơ

Lệ Thu

.

Đừng hỏi tuổi

Ta không có tuổi

Ta là dòng sông tâm tưởng bốn mùa

Ta là ngọn gió mát lành có khi là cơn bão

Ta là sa mạc cỗi cằn từng phụ bạc cơn mưa!

Đừng hỏi tình yêu

Ta không biết đếm

Yêu đến tận cùng con sóng vỗ mùa không

Có ánh trăng vàng ôm ấp cả mùa đông

Có ngọn tháp cô đơn nơi cuối làng một đời không biết khóc

Đừng hỏi niềm đau

Ta là giọt sương muốn cánh đồng kia hạnh phúc

Ta cũng lại là tia nắng tự mình thiêu đốt giấc mơ xưa

Ta đến ta đi bất chợt mơ hồ

Lấp lánh yêu thương, dại khờ, minh triết…

Cùng những ngôi sao trên bầu trời và những bông hoa dịu dàng tinh khiết

Ta ẩn nấp giữa ngôn từ

Và hiển hiện ở muôn nơi

Thấp thoáng đôi khi thân phận một con người.

Read Full Post »

Mộc Miên

.

Thức dậy đi nào, Mộc Miên ơi

Gỗ đã ngủ say mấy kiếp rồi

Ta về thắp nến bừng đêm dậy

Nguyệt thực mắt người sao chưa nguôi

.

Thức dậy đi nào, Mộc Miên ơi

Lòng em hoang dã đã lâu rồi

Ta nghe tiếng thét sâu rừng rậm

Em tìm chi lạc cả kiếp người

.

Bóng dáng trà mi trôi đi đâu

Hồn em xơ xác những thương sầu

Ta nghe như biển chờ sông vậy

Những bão giông đời đang gọi nhau

Ta thấy lòng em như mộ không

Trống hết tháng năm những mặn nồng

Đêm trầm tư khóc từng bia cũ

Mấy dấu tình đau đang quấn nhau

.

Ta ngửa lòng đây cho em xem

Những dấu tơ vương rất dịu hiền

Chân thực trong dòng da máu huyết

Chảy đến kiệt cùng để nhớ em

Read Full Post »