Cao Thị Hoàng
Đêm giữ rẫy .
Hân lui cui thổi lửa , nhóm hơi ấm xua cái lạnh lập đông , cái lạnh của nhữnggái chưa chồng trên miền đất nghèo khó Vĩnh Hưng . Dì Tiết ngồi chòm hõm ,tay cầm que tràm vạch than tro , lùi từng củ khoai mì vừa mới nhổ đất còn bám . Mùi khoai mì nướng quyện lẫn hương đồng , gió nội tháng chạp , khiếnngười nhà quê chộn rộn tết về .
– Dì Tiết ơi ! con theo dì Hồng đi canh rẫy . Lát nữa , dì để dành cho con mấy củ khoai mì nướng nha !
Thằng Mẫm đực mười tuổi , mồ côi cha mẹ từ nhỏ , cháu gọi Hân bằng dì , căn dặn .
Trời càng tối , đêm càng sâu .
Mẫm đực đi canh rẫy hai vòng với dì Hồng , dì Lan và trở lại chòi .
– Dì Tiết ơi ! con mắc đói . Dì cho con ăn đi , khoai thơm đã quá !
– Đâu dễ vậy bậu !
Dì Tiết cắc cớ nói với Mẫm đực .
– Dì bắt con phải làm sao mới được ăn ?
– Dễ thôi !
Dì Lan thọc gậy bánh xe . Rồi dì lên lớp : Dì Tiết lùi khoai cực , mặt mũi tèm
nhem lọ nghẹ
. Con muốn hưởng thành quả cực nhọc của dì Tiết ? Được thôi , nhưng phải thể hiện bản lĩnh , trí tuệ của thằng con trai sẳn sàng chiếm đoạt ” chiến lợi phẩm ” từ tay đối phương và ” muốn ăn lăn vào bếp , muốn chết lết vô hòm ” Chốn thế gian nầy , có cái gì ” tình cho không , biếu không ” ?
Thằng Mẫm đực như bị chạm tự ái , nó gật đầu .
– Con đồng ý đọ sức . Hình như sợ các dì ăn gian , nó móc ngoéo ngón tay
út và nói chữ học lóm của dì Hân : ” nhứt ngôn ký xuất , tứ mã nan truy ” .
Xem chừng quên , Mẫm đực hỏi kỹ :
– Đè vật lộn hay cá câu đố ?
Dì Hồng cười .
– Ai thèm đè vật lộn với nhóc ? Bửa hổm , nhóc bị đè ná thở , nhóc ăn gian
thọc lét , bóp nhột thấu trời ! Thắng thành xụi luôn .
Dì Hồng được cử làm trọng tài .
– Dì Tiết có công lùi khoai , được quyền ra câu đố , con giải đố . Thắng , con có toàn quyền xử lý rỗ khoai mì . Thua , làm bò dì Tiết cỡi . Chịu hông ?
– Chịu !
Mẫm đực tự tin .
Xin một tràn pháo tay cho lên khí thế !
Dì Tiết bắt đầu ra câu đố .
– Trong quần con có , dì không có ? Cái gì ?
Mấy dì cười ầm lên . La ” chịu thua đi , chịu thua đi “.
Mẫm đực định trả lời cái con trai có , con gái không . Nhưng , nó kịp nghĩ ,
dì Tiết đố mẹo chứ mấy thuở đố dễ thế .
Mấy dì vỗ tay , thua chưa ? thua chưa ?
Mẫm đực la lớn :
– Hai cái túi quần !
Dì Lan xụi lơ , dì Tiết khen đúng .
– Trong người mấy dì lúc nào cũng ẩm ướt , cái gì ?
Dì Hồng bảo , câu nầy nhóc thua chắc .
Mẫm đực suy nghĩ , nách , háng thường có mồ hôi nên ẩm ướt ? Nhưng ,
nách , háng cũng có khi khô . Còn ” lúc nào cũng ” nghĩa là , ẩm ướt triền
miên bất tận . À ! phải rồi .
– Cái lưỡi của mấy dì .
Mấy dì vỗ tay rân trời đất . Dì Hân buột miệng khen Mẫm đực thông minh .
– Khi dì chưa có chồng thì nó nhỏ , lúc dì có chồng thì nó rộng chình ình , cái gì ?
Mẫm đực làm bộ gảy đầu , dì Hân đếm :
– Một … hai …
– Cái giường ngủ !
– Hay ! hay !
Các dì đồng thanh khen Mẫm đực .
– Nó mềm mềm khi chưa lọt vào tay dì , nó cưng cứng khi nằm gọn tay dì .
Cái gì ?
Dì Lan , dì Hồng cười nứt vách đất .
Các dì nhảy dựng dựng , hô :
– Lẹ lên ! lẹ lên ! Hết giờ !
Mẫm đực lấy ngón tay vuốt móng tay :
– Dầu sơn móng tay .
Bốn dì cười sặc sụa , chảy nước mắt !
