Đào Viết Bửu
Phố Thuỳ Vân trẻ trung tơ tình biển
Giấu vẻ ưu tư phố núi phong trần
Đỉnh Nghinh Phong một chiều nào mặc niệm
Khiến chiều nay tôi gặp cứ nao lòng
.
Đêm ai trắng phía Bạch Dinh thổn thức
Phồn hoa xanh hư thực bước cơ cầu
Du khách ơi! Lên đài Vọng Nguyệt
Em dân chài vất vưởng giấc mơ hoang
.
Chạnh thương má ngoài Trung thắc thỏm
Nhoà mắt chong từng bong bóng phập phồng
Tiếng rao qua cửa Từ Bi nhẫn nhục
Tay Chúa cầm ấm lạnh tiếng chuông rơi
.
Nghe sốt ruột giọng bài chòi thương xứ
Vầng trăng xao ba đỉnh Tao Phùng
Đi tới biển rồi trở về với biển
Xin được nhớ ánh nhìn sóng sánh phương Nam
Chào quynh. Thơ HAY! Mến chúc huynh nhiều sức khỏe và an lạc. Cảm ơn đại huynh!
Người xứ nẫu chu du vũng tàu có gửi lại trái tim ở đó không?
Đứng trước biển mà không vơi lòng nhớ biển
Núi phong trần ĐỈNH NGHINH PHONG…Phố Thùy Vân-Bạch Dinh Trăng mờ tỏ…Đài Vọng Nguyệt đêm sương mù…Khách du LẠC dài trong HƯ THỰC CẢNH…
….Tiếng Vọng đêm NHỚ Phương Nam…”Mưa trời phập phồng bong bóng mênh mang…”NHỚ đôi mắt mẹ hiền lành…DÕI bóng xa ấm tình thân CHỜ ĐỢI…
…..VẦNG TRÁN đêm thức bồi hồi…ĐỈNH TAO PHÙNG Tiếng Chuông rơi BẦU KHÔNG…Đêm thổn thức đêm MỎI MÒN…Đêm trầm tư đêm mặc tưởng CUỘC SỐNG…
…..& Cửa TỪ BI nhẫn nhục TRÔNG…NGÓNG về miền TRUNG thắc thỏm chạnh lòng…Thương lắm quê hương NON SÔNG..Phố cao núi biển đẹp buồn HOÀI MƠ….
Thơ hay
Anh Đào Viết Bửu mới vào Vũng Tàu à ?