Dì Hồng dành ra câu đố chót .
– Dài như trái chuối già , tay dì cầm một lúc thì nó chảy nước . Cái gì ?
Mẫm đực nhớ vì câu đố nầy , nó thua phải cõng con Thúy xóm trên 5 vòng sân , tối tăm mặt mũi . Bây giờ gặp lại cái đã thua , nên nó chắc ăn như bắp . Nó chơi chiêu làm bộ , làm tịch nhăn nhó ra chiều chết bí , để mấy bà dì ” yamaha ” ( già mà ham ! ) Các bà dì lọt bẩy nó .
– Thua ! thua ! Phen nầy chết chắc , nhóc ơi ! Một … hai …
Mẫm đực ôm rỗ khoai , la lớn :
– Cây cà rem !
Rạng đông trên rẫy hoa .
Nhà dì cháu Hân nghèo đến đỗi không còn thấy nghèo nữa . Tội nghiệp , thằng Mẫm đực thông minh , ham học , nhưng bó tay vì không có tiền để đến trường . Mười tuổi , Mẫm đực đã biết thế nào ” một nắng , hai sương ” Trang lứa đến trường thì Mẫm đực đến ruộng rẫy . Trang lứa cầm bút thì Mẫm đực cầm cuốc . Mấy đứa bạn trong xóm , nửa như đùa , nửa như an
ủi nó : nhỏ không học , lớn làm đại úy !?
– Hân nầy , tụi tao thấy Mẫm đực thương quá ! Chẳng lẽ , tụi mình để nó dốt
sao ? Đời mình lỡ dốt rồi , không thể nhìn nó chạy dẫm lên dấu chân dốt của mình .
Tiết vừa khom lưng múc nước tưới hoa , vừa nói với Hân .
– Làm sao cho nó ăn học ? Ăn còn chưa no , lo chi đến học !
Hân nói trong nỗi buồn cay đắng .
– Tao , con Lan , con Tiết đã đồng lòng bán đợt bông tết , gom tiền lại gửi thằng Mẫm đực đi học .
Hồng chen vô .
Lan bỏ gánh nước xuống , góp ý :
– Mẫm đực là nguồn vui của bốn chị em mình . Có nó , đôi khi nói bậy , nói bạ cũng đỡ buồn . Xét cho cùng , vì tương lai của cuộc đời nó , mình dứt khoát rứt nó ra . Ông bà xưa thường bảo , dì là mẹ . Bốn bà dì , tức là bốn bà mẹ cùng lúc
lo ngày mai cho Mẫm đực .
Thằng Mẫm đực phát hiện ổ ròng ròng ở đìa năng Mốp Xanh , nó dùng vịt con làm mồi nhữ bắt cá lóc mẹ . Dưới đôi chân vịt con là một chùm lưỡi câu , mỗi lưỡi câu là một lưỡi hái tử thần của vợ chồng cá lóc bảo vệ đàn con thơ dại . Mẫm đực chuẩn bị đồ nghề ra bờ đìa .
– Đi đâu đó con ? Theo dì vô rẫy .
Dì Hân gọi nó .
– Con đi bắt cặp cá lóc giữ bầy con .
Mẫm đực hãnh diện trả lời . Dì Hân bắt nó trở vô nhà và rầy .
– Con bắt vợ chồng cá lóc , ai giữ bầy con ? Và , bầy con sẽ không còn tồn tại bởi sự tàn sát của các loài cá khác .
Mẫm đực cãi lại :
– Hồi còn sống , ông ngoại thường nói vật dưỡng nhơn .
Dì Hân giảng giải :
– Đành rằng ” vật dưỡng nhơn ” , nhưng tạo hóa cho muôn loài sự sống , con nhân danh ” vật dưỡng nhơn ” mà cướp đi sự sống ấy sao ? Nếu con cướp đi sự sống ấy , thì ai sẽ cướp đi sự sống của con ?
Mẫm đực vẫn cầm con vịt mồi trên tay . Dì Hân kể quá trình cá lóc đực , cá lóc cái chọn chổ để quầng ổ . Cá chọn chổ cỏ năng mềm , dùng răng cắn cỏ năng làm bờ be xung quanh để khi đẻ trứng không trôi . Phía đáy , cá dùng răng cạp đất lõm , sử dụng cái đuôi quạt đất trôi khỏi lổ và chà láng . Sau khi đẻ , cá đực , cá cái thay phiên nằm bảo vệ con . Ông ngoại hồi xưa làmruộng gieo mạ và cấy , nên ông ngoại canh cá lóc đẻ để gieo mạ .
Mẫm đực thắc mắc :
– Tại sao ông ngoại phải canh cá lóc đẻ để gieo mạ ?
Dì Hân giảng giải tiếp :
– Con cá cái đẻ rất hiểu ý trời , lúc nào mưa nắng ? Nếu không , đương lúc đẻ gặp mưa hoặc đẻ rồi , nhưng trứng chưa thành con thì lớp trôi , lớp dập tan nát hết , làm chi cá lóc giữ được nòi giống ? Cho nên , lúc cá cái đẻ trời không mưa , ba ngày sau khi đẻ trời sẽ mưa , vì trứng đã nở thành con . Ông ngoại xuống giống cùng thời gian cá lóc đẻ . Từ lúc cá cái đẻ , cá đực quanh quẩn bên vợ mình , canh giữ và chia sẻ những vui buồn , khó khăn , hoạn nạn . Đánh đuổi kẻ thù bất kể từ đâu đến .
Suốt thời gian bảo vệ con , vợ chồng cá lóc đều tự nguyện nhịn đói – Vì thế , khi con bắt cá lóc giữ ròng ròng , chồng cũng như vợ cá ốm xanh xương -Lòng thủy chung , tình cha , nghĩa mẹ loài cá lóc , đôi khi vượt qua con
người . Dì không muốn thấy con làm một việc ác do con không hiểu biết . Tạo hóa đã ban cho mỗi loài một biểu tượng , như con chó biểu tượng trung thành , con cá biểu tượng sự im lặng . Con có đập đầu , cắt thịt , lột da , cá giãi giụa không la !
Thằng Mẫm đực đã thả con vịt lúc nào không biết .
– Hai dì cháu rù rì gì thế ? Tâm sự à ! Rán cực với mấy dì , ra giêng đi học .
Dì Lan đon đã nói với hai dì cháu .
– Tui không cho nó câu cá lóc giữ ròng ròng .
– Ý ! đừng câu con , tội chết ! Loài cá nó biết thời gian của trời đất , nó biết đường đi , lối về .
Mẫm đực hỏi :
– Là sao hả dì ?
Tía dì hồi đó nói , đầu hôm cá quay đầu lên ruộng , nửa đêm về sáng cá quay đầu ra sông . Con cá ở nơi nào , nó sẽ trở về nơi đó . Cá ra đi ngõ ngách nào , nó sẽ về ngõ ngách ấy . Nơi chốn cũ , dù nghèo đói , thiếu ăn , dù còn biết bao bất trắc rập rình của chủ đìa , của bọn câu , của thuốc trừ sâu , của những phường rà điện , cá vẫn lặng lẽ theo con nước quay về cố
hương để đẻ , để sinh sôi , nẫy nở nòi giống .
Mẫm đực ôm dì Lan .
– Con không bao giờ quên cái nhà quê ruộng rẫy . Con sẽ là cá , dù ngày mai có thể chết dưới sự độc ác của con người .
Mặt trời đỏ ối bên kia vạt rừng tràm .
Ba dì cháu , đi ra chòi giữ rẫy giữa hoàng hôn .
Một mùa bông tết bội thu .
Có lẽ , trời chiều lòng người . Mơ ước của bốn bà mẹ cho thằng Mẫm đực đi học đã trở thành sự thật . Hân , đại diện cho ba mẹ còn lại gửi cô giáo Cẩm kèm vở lòng cho Mẫm đực , để đầu năm học mới nó nhập học lớp 1 trường làng . Mẫn rất vui , khi tiếp xúc con chữ . Bốn mẹ vui , khi đêm giữ rẫy nghe tiếng đánh vần của Mẫn đực .
Để tăng thêm thu nhập , nuôi Mẫm đực ăn học bằng chị , bằng em . Bốn mẹ chia nhau đi bắt rắn hổ , bán nhà hàng đặc sản thị trấn Vĩnh Hưng . Rắn hổ ở hang , bao giờ đầu nó cũng quay ra hướng miệng hang . Cái hang nào mà chuột không dám chui vô , hang ấy chắc chắn có rắn hổ . Mẹ Tiết và mẹ Hồng bắt rắn như giỡn . Khi rắn chui vào hang một phần ba , mẹ Tiết nắm đuôi rị thẳng , rắn cố rướn vô hang . Mẹ Hồng bẽ nhánh bình bát tướt lá , đưa mẹ Tiết thọc vào lổ đít rắn và nong đẩy dần lên miệng . Con rắn nằm ngay đơ , đầu không quay mỗ được . Vì là loài độc , tạo hóa khiến rắn mẹ ăn con để hạn chế sinh sản . Rắn hổ đẻ trứng và ấp . Khi trứng nở con , rắn mẹ nằm chờ miệng hang , con nào ngóc đầu bò ra , rắn mẹ ăn sạch . Con nào bò mọp , lách được mẹ thì sống sót .Kẻ mặt dày , tim đen . Trước sau gì rồi , cũng kết thúc bi thảm bởi những người thân tình nhất , như loài rắn độc .
Nhiều đêm , bốn mẹ nằm thao thức ngẫm nghĩ sự đời , tạo hóa rất công bằng , sướng khổ chia đều mỗi người . Sông bên đây lỡ , thì bên kia bồi . Kẻ thừa vật chất , thì nghèo khổ tâm hồn . Bốn mẹ không chồng , bù lại có chung một đứa con hiếu thảo , chăm học và sống có tấm lòng . Mẫm đực là sự an ủi tuyệt vời của bốn mẹ .
Mẹ Hân , thường nói :
– Người ta buông bỏ khi đau đớn , không đau đớn biết đâu buông bỏ ? Mẫm đực tuy mồ côi cha mẹ , biết nuôi chí lập thân , ngày sau phúc nhiều hơn họa . Và , ở cái chòi giữ rẫy nơi thôn cùng , xóm vắng nầy , biết đâu sẽ hun đúc nên một trang hào kiệt ?
.

Út Hoàng ơi,
Mẫm Đực của Út đã được mọi người chiêm ngưỡng và bình phẩm hết lời, chị không còn gì để chen vào được nữa vì tất cả cơ hồ đã nói giùm chị hết rồi. Chẳng hạn như chị cũng thấy chuyện mang nét hồn hậu dân dã miền Nam, tình người đùm bọc giữa cái nghèo và sự học và Chị cũng giống như dì Ba, dì Tư, đọc phần “đố vui để ăn” giữa dì cháu Mẫm Đực chị ngẩn người, con nít 10 tuổi mà mấy bà dì dám đố những câu hốc búa người lớn thì quả thật đặc biệt lắmđó nghen Út, nhưng Út đã giảng nghĩa về tính hồn nhiên thôn dã thì chị nghe vậy chứ biết nói sao hơn đây.
Qua những bài viết của Út, chị mơ hồ nhận ra nơi Út một con người có tấm lòng nhân hậu, có óc hài hước , đem nụ cười để quên những khó khăn chung quanh cuộc sống nầy. Nói chung chung, Út của chị là một thôn nữlạc quan, yêu đời,
Chị chờ đọc phần tiếp nối của Thằng Mẫm Đực nghen.
Cho chị gởi lời thăm tía má nha Út.
Chị Hai ơi ,
Em ghi nhận những gì chị góp ý .
Thật ra , đời sống ở thôn quê rất dễ dãi , không câu nệ
nhiều khi sổ sàng ( thiếu thận trọng ) Đố tục , giảng thanh
đều có ý giáo dục .Khi chị Hai đọc phần 2 sẽ cảm thông 4 con người
bằng da , bằng thịt ấy !
Cảm ơn chị gửi lời thăm tía má em .
Chị thương thông cảm em . Từ trước đến nay , tía cấm em cno chỉ người
ngoài . Em hứa với tía , chị ơi , em tía già rồi , em sợ tía buồn .
Bài em gừi XN.ORG là em mượn địa chỉ của con nhỏ bạn trong xóm .
Chúc anh chị vui khỏe ..
Dung lo chuyen dia chi nua, chung nao chi ve se ru dì Ba dong tuot xuong Cao Lanh van an tia ma va tham cung luon. San dip hoi han tia ma chuyen Chanh Hung may chuc nam ve truoc, biet dau hong chung chi va tia ma quen nhau tu hoi do ma khong hay do nghen Ut.
Ut nho lam mon an Cao Lanh, Hon Dat cho chi voi dì Ba thuong thuc nha.
Mong chị vế , mong chị Tư Linh về để cùng chị ba Ngọc Bút xuống em .
Nếu người ở Chánh Hưng lâu sẽ biết tía em .
Hồi trước tía em dạy võ ở gần ngã Ba Đình .
Chúc anh chị vui .
Chị Hai Nga ơi, Hoàng ở Rạch giá tỉnh Kiên giang tuốt dưới cuối miền Tây nam bộ. Còn Cao lãnh thuộc tỉnh Đồng tháp gần Sg đây thôi.
Hi hi..”qua” di xa lau quen dia ly nuoc nha. may dì thu loi cho “qua” nghen.
Cam on dì Ba Ngoc But.
Em ở Hòn Đất , Kiên Giang chị Hai ơi !
Chính xác chị ba Ngọc Bút ơi !
Huỳnh Ngọc Nga quý mến, Triệu Từ Truyền cám ơn lời chúc sớm bình phục và làm thơ tiếp ở lần gửi phản hồi cho Thơ ( Trò Chuyện với cá Hô). Hôm nay bớt đau rồi, xin chia sẻ với Nga và quý bạn đọc truyện Cao Thị Hoàng. Các bạn ơi, viên đá quý nào cũng lẫn lộn trong đất đá, người đồng điệu là nhìn ra ngọc trong khối đá thô ráp. Miễn là phải có ngọc thật nghen, ngộ nhận là sặc máu đó. Chúc hạnh phúc.
Triệu huynh thân,
Mừng anh đã bình phục và trở lại với nàng Thơ.
Bếp đồng cảm nhận với anh “ngọc trong đá” bao giờ cũng là ngọc giống như vàng thật không thể nào lẫn lộn với đồng thau.
chúc anh và gia đình mọi an vui.
Viết phần sau xúc động,đầy nhân văn
Hoàng cảm ơn NHoangvu .
Chúc bạn vui khỏe
Hoàng ơi, anh viết để em vui mà ra vườn trồng bông, năm nay làm nông ở đâu cũng khó trăm bề, càng cuối vụ càng thấy kẹt cứng.
truyện ngắn mới của em vẫn giữ vững phong độ của một tiền đạo xuất sắc. Anh đọc kỷ lắm và muốn góp ý nhiều chi tiết có thể viết ra dài gần bằng truyện đấy.( có lẽ có ngày sẽ làm được việc này). Bây giờ anh tự biết mình đang mù quáng vì yêu thương mà!
Hôm qua, họa sị Đình Cường, dịch giả Bửu Ý và điêu khắc gia Trương Đình Quế đi xa lắm mới tới chỗ anh để thăm (ba bạn đều lớn tuôi hơn anh gần 10 tuổi), Riêng Quế 15 năm trước có tạc tượng Triệu Từ Truyền, nay tay bị rung.
Anh bớt đau rồi, em đừng lo. Chúc một ngày làm việc thuận lợi. Có gì vui, buồn cho anh biết liền nha!
Anh Truyền ,
Em không dám mạo muội nói với anh điều gì , vì em bé bỏng hơn anh
toàn diện . Chỉ xin anh nhớ giữ gìn sức khỏe , vui vì nghĩ đến em !
Truyện THẰNG MẪM ĐỰC còn phần 2 .
Em viết để góp vui và em rất cần sự góp ý trái chiều , thậm chí
phê phán gay gắt cùa các anh chị .
Anh bảo đừng mà em cứ lo .
Bông tết mùa nầy không được , mùa sau được có sao ?
Anh đừng lo !
Chúc anh vui , tĩnh dưỡng và khỏe
Đã là tri kỷ sao nói chuyện” lớn” và “bé”, anh thích em viết bất kỳ điều gì em nghĩ vế anh., mỗi từ của em là hạnh phúc của anh.
Anh ,
Lớn , bé mang nội hàm ước lệ nghiệm sinh của cuộc đời ,
mà em cần đến anh . Vì cái anh trải qua , em chưa từng trải .
Cũng như biết lo cho anh , chỉ biết lo , chưa thể làm gì khác để lo .
Hãy viết những gì cần viết thành thơ đi anh .
Rồi cũng có một ngày : ngựa đã thuần rồi , mời anh lên !
Nhớ lời em dặn , cẩn thận chăm sóc mình , giữ gìn sức khỏe .
Đừng để tổn thương tâm hồn vì em .
Chúc anh một ngày vui ,
Cho em gửi lời thăm anh Ngô Đình Hải .
Anh đừng rầy em đoạn tinh nghịch , đố thanh , giảng tục nha !
Em đi rẫy .
Kính anh ,
Hoàng à, chị Ba “phát hoảng” khi đọc đoạn đầu của truyện!
Em viết vẫn lôi cuốn hấp dẫn, nhưng có đôi khi chị vẫn có cảm giác là út Hoàng này không chịu kỹ lưỡng, đem mấy câu của người miền Bắc đặt vào miệng người miền Nam ở tuốt dưới Rạch giá!
Chúc em hạnh phúc với những gì tìm thấy trong cõi văn chương…
Chị Ba của em ,
Quê em người gốc Bắc 1954 ( thời Ô. Diệm ) cũng nhiều .
Một số bạn em trong xóm người gốc Bắc ấy .
Chị Tư rầy em , Chị Ba có ý nhắc nhở , em vui vì các chị thương
giúp em kỹ lưỡng hơn .
Cảm ơn chị Ba .
Chúc chị vui.
Tất nhiên chị có biết người gốc Bắc ở tỉnh Kiên giang khá nhiều. Nhưng Hoàng viết chuyện rặt Nam bộ, nên chị cũng thích ngôn ngữ sử dụng… rặt Nam bô! Đây chỉ là ý kiến rất riêng của chị thôi. Thưởng ngoạn văn chương chín người mười ý mà.
Em ghi nhận ý kiến rất tốt của chị Ba .
Chị Ba Ngọc Bút thương em là vui .
U1t thuong,
Nghe em xai toi chu “ray” chi het hon.
Nghi lai chi sai qua. Dang le chi em gai phai dong cua o trong nha ru ri rieng voi nhau.
Cung tai em. Chi voi chi Hai nan ni xin dia chi email, em khong cho, lam sao ma ru ri voi em duoc.
Du sao cung xin loi em.
Chi tài khôn quá! Kha nang viet cua em hon chi xa lac ma bay dat y kien y ruoi. Dung gian chi nghe em
Chi tu
Chị Tư ơi ,
Chị thương mà rầy , em vui lắm ,
Nhân vô thập toàn chị ơi !
Không bao giờ giận chị
Ut à,
Bà Hô Xuân Huong bang con duong nay cung da nghiem nhien di vao van hoc su. Y chi khong dam che bai. Chi? la mong em lan sau dung de co tre? con dính vô.
Hihi, chi se khong con co y kien nao nua.
Chi bat chuoc em voi chi Hai, dang tap viet. Bua nao chi viet xong, muon chi Hai mài du~a lai, “sua” dùm xong, dang len, cho em tha ho “gop y”.
Chi hua se khong gian, neu bay gio em cung hua khong gian chi.
Ngheo tay nghen!
Chi tu
Chị Tư HPLinh của em ,
Nhỏ lớn em chưa giận ai thí làm sao em giận chị ?
Tiêng rầy của người quê là nhắc nhỡ , có thương mới nhắc nhỡ .
Mong chị vui , yên tâm !
Tình nghĩa không gì lay chuyển được .
Em rất cần sự góp ý , nhất là góp ý trái chiều của các anh chị .
Chúc anh chị vui khỏe .
Ca1m on Ut tra loi lien cho chi yen tam. Khong nghe Ut noi gi, chac bua nay chi an com khong vo. Nay gio ngoi hoi hop cho em do Ut a.
Cam on em.
Tinh nghia minh khong gi lay chuyen duoc thiet ha Ut? Chi vui muon khoc do Ut.
Cam on Ut
Chị Tư ơi ,
Hồi nhỏ , em cứ nghĩ đời người dài lắm , Nhưng em đã lầm .
đời người thoáng chốc đã xong , nên em không giận ai , phụ ai .
Chị em mình quen nhau ( dù mới là trên XN ) , biết đâu đó là
duyên nghiệp !
Em thật lòng , khi đọc phần 2 của truyện chị sẽ thương em gái út chị hơn .
Chúc anh chị , cả nhà vui
Chị có biết ở Kiên giang có nhiều người gốc Bắc. Nhưng Hoàng đang viết truyện “rặt” Nam bộ. Và riêng chị thích đọc nhân vật ở Nam bộ nói “rặt” kiểu Nam bộ hơn. Đó chỉ là ý kiến rất cá nhân rất chủ quan của chị. Hoàng không nên quá bận tâm. Thưởng ngoạn văn chương cũng giống “thị hiếu người tiêu dùng” thôi mà. Chín người mười ý……
Ủa, sao com của chị nhảy tuốt xuống đây?
Em tâm đắc những lời của chị .
Tình nghĩa chị em trên tất cả .
Truyện của CTH mỗi khi chào sân đều có ý kiến trái chiều,vậy cũng hay !
Cảm ơn Champa ,
Những ý kiến trái chiều giúp mình cần thận và lớn lên .
Chúc Champa vui.
Chắc lọc một vài tình tiết thì truyện sẽ sâu sắc hơn
Cảm ơn Ca Dao nhắc Hoàng . Có lẽ , là thế .
Chúc bạn vui.
Chào Cao thị Hoàng!”Sẩy Cha còn Chú !Sẩy Mẹ bú Dì”Mẫm Đực may mắn có đến bốn Dì yêu thương,bù đắp sự thiếu thốn tình thương phận đời côi cút của Mẫm.Việc đố nhau là lổi các Dì bày trò.Chứ Mẫm ngây thơ nào biết gì!?Chỉ là láu táu nghịch ngợm! Mấy Dì bắt cầu cho leo,Mẫm thử sức ngu si của con cháu chọi với mấy Dì chơi Mấy Dì làm hư Mẫm thì có!?Đố gì những câu nếu là người lớn nghĩ xa thành bậy.Mẫm làm gì thông minh hơn mấy Dì nổi!?Có lẽ mấy Dì độc thân vui tính cũng nghịch quậy phá cho vui nơi chốn quê mùa”khì ho cò gáy” Nên mới có chuyện đố vui để cười chơi thôi?Không ngờ Thằng quỉ Mẫm cũng lém lĩnh quá trời!?Đúng là ..Mực đẫm đen tâm hồn Mẫm thêm!?Được cái Các Dì thương yêu lo lắng tương lai Nên cũng an ủi phần nào cho đứa cháu, có tư chất bẩm sinh thích khám phá.Nhưng trẻ nhà quê còn ngu nhiều? Nếu so các con em thành thị còn thua xa Nhất là kỹ thuật máy móc..?Phần cuối bài TG tả sinh hoạt tình cảm thương yêu ,bảo vệ tổ ấm của loài vật ,cũng giống như ngườiKhiến cho ta liên tưởng đến sợi dây tình cảm gia đình ,Sự tương quan cần thiết giữa con người.Cũng có người hiền kẽ dữ, người ác kẽ xấu.người bảo thủ kẽ phóng khoáng Như là tính chất ẩn trong con người Dù không đào sâu vấn đề đó lắm! Chỉ đưa ra một vài hình ảnh thiết thực Với lời văn nói về những con thú sống ra sao. Cũng gợi lên trong ta ý nghĩ so sánh cái tình giữa người và vật.Phần nầy thấy hay đầy thú vị!
Cảm ơn những lý giải của aitrinhngoctran qua câu chuyện Hoàng kể ở
quê mình . Hân là dì ruột của Mẫm Đực ( 3 dì còn lại là lối xóm , bạn làm
rẫy với dì Hân ) Những câu đố như Hoàng kể ” bạt ngàn ” ở quê , chủ yếu
để cười rồi quên , không tưởng tượng chiêm nghiệm .
Thường Thủ khoa ở các kỳ thi Đại Học hàng năm xuất phát từ nhà quê ..
Hoàng kể câu chuyện Mẫm Đực là chuyện thật .
Mẫm Đực nhờ bốn bà dì ( Mẹ ) hết lòng nuôi dưỡng và lo cho ăn học .
Bây giờ , Mẫm Đực là giảng viên Trường Đại Học Cần Thơ .
Có cái mình ngỡ ” nhạy cảm ” những chẳng có gì là ” nhạy cảm ” .
Chuyện đời , đôi khi là thế .
Chúc aitrinhngoctran vui.
Hay,têu tếu
nguyenhung ơi ,
tếu tếu kiểu nhà quê !
Có gì chưa phải , châm chước Hoàng nha !
Cảm ơn bạn .
Chúc vui.
Viết rất dzui !
Anhuy dzui là được rồi .
Cảm ơn bạn .
Chúc vui.
Chi Tu khong thich lam.
Cach xu dung tu ngu cua em khong thich hop voi boi canh bai van la o thon que, voi nhan vat la nguoi chat phat, it hoc.
Neu em dua chi “kiem duyet” truoc, chi bo doan dau.
DDa chan ba chi Tu kho chiu nay chua?
Chị Tư ơi ,
Thương em , chị bỏ qua những gì em làm chị khò chịu .
Đây là một câu chuyện rất thật ở quê em . Những câu đố bình thường
của người làm ruộng rẫy , họ có thể nói tục nhưng sống rất tử tế .
Bốn bà dì đã chết ba , còn một . Mẫm Đực bây giờ là giảng viên Trường
Đai Học Cần Thơ . Mẫm Đực sống chí tình , chí nghĩa với bốn bà mẹ
và bà con lối xóm quê nhà .
Mong chị cảm thông những gì chị đã đọc .
Chúc anh chị khỏe , vui.
Phải là một người gắn bó với nông thôn và yêu thiên nhiên lắm mới có thể viết được những đoạn văn sinh động như vậy !
Chính xác !
Hoàng sinh ra và lớn lên ở ruộng rẫy , tâm hồn ruộng rẫy , có vướng
víu chút ít thô ráp , hoang dã .
Mong bạn DDiep khi đọc bỏ qua .
Cảm ơn bạn .
Chúc vui.
Thương Mẫm Đực , thương một phần
Thương bốn dì gấp trăm lần , Hoàng ơi !
Không cần bôi mặt dạy đời
Nên xem cái nghĩa sống người nhà quê
Em cảm ơn chị .
Bao giờ chị về ?
Thăm dì . Chúc chị khỏe , vui.
Một cây bút có vẻ vừa rất nghiệp dư vừa rất chuyên nghiệp
Hoàng viết nghiệp dư , viết vui .
Viết những chuyện thường ngày xảy ra quanh mình .
Cảm ơn anh Mạc Trác .
Chúc vui.
Viết dàn trãi mà hay,tuy nhiên có vài chỗ viết theo cách phát âm của người miền Nam nên chưa thật chính xác như ” giãi giụa “
Một chuyện kể quê nhà .
Cảm ơn Mimosa .
Ghi nhận ý kiến của Mimosa .
Chúc vui .
Hay qua Hoang oi !
Hoàng cảm ơn VH .
Rất cảm ơn.
Chúc vui.
Khen CTH thêm một chút là biết vận những câu chuyện tiếu lâm phổ biến vào chuyện kể của mình một cách nhuần nhuyễn
Nơi thôn cùng xóm vắng có chi giải buồn ? Đêm nhà quê , thường tụm
năm , tụm ba nói chuyện tiếu lâm hoặc đố đáp nhau cho vui .
Những chuyện ấy , chỉ sống quanh quẫn nơi điền dã , đến kinh thành
” người ta ” bảo thô lậu .
Chỉ hợp ” bọn nhà quê ” anh ơi ! Đừng bê nó vào chốn ” phồn hoa , đô
hội ” người ta cười cho .
Chúc anh Nẫu Nhà Quê của em vui , khỏe .
Mô tả chi chuyện nhà quê để tui thêm nhớ quê
Anh Nẫu Nhà Quê ơi ,
Nhớ thì về !
Những câu chuyện nhà quê của Cao Thị Hoàng bao giờ cũng kèm theo những bài học về đạo lý tối giản của cuộc đời,những câu chuyện ấy không cao đạo,không rao giảng,nó như những giọt nước cứ tí tách thấm dần vào lòng người đọc
Hoàng cảm ơn anh Huy Thanh đã hiểu và chia sẻ .
Chúc anh vui.
Minh thich cach viet cua Cao Thi Hoang,vua hai huoc lai vua sau sac vo cung
Một câu chuyện hay ! Kiến thức về cá , rắn hổ thật chính xác .
Hoàng đúng là người nhà quê có chữ nghĩa .
Cháu cảm ơn chú .
Chúc chú khỏe , vui .
Chị Kim Mai ,
Hoàng cảm ơn sự đồng cảm của chị .
Chúc chị vui.
Cảm ơn chị Kim Mai .
Chúc vui .
Viet nhu ke nhung hap dan
Em , một cô gái quê kể chuyện ruộng rẫy anh Hùng Hùng ơi !
Có gì , mong anh chị thông cảm .
Cảm ơn anh .
Chúc anh vui.
Đọc truyện viết này của Hoàng, RB không thể nhớ là truyện thứ mấy! Nhưng có thể cho Hoàng biết theo “giác quan thứ 8” của RB hihi, Hoàng sẽ là một Blogger giỏi, một Nhà văn tài ba, một Nhà báo chân chính,… có tấm lòng nhân ái, bao dung… nếu Hoàng thích; còn như Nhà thơ thì Hoàng có thể hỏi anh Truyền hoặc chị Phượng. Good luck to you Hoàng và luôn vui khỏe, có được một mùa hoa… Tết bội thu nhé! Quý mến.
Anh Rong Biển ,
Những lời anh nói em ghi nhớ . Có một điều , em kể chuyện ” nghe qua
rồi bỏ ” vui thôi ! Em làm nhà nông là đã lắm rồi , các nhà khác em
” kính nhi , viễn chi ” và để cho thiên hạ .
Anh đọc truyện em viết là hạnh phúc rồi .
Cảm ơn sự quan tâm của anh .
Chúc anh vui .
Một chất văn rất nam bộ
Sông Hà Thanh ơi !
Cảm ơn bạn .
Chúc vui.
Hay,nhung co Cao Thi Hoang nay cung nghich ngom du lam
Hoang Phương ,
Hầu như bọn em đều nghịch nhưng không ngợm – nghịch theo kiểu nhà quê – Quanh năm , suốt tháng làm lụng cực nhọc , rảnh rỗi nói chuyện tiếu lâm
trên trời , dưới đất , đối qua , đối lại cho vui .
Họ không có ý sâu xa , sống tình nghĩa đạo lý .
Họ có thể nói ” khó nghe ” nhưng sống ” dễ nghe ” Hoang Phuong ơi !
Cảm ơn bạn .
Mong bạn thông cảm .
Bạo quá
Có lẽ , do chất thô kệt và hoang dã của Hoàng chăng ?
Mong Magiamsinh thông cảm , chia sẻ .
Cảm ơn bạn .
Chúc vui .
Một bài viết thật hay đầy ắp tình người.
Hoàng cảm ơn anh Nguyễn Tấn Lực .
Chúc anh vui .
Vẫn là phong cách CTH nhưng lần này bạo hơn
himlam ơi ,
Xin hiểu câu chuyện kể của Hoàng từ nơi điền dã – mà là điền dã Nam Bộ –
vượt phong kiến , sống chung một phần văn hóa Tây ( Nam Kỳ tự trị )
Vì thế , ngay như địa chủ Nam Bộ không cay nghiệt như địa chủ Miền Bắc .
Mong cảm thông với những mộc mạc đáng trách mà cũng đáng yêu .
Cảm ơn himlam.
Chúc vui .
Kiến văn về thiên nhiên của CTH thật đáng nể
Hoàng sống trong lòng thiên nhiên nên yêu và hiểu thiên nhiên .
Cũng có khi , tâm thức của mình ít nhiều nhuốm màu hoang dã .
Cảm ơn Gềnh Ráng .
Chúc vui.
Phần 1 nỗi da gà vì bạo, phần 2 nỗi da gà vì những kiến thức hay,độc đáo
Bac Sinh ơi ,
Hai lần Bac Sinh nỗi da gà với hai tâm trạng khác nhau .
Hoàng biết làm sao ?
Chúc Bac Sinh vui.
Mình thích phần sau hơn,phần đầu hơi nhạy cảm quá
Hoàng kể những câu đố có thật và rất tự nhiên ở xóm Rẫy
cùng đối đáp thông minh của đứa trẻ lên mười .
Mong Hoa KH chia sẻ .
Cảm ơn bạn .
Chúc vui
Các nhà sinh vật học phải chạy theo CTH dài dài vì kiến thức độc đáo về rắn,cá
Hoàng sinh ra và lớn lên ở đồng bái , thường quan sát những
” người bạn ” sinh vật sống quanh mình như cá loài rắn , cá …
Hoàng ghi lại , gửi bạn đọc vui .
Cảm ơn Nguyễn Đỗ
Chúc vui